01.04.2017
(Triều Âm ghé thăm chú ngày mưa tầm tã)
Ngày tháng tư mưa dỗi hờn rỉ rả
Nắng giấu mình những khoảng vắng con con
Nghe nhân loại hỗn mang thời thịnh thế
Chốn hoang đường chúng tự tán dương nhau...
Con sóng nhỏ gục đầu trên triền đá
Vầng trăng kia, thiên cổ có còn đâu
Nghe câu hát, lạc âm mưa vội vã
Tháng Tư buồn, ai khóc nhớ gì nhau?
Một khúc quanh, mất dấu đời thật lạ
Ngẩn ngơ nhìn ai đứng giữa đời nhau
Hoang hoải vắng những lời đau rất thật
Dội tim người như biển mặn sóng xô
Ngày tháng Tư, dấu điểm buồn thế hệ
Những lằn ranh không xoá được ngôn từ
Nên mưa xuống như suối nguồn gột rửa
Để còn đây một nhân loại yêu thương
Triều Âm
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2017 13:17:01 bởi Nguyệt Hạ >