 
    
  
    
    
    
        
        
    ![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Mặt Đất Khát Khao
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              Lời Tình Chưa Ngỏ    Ta muốn ngỏ cùng em lời của mắt  Không âm vang nhưng khẽ chạm vào tim  Tình trăm năm em có thể đi tìm  Xa thiên lý nay lại gần trước mặt    Ta muốn ngỏ sợ chiều hôm nắng tắt  Bóng tối về che khuất bóng hình nhau  Trái đất ơi xoay lại thuở ban đầu  Ta gặp gỡ trong địa đàng thơ mộng    Ta muốn ngỏ bằng lời ru của sóng  Với tâm tình man mác cả đại dương  Em hãy nghe rồi suy nghĩ tận tường  Đừng vội vã phụ lòng vầng trăng sáng    Ta muốn ngỏ bằng lời êm gió thoảng  Bên tai em thủ thỉ suốt thu vàng  Về cuộc tình vĩnh cửu với thời gian  Ta dâng hiến mà không cần nhận lại    Ta muốn ngỏ lời say đêm khắc khoải  Bởi người say không nói dối bao giờ  Nỗi nhớ nào vương vấn mỗi câu thơ  Ta chỉ biết gửi vào trong mộng ảo   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Đỗ Hồng
  
   
  Lời Tình Chưa Ngỏ  
   
  Ta muốn ngỏ cùng em lời của mắt  
  Không âm vang nhưng khẽ chạm vào tim  
  Tình trăm năm em có thể đi tìm  
  Xa thiên lý nay lại gần trước mặt  
   
  Ta muốn ngỏ sợ chiều hôm nắng tắt  
  Bóng tối về che khuất bóng hình nhau  
  Trái đất ơi xoay lại thuở ban đầu  
  Ta gặp gỡ trong địa đàng thơ mộng  
   
  Ta muốn ngỏ bằng lời ru của sóng  
  Với tâm tình man mác cả đại dương  
  Em hãy nghe rồi suy nghĩ tận tường  
  Đừng vội vã phụ lòng vầng trăng sáng  
   
  Ta muốn ngỏ bằng lời êm gió thoảng  
  Bên tai em thủ thỉ suốt thu vàng  
  Về cuộc tình vĩnh cửu với thời gian  
  Ta dâng hiến mà không cần nhận lại  
   
  Ta muốn ngỏ lời say đêm khắc khoải  
  Bởi người say không nói dối bao giờ  
  Nỗi nhớ nào vương vấn mỗi câu thơ  
  Ta chỉ biết gửi vào trong mộng ảo  
  
    TA MUỐN GỬI !...     Ta muốn ngỏ cùng anh lời tâm huyết...   Bao tâm tình...mến mộ bạn phương xa!   Chưa thân nhau, nhưng đã thấy đậm đà!   Cùng nhịp đập, những nỗi lòng ray rức...    Ta muốn ngỏ cùng anh lời chân thực!   Sợ không còn thời khắc để yêu thương!   Ta gặp nhau chặng cuối một con đường...   Không còn nữa thời gian nào mơ mộng!     Ta muốn gửi đến anh giòng lệ nóng!   Nhớ bạn hiền...thương cảm nỗi chia xa!   Vì nơi đâu cũng vẫn một quê nhà   Cùng khối óc, màu da giòng giống Việt!     Ta muốn gửi đến anh lời thương tiếc!   Những bạn bè cùng thế hệ đi qua...   Bao nhiêu năm tình nghĩa mãi chan hoà...   Trong phút cuối vẫn ôm sầu lưu lạc!     Ta muốn gửi... không còn khi nào khác!   Vì thời gian sắp cạn hết... thời gian!   Bao yêu thương ta gửi đến vội vàng!   Anh nhận lấy như món quà phút cuối!...     22/5/2021         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              [
TA MUỐN GỬI !...     Ta muốn ngỏ cùng anh lời tâm huyết...   Bao tâm tình...mến mộ bạn phương xa!   Chưa thân nhau, nhưng đã thấy đậm đà!   Cùng nhịp đập, những nỗi lòng ray rức...     Ta muốn ngỏ cùng anh lời chân thực!   Sợ không còn thời khắc để yêu thương!   Ta gặp nhau chặng cuối một con đường...   Không còn nữa thời gian nào mơ mộng!     Ta muốn gửi đến anh giòng lệ nóng!   Nhớ bạn hiền...thương cảm nỗi chia xa!   Vì nơi đâu cũng vẫn một quê nhà   Cùng khối óc, màu da giòng giống Việt!     Ta muốn gửi đến anh lời thương tiếc!   Những bạn bè cùng thế hệ đi qua...   Bao nhiêu năm tình nghĩa mãi chan hoà...   Trong phút cuối vẫn ôm sầu lưu lạc!     Ta muốn gửi... không còn khi nào khác!   Vì thời gian sắp cạn hết... thời gian!   Bao yêu thương ta gửi đến vội vàng!   Anh nhận lấy như món quà phút cuối!...     22/5/2021        Cám ơn bạn đã hoạ lại bài thơ thật hay.   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tình Lãng Tử    Con tim nhỏ chứa tràn đầy tình cảm  Yêu cho nhiều, nhận được chẳng bao nhiêu  Chưa bình minh, đời đã ngả bóng chiều  Đường tình ái trên tay mờ rẽ nhánh    Tình muôn thuở là hạt sương lấp lánh  Chớ chạm vào vì sương dễ vỡ tan  Hãy nhìn xa sẽ thấy đẹp vô vàn  Về mơ mộng rồi tập làm thi sĩ    Tình hạnh phúc có đôi phen phiền lụy  Ta yêu em khi vui lẫn lúc buồn  Trong nắng chiều hay những sớm mưa tuôn  Dù chưa ngỏ lời tình cùng mây nước    Tình mơ ước một ngày cùng sánh bước  Trên đường dài hoa mộng đến trăm năm  Em thay trăng về bên gối ta nằm  Cho ta thấy nghìn đêm xuân huyền diệu    Đời trầm bổng như cung đàn muôn điệu  Khi ái tình dâng hiến những sợi tơ  Ta mê say trong khúc nhạc lời thơ  Thành lãng tử ôm giấc mơ cuồng dại   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Nhàn Hạ    Ngày nằm xuống trong không gian tĩnh lặng  Quên thời gian lặng lẽ bước chân qua  Giờ khắc nào cũng thuộc của riêng ta  Đời nhàn hạ thoát xa vòng lao lực    Giấc ngủ muộn mặt trời không đánh thức  Ta cạn ly, ca hát suốt đêm dài  Mặc bốn mùa mưa nắng, gió tuyết bay  Không còn ngại kẹt xe chiều tan sở    Ngày thứ mấy trong tuần không muốn nhớ  Kim đồng hồ vô nghĩa vẫn xoay vòng  Chuyện vui buồn cứ đến chẳng chờ mong  Đời bình thản như hồ thu im sóng    Ta cất cánh chim bay vào cõi mộng  Đưa em về từng góc nhỏ hành tinh  Giờ gần nhau thêm thắm thiết ân tình  Cho bõ những năm trường lo cơm áo    Vai trút hết gánh nhọc nhằn phiền não  Kiếm phong trần gác lại sống thảnh thơi  Túi càn khôn lưng nhẹ bớt sự đời  Ung dung bước trọn quãng đường còn lại   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Kiếp Nhân Sinh    Đo quá khứ xem còn bao kỷ niệm  Nhìn lại đời qua đôi mắt đằng sau  Đo tương lai bằng hy vọng nhạt màu  Đường phía trước mịt mờ và ngắn ngủi    Ta chưa biết nơi nào là điểm cuối  Chân muốn dừng, thời gian cứ đẩy đưa  Yêu bao nhiêu tim nhỏ vẫn không vừa  Và dấu hỏi quanh đời chờ câu đáp    Vòng trái đất trăm năm chưa đi giáp  Đã mỏi mòn trong một kiếp trầm luân  Nỗi cô đơn nguyên thủy vẫn vô cùng  Người tri kỷ chỉ tìm trong mộng ảo    Niềm hạnh phúc đứng sau lưng phiền não  Luôn hiếm hoi và dễ vuột tầm tay  Chén đắng cay chưa cạn đã dâng đầy  Tình chưa đến, người đã đi biền biệt    Trong tâm trí còn nhiều điều chưa biết  Sống một đời chưa đủ để yêu thương  Dù là ai, ta cũng bước chung đường  Nơi điểm cuối không mang theo gì cả   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Lời Người Say    Nhìn mắt biếc, nghe hồn ta dậy sóng  Còn chút tình sót lại chợt mênh mang  Khúc trăm năm dâng trỗi nhịp nồng nàn  Trong ly có môi hồng em ngây ngất    Ta muốn nói lời yêu đương chân thật  Nhưng con tim rung đảo lộn ngôn từ  Nét trang đài làm nghiêng ngả tâm tư  Nên ta hát trao em tình thinh lặng    Tìm mật ngọt trong từng ly rượu đắng  Nhân loại này ta chỉ gặp em thôi  Cả hành tinh dành riêng chỗ ta ngồi  Và muôn thuở chỉ một lần hạnh phúc    Em là bão cho đời ta lũ lụt  Nhưng khô cằn khi cơn bão ra đi  Tình buồn rơi như lá hết xuân thì  Vầng mây xám mang lên cao nỗi nhớ    Đêm trông thấy những mặt trời rạng rỡ  Cùng ta xoay quanh trái đất dật dờ  Dưới đáy hồn còn đọng lại vần thơ  Xin gửi tặng giai nhân đêm hạnh ngộ   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Hạ Lên Đường    Sáng thức giấc nghe ve sầu inh ỏi  Báo một ngày rực nắng mới vừa lên  Tiếng reo vui chào hạ đến bên thềm  Trời tháng sáu mở ra mùa phiêu lãng    Đời thân ái phục sinh trong ánh sáng  Đường tri âm rộn rã bước chân về  Đã qua rồi mùa sinh tử lê thê  Mừng gặp lại bạn bè thời xuân cũ    Trong khung cửa, vườn hồng nằm yên ngủ  Gió mai hiền lay động nhẹ hồn hoa  Tiếng ve kêu mang hiện tại an hoà  Cho quên hết gian truân đời làm kiến    Mơ thấy tóc em bay mà nhớ biển  Nỗi khát khao như sóng dậy dâng tràn  Bờ cát vàng chờ đợi dấu bàn chân  Nghe biển gọi tâm tình hè năm trước    Ngày hò hẹn trên con đường xuôi ngược  Ta đưa nhau đi khắp bốn phương trời  Cuộc tình nồng đang giục giã ra khơi  Cho kịp chuyến viễn du đầu mùa hạ   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tượng Đá Sân Ga    Em giết ta bằng lời yêu chưa ngỏ  Hay giọng buồn tha thiết gọi uyên ương  Cuộc trăm năm tuy không hẹn chung đường  Nhưng đôi mắt đã dâng tràn thương nhớ    Em ma tuý với nụ cười rạng rỡ  Một chiều êm trên phố gặp tình cờ  Cho ta về nghe gió dệt vần thơ  Bay lặng lẽ gửi vào đêm ảo mộng    Em thánh nữ trên đồi cao gió lộng  Ta nhìn lên chợt thấy cả thiên đường  Muốn đi vào mà tội lỗi còn vương  Nên muôn kiếp vẫn trầm luân không dứt    Em cơn bệnh cho hồn ta đau nhức  Nghe côn trùng vang điệp khúc tương tư  Nỗi cô đơn rơi rớt xuống ngôn từ  Thành di chúc cho tình nhân muôn thuở    Em là chuyến xe tình ta đã lỡ  Ta một đời thành đá đợi sân ga  Ngàn năm sau tim đá vẫn chưa già  Vẫn dâng sóng như lần đầu biển động   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Hết Trẻ... Chưa Già!       Bảy mươi chưa chắc đã già   Nhưng mà không trẻ như là ba lăm   Bây giờ gác kiếm phong trần   Ngày thường thể dục, cuối tuần nhậu ca   Chuyện kia chỉ thích ba hoa   Còn làm thì lạy xin bà tha cho   Cơm ngày hai chén đã no   Nhưng còn “đói thuốc” phải lo uống vào   Xem đời như giấc chiêm bao   Chỉ đành nuối tiếc ngày nào liệt oanh   Giờ thì còn “liệt” sẵn dành   Tìm “oanh” đâu nữa mà tranh với đời   Lưng đau, gối mỏi rã rời   Thế mà khiêu vũ tuyệt vời như xưa   Thức đêm nhưng lại ngủ trưa   Mặt trời đứng bóng vẫn chưa rời giường   Tính tình gắt gỏng bất thường   Và hay bắt bẻ, giận hờn vu vơ   Gặp người rôm rả chuyện trò   Chia tay rồi vẫn mù mờ họ tên   Chuyện đời nhớ nhớ quên quên   Gặp mùa đại dịch càng thêm lo rầu   Bạn bè xa cách đã lâu   Mong ngày họp mặt mà... râu tóc dài   Thời xưa thất thập ít ai   Ngày nay bảy chục không tài nào “count”   “Già mà ham” muốn dạt dào   “Trẻ” mà chuyện ấy năm bao nhiêu lần?     * Thân tặng các bạn trong nhóm "JAMAHA"   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Trú Mưa    Cơn mưa đời chưa tạnh  Lòng nuối tiếc chơi vơi  Ta ngồi đếm mặt trời  Trong sương mù phía trước    Thời gian xô chân bước  Cho hết cuộc trầm luân  Dăm ly rượu cuối tuần  Nhẹ nâng hồn tri kỷ    Tình người xa thiên lý  Như sỏi đá gần nhau  Lặng lẽ vắng câu chào  Buồn chia riêng thế giới    Một đời cây nghĩ ngợi  Thân hằn dấu vết nhăn  Trơ vơ đứng nhọc nhằn  Để chờ ngày mục rã    Bàn tay em muôn ngã  Hạnh phúc rẽ nơi nào  Cho ta đến với nhau  Cùng trú mưa năm tháng   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Bệnh Tương Tư    Mới gặp giai nhân đã... hở tim  Tía tai đỏ mặt, máu cao thêm  Đầu tăng nhiệt độ, hồn mê sảng  Trí giảm ngôn từ, miệng lặng im  Trộm nhớ lười ăn, quên mỗi bữa  Thầm thương biếng ngủ, thức từng đêm  Người đâu chỉ đến trong cơn mộng  Tỉnh giấc trăm năm vẫn mãi tìm   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Đỗ Hồng
  
   
  Bệnh Tương Tư  
   
  Mới gặp giai nhân đã... hở tim  
  Tía tai đỏ mặt, máu cao thêm  
  Đầu tăng nhiệt độ, hồn mê sảng  
  Trí giảm ngôn từ, miệng lặng im  
  Trộm nhớ lười ăn, quên mỗi bữa  
  Thầm thương biếng ngủ, thức từng đêm  
  Người đâu chỉ đến trong cơn mộng  
  Tỉnh giấc trăm năm vẫn mãi tìm  
  
    MÃI TÌM!...   Ly biệt...sầu thương buốt nhói tim!   Gặp người năm ấy...xót xa thêm!   Dạ...đau thắt dạ vờ che dấu !   Hồn...vỡ tan hồn vẫn lặng im!   Tơ tưởng...ngẩn ngơ làn gió sớm...   Tương tư...xao xuyến trận mưa đêm!   Tình yêu vô hạn...trong gang tấc!   Cuồng vọng...nên ta cứ mãi tìm!     16/6/2021   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MÃI TÌM!...   Ly biệt...sầu thương buốt nhói tim!   Gặp người năm ấy...xót xa thêm!   Dạ...đau thắt dạ vờ che dấu !   Hồn...vỡ tan hồn vẫn lặng im!   Tơ tưởng...ngẩn ngơ làn gió sớm...   Tương tư...xao xuyến trận mưa đêm!   Tình yêu vô hạn...trong gang tấc!   Cuồng vọng...nên ta cứ mãi tìm!     16/6/2021        Cám ơn bài thơ hoạ tuyệt vời của bạn.   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Khúc Ve Sầu     Chiều ngả bóng ve sầu nằm xuôi cánh   Hè chưa về ve đã bỏ đời đi   Lá vẫn reo khúc hát buổi xuân thì   Như hợp tấu cùng lời chim cô lẻ     Cỏ lay động theo từng cơn gió nhẹ   Nắng cuối mùa phai nhạt dấu tri âm   Thời gian trôi trên nỗi chết âm thầm   Mây thương nhớ giăng cuối trời hy vọng     Chiều rơi xuống cho hồn đêm dậy sóng   Hàng cây cao nghiêng ngả níu mặt trời   Tháng sáu nằm nghe tiếng gọi trùng khơi   Bờ cát rộng chờ trăng lên trên biển     Buồn mặc niệm ngày hùng binh thời chiến   Khúc ve sầu im bặt giữa thinh không   Mưa cuối xuân rơi từng giọt vào lòng   Ly rượu đắng mấy mươi năm chưa cạn     Đường tăm tối, có lối nào về sáng?   Chào ngày lên rộn rã khúc ve sầu   Hát một đời cho quên hết thương đau   Rồi rơi xuống vùng cỏ xanh yên nghỉ   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2021 06:52:41 bởi Đỗ Hồng >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: