Mặt Đất Khát Khao
Đêm Về Nằm Bên Biển * Để kỷ niệm chuyến đi biển Myrtle Beach ngày 14-17/8/2014 Ta về đó trải lòng ra bãi cát Chờ biển dâng tắm mát thịt da nồng Trưa mênh mông nằm ngủ dưới trời hồng Nghe sóng gọi chút tình trong gió thoảng Bờ lau sậy bên biển chiều loang loáng Đợi trăng về đưa tiếng hát ra khơi Cuộc đỏ đen trên biển vắng rã rời Đêm nằm xuống trong mơ còn xao xuyến Sáng thức sớm cùng mặt trời ra biển Dấu chân người nửa đêm trước lang thang Bờ cát hoang tìm mãi mắt đêm vàng Ngày chợt xóa nỗi niềm riêng trên cát Trời tháng tám nghiêng hồn ly rượu nhạt Rót vào đêm cho nỗi nhớ dâng đầy Men tình nồng ngàn năm vẫn ngất ngây Nằm bên biển nghe sóng còn thao thức Ngày vui cũ đã chìm sâu xuống vực Ta đưa ta về biển thức một mình Cả một đời làm trăng khuyết lênh đênh Một đêm sẽ trầm mình trên sóng nước
Trong Một Cơn Say Rót thêm rượu cho vần thơ chếnh choáng Cho ngả nghiêng từng con chữ rã rời Cho đường đời dài nữa để rong chơi Cho chân bước lang thang về tháng chín Vào cõi thế cùng trăm năm say tỉnh Ta tìm ta trong những tấm gương mờ Nhiều đêm về nằm ngủ với vần thơ Sáng thức dậy thấy mặt trời đã tắt Xin từ giã mùa hạ buồn hiu hắt Và cơn mưa vội vã xuống bên chiều Con tim nào chưa thấm đủ tin yêu Tâm tình héo như hoa hồng trước ngõ Trong trí nhớ vết mực ngang xóa bỏ Những tri âm cùng nâng chén một thời Những người tình tìm hạnh phúc chơi vơi Cho tất cả chỉ còn là sương khói Đêm say khướt gối đầu trên dấu hỏi Ta thấy ta là nguồn cội mông lung Em là ai ta thương nhớ không cùng Như một nửa linh hồn ta đã mất
TÌNH YÊU VĨNH BIỆT Chân xuôi ngược trong trần gian sáng tối Chợt ngựa xe về cuối ngõ một chiều Người nằm buồn nghe tiếng khóc thương yêu Sau một thoáng nhớ trăm năm hờ hững Chép thơ muộn vào thời gian lơ lửng Gửi tâm tình về cùng với đất nâu Cho thiên thu vang vọng khúc tình sầu Chào từ giã nghìn đêm mơ khắc khoải Người đã đến rồi đi như huyền thoại Tháng ngày dài ngồi đứng giữa phù vân Đêm mênh mông nằm xuống cõi trầm luân Đời lặng lẽ đổ hồi chuông vĩnh biệt Bờ mi ướt cơn mưa chiều thương tiếc Rồi mai này niềm đau cũng lãng quên Mỗi năm về người lại được nhắc tên Như một vết bụi mờ trong tâm trí Phiến đá nhỏ có lần nào ngồi nghĩ Thân phận này là cát bụi phù du Trăm năm dài rồi cũng hóa hư vô Em cũng thế và tình ta cũng thế
Bài Thơ Nở Muộn Ta lên núi đếm mặt trời rơi rụng Thấy tình nhân trong trí nhớ phai nhòa Ôm trời hồng hạnh phúc bỏ đi xa Ta ở lại làm trăm năm đá cuội Trong đôi mắt trần gian mờ dấu bụi Em vẫn còn là chiếc bóng thiên thu Cùng với ta đi khắp cõi sa mù Tìm cho gặp cuộc tình trong vực thẳm Ta phung phí cho niềm tin rất ngắn Bằng con tim nhiều mơ ước thật dài Nên cuộc đời còn những cái vẫy tay Và nước mắt lăn dài trên phiến đá Từng giọt rượu rót thêm sầu muôn ngả Nỗi nhớ nào còn mang nặng đôi vai Ta leo lên ngày tháng đó mệt nhoài Nghe em hát mênh mang đầy vũ trụ Khi về lại trong chiều thu năm cũ Nhìn ngày vui tàn tạ rớt bên sông Từ tim ta tư tưởng chảy ngược dòng Thành lời cuối của bài thơ nở muộn
Nỗi Buồn Phía Trước Ở phía trước có con đường thật ngắn Sóng thời gian dồn dập đẩy ta đi Dẫu biết rằng nơi ấy có phân ly Chân vẫn bước về hoàng hôn tuyệt lộ Từng sáng dậy thấy đời nghiêng dốc đổ Yêu thương nào lần lượt bỏ ra đi Ngựa xe đưa hồi chuông cuối sinh thì Ta ở lại cùng hành tinh hoang vắng Những tình khúc đã trôi về dấu lặng Đường thiên thu lơ lửng nốt nhạc sầu Bóng ngày xưa thoáng hiện ở phía sau Lưng ta dựa vào niềm tin hư ảo Em đưa gió vào hồn ta dâng bão Tình khỏa thân nằm chết giữa thiên tai Trong tim ta mang nỗi nhớ thật dài Mặt trời rớt một mình trên đỉnh núi Đêm trăng chảy thành dòng thơ an ủi Chợt thấy em qua nhân ảnh muộn phiền Trăm năm còn chôn giấu nỗi niềm riêng Chờ tận thế để vươn mình sống dậy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2014 03:25:24 bởi Đỗ Hồng >
Giấc Mộng Nghiêng Ta đi trời đất sầu nghiêng ngả Chữ nghĩa quay cuồng trong cõi mơ Chợt thấy ta về thân bại tướng Tàn chinh nằm chết dưới sương mờ Trái tim nhân loại chưa yên nghỉ Còn mãi yêu em đến kiếp sau Hồn nhẹ bay lên chiều vũ trụ Tìm ngày tháng cũ để yêu nhau Mặt trời tự tử bên triền núi Phiền muộn theo nhau rớt xuống đời Buông vó ngựa về trên lối cũ Hoàng thành hoang phế bóng chiều rơi Hỡi người Tôn Nữ nghìn thu trước Có đợi trăng về chơi tối nay? Ta đón nhau qua bờ tưởng vọng Ngồi nhìn hạnh phúc bóng chim bay Nằm nghiêng về phía trời mơ cũ Ta thấy đời tan như khói sương Nhân ảnh phai mờ trong ngõ tối Nghe côn trùng gọi chút yêu thương
DÁNG NẰM CỦA CỎ Nằm nghiêng tới phía hành tinh tối Nhân loại còn ai đi với ta? Một bóng lang thang vào tuyệt lộ Hành trang còn lại ánh trăng tà Nằm nghiêng về phía trăm năm cũ Xem lại đoạn phim phút cuối cùng Ta ngẩn ngơ nhìn ta nuối tiếc Trong vai vương đế mất hoàng cung Ta nằm ngửa mặt lên trời thẳm Tay với hư không đo kiếp người Mù mịt thiên đường nay khép cửa Ba ngàn thế giới bóng chơi vơi Chiều nằm nhắm mắt chờ tan biến Thành bụi bay trong vũ trụ sầu Ta hẹn cùng em về đất mới Nối tình dang dở với ngàn sau Nằm nghe trái đất quay buồn bã Chẳng biết phía nào đang có em Ta sống một đời như cỏ úa Trái tim còn đựng nỗi niềm riêng r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2014 23:43:32 bởi Huyền Băng >
Đôi Mắt Phía Sau Ta muốn viết vào trí nhớ em Truyện tình nguyên thủy rất êm đềm Không bằng chữ nghĩa trong nhân loại Mà viết bằng lời của trái tim Thế giới tương tư em mất rồi Mặt trời cũng muốn bẻ làm đôi Tặng em một nửa soi trời tối Một nửa bên ta hong ấm đời Ta chép thơ tình trong bóng đêm Đọc cho trời đất thấy buồn tênh Lời thơ pha sẵn trong men rượu Ta uống cho vơi hết nỗi niềm Triệu lối thênh thang trên địa cầu Đường nào về gặp trái tim nhau? Cho ta một chuyến du hành mới Tấm vé ân tình đợi đã lâu Đôi mắt phía sau vẫn tiếc hoài Trời hồng hạnh phúc bóng chim bay Con đường mỏi mệt đi không đến Tình cũ treo trên chiếc lá gầy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2014 03:11:58 bởi Đỗ Hồng >
Trên dốc thời gian Trên dốc thời gian ta khánh tận Còn bao năm tháng để yêu nhau Hoàng hôn ngả bóng về thơ thẩn Trời đất mênh mang một khối sầu Còn túi càn khôn tờ bạc cuối Ta ngồi đánh cuộc với niềm vui Qua làn sương khói mờ nhân ảnh Chợt thấy tình ta chết ngậm ngùi Ta đến ngã tư đời rẽ nhánh Ngựa xe tiếp nối cuộc phân kỳ Em còn nép bóng mùa thu trước Đứng lặng nhìn đời vội vã đi ? Em ném vào ta viên đá cuội Cho lòng dâng sóng nhẹ trăm năm Cho vầng trăng vỡ đêm tan tác Trên đỉnh tình yêu lửa chuyển ngầm Như bão bay qua miền nhiệt đới Em đi tàn phá mảnh hồn ta Còn đây một khối tình hoang phế Dù đến ngàn thu vẫn thiết tha r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2014 23:41:26 bởi Huyền Băng >
Yêu Em Với Cả Tình Nhân Loại Ta đứng cách nhau làn khói mỏng Cơ hồ xa thẳm cả trùng khơi Lời tình trong gió mùa xao xuyến Lơ lửng ngàn năm giữa đất trời Ngày tháng quẩn quanh bờ vực thẳm Mong tìm gặp lại những niềm vui Dấu chân nhân loại dần thưa vắng Trôi mãi phận này theo nước xuôi Ta muốn về thăm vườn mộng cũ Tặng cành hoa nhỏ một phần đời Để yêu và sống bên em mãi Thay trái tim hồng đã nghỉ ngơi Sáng dậy biết ta còn được sống Có thêm ngày mới để quên nhau Được nghe chim hót lời nhân ái Sau giấc chiêm bao thế kỷ sầu Ngồi viết bài thơ cho kiếp trước Bằng trời hạnh phúc vẫn đi tìm Yêu em với cả tình nhân loại Với giọt cuối cùng của máu tim
Một Thoáng Mơ Qua Tiền kiếp ta làm thân lãng tử Một đời Phạm Lãi nhớ Tây Thi Ôm đàn dạo khúc sầu lưu thủy Lỡ hẹn trăm năm với Tử Kỳ Nay gặp tri âm miền đất lạ Dòng thơ mật ngọt thuở hồng hoang Chảy cùng tư tưởng xuôi về biển Thành lũ tình yêu ngập thế gian Nhất nhật tam thu tình bất kiến (*) Mỗi bài hạnh ngộ, một hành tinh Một làn dao khắc vào da thịt Để nhớ thiên thu một bóng hình Em đến từ đâu trong vũ trụ Làm cơn bão nhỏ giữa đời ta Cho ta nghiêng ngả trong trời đất Như cỏ tương tư trước gió mùa Còn lại ngày vui ly rượu cạn A-dam ngồi hát gọi E-và Lời ca lạc lỏng vườn khuya vắng Một thoáng mơ qua trái đất già (*): Phỏng theo câu thơ "Nhất nhật bất kiến như tam thu hề" r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2014 23:37:55 bởi Huyền Băng >
deleted
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2014 07:48:52 bởi Đỗ Hồng >
Đời ta trên quyển sách Ta chép đời ta trên quyển sách Đêm nằm lần giở đọc từng trang Trăm năm góp nhặt vài ngôn ngữ Xếp lại niềm vui được ít hàng Thấp thoáng em về trong góc nhớ Như liều thuốc phiện thấm hồn ta Yêu em từ thuở chưa trời đất Đến tận hôm nay đất đã già Quanh quẩn trong cơn mơ thế kỷ Đi về sáng tối cõi trầm luân Gặp em lên xuống cùng nhân loại Ánh mắt ngàn thu chỉ một lần Gọi cả trần gian mau tỉnh thức Cùng ta ngồi viết mấy vần thơ Tặng em một biển tình tha thiết Để sóng ru hồn lại cõi mơ Trang cuối sách đời dành lại đó Vẫn mong còn thấy dấu tình em Chữ nghiêng nghiêng xuống dòng thiên cổ Hạnh phúc có chờ dưới dốc đêm? r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2014 23:35:06 bởi Huyền Băng >
Ta Cùng Trái Đất Cùng trái đất, ta xoay vòng định mệnh Trăm năm dài qua điểm hẹn cơ duyên Tìm gặp em trong trí nhớ tật nguyền Như vết sẹo hằn dung nhan năm tháng Cùng trái đất, đời nhiều phen tối sáng Đêm mênh mông nằm nhớ ánh mặt trời Ngày muộn phiền ngồi gọi bóng trăng soi Bàn tay nhỏ che ngang trời mưa bão Cùng trái đất, ta trôi vào hư ảo Đêm thiên hà đầy mộng mị vây quanh Lá tương tư theo cơn gió xa cành Em như thú bỏ rừng đi biền biệt Cùng trái đất, cuộc hành trình mải miết Ta đi từ thiên cổ tới ngàn sau Hạt bụi bay trong vũ trụ u sầu Sẽ an nghỉ trong một ngày cùng tận Cùng trái đất, rong chơi đời lận đận Cuộc tình nào mang những vết thương khô Em ra đi ta đánh mất cơ đồ Và mất cả một hành tinh thân ái r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2014 23:34:03 bởi Huyền Băng >
Tuổi Thu Vàng Sáng dậy thấy trời cao hơn một chút Đỉnh tuổi vàng ngất ngưởng một mùa thu Ngày sinh em, cơn gió cất lời ru Hòa câu chúc êm đềm trong nhân loại Đêm trăn trở với bài thơ thần thoại Có rồng vàng bay lượn chín tầng mây Và chim uyên gọi nhớ bến sông đầy Đời hò hẹn cuộc trăm năm chưa dứt Từ trong trí nở vần thơ sinh nhật Anh chắt chiu từng ngôn ngữ tình yêu Gửi về em trong buổi sáng quạnh hiu Đường phố vắng và mặt trời còn ngủ Ngày mới mọc trên những tâm tình cũ Bầy chim quen ca hạnh phúc muộn màng Em nghiêng vai mang nặng tuổi thu vàng Cùng mưa nắng trên đường trần rong ruổi Trời thắp nến mừng em thêm một tuổi Đời rộn ràng câu hát của thời gian Em thấy không bao ánh mắt nồng nàn Trong ấy có chút quà mừng sinh nhật
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: