Mặt Đất Khát Khao
Hy Vọng Chưa Đến Trăm năm đó được bao lần hạnh ngộ? Thế giới này có mấy kẻ ta yêu? Đời lang thang qua từng buổi chợ chiều Chân đã mỏi chưa tìm ra tri kỷ Những pho tượng cũng ngậm ngùi suy nghĩ Sao con người luôn thù hận giết nhau? Không đạn bom, tang tóc vẫn giăng sầu Người nằm xuống vùi thây trong lò lửa Đêm vui cũ từ lâu không còn nữa Cung đàn buồn nằm nhớ những giọng ca Bạn tri âm như cách dặm quan hà Khi không gặp, ngày dài ba thu chẵn Trên phố xá nụ môi hồng đã vắng Chút thân tình đành không nhận ra nhau Những người quen ngần ngại bắt tay chào Trong đôi mắt lắng chìm sâu hy vọng Đường tuổi hạc, người đi ngày một trống Mỗi người còn mơ một thế giới riêng Lòng lo âu nên khép cửa ưu phiền Chờ tia sáng cuối đường hầm thăm thẳm r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2021 16:59:24 bởi Ct.Ly >
Chốn Hư Vô Khi thức dậy mới biết mình còn sống Thêm một ngày trôi nổi cõi vô minh Mỗi sát na đều có cuộc tử sinh Đường nhân thế đưa ta về vô định Chút thân phận luôn nằm ngoài toan tính Mọi cơ duyên đi đến rất tình cờ Đời mỹ miều chỉ thấy được trong mơ Giây phút cuối sẽ trở thành tro bụi Mong tận hưởng để đời không tiếc nuối Cuộc thăng trầm quanh quẩn giữa sắc không Từng ngày lên rạng rỡ mặt trời hồng Tình yêu nở trên trái tim khô héo Vào cuộc thế với tương lai muôn nẻo Nhưng hôm nay còn duy một lối về Có một ngày ta thoát khỏi cơn mê Qua tới chốn hư vô nào chưa biết
Mùa Thu Không Quên Qua Facebook, ta tìm tên bạn cũ Mấy mươi năm lưu lạc tới phương nào Mong có ngày ta sẽ gặp được nhau Cùng sống lại với mùa thu năm đó Trên đất khách những ngày thu bỡ ngỡ Nương tựa nhau, ta xây lại cuộc đời Trút vui buồn vào chén rượu đầy vơi Như bao kẻ tha hương mừng gặp lại Tìm thấy bạn, ta nối tình thân ái Hình bóng xưa, giờ đượm nét phong trần Ta nhìn người, tự biết chẳng còn xuân Nhưng lòng vẫn trẻ trung như ngày trước Giọng nói đó chưa già hơn mơ ước Mang nỗi niềm gửi gấm giữa vần thơ Qua đường phone, ôn kỷ niệm xa mờ Những đợt sóng tâm tư không ngừng vỗ Thầm hứa hẹn ngày bình yên hội ngộ Khi đường về còn xa dấu chân mây Nghe chim kêu trong nắng sớm gọi bầy Hồn không nỡ quên mùa thu năm ấy
Chào Thu Yên Bình Ngồi xe đợi, thấy trời trong dịu nắng Mở cửa ra cho gió nhẹ len vào Thu mới về trên đỉnh lá lao xao Nghe một thoáng yên bình trong tâm trí Người như đã quên cơn đau thế kỷ Vẫn đường dài đời lên xuống ngựa xe Xin vẫy tay chào tạm biệt biển hè Và mở rộng con tim chờ hội ngộ Đã qua hết một mùa thu lá đổ Dấu chân xưa tri kỷ vẫn mịt mù Đêm cuối tuần nhìn bàn ghế tương tư Ly rượu đắng thiếu giọng ca thân ái Ta vẫn đợi ngày xưa quay trở lại Có nụ cười trên môi thắm giai nhân Những tình thân âu yếm xích thật gần Cho ta thấy bóng trăng vàng hạnh phúc Trên phố nắng đầy niềm vui chen chúc Báo hiệu ngày thế giới sắp hồi sinh Người tri âm nối lại khúc ân tình Ta lên núi thả hồn đi muôn hướng
Đỗ Hồng
Chốn Hư Vô
Khi thức dậy mới biết mình còn sống
Thêm một ngày trôi nổi cõi vô minh
Mỗi sát na đều có cuộc tử sinh
Đường nhân thế đưa ta về vô định
Chút thân phận luôn nằm ngoài toan tính
Mọi cơ duyên đi đến rất tình cờ
Đời mỹ miều chỉ thấy được trong mơ
Giây phút cuối sẽ trở thành tro bụi
Mong tận hưởng để đời không tiếc nuối
Cuộc thăng trầm quanh quẩn giữa sắc không
Từng ngày lên rạng rỡ mặt trời hồng
Tình yêu nở trên trái tim khô héo
Vào cuộc thế với tương lai muôn nẻo
Nhưng hôm nay còn duy một lối về
Có một ngày ta thoát khỏi cơn mê
Qua tới chốn hư vô nào chưa biết
(Tặng Đỗ Hồng...đồng cảm những ưu tư của bạn!) CHIA XA!... Dằn vặt mãi, nỗi đau càng nhức nhối! Sống tràn đầy... đến lượt gọi, ta đi! Chuyện trần gian, vương vấn mãi làm gì?! Sẽ đến lúc ta thoát vòng mê lụy! Bỏ lại hết... những ngày say túy lúy... Những cuồng si, mộng mị... kiếp vô thường! Bao mưu cầu, toan tính mãi tơ vương... Từ tạ hết... năm tháng dài lãng mạn! Khung cửa hẹp... mở cuối đường, ánh sáng... Vầng hào quang diễm tuyệt, thật bao la! Chốn bồng lai trải rộng khắp quanh ta... Vùng linh hiển... ẩn sâu nhiều bí mật! Lòng thanh thản, chẳng mưu cầu được mất! Hồn trinh nguyên, hòa cung bậc thanh cao... Phút khải huyền, nhiếp dẫn nẻo đi vào... Tình vô lượng... rền vang trời đại ngã! Cứ tiếp nối, giòng đời trôi hối hả... Lúc cuối cùng... chào tất cả, ta đi!... Thế gian này, đến... để lại chia ly! Về vô tận... ngàn năm xa vút mắt! 29/9/2021
Ảo Tưởng Mong mỗi sáng ta làm chim ca hát Giọng vô ưu chào đón ánh mặt trời Qua núi đồi cùng ngày tháng rong chơi Tung cánh lượn vào không gian bát ngát Trưa nắng cháy ta làm mây giăng mát Cho em về da trắng sáng đường xanh Dòng tóc dài không úa nắng vàng hanh Ngàn hoa thắm vẫn khoe màu tươi trẻ Về sa mạc ta làm cơn gió nhẹ Thổi ngang đời ru những trái tim khô Con suối thiêng chảy xuống đọng thành hồ Người tắm gội xoá tan bao thù hận Chiều phiền muộn ta làm ly rượu đắng Em uống đi cho vơi bớt đau thương Bước loanh quanh trong cuộc sống vô thường Có nhiều lúc ta trôi vào quên lãng Đêm cô lẻ ta làm vầng trăng sáng Soi chân em từng bước nhỏ âm thầm Dìu nhau về đường hạnh phúc trăm năm Chợt thức giấc giữa trần gian mê tỉnh
Ngày xưa
(Tặng Đỗ Hồng...đồng cảm những ưu tư của bạn!) CHIA XA!... Dằn vặt mãi, nỗi đau càng nhức nhối! Sống tràn đầy... đến lượt gọi, ta đi! Chuyện trần gian, vương vấn mãi làm gì?! Sẽ đến lúc ta thoát vòng mê lụy! Bỏ lại hết... những ngày say túy lúy... Những cuồng si, mộng mị... kiếp vô thường! Bao mưu cầu, toan tính mãi tơ vương... Từ tạ hết... năm tháng dài lãng mạn! Khung cửa hẹp... mở cuối đường, ánh sáng... Vầng hào quang diễm tuyệt, thật bao la! Chốn bồng lai trải rộng khắp quanh ta... Vùng linh hiển... ẩn sâu nhiều bí mật! Lòng thanh thản, chẳng mưu cầu được mất! Hồn trinh nguyên, hòa cung bậc thanh cao... Phút khải huyền, nhiếp dẫn nẻo đi vào... Tình vô lượng... rền vang trời đại ngã! Cứ tiếp nối, giòng đời trôi hối hả... Lúc cuối cùng... chào tất cả, ta đi!... Thế gian này, đến... để lại chia ly! Về vô tận... ngàn năm xa vút mắt! 29/9/2021 Chân thành cám ơn bạn đã tặng bài thơ thật hay!
Cơn Mơ Lưu Luyến Đêm mơ thấy ta là chàng họa sĩ Vẽ cuộc đời bằng những nét yêu thương Tô điểm thêm màu sắc đẹp lạ thường Treo lên giữa tâm tư người nản chí Đêm mơ thấy ta là chàng nghệ sĩ Trên nỗi buồn đứng dạo lại đàn vui Cất tiếng ca xua bóng tối ngậm ngùi Cùng sánh bước giai nhân vào luân vũ Đêm mơ thấy ta là nhà tỷ phú Đem tình yêu đi dâng hiến mọi người Khi bạc tiền không giữ tuổi xuân tươi Tình yêu sẽ làm cho ta trẻ mãi Đêm mơ thấy ta là thần tình ái Ban cho người thêm một trái tim yêu Để trần gian tình xuân nở mỹ miều Và thù hận không còn nơi nương náu Ta mơ thấy là vua trên ngai báu Tìm giai nhân để đổi cả sơn hà Bỗng giật mình nhìn ta chẳng là ta Nên ngồi dậy viết bài thơ lưu luyến
Tháng Mười, Mưa Và Em Chiều ra phố tháng mười trời mưa xuống Kính xe mờ che khuất nẻo tình xa Hai hàng cây nghiêng ngả bóng nhạt nhoà Lòng mang nặng nỗi niềm không gian xám Đời một chuyến xe đi dừng mấy trạm? Người xuống rồi là vĩnh biệt ngàn thu Kẻ bước lên nhìn phía trước mịt mù Không thể biết về đâu đường vô tận Ta đã đến mùa thu còn lận đận Đời trôi hoài chưa ghé lại ngày vui Những cơn đau như sóng gió dập vùi Thân cỏ lá chỉ chực chờ tàn úa Xe lăn mãi xa thiên đàng một thủa Ở bên kia ta cách biệt đêm ngày Biết bao giờ nương cánh gió đường mây Về sống lại tâm tình mùa mưa nắng Buồn viễn xứ rót vào ly rượu đắng Uống cùng em chờ sinh nhật vắng người Cuối tháng mười mưa có thể còn rơi Mong ngọn nến tình trăm năm vẫn sáng
Những Ngọn Nến Âm Thầm Xin cây giữ lá vàng đừng rơi xuống Gió hãy ngừng thổi lạnh tới hồn thu Nắng bừng lên cho tan biến sương mù Tim cứ nhịp rộn ràng theo tình khúc Ta viết giữa trời mây ngàn câu chúc Mừng ngày em hạnh phúc bước vào đời Hẹn cùng đàn buông tiếng hát lả lơi Cho ta bỗng ngẩn ngơ lần gặp gỡ Xin trái đất ngừng quay vòng tiếc nhớ Cho dung nhan ngày đó chẳng phai tàn Nét xuân thì còn mãi với thời gian Và mưa gió phũ phàng không tới nữa Xin em nhớ tim ta còn ngọn lửa Nung tình yêu trong tuổi hạc ấm nồng Dù đường chiều đổ dốc xuống hư không Dòng tình ái vẫn luân lưu trong huyết mạch Mừng sinh nhật năm nay không mời khách Thắp trong lòng vài ngọn nến lung linh Tháng mười sang mang lại một chút tình Ta sẽ cất vào phòng lưu kỷ niệm
Thắp Lên Hy Vọng Em qua phố lay động tình thu thảo Vì làn môi đang thấp thoáng nụ cười Dưới gót hài sỏi đá cũng reo vui Đường tuổi hạc vẫn đưa em vào mộng Từ dạo ấy cửa thiên đường đã đóng Hết một thời áo lộng phố thênh thang Về thăm chi cho xa lạ ngỡ ngàng Ta ra biển nghe trùng dương hoài niệm Hẹn mở tiệc đón mùa thu kiều diễm Đêm mịt mùng ngồi đợi ánh trăng lên Em cùng ta nghe lá rụng bên thềm Tưởng tri kỷ bước chân về trong gió Mùa lễ hội tháng mười chờ trước ngõ Trái bí nằm hồi tưởng buổi liên hoan Nhớ màu cam em thích mặc hoá trang Và hoa mật cho tình ta thêm ngọt Chào nắng sớm sau vườn chim uyên hót Lời yêu thương xao xuyến cả trời thu Dù ngày vui còn khuất nẻo mây mù Ta vẫn thắp cho nhau niềm hy vọng
Xin Trở Lại Từ Đầu Ta lên núi kéo mặt trời xuống thấp Cho trần gian hâm nóng lại tình người Nỗi hận thù trong tim đá nhẹ vơi Tình ta mãi nồng nàn trăm năm nữa Vào rừng thẳm nhặt lá khô nhóm lửa Soi đêm dài cho tỏ mặt anh em Chút tình thân như gió thoảng qua rèm Giờ cũng mất trong cuộc đời xuôi ngược Ta xuống biển vớt vầng trăng đáy nước Đã hẹn thề từ đêm vắng ra đi Về trong mơ sống lại tuổi xuân thì Yêu cuồng nhiệt như sóng chiều biển động Ta ngoảnh lại thấy thiên đường bỏ trống Những cuộc tình từ đó đã bay xa Còn lại đây bao tiếc nuối thiệt thà Đong đầy chén mấy mươi năm chưa uống Đưa em tới đoạn đường nghiêng dốc xuống Thấy lòng người như thăm thẳm vực sâu Cuộc trăm năm xin trở lại từ đầu Cho ta được trao nhau tình yêu mới
Tình Yêu Bất Tận Tình yêu đó từ trong tim cha mẹ Kết tinh nên mầm sống mới nhiệm mầu Đưa vào đời hạnh phúc lẫn thương đau Nuôi ta lớn trong vòng tay nhân loại Ta vào mộng thành Adam huyền thoại Vườn địa đàng lạc bước gặp Eva Em đứng chờ làm nửa mảnh hồn ta Tình rộng mở một trời thu lãng mạn Tình yêu hiện trên vai vầng trăng sáng Dẫn ta đi ra khỏi tối đơn côi Bắt đầu từ đêm nhắp rượu giao bôi Đường hạnh phúc trăm năm ta sánh bước Tình yêu lớn trải dài trên non nước Thành súng gươm mang lại cảnh thanh bình Cho con người từ đó hết điêu linh Tình đồng loại trên tim khô trổ nhánh Tình chia sẻ dành cho đời bất hạnh Những người nằm bệnh, tử, sống gian truân Ngày mỏi mòn không bóng dáng mùa xuân Tình là áo, bánh cơm, lời an ủi Tình thương xót ngậm ngùi giây phút cuối Giọt lệ nào nhỏ xuống tiễn đời đi Nén hương yêu buồn tỏa khói phân kỳ Trong tro bụi còn tình yêu bất tận
Sau Một Đêm Vui Nghe chim hót gọi mặt trời thức giấc Ngày sắp lên trên khung cửa tháng mười Côn trùng vẫn reo vui từ lòng đất Lưu luyến nằm nhớ cơn mộng chơi vơi Ta trôi nổi qua dòng đời thanh thản Đôi vai trần trút nhẹ gánh gian nan Bao phiền muộn đã chìm vào quên lãng Cho tình yêu tuổi hạc mãi nồng nàn Đời hò hẹn những cuối tuần hạnh phúc Tình rót vào còn thiếu một cơn say Đàn chưa dứt đã nghe đêm hối thúc Lòng mùa thu từng câu hát dâng đầy Tiếng cười nói chan hoà đêm hội ngộ Những con tim ngồi xích lại thật gần Người tri kỷ như về từ thiên cổ Nâng ly nồng cho thắm thiết tình thân Trong mắt biếc mùa thu chưa vàng lá Em nhìn ta man mác một trời tình Quanh chăn gối hương đêm còn lan tỏa Tình nằm chờ rạng rỡ bóng bình minh
Nói Với Tình Yêu Vầng trăng ấy tuổi ngàn năm vẫn đẹp Em lo gì, tuổi hạc cũng còn xuân Hãy vui lên như bữa tiệc cuối tuần Cất tiếng hát ru đời ta trẻ mãi Đời phiền muộn sau lưng ta bỏ lại Trước mặt dù đường ngắn dốc lao đao Dìu chân đi chờ tiếng nhạc ta vào Vòng luân vũ qua thiên đàng mở ngõ Ta quẳng gánh tang bồng trên vai nhỏ Theo đường mây đi khắp bốn phương trời Leo lên đồi tìm trăng gió thảnh thơi Qua bờ suối làm thân nai ngơ ngác Ngồi xem lại một thời còn xuân sắc Ảnh nói lời an ủi với hôm nay Dung nhan dù thoáng hiện chút phôi phai Em vẫn thấy thời gian chào thua cuộc Nụ cười thắm môi em là liều thuốc Giữ cho đời tươi trẻ giữa ngàn hoa Mang niềm vui vào cuộc sống chan hoà Cho em mãi là tình yêu muôn thuở
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: