 
    
  
    
    
    
        
        
    ![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Mặt Đất Khát Khao
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              Tình Thu    Đã lâu lắm cuộc đời không mở tiệc  Những cuối tuần còn chờ đợi đêm vui  Đường tri âm thiếu vắng dấu chân người  Vầng trăng lẻ nằm treo trên cành lá    Mưa rơi xuống cho tâm tình nghiêng ngả  Tiếng hát nào chìm lắng cõi hư không  Rót vào đêm từng ly rượu thơm nồng  Cho vơi bớt bao nỗi niềm xa thẳm    Tạ ơn nắng tô hồng đôi má thắm  Em lần đầu khi nghe nói tiếng yêu  Thuở xa xưa đời hoa nở mỹ miều  Mỗi ngày đến là một niềm vui mới    Ta quay lại quãng ngày xuân vời vợi  Thêm nặng lòng em tiếc nuối chơi vơi  Nhìn mùa thu đang đi giữa cuộc đời  Đừng buồn nhé vì tim ta vẫn trẻ    Em hãy hát cho chiều lên gió nhẹ  Thổi nến hồng rồi gửi gió ước mơ  Xin chớ lo đường phía trước mịt mờ  Vì hiện tại tình ta còn thắm thiết   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Ước Muốn    Lòng muốn viết vần thơ lên mây trắng  Cho phương nào em đọc được tình ta  Rồi bâng khuâng thương nhớ lúc chiều tà  Buồn lặng lẽ như vầng trăng sớm mọc    Lòng muốn gửi lời ca theo gió lốc  Cho em nghe tiếng hát xoáy buồng tim  Tình trăm năm em vẫn mãi đi tìm  Đang ấp ủ trong từng câu sâu thẳm    Lòng muốn tỏ tình riêng cùng hoa thắm  Cho hương nồng bay tới quyện hồn em  Cho đêm thu nghe lá rụng bên thềm  Em sẽ ngỡ bước chân người phiêu lãng    Lòng muốn thắp giữa trời trăng thu sáng  Soi tim em cho thấy rõ đường vào  Khi đêm về ta hết thức lao đao  Trong giấc mộng gặp người tình muôn thuở    Lòng muốn phá núi đồi cao cách trở  Ta tìm nhau trên từng góc hành tinh  Mong mai sau còn lại một chút tình  Làm hơi thở cho hồn ta sống mãi   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Thu Về Một Bóng     Em đang đứng bên đời nghe gió hát   Tóc nghiêng nghiêng chảy xuống một dòng tình   Nụ môi cười che kín vẫn còn xinh   Mùa thu đã bắt đầu buông lá úa     Em qua phố một chiều bay áo lụa   Làn mây mù vương vấn ở trên vai   Dòng ngựa xe vội vã chặng đường dài   Đời vô định sẽ về đâu khi mưa xuống?     Xin cảm tạ đời tặng ta ước muốn   Làm hành trang đi trọn kiếp vô thường   Trăm năm này còn em để yêu thương   Và tim nhỏ cho tình ta trú ngụ     Nghe mưa rớt âm thầm trên lá rũ   Có bao giờ em hiểu tiếng thời gian?   Tình sang thu hương sắc vẫn nồng nàn   Nửa thế kỷ ta đi về chung bước     Xin cảm tạ những nẻo đường xuôi ngược   Đưa ta về hạnh ngộ thuở ban sơ   Đâu ai hay tiền định hoặc tình cờ   Ta đã ghép hai hồn thành một bóng   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2021 05:36:44 bởi Đỗ Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Hạnh Phúc Không Rời    Virginia thay áo vàng lộng lẫy  Cây xôn xao lên tiếng gọi nhân tình  Nắng thắp đèn trong mắt nhớ lung linh  Xin thôi gió cho cây đừng rụng lá    Lòng mở cửa thả tình bay muôn ngã  Có bao giờ tình rớt xuống hồn em?  Bóng mùa thu đi thấp thoáng qua rèm  Còn lưu lại trong ta vần thơ tím    Về quá khứ ta miệt mài tìm kiếm  Mùa thu xưa em áo lộng trời chiều  Đường phố dài mang hai trái tim yêu  Đựng đầy ắp tâm tình riêng một cõi    Yêu vội vã nên chia tay cũng vội  Thu mang về từ đó những cơn mưa  Giọt trăm năm thương tiếc mấy cho vừa  Tình vẫn đẹp muôn đời là tình lỡ    Ghi vào trí lâu lâu buồn lần giở  Cho tim ta sống lại với một thời  Biết yêu đương là hạnh phúc không rời  Tình còn lại là khi tình đã mất   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Đi Tìm Ngày Xưa    Tay dang rộng ôm hành tinh xoay ngược  Ngót vạn vòng trở lại thuở xuân xanh  Đêm nằm mơ sáng dậy mộng không thành  Vào lớp học viết thư tình không gởi    Ta bước vội theo ngày xuân đi tới  Trong nhân gian tìm một bóng chân tình  Như đêm dài chờ đợi ánh bình minh  Ta sống bởi tình yêu làm hơi thở    Xem hình cũ thấy khung trời thương nhớ  Ảnh chưa nhoà mà người đã về đâu  Ta tìm em trên từng góc địa cầu  Trăm năm nữa có bao giờ hạnh ngộ?    Trời thu tím nghiêng mây cho mưa đổ  Phiến đá xanh tuôn những giọt lệ sầu  Mưa rơi nhiều, nỗi nhớ lại càng sâu  Đường duyên nợ đưa em sang lối khác    Ta lưu giữ tình em trong khúc nhạc  Gió sang mùa cho cây lá xa nhau  Nếu gặp em, xin yêu lại từ đầu  Và yêu mãi ngàn năm sau không dứt   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Định Nghĩa Tình Yêu    Tình là mắt trao lời chưa dám ngỏ  Là cửa vào cùng tận đáy hồn nhau  Là hồ thu gợn sóng giữa mưa rào  Là sao sáng soi đường về cơn mộng    Tình là tóc gửi hương theo gió lộng  Là suối hiền chảy xuống trái tim khô  Là ước thề trọn vẹn mối duyên tơ  Là bóng mát che ngang trời nắng hạ    Tình là chỉ bàn tay chia dăm ngã  Ngã mạng dài vừa đủ để yêu thương  Ngã nợ duyên cho hạnh ngộ thiên đường  Ngã tài lộc xây căn nhà hạnh phúc    Tình là chiếc hôn đầu luôn rạo rực  Là giọng ca vương vấn mãi muôn đời  Là nụ cười quyến rũ nở trên môi  Là lời hẹn trăm năm đành quên lãng    Tình là ảnh phôi phai theo ngày tháng  Nhưng bóng hình còn đậm nét trong tim  Là dáng xuân muôn thuở vẫn đi tìm  Trong giấc mộng hay vần thơ mặc niệm   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Niềm Vui Tuổi Hạc    Uống chút thuốc cho đau thương nằm ngủ  Quên tình người và những chuyện sầu bi  Quên người quen vừa nhắm mắt ra đi  Cho mai dậy bắt đầu ngày vui mới    Ôm hy vọng trong tim ta đi tới  Mặc gian nan hay hạnh phúc đứng chờ  Cứ nghĩ đời vẫn đẹp tựa cơn mơ  Em vào đó cùng ta hoà nhịp hát    Ta sẽ kéo mây trời giăng bóng mát  Cho cuộc đời từ đó bớt đau thương  Làm dù che em mưa nắng trên đường  Cùng trái đất ta xoay vòng luân vũ    Ta gọi đất chuyển mình ngăn cơn lũ  Gọi đồng xanh mọc lúa trổ bông vàng  Cho mùa về mang ngọn gió bình an  Người xích lại gần nhau không nghi ngại    Ta sẽ chọn đường xưa đi trở lại  Thuở tình đầu còn xuân thắm trinh nguyên  Ngày đôi ta ôm mộng thỏa ước nguyền  Cho tuổi hạc có thêm niềm an ủi   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Đời Nhàn Hạ    Có một sáng mùa đông bên cửa sổ  Nhìn người đi trong tuyết lạnh đường trơn  Chắc không còn niềm hạnh phúc nào hơn  Khi ta nhắp ngụm cà phê nồng ấm    Ta gác kiếm phong trần từ lâu lắm  Mỗi ngày về đều có một mùa xuân  Cùng bạn thân vui ca hát cuối tuần  Và rong ruổi khắp bốn phương tám hướng    Người chen chúc cả đời chưa an hưởng  Tuổi xế chiều cần vui thú điền viên  Đôi vai kia trút nhẹ gánh ưu phiền  Giành làm chủ khoảng thời gian còn lại    Ta ngủ muộn cho cơn mơ dài mãi  Chén tri âm thù tạc suốt canh tàn  Bao nhiêu năm mới thấy cảnh thanh nhàn  Đêm ngồi ngắm bóng trăng treo khung cửa    Này em nhé, hãy thắp lên ngọn lửa  Soi trí khôn cho thấy phút ban đầu  Tình nồng nàn xin giữ lại cho nhau  Đời nhàn hạ ta dành riêng em đó   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Sinh Nhật Halloween    Ngày dâng sóng xô ta về cuối tháng  Khi lá vàng rụng xuống những vần thơ  Nhà nhà trưng hình ma quái vật vờ  Từng đàn trẻ hoá trang đi khắp lối    Những viên kẹo đủ màu nằm chờ đợi  Làm niềm vui rộn rã giữa đêm thu  Trời không mưa và tan hết mây mù  Như hứa hẹn một ngày mai tươi sáng    Đời thắp nến lung linh đêm lãng mạn  Ghi dấu ngày em bước xuống trần gian  Rồi gặp ta thơ thẩn giữa địa đàng  Cùng xây tổ uyên ương trên đồi nắng    Trong thinh lặng có tình ca văng vẳng  Gọi ta vào đêm lễ hội mênh mông  Nghe dế non cùng hợp xướng ngoài đồng  Vườn hoa tỏa hương thơm bay dìu dặt    Ngàn quả bí tô màu cam trên đất  Để chúc mừng sinh nhật Halloween  Nụ cười xinh rạng rỡ tối mơ huyền  Xin trang điểm cho đời tươi trẻ mãi   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Bài Thơ Không Chữ    Đêm nằm xuống viết bài thơ trong trí  Sáng tỉnh ra không nhớ nổi câu nào  Mùa thu về trên cây lá xôn xao  Như thầm nhắc chút ưu phiền tuổi hạc    Trời mưa gió, lá vàng bay tan tác  Tạ ơn đời ta vẫn sống bình an  Từng ngày qua bao cánh nhạn lìa đàn  Ta ở lại ôm vầng trăng đơn lẻ    Đêm vẫn hát cho tâm tình tươi trẻ  Hoa luôn cười dù thế giới còn đau  Nửa dung nhan chìm khuất dưới khăn màu  Nhưng đôi mắt vẫn nhìn nhau tình tứ    Đêm còn viết những bài thơ không chữ  Ngày vẫn tìm hạnh phúc giữa hư vô  Quay đằng sau nhìn đời đẹp mơ hồ  Làm chân bước đưa ta về phía trước    Dù hết chỗ cho tim dành mơ ước  Ta xin đời còn lại chút tình yêu  Làm nguồn thơ đổ xuống tuổi ban chiều  Cho ta thở bằng thơ mà vui sống   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Lễ Hội Tháng Mười    Tháng mười vui đón Halloween  Lễ hội từ xưa vẫn mãi truyền  Trước cửa đèn lồng trong bí đỏ  Ngoài sân lưỡi hái cạnh mồ đen  Trẻ con xin kẹo từng nhà lạ  Người lớn cạn ly với bạn quen  Phong tục xứ người ta hội nhập  Xem như tháng bảy cúng hồn thiêng   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Buổi Sáng Ở Annandale    Phố ngủ muộn sáng cuối tuần nhàn hạ  Những con đường nằm thư thả đợi xe  Bóng đèn đêm còn hắt xuống vỉa hè  Ngày ngưng đọng trong ly cà phê nóng    Đêm chưa đủ cho ta tròn giấc mộng  Đã nghe chim ríu rít gọi ngày sang  Lưng trời xa in nhạt bóng trăng vàng  Như lưu luyến một đêm thu êm ái    Ta chợt nghĩ nếu thời gian quay lại  Sẽ yêu em từ khi mới chào đời  Cho tình mình dài thêm mãi không vơi  Và kiếp khác ta hẹn yêu nhau nữa    Dù tuổi hạc, tim ta còn thắp lửa  Vẫn nồng nàn không kém thuở đôi mươi  Ngày tháng đi, xin giữ lại nụ cười  Làm lẽ sống cùng vần thơ, khúc nhạc    Hương buổi sáng Annandale thơm ngát  Nắng lên rồi hứa hẹn cuộc vui chơi  Lòng muốn bay theo chiếc lá bên trời  Đi muôn hướng xem cuộc đời huyên náo   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tạ Ơn Tháng Mười Một    Tháng mười một hàng cây chưa vàng lá  Nghe thu đi trong tiếng gió xôn xao  Hồn bâng khuâng mở cửa đón thơ vào  Cho đời sống thêm một ngày hạnh phúc    Thu đã kéo thời gian lùi một chút  Cho mơ đêm còn tiếp nối sang ngày  Hoa cỏ nằm chờ cơn gió nhẹ lay  Cùng thức giấc điểm trang cho đường phố    Thuyền viễn xứ vẫn mong về bến đỗ  Mấy mươi năm còn trôi giạt bên trời  Mỗi cuối tuần nương tiếng nhạc buông lơi  Ta rót cả tâm tình vào ly rượu    Thu đứng giữa Virginia quyến rũ  Mỗi đầu ngày lên tiếng gọi uyên ương  Tình nhân ơi mau đi tới thiên đường  Cho tình ái nở hoa trên muôn ngã    Tháng mười một tạ ơn đời nhàn hạ  Tạ ơn em nửa thế kỷ mặn nồng  Tạ ơn người dung chứa phận long đong  Cho ta thấy khung trời xanh nhân ái   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                Đêm Côn Trùng Không Ngủ      Đêm nghe nhạc cố dỗ dành giấc ngủ   Khép tâm hồn xua phiền toái đi xa   Thôi suy tư cho thần trí bớt già   Ta hẹn gặp em về trong cơn mộng      Chợt mơ thấy em trên đường gió lộng   Lá thu vàng rơi nhẹ xuống bờ vai   Ta chờ em trong quán nhỏ miệt mài   Cho vừa lỡ một thời yêu lãng mạn      Nghe chim hót sau vườn chào buổi sáng   Ta biết mình còn sống để yêu thương   Soi dung nhan mờ ảo hiện trong gương   Ta tự hỏi phải là ta không nhỉ      Bao dấu hỏi vây quanh đời vô vị   Ta đi tìm câu đáp đã mòn hơi   Tuổi chất cao trên thân phận rã rời   Chỉ còn chút tình yêu làm hơi thở      Ta nhắm mắt, nhìn phía sau tiếc nhớ   Mấy mươi năm như một giấc mơ dài   Nỗi vui buồn ghi dấu chẳng phôi phai   Nên đêm mãi cùng côn trùng không ngủ   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Giấc Mơ Thời Lưu Vong    Ta mơ thấy là vua không ngai báu  Và em làm hoàng hậu thiếu cung son  Đêm lưu vong ngồi tiếc nhớ nước non  Dải gấm vóc một thời nay đã mất    Ta mơ thấy trần gian thôi bệnh tật  Mỗi con người đều sống thọ trăm năm  Thế giới này không chinh chiến hờn căm  Mùa nhân ái, bồ câu bay rợp trắng    Ta mơ thấy trời mùa đông rực nắng  Cho tuyết tan trên mỗi trái tim hồng  Cho ấm lòng chiều lữ thứ mênh mông  Đời còn có ly rượu nồng tri kỷ    Ta mơ thấy nơi ngàn thu an nghỉ  Người đội mồ trở lại nối tình xưa  Phút nhiệm mầu mừng tủi lệ như mưa  Ngày biên giới tử sinh không còn nữa    Ta mơ thấy mặt trời đang nhóm lửa  Thổi cơm chiều nuôi kẻ đói niềm tin  Tin một ngày thế giới được hồi sinh  Mặt cởi bỏ khăn che nhìn bạn hữu   
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  4 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: