Mặt Đất Khát Khao
Gửi Tâm Tình Qua Mạng Gửi lên mạng chút tâm tình chưa ngỏ Đến bạn thân ly cách bốn phương trời Khi đau sầu nhân loại vẫn không vơi Con số chết bay lên không trọng lực Nằm nhớ bạn thế kỷ dài thao thức Dường như đêm còn vọng tiếng nói cười Và cung đàn tha thiết điệu buông lơi Của buổi tiệc thơm nồng nàn men rượu Nhấc điện thoại biết nói gì cho đủ Tâm tình nào rồi cũng chúc bình an Mong một ngày thế giới hết gian nan Đời mở cửa đón chân người tri kỷ Từ cõi hẹp nhìn đường xa thiên lý Tưởng đất trời như nới rộng bao la Và hành tinh chậm lại nhịp thiên hà Ở điểm cuối đường hầm không ánh sáng Bạn thân hỡi nhớ thường xuyên lên mạng Đừng lặng im khi trái đất xôn xao Nụ cười nào còn sót gửi cho nhau Cho ngày tháng cạn ly sầu cô quạnh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2020 19:41:42 bởi Ct.Ly >
Bao Giờ Trời Lại Sáng? Lại thêm một buổi chiều mưa lặng lẽ Khi mỗi người là một thế giới riêng Đã từ lâu khép kín cửa ưu phiền Chỉ còn tiếng chim kêu ngoài sân vắng Cả trái đất ôm cơn đau dai dẳng Người xa người từng khoảng cách phân ly Đường chiều hoang nằm đợi nắng xuân thì Nghe gió thoảng nhẹ lay hồn cây cỏ Chiều nghiêng bóng nhạt nhoà không gian nhỏ Cơn nhớ về choáng ngợp cả tâm tư Những đêm vui còn vọng khúc tạ từ Chưa hẹn lại đến bao giờ hội ngộ Từng chiều xuống cuộc đời xuôi dốc đổ Mỗi cuối tuần mang một nỗi sầu bi Tiếng cười nào như còn đọng đáy ly Mà tri kỷ tưởng chừng xa xôi lắm Đường hy vọng chiều nay dài thăm thẳm Thế giới nằm mở mắt đợi tin vui Đời còn mưa rơi xuống giọt ngậm ngùi Chưa ai biết khi nào trời lại sáng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2020 03:39:50 bởi Ct.Ly >
RA ĐI Mười ba tháng nhớ đã hao mòn Một tối ra đi bỏ cháu con Nối bước theo chồng tình trọn vẹn Chia tay với bạn nghĩa vuông tròn Người về bên ấy sầu thương hết Kẻ ở chốn đây tiếc nhớ còn Cầu chúc người vui nơi nước Chúa Muôn đời vẫn giữ tấm lòng son 03/06/2020 Để tuởng nhớ ngày ra đi của chị BÙI THỊ LAN
Hẹn Với Biển
Hẹn với biển đưa em đi vào hạ
Mở cửa lòng, ta đón gió hồn nhiên
Sau mùa xuân cùng thế giới ưu phiền
Nghe sinh tử mong manh làn sương khói
Hẹn với biển đưa em tìm nắng mới
Nằm giữa trời cho tan chảy âu lo
Thấy cuộc đời lên chắp cánh tự do
Niềm vui cũ tràn về theo con sóng
Hẹn với biển dìu em qua cát nóng
Cho trăm năm còn mãi cuộc tình nồng
Ta vẫn gần trong khoảng cách mênh mông
Ngày sẽ thở hương nồng nàn tháng tám
Hẹn với biển dìu em đêm trăng sáng
Cho an bình về một cõi riêng ta
Trong phút giây quên lãng tuổi xế tà
Ta cứ tưởng là tình nhân thuở trước
Hẹn với biển đưa em vào mộng ước
Bước chân ta in dấu cỏ thiên đường
Trong một ngày nhân loại hết đau thương
Tình yêu lớn thành đại dương xanh biếc
Đường Không Hẹn Đường tháng bảy không hẹn mà ra biển Khi mặt trời còn ngủ giữa màn sương Và loài người chưa hết cuộc đau thương Niềm vui mới mọc lên trên lo sợ Trong đêm tối đã nghe ngày nhẹ thở Hứa hẹn thầm về một cõi bình yên Mùa xuân đi, thôi gỡ lịch ưu phiền Hè về tới ngồi chờ nghe biển hát Bờ cát nóng cuộc đời giăng bóng mát Nghe tâm hồn tung cánh liệng trời cao Mùa hạ ơi thương nhớ đã đi vào Chiều thanh thản cuối trời không mây gợn Chiếc lều nhỏ đựng đầy cơn mộng lớn Tiếng cười vui buông nhẹ gánh phong trần Rượu ngàn ly chưa đủ buổi tri âm Đêm tao ngộ mặt trời con chiếu sáng Đường không hẹn đi lên cùng bè bạn Mà trăm năm dừng bước lại một ngày Mời loài người nhấp cạn chén nồng say Cho quên lãng những ngày dài sinh tử R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2020 19:45:06 bởi Ct.Ly >
Chỉ Là Chiếc Bóng Em là ly rượu tràn đầy Anh chưa uống cạn đã say một đời Em là tiếng hát không lời Đưa anh bay bổng về nơi thiên đàng Em là cơn lốc đi ngang Cho anh nghiêng ngã cùng hàng thùy dương Em là bóng đổ trên đường Cùng anh chung bước yêu thương sớm chiều Em là ngọn gió đìu hiu Ru anh giấc ngủ phiêu diêu tình nồng Em là cánh nhỏ mây hồng Đưa anh tới chốn Tiên bồng non cao Em là một giấc chiêm bao Tỉnh ra còn thấy xôn xao hồng trần Em là tiệc rượu đêm xuân Đường về hun hút lâng lâng đèn vàng Em là chiếc bóng mơ màng Cho đời còn lại bàng hoàng trăm năm
Vần Thơ Không Chữ Có người hỏi “sao không làm thơ nữa?” Viết gì khi hồn thơ đã biết buồn Và ngày nào ta cũng thấy mưa tuôn Cho nước mắt đưa hồn thơ xuống mộ Từng ngày đến nhìn niềm vui tuyệt lộ Cung đàn nào còn thiếu bạn tri âm Đời ngược xuôi trên phố nhỏ trầm ngâm Mưa vẫn đổ cho rã rời chữ nghĩa Sầu ly biệt lang thang trên mộ địa Bóng tối về che khuất nẻo suy tư Tuổi hoàng hôn văng vẳng khúc tạ từ Hồn thơ cũ chết trong mùa sinh tử Ngày lên xuống trên con đường cô lữ Nhớ bạn thân nên tư tưởng cạn nguồn Nhìn cuộc đời qua khung cửa ô vuông Mà nuối tiếc những ngày vui đã mất Tay vẫn muốn ghi lời thơ chân thật Gửi gió bay về khắp cõi tình trần Nhưng lòng sầu vì mang kiếp phù vân Chỉ còn lại những vần thơ không chữ R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2020 03:41:46 bởi Ct.Ly >
Halloween Buồn Chuông báo tử vẫn còn nghe văng vẳng Đêm tháng mười hồn trống vắng mênh mông Trời mùa thu mà như đã sang đông Ly buồn đợi giọt rượu hồng năm trước Đàn trống nhớ gót giày êm lả lướt Những mùa vui chìm khuất giữa đêm dài Giọng hát xưa vọng lại chút u hoài Nghe lá rụng ngỡ tiếng chân tri kỷ Mùa lễ hội đã đi vào mộng mị Sinh nhật buồn không nến thắp đời nhau Tiếng thời gian buông nhẹ xuống đêm sầu Đâu bè bạn quây quần niềm vui cũ? Dãy bàn ghế từ lâu nằm yên ngủ Mỏi mòn chờ đêm hạnh ngộ xa xăm Ngày đưa tin từng nỗi chết âm thầm Đường tri kỷ càng dài thêm mờ mịt Đêm vẫn hát lời côn trùng rả rích Bóng tối về phủ kín những niềm vui Halloween ôm nỗi nhớ ngậm ngùi Mai lại đến cho thêm ngày vô vọng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2020 02:38:57 bởi Ct.Ly >
Nhìn Cho Tỏ Mặt Anh Em Hãy ra khỏi đám sương mù giả trá Đón mặt trời chân lý đã lên ngôi Xích gần nhau cho ấm lại tình người Khi đông đến bắt đầu mùa lễ mới Hãy tin tưởng đôi bàn chân đi tới Gian nan nào rồi cũng sẽ vượt qua Ngày gặp nhau trong hạnh phúc an hoà Lòng trăm triệu cùng nhìn về một hướng Đêm đại dịch sẽ tàn khi nắng xuống Nhân loại mừng vì đời sẽ phục sinh Tim mở ra trời chan chứa ân tình Đường hội ngộ nở hoa chờ tri kỷ Hãy quên hết những chia xa phiền lụy Ta nhìn ta cho tỏ mặt anh em Cùng nổi trôi trên đất khách thân quen Làm hạt cát bên bờ phù sa rộng Hãy đứng dậy bằng đôi chân Phù Đổng Bước về nguồn bằng chính bước Quang Trung Quê hương xưa ngàn năm vẫn kiêu hùng Ai thương xót bằng người dân nước Việt?
Tưởng Như Gặp Lại Sơn Hà Khi đã mất niềm tin vào chân lý Trí khôn này không thắng nổi u mê Xe thời gian lăn xuống dốc ê chề Đời gian dối cuối đường hầm vẫn tối Hãy thức tỉnh để đi vào lễ hội Ngã phân ly đã đến lúc chung đường Giống Lạc Hồng giờ đối mặt yêu thương Như thuở đó sinh ra từ trăm trứng Hãy bước tới triệu bàn chân đã vững Bằng con tim dâng dậy sóng Bạch Đằng Chí quật cường tung vó ngựa Chi Lăng Sức nguyên tử bừng lên dòng máu nóng Đừng ngồi đó ôm bao điều ảo vọng Hạt cát vàng không thể lấp biển khơi Kiếp lưu đày có đến cũng đi thôi Thuyền muôn hướng sẽ xuôi về bến cũ Những sỉ nhục cho nhau giờ đã đủ Nhìn thật gần cho ta thấy được ta Nghe giọng nhau tưởng gặp lại sơn hà Chợt tâm niệm chỉ ta yêu nước Việt
Cơn Mơ Mùa Đông Khi công lý không phục tùng cuồng vọng Khắp sông ngòi đưa gian dối trôi qua Người còn mơ trong bóng tối mù loà Đâu hay biết bình minh vừa ló dạng Ai cũng có niềm tin riêng vô hạn Nhưng phải cần thêm chân lý sáng soi Để không ghi thù hận xuống thành lời Dù sao nữa cũng cùng chung nòi giống Đừng mơ tưởng giữa mùa đông gió lộng Có nắng hè về nung nấu con tim Bởi trí khôn đã ngủ giấc im lìm Không mở mắt để nhìn về phía trước Như quên hết đường Quang Trung phải bước Về Thăng Long xây dựng lại mùa xuân Đêm Diên Hồng mong mở hội quây quần Ta đứng dậy bằng đôi chân Phù Đổng Ngày sẽ đến chim bay qua biển rộng Mang tự do về với tổ Lạc Hồng Đất khách nào ôm ấp phận lưu vong Cho ta gửi lời tri ân chân thật r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2021 23:22:01 bởi Ct.Ly >
Chân Dung Người Mất Trí Tim rộng mở ôm bao điều gian trá Trí ngủ vùi trong cuồng vọng đam mê Tay viết lên lời mạt sát ê chề Như tên bắn vào những người đồng chủng Tai che kín chỉ mơ nghe tiếng súng Tiếng bạo cuồng mong phá nát non sông Mắt nhắm quên chân lý mặt trời hồng Đưa thần tượng lên cao trong bóng tối Lòng cuồng nộ xô chân người lạc lối Bước xuống đường chỉ nhận được vẫy tay Ý chí này không ai trộm cắp ai Điều gian dối phơi bày nơi công lý Soi gương rộng không thấy mình mất trí Nhưng vẫn mong còn lại chút ân tình Để yêu lời người chân thật phân minh Hay ngồi xuống cho chân đời bước tới
Lời Cờ Tổ Quốc
Ta từng đứng trên đầu voi thuở trước
Theo Trưng Vương đi chặn bước giặc Tàu
Qua ngàn đời tung gió lộng bay cao
Vẫn hiển hách cùng hồn thiêng sông núi
Mang chính nghĩa ta băng rừng lội suối
Ra trận tiền ngăn quân giặc Bắc phương
Tháng tư đen rời bỏ nước lên đường
Ba dòng máu nuôi da vàng sống mãi
Hồn ta quyện màu tự do nhân ái
Đòi nhân quyền, có mặt khắp năm châu
Đường đấu tranh ta hãnh diện đi đầu
Lòng mong ước về Thăng Long mở hội
Ngày u ám phố người, ta lạc lối
Sánh vai cùng loài gây rối cuồng ngông
Tủi vong linh bao chiến sĩ Lạc Hồng
Phơi xương máu cho ta còn ngạo nghễ
Ta thấy nhục khi xuống đường như thế
Chính nghĩa ta không nhập bọn gian tà
Đừng mơ hoài, đêm ảo ảnh đã qua
Hãy thức tỉnh để nhìn ra chân lý
Xin Chấp Nhận Lời chân thật thành tiếng kêu sa mạc Người còn nằm ôm ảo vọng mùa đông Bởi tiếng ru gian dối rót vào lòng Cho lý trí chìm sâu vào bóng tối Lời sỉ nhục gửi cho nhau rất vội Cùng chỉ vì thần tượng giả lên ngôi Tưởng chừng như thánh chúa bước vào đời Sẽ mang đến phúc lành cho nhân loại Người mất trí bước đi theo tiếng gọi Phận dã tràng mong xoay chuyển càn khôn Chiều cuồng tâm theo quỷ bán linh hồn Gieo bạo loạn lên bậc thềm năm mới Đem chính nghĩa sánh vai quân gây rối Tủi vong linh ba dòng máu da vàng Vì đời còn yêu mãi những dối gian Dù công lý đã bao lần lên tiếng Hãy chấp nhận điều không như ý nguyện Bởi thắng thua thế cuộc đã an bày Không thể nào ai đánh cắp của ai Và xin đặt niềm tin vào chân lý
Hãy Tỉnh Thức Khi chiến thắng lùi xa vào ảo vọng Không còn nghe lời gian dối ngọt ngào Mắt đã nhìn cơn bạo loạn thương đau Nhưng tâm trí vẫn chìm trong mê sảng Hãy tỉnh thức đón ngày lên tươi sáng Bỏ hận thù, lừa dối lại sau lưng Cùng tháng giêng chờ mở hội tưng bừng Ngày đất khách lật sang trang sử mới Hãy xích lại ngẩng cao nhìn thế giới Thắp lửa nung bầu nhiệt huyết Lạc Hồng Đợi một ngày về giải phóng non sông Cờ chính nghĩa rợp vàng trời dân chủ Dầu sao nữa quê người ta tạm ngụ Đừng vì ai mà chia rẽ thâm tình Cũng không mong ai cứu giúp dân mình Xin hãy nhớ bài học năm mất nước Đường chân lý nắm tay nhau tiến bước Dựng tình người vui tạm phận lưu vong Nhớ quê hương trăm triệu quyết chung lòng Cùng Hưng Đạo vượt trùng dương đuổi giặc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2021 04:42:02 bởi Đỗ Hồng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: