 
    
  
    
    
    
        
        
    ![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Mặt Đất Khát Khao
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
                 
   Dậy Đi Anh 
  
 Dậy đi nhé anh ơi trời sắp sáng 
 Tiếc nuối gì cơn ảo mộng xa xôi 
 Thần tượng kia mặt nạ đã rơi rồi 
 Xin nhìn kỹ chân dung người mất trí 
  
 Bao thử thách đã chào thua công lý 
 Sao anh còn chưa tỉnh giấc Nam Kha? 
 Tai không nghe tiếng nói của thật thà 
 Mà nguyền rủa anh em nhìn khác hướng 
  
 Khi chiến thắng đã đi vào hoang tưởng 
 Ai cũng cần đối diện với lương tri 
 Ta vì người có đáng để phân ly? 
 Cờ chính nghĩa sánh vai cùng bạo loạn 
  
 Anh còn nhớ đời lưu vong sống tạm? 
 Hãy quên đi chuyện thua thắng xứ người 
 Phận nhỏ nhoi không thay được mệnh trời 
 Xin chấp nhận làm thuyền xuôi bến nước 
  
 Hãy xích lại rồi chính ta tiến bước 
 Thắp lửa lên tự nung máu quật cường 
 Mang cờ vàng về cắm giữa quê hương 
 Bằng khí thế Đống Đa xuân Kỷ Dậu
  
   
   
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Trong Chốn Mê Lầm      Trong cuộc sống có ai không lầm lẫn   Chỉ thương ai không nhận biết mình lầm   Trao tim nhầm người khoác lác cuồng tâm   Và mê ngủ bởi lời ru gian trá      Xem sự thật như là tin thổ tả   Mọi truyền thông đều mang bóng quân thù   Tôn vinh người làm thần tượng thiên thu   Không mở mắt đón mặt trời chân lý      Hãy thức dậy ngồi bình tâm suy nghĩ   Gian lận nào không chứng tích mở ra   Đã bao phen nơi công lý gần xa   Sao chưa đủ nghĩa công bằng, trong sạch?      Người bước xuống lưu vết nhơ sử sách   Ai vì người trở mặt với anh em   Mang cờ thiêng náo loạn chốn công quyền   Theo tiếng gọi gian tà đầy bạo lực      Đêm mê muội đã qua, mau tỉnh thức   Đừng chờ người hứa hẹn cứu quê ta   Hãy đứng lên đi giành lấy sơn hà   Hồn Lạc Việt Bạch Đằng đang dậy sóng   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Lặng Lẽ Chia Tay      Lặng lẽ người đi một chuyến bay   Mừng nhiều, thương ít buổi chia tay   Bốn năm sự nghiệp thành sương khói   Hai tháng âm mưu hoá gió mây   Thất bại không do ai đánh cắp   Thành công chẳng tại máy an bày   Cuồng tâm mong đợi người xoay chuyển   Lưu xú muôn đời ai có hay?   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Ngày Cuối      Trong ngày cuối, người ngồi ôm sầu muộn   Thiết tha chi bao thế sự bên ngoài   Chỉ còn chờ cho chóng đến sáng mai   Sẽ bỏ lại sau lưng thời giả trá      Kẻ cuồng trí vẫn trông mong phép lạ   Như những lần mòn mỏi đợi đi qua   Lời cáo gian hai tháng cũng nhạt nhoà   Gươm công lý chém tan cơn ảo vọng      Ngày rực nắng mà ai còn nằm mộng   Toà án binh sẽ dựng xử phản loàn   Quân ta về dẹp bỏ buổi đăng quang   Người lại thắng cho trời long đất lỡ      Lòng hoang tưởng bao trùm ngày rực rỡ   Như vết nhơ chờ lịch sử sang trang   Đời lưu vong làm tủi hổ cờ vàng   Ai cúi mặt khi nhân danh Lạc Việt      Còn ngày cuối xếp hành trang giã biệt   Bao yêu thương nay đã bỏ đi rồi   Sáng mai này người lặng lẽ rời ngôi   Ngày trăm họ mừng qua cơn đại nạn   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Chào Ngày Mới America!     Hãy thức dậy đón bình minh đang tới   Ngày mới này đất nước lại vinh quang   Bỏ sau lưng bao thù hận dối gian   Và ảo mộng của đêm dài đen tối     Người để lại chông gai cần mở lối   Khi bầu trời u ám chợt bừng tươi   Quên hết đi, ta xây lại tình người   Cùng vững bước trong ngày trời gió lộng       Người đã tới cuối đường xưa cuồng vọng   Bước chân theo như chiếc lá ngược dòng   Xin nhớ mình là thân phận lưu vong   Hãy hoà nhịp cùng trường ca đất khách     Giờ ngày mới vừa lên hương bát ngát   Hãy chung lòng cùng thế giới hoan ca   Đời tự do nên mọi chốn là nhà   Xin cảm tạ ơn bình yên Thượng Đế       Nung chí cả cho ngày về đất mẹ   Cờ vàng bay phất phới khắp ba miền   Đêm Mê Linh vùng dậy phá gông xiềng   Ngày cuỡi sóng Bạch Đằng thề “Sát Thát”   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2021 21:21:02 bởi Đỗ Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Biếm thi: Lá Thư Để Lại      Tôi viết vội mấy dòng thư để lại   Trước khi về vùng nắng ấm phương nam   Cũng vì tôi theo thông lệ mà làm   Chứ tình thật tôi nào đâu muốn viết      Thư riêng nhé, xin đừng cho ai biết   Tôi giàu to nhưng chẳng chức phận gì   Nên kỳ rồi ra đại chứ biết chi   May nhờ có “hắc cơ” nên mới thắng      Có đứa bảo tôi là người thượng đẳng   Được trời cao sai đi xuống giúp đời   Nên tài ba, mưu trí rất tuyệt vời   Còn nói láo chắc không ai bì kịp      Chưa hết ý, bây giờ tôi viết tiếp   Mấy năm qua, tôi tính quýnh thằng Tàu   Nó ra đòn COVID, biết làm sao   Tôi bèn nói bệnh dịch này là giả      Tôi thù ghét bọn truyền thông thổ tả   Và đuổi luôn bộ hạ chẳng nghe lời   Tổ chức gì thế giới, cũng không chơi   Mặc bệnh chết, đói nghèo và mất sở      Tôi chắc thắng kỳ này nên không sợ   Nào ngờ đâu quân gian lận khắp cùng   Tôi bực mình cho kiện cáo lung tung   Khi thất kiện, tôi cho người phá rối      Tôi vẫn thắng và tôi không có lỗi   Thôi dù sao tôi cũng chúc thành công   May mắn nhiều cho chính phủ của ông   Hẹn gặp lại trong một tư cách khác   DT   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tin Thất Thiệt    Ngày ngày tin giả tràn lan  Người không suy nghĩ vội vàng tin theo  Tin rồi chuyển tiếp cái vèo  Vô tình giúp bọn Chí Phèo bất nhân  Nào là “tin nóng”, “tin cần”,  “Tin vui”, “tin khẩn”, “giật gân”, “động trời”  Tin toàn đất hỡi trời ơi  Tin vô căn cứ, vẽ vời ba hoa  Tin nhờ liên mạng phát ra  Tin lên YouTube để mà câu view  Càng loan tin láo bao nhiêu  Càng hình ghép giả, càng nhiều người xem  Có người đang sống bình yên  Tin bèn khai tử, đính kèm phân ưu  Có người đi lại khỏe ru  Bỗng dưng tin tống vào tù như chơi  Thông tin thất thiệt khắp nơi  Có khi bọn chúng nhằm khơi hận thù  Bọn này tưởng mọi người ngu  Nên tung tin giả âm mưu điên cuồng  Bà con hãy cảnh giác luôn  Đừng cho những kẻ bất lương hại đời   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Lời Của Sự Thật      Người đâu phải là linh hồn đất khách   Sao yêu người mà thù ghét đồng hương?   Người đẩy đưa cho bạn tới cùng đường   Rồi lên án bạn là người gây rối      Bạn thân mến, có bao giờ tự hỏi:   Người làm gì cho ích quốc lợi dân?   Bốn năm qua tăng thâm thủng, nợ nần   Tàu chưa đánh, mấy trăm ngàn người chết      Lời người nói: chẳng phải đâu bệnh dịch   Bạn tin người qua khẩu hiệu trống trơn   MAGA sao đất nước bị khinh thường ?   Người cô lập, rút lui xa thế giới      Không ai chống bạn cuồng tâm tin vội   Mong bạn ơi nhìn sự thật một lần   Người bảo thua do gian lận góp phần   Nhưng bằng chứng có đâu trình công lý      Người đã xuống, bạn mất chi không nhỉ?   Kẻ mới lên, sao bạn lại căm hờn?   Hãy gắng chờ ta mới thấy thiệt, hơn   Dù sao nữa cũng đợi sang kỳ tới   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Đại Nạn Đã Qua     Đã đủ ba ngày tưởng nhớ “Trâm”   Mà sao chưa khỏi bệnh mê lầm?   Tài cao ngang số nhân dân tử   Đức thấp dưới tầm cổ phiếu âm   Kẻ đến cố tình mà chửi lớn   Người đi vô cớ lại thương thầm   Muôn đời tiếng xấu còn lưu mãi   Đại nạn vừa qua hết bốn năm!   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Bạn ơi, xin thức tỉnh!        Tin nào bất lợi cho Trump   Đều là tin giả, không lầm được đâu   Còn lời láo của ma đầu   Cùng tin hoang tưởng vội mau chuyển liền   Dù bình luận đúng, bảo điên   Thường khi chửi rủa xỏ xiên tục tằn   Tuồng kia nay đã hạ màn   Ngài đi biền biệt còn nằm mơ chi   Không ai chống kẻ cuồng si   Chỉ mong đánh thức lương tri bạn mình   Biết bao lần đáo tụng đình   Luật sư tuy giỏi, lý tình đều thua   Quan toà, thống đốc Cộng Hoà   Nhưng không bằng chứng nên toà bác đơn   Bắc thang lên hỏi Thiên Vương   Xứ nào công lý được hơn xứ này   Vậy mà bao kẻ mê say   Ngài kêu gian lận, chẳng ai nghi ngờ   Lời ngài chân lý đáng thờ   Vì là thiên sứ trong mơ nhiều người   Ai mà công kích chê cười   Thì liền bị chửi tơi bời... lá hoa   Ngài đầy ma lực gian tà   Hôm nay xúi bậy, mai là mặc bây   Đem con bỏ chợ thế này   Sao ai chưa tỉnh, mê say nỗi gì?!    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Xuân Về Trong Đông Giá         Em như nắng bên kia đồi thương nhớ    Ta trên đường lặng lẽ giữa trời đông    Đêm mênh mông nằm nhớ mặt trời hồng    Ngày trống vắng nghe niềm vui khánh tận        Chim gọi sáng với lời ca ngớ ngẩn    Giọt cà phê chưa đủ ấm lòng người    Phím dương cầm gieo nốt nhạc không tươi    Theo ngày tháng tri âm đi biền biệt        Từ thuở ấy giọng em vang tha thiết    Gọi hồn ta về đêm nhạc lưu ly    Bóng tình yêu thấp thoáng buổi xuân thì    Chợt tan biến trong chiều sương hư ảo        Bao giờ tới con đường xuân huyên náo?    Cho một lần tiếng hát vút lên cao    Ta dìu em qua thế giới muôn màu    Quên phiền muộn của mùa đông băng giá        Đời sẽ tặng cho nhau điều mới lạ    Khi xuân về rạng rỡ giữa trời đông    Tiếng em ca thành giọt rượu thơm nồng    Đưa ta đến đỉnh đồi xuân ngất ngưởng       r 
    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2021 01:58:26 bởi Ct.Ly >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Có Nhiều Lúc…    Có nhiều lúc trong đời ta dừng lại  Nghỉ đôi chân mệt mỏi lấm phong trần  Tìm lại mình qua mấy nẻo phù vân  Chợt nhận biết ta không là ta nữa    Có nhiều lúc mùa xuân về mở cửa  Bước vào rồi mà chẳng thấy niềm vui  Ngày tháng đi trong băng giá ngậm ngùi  Đường quá khứ đã phai mờ nhân ảnh    Có nhiều lúc gương soi hồn cô quạnh  Thấy ngày xuân lộng gió tóc em bay  Phố tình nhân đường mơ ước thật dài  Ta mãi bước lòng vòng trong cơn mộng    Có nhiều lúc nghe lòng ta biển động  Vì em như cơn bão nhỏ vô tình  Đi qua đời cho ta mãi lênh đênh  Làm thuyền đắm giữa chiều xuân hư ảo    Có nhiều lúc em là khung nhạc dạo  Mở đầu bài tình muộn đến thiên thu  Ta loanh quanh trong nỗi nhớ mịt mù  Khi xuân đến hững hờ trên đất khách   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                Bài Tình Ca Tháng Hai     Đường đông trắng có đưa về xuân mới?   Cho một lần gặp lại bạn tri âm   Ngày tháng hai ôm nỗi nhớ âm thầm   Đi chầm chậm vào màn đêm lộng gió     Tiếng em hát vang từ mùa xuân đó   Đến bây giờ còn vương vấn trong ta   Đêm nhạc xưa dìu dặt bước chân ngà   Như mời gọi chút tình xuân hư ảo      Hãy ngồi nghỉ chờ qua đời giông bão   Nắng sẽ về ấm lại một ngày mai   Ta dìu nhau qua hết tháng năm dài   Tìm cho thấy mùa xuân trên đỉnh tuổi     Em hãy hát bản tình ca ngày cuối   Tiễn một năm về với cõi tai ương   Đừng cho xuân hờ hững bước qua đường   Và chớ để dung nhan xưa phai nhạt     Ta sẽ đón những niềm vui bát ngát   Gửi tặng nhau tim nhỏ của tình nhân   Rót cho đầy đêm ngây ngất hương xuân   Dù mai dậy vẫn còn đông viễn xứ   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2021 23:35:19 bởi Đỗ Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Mùa Xuân Văn Lang    Ta đến giữa tháng hai ngồi lặng lẽ  Chờ càn khôn mở cửa đón xuân vào  Đông chưa tàn, chim đã hót xôn xao  Dù không biết xuân vui hay sầu muộn    Rượu ly khách xuân bao lần về uống  Vẫn cùng ta nhắc nhở chuyện non sông  Một ngày buồn trăm họ xuống biển đông  Mang theo cả hồn quê hương bất hạnh    Xuân vẫn đến rồi đi trong cô quạnh  Con đường về mờ mịt cuối chân mây  Mùa xuân xưa còn lại dáng hao gầy  Chờ ta rước ngọn cờ thiêng về nước    Trên đất khách, nhớ hoài xuân thuở trước  Những anh hùng hào kiệt giữ quê hương  Sống hiên ngang và chết rất can trường  Khi vận nước chìm vào cơn nguy biến    Hẹn với đất cùng Quang Trung vững tiến  Đoàn quân đi ngạo nghễ bóng cờ vàng  Giòng Lạc Long cùng hát khúc khải hoàn  Quyết dựng lại xuân Văn Lang rạng rỡ   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Mùa Xuân Không Đến    Nếu có thể, ta chia em vài tuổi  Để hoa kia thêm sắc đẹp mặn mà  Và tim ta cũng cảm thấy bớt già  Khi xuân đến vẫn bồi hồi rung động    Nếu có thể, ta mời em vào mộng  Tạm quên đời đầy dẫy những đau thương  Đến nơi đâu ta cũng gặp thiên đường  Cả vũ trụ mênh mang hoà tiếng nhạc    Nếu có thể, ta biến thành người khác  Để thử lòng em còn có yêu ta  Phố tình nhân mưa tuyết xuống nhạt nhòa  Con tim nhỏ có chờ xuân mở cửa?    Nếu có thể, ta không làm người nữa  Thành uyên ương tung cánh bốn phương trời  Mùa xuân về trong nắng hót thảnh thơi  Ngày tháng rộng không lo đường cách trở    Nếu có thể, đừng cho ta sầu nhớ  Bởi bao giờ mùa xuân tới cũng tươi  Ngàn hoa xuân luôn hé nở nụ cười  Nhưng em mãi là mùa xuân không đến!   
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  4 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: