LỐI XƯA TA VỀ
Đêm hoang hoải, nghe sầu vương tiếng sóng
Đường mịt mờ chẳng tỏ dấu chim di
Ta quay lại, gốc sồi già đã cũ
Ngồi lặng câm, đón nắng sớm vô hình
Nghe tiếng gió đến giữa những bình minh
Tháng cùng năm vô hình chung bước khẽ
Dường như thấy gót hài ai điểm nhẹ
Giữa sương mai, khúc luân vũ lung linh
Ta ngồi đây, chỉ lặng lẽ một mình
Chôn nỗi đau vào sâu nơi ngực trái
Tưởng chừng như đã không còn khắc khoải
Có ngờ đâu vẫn nỗi nhớ mông mênh
Phố Gió nay khoác thêm màu áo trắng
Nữ hoàng băng đang đông kín nhân tình
Nơi giáo đường tiếng chuông đã vang lên
Linh hồn nhỏ cũng quay về thực tại.
200110