Mặt Đất Khát Khao
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 36 của 60 trang, bài viết từ 526 đến 540 trên tổng số 894 bài trong đề mục
Đỗ Hồng 22.04.2017 08:37:50 (permalink)
0
Muộn Màng

Vào trời rộng mới biết lòng người hẹp
Có đi xa mới nhớ cuộc tình gần
Nhìn lại đời chợt thấy kiếp phù vân
Đường trước mặt có còn ai chung bước?

Em - chiếc bóng giữa trần gian xuôi ngược
Gặp một lần mà hồn đã tương tư
Em về ngang như thánh nữ hiền từ
Chiều mặc khải dấu tình yêu cứu rỗi

Ta ngồi đó mang trái tim tội lỗi
Vì yêu em và yêu cả loài người
Giữa quán đời còn khúc nhạc chơi vơi
Đêm lặng lẽ người tri âm thiếu vắng

Ngày vui với bạn bè càng thêm ngắn
Buồn tha hương ta rót xuống cuối tuần
Dù thế nào cũng giữ lại mùa xuân
Vì trong đó có tình yêu dâng hiến

Đường sắp hết trong thơ em thoáng hiện
Cho bàn chân mong bước lại từ đầu
Dẫu muộn màng và chẳng được bao lâu
Nhưng vẫn thấy địa đàng trong phút cuối
trieuam 22.04.2017 11:20:09 (permalink)
0
Nice weekends chú yêu dấu! Triều Âm cũng lâu lắm rồi hồn thơ đi vắng, thời gian lẩm nhẩm tính số nên cũng thật là lâu mém nữa quên mất thơ. 
Cám ơn đời còn có chú mỗi ngày đôi dòng nhắc nhở 
 
 
CÓ CÒN THƠ ĐÓ CHO NHAU 
Sáng cuối tuần ông mặt trời thức sớm 
 Ôm bình minh, sưởi ấm cả nhân gian 
Khẽ thở hắt, chợt mỉm cười đón nắng 
Có bao lâu, được mấy đỗi rảnh rang 
 
Người đi trước, theo đường về phía biển 
Kẻ theo sau, lững thững chốn phong trần 
Bao con suối oằn mình sau địa chấn 
Có rù rì đi về biển nghìn năm?
 
Ta nhìn nhau những ngắt quãng lặng thầm
Câu lạc nhịp hay vần gieo trắc trở
Cũng rất may... Tạ ơi trời... Còn thở 
Để tựu hình nên lại một vần thơ 
 
Đường phù vân, lối nhân trần ươm mộng 
Chạm tay nhau như tiếng gió dại khờ
Cõi tương giao có ai còn trông ngóng
Bóng và hình, những khoảng trống vô vi. 
 
Triều Âm 
22 Apr 2017
 


 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2017 11:21:21 bởi trieuam >
Đỗ Hồng 24.04.2017 22:07:06 (permalink)
0
Cám ơn Triều Âm đã ghé qua và lưu lại bài thơ thật hay.
Đỗ Hồng 24.04.2017 22:13:06 (permalink)
0
Phù Du
 
Khi bóng tối buồn vươn vai đứng dậy
Xin trần gian đừng thắp sáng ngọn đèn
Cho tâm hồn tội lỗi ngập màu đen
Ta không thấy quanh em đầy gian dối
 
Khi thế giới im lìm không tiếng nói
Là lúc ta muốn gửi một lời tình
Tình nồng nàn vội vã trước bình minh
Để mai dậy đất trời không tiếc nuối
 
Khi sắp hết đường thời gian rong ruổi
Muốn quay về ngày mới bước chân đi
Thuở tình yêu còn đang độ xuân thì
Có ta đứng giữa trời thơ bở ngỡ
 
Khi đêm xuống không còn ôm nỗi nhớ
Giọt rượu sầu làm trăng hóa cuồng điên
Dựa cuộc vui ta muốn thấy ưu phiền
Vì thế giới đã thưa dần nhân loại
 
Khi hạnh phúc chưa kịp về mời gọi
Ta bâng khuâng đi tới địa ngục sầu
Dù nơi nào ta cũng lỡ mất nhau
Trăm năm đó chỉ là cơn mộng ngắn
Đỗ Hồng 25.04.2017 18:33:36 (permalink)
0
Trên Những Nẻo Đường
 
Trên bước thời gian chỉ một chiều
Đời đang lăn dốc xuống buồn thiu
Quay về đã muộn, dừng không được
Đành dắt em đi tới quạnh hiu
 
Đường đến trần gian chẳng hẹn hò
Em từ kiếp trước của hư vô
Trăm năm quán trọ ta chờ đợi
Hạnh ngộ một lần trong giấc mơ
 
Đường đến nhà em hoa nở vàng
Hương ngày xưa ấy gió đưa sang
Có làm ngây ngất hàng cây lá
Như cuộc tình xưa chết dịu dàng?
 
Đèn đỏ tình yêu cháy cuối đường
Nỗi buồn qua đó vẫn tơ vương
Đường tay em chỉ trăm ly biệt
Qua ngõ rẽ nào cũng nhớ thương
 
Đường vắng thiên thu vẫn thủy chung
Theo chân ta tới cõi vô cùng
Nghe đời rụng xuống niềm vui cuối
Mới biết ngày xuân vẫn lạnh lùng
trieuam 30.04.2017 00:54:25 (permalink)
0
NẰNG CÓ CÒN XANH

Đường vạn nẻo, vô hình chung ta bước
Lối tù mù, ta giả điếc, cứ đi
Rượu cũng nhạt, thơ cũng phai, dần vắng
Đoạn cuối cùng, ai tiễn biệt cội si

Ngày hay đêm, cũng còn gì phân biệt
Kẻ cúi đầu nắm không nổi bàn tay
Thơ hay nhạc cũng hồ như vô nghĩa
Mặc lòng đời, cứ trôi mãi... Người say!

Đường trăm lối, cứ hết đêm lại ngày
Vẫn nắng, gió vẫn tình say ngọn cỏ
Tiếng cười đùa vẫn lúc có lúc không
Nên có bước hay ngồi trông... Vẫn thế...

Nắng ngày mai có mang màu huyết thệ
Hận bình minh mang ánh sáng vô tư
Kéo màn đêm ra khỏi bóng thực hư
Ta mệt mỏi, chân rã rời.... Quỵ ngã!

Triều Âm
30 April 2017
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2017 00:56:34 bởi trieuam >
Đỗ Hồng 02.05.2017 18:58:14 (permalink)
0
Cám ơn Triều Âm đã lưu lại bài thơ thật hay.
Đỗ Hồng 05.05.2017 21:05:11 (permalink)
0
[This post was marked as helpful]
Tình Phù Du
 
Hồn ngây ngất bởi tình yêu bùa ngải
Từ một ngày gặp thánh nữ trong thơ
Ta yêu em nên tim hóa dại khờ
Và chợt thấy cả trần gian hạnh phúc
 
Ta tình nguyện vào mắt em tù ngục
Vì trót mang tội lỗi tới thiên đường
Để đêm nào được chết giữa yêu thương
Tình bay bổng hẹn kiếp sau gặp lại
 
Em ma túy làm hồn ta khắc khoải
Tưởng như chừng trái đất đã ngừng quay
Mưa về dâng nước lớn nhánh sông dài
Đêm nghiện ngập lâng lâng tình vũ trụ
 
Em cơn mộng nửa đêm vào giấc ngủ
Đưa ta về một thế giới xa xăm
Có môi hồng và ly rượu trăm năm
Cho nhân loại chúc mừng tình nguyên thủy
 
Em cơn mệt giữa đường ta ngã quỵ
Mà cuộc đời còn chưa tỉnh đêm mê
Gươm tình yêu cắt đứt lối đi về
Ta phiêu lãng vào thiên thu hư ảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2017 21:47:37 bởi Đỗ Hồng >
Đỗ Hồng 16.05.2017 20:45:18 (permalink)
0
Rồi Cũng Thế

Rồi em cũng phải về thôi em ạ
Dù tình ta còn đang độ xuân thì
Và tạ từ là nỗi chết sầu bi
Ta không thể nhân danh thơ để sống
 
Rồi em cũng trốn nhanh vào cơn mộng
Để đêm đêm không mang tiếng phụ người
Vũ trụ buồn, mình ta bỗng chơi vơi
Chân đã mỏi, vòng phù sinh chưa hết
 
Rồi ly rượu cũng ngả nghiêng mỏi mệt
Thế giới này càng vắng vẻ tri âm
Yêu một ngày thành nỗi nhớ trăm năm
Đêm về gọi côn trùng lên tiếng hát
 
Rồi ngày tháng cũng lên đường phiêu bạt
Để lại đời một khoảng trống mênh mông
Ta giết ta bằng phiền muộn trong lòng
Em như đã đi về hành tinh khác
 
Rồi ta cũng bỏ đời theo bóng hạc
Dù trần gian còn mời gọi yêu thương
Và bên kia chưa chắc có thiên đường
Nhưng nhân loại ai cũng về với đất
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2017 06:38:51 bởi Đỗ Hồng >
Đỗ Hồng 30.06.2017 19:02:38 (permalink)
0
[This post was marked as helpful]
Anh Hùng Bàn Phím
 
Bạn gán cho tôi “anh hùng bàn phím”
Tôi xin thanh minh chẳng phải anh hùng
Có thể chỉ là người dân hèn yếu
Nhưng vẫn nặng lòng yêu mến quê hương
 
Không dám xuống đường giương cao biểu ngữ
Đòi hỏi tự do, chống lũ bạo tàn
Tôi chỉ xin làm một tay viết nhỏ
Vì biết một tay bằng cả sư đoàn
 
Còn nhớ ngày xưa trong thời chinh chiến
Vì lỡ coi thường mặt trận truyền thông
Miền Nam bị xem là phi chính nghĩa
Quân buộc tan hàng, dân phải lưu vong
 
Ngày nay cộng nô vẫn quen thói cũ
Phỉnh lừa thế giới, gạt gẫm nhân dân
Cướp của, giết người, manh tâm bán nước
Chước quỷ, mưu ma, cần phải vạch trần
 
Chúng dùng một lũ âm binh bại não
Xó chợ, đầu đường, mép giải, mồm loa
Không lẽ làm ngơ ngồi nhìn chúng quậy
Đành phải ra tay phản kích gian tà
 
Một lời viết ra như ngàn đạn pháo
Mỗi câu ghi xuống bằng vạn bom rơi
Cùng nổ ầm vang trên đầu quân cộng
Cho mộng cuồng ngông tan tác bên trời
 
Tôi dùng bàn phím xuất chiêu đánh giặc
Bằng lửa nhiệt thành cháy rực trong tim
Bằng trí phân minh giữa tà và chính
Viết lời chí nhân đập nát búa liềm
 
Tôi viết lên đây bằng hồn Nguyễn Trãi
Cho đất Lam Sơn dậy lửa anh hùng
Cờ vàng phất cao tiến về Hà Nội
Một ngày huy hoàng vó ngựa Quang Trung
 
Hãy cùng với tôi vén màn u tối
Cho thấy cộng nô dối trá côn đồ
Nói cho đồng bào giờ thiêng đã tới
Cùng đứng lên đi lật đổ rợ Hồ
Đỗ Hồng 30.06.2017 19:37:47 (permalink)
0
Con Đường Chính Nghĩa
 
Nếu thời gian cho phép em làm lại
Em xin chọn con đường cũ đã đi
Con đường hẹp đầy khổ ải gian nguy
Nhưng phía trước có tự do dân chủ
 
Nếu đồng bào hôm nay vừa tỉnh ngủ
Hãy cùng em mang nhiệt huyết lên đường
Vũ khí ta là biểu ngữ quật cường
Đạn bom là tiếng thét trên đầu giặc
 
Nếu côn đồ bủa vây em cũng mặc
Tù ngục này nung đúc lửa hờn căm
Pháp đình kia bày tỏ lẽ công bằng
Lòng can đảm xua tan bầy quỷ đỏ
 
Nếu vận nước đã tới hồi sáng tỏ
Em quyết đi theo hướng mặt trời lên
Siết tay nhau trong tiếng hát vang rền
Đường chính nghĩa giẫm trên màu cờ máu
 
Nếu nỗi sợ đã không bằng cơm áo
Xin theo em đánh đuổi Formosa
Đòi biển trong, cá sạch cứu muôn nhà
Vì nhà nước phản dân bênh Tàu Cộng
 
Nếu bản án mười năm như giấc mộng
Mộng chưa tan mà đảng đã tan tành
Phá ngục tù về phố rợp cây xanh
Có mẹ già con thơ đang ngóng đợi
 
Nếu em đi trên đường dài thế giới
Của những ai yêu công lý nhân quyền
Khi bạo cuồng làm trái đất ngả nghiêng
Em sẽ đi vào lương tâm nhân loại
 
Nếu ác quỷ đã hiện hình phá hoại
Em là Tiên đi xây dựng tình người
Chọn khổ hình cho đất nước sáng tươi  
Cho dân chủ đường thênh thang đi tới
 
Nếu đất nước một ngày lên nấm mới
Em vẫn là Mẹ Nấm của trăm năm
Đường em đi ngày đó có trăng rằm
Đưa dân tộc về bình minh rực rỡ
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2017 00:56:08 bởi Đỗ Hồng >
Đỗ Hồng 25.07.2017 19:45:52 (permalink)
0
[This post was marked as helpful]
Nhớ Cha
 
Nhấc điện thoại lên biết gọi ai
Thẻ còn trăm phút gọi đường dài
Mẹ cha lần lượt về bên ấy
Đâu giọng nghẹn ngào giữa sớm mai
 
Thôi hết tháng ngày cha ngóng trông
Giờ còn dòng lệ chảy trong lòng
Quê hương từ đó buồn im tiếng
Văng vẳng dư âm “con khỏe không?”
 
Ngày trước thăm con vượt dặm trường
Tuổi già không quản tỏ tình thương
Khi về đâu biết là lần cuối
Vĩnh biệt nghe lòng nặng vấn vương
 
Phòng vắng người rồi vẫn giữ nguyên
Nệm giường lạnh giá cũng ưu phiền
Ghế buồn nhớ bóng cha ngồi đó
Đêm thẳm muôn trùng chẳng ngủ yên
 
Nhớ mẹ bốn năm cha héo mòn
Mối sầu vây kín tuổi hoàng hôn
Một ngày nương gió lìa dương thế
Tới cõi hư vô gặp nửa hồn 
 
* Kỷ niệm ngày Cha ra đi 17/7/2017
 
 
R


<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2017 08:15:55 bởi Nguyệt Hạ >
trieuam 01.08.2017 10:04:39 (permalink)
0
Xin chia buồn cùng chú và gia đình. Dẫu đời là cõi tạm nhưng khó nhất là tiễn người thân yêu của mình về nơi xa.
Không biết nói sao nữa, vì tới bây giờ Triều Âm cũng còn chưa làm được. Khó lắm! 
Chỉ mong rằng tâm hồn chú chóng trở lại bình an! Bởi vì Cha Mẹ luôn ở trong tim chúng ta, vĩnh hằng! Và Cha Mẹ luôn muốn chúng ta sống thật tốt, vui vẻ và bình an.   
 




 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2017 10:06:04 bởi trieuam >
Đỗ Hồng 01.08.2017 18:41:01 (permalink)
0
Cám ơn Triều Âm rất nhiều.
Vẫn biết "nhân sinh tự cổ thuỳ vô tử" nhưng không có cảnh biệt ly nào mà không có nước mắt đau buồn. Và niềm đau buồn lớn nhất là sự ra đi vĩnh viễn của cha mẹ.
Riêng trường hợp của chú lại còn đau buồn lớn hơn nữa vì chú không được về quê hương để tiễn biệt mẹ (cách nay 4 năm) và cha (mới đây) trong lần cuối cùng. 
Lời phân ưu của Triều Âm là niềm an ủi quý báu dành cho chú và gia đình.
Chúc Triều Âm luôn bình an và có được nhiều thi hứng. 
Đỗ Hồng 29.08.2017 18:53:05 (permalink)
0
Tình cuối

Hãy im lặng để nghe tim nói nhỏ
Nhắm mắt đi em sẽ thấy tình yêu
Cố lãng quên để được nhớ thương nhiều
Em hãy ngủ cho hồn đêm thức giấc

Đời gian dối hãy yêu nhau chân thật
Như trời êm mà bão dậy trong lòng
Tuổi về chiều nhưng tình mới hừng đông
Cho tất cả để nhận về một ít

Tình trong sáng nhưng hồn ta mờ mịt
Bước chân xa nhưng lại đến thật gần
Cười thoáng qua cho hạnh phúc ngàn lần
Tình e ấp như hoa chưa muốn nở

Trong đôi mắt, muôn đường tình rộng mở
Về tim người chỉ có một đường qua
Bước vào rồi hồn chẳng có lối ra
Thế mới biết tình yêu là tù ngục

Nhiều đau khổ chẳng bao nhiêu hạnh phúc
Nhưng trần gian không thể thiếu cuộc tình
Như bầu trời cần phải có bình minh
Cho nhân loại vẫn còn tình nguyên thủy

Trong vui sướng có bao điều phiền lụy
Trong sum vầy đã thấy nỗi cô đơn
Giữa yêu thương còn có chút giận hờn
Ta vẫn biết nhưng lòng không muốn biết

Nếu em thấy tình yêu là cần thiết
Xin chờ nhau nơi cuối nẻo thời gian
Để chiều tàn còn có chút ủi an
Cho phút cuối ta dìu nhau đến mộ
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2017 21:41:12 bởi Huyền Băng >
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 36 của 60 trang, bài viết từ 526 đến 540 trên tổng số 894 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9