Cảm tạ con đường ngần ấy yêu thương
"Chân bước tới cho vui buồn ở lại"
Rẻ chia mạnh mẽ, cứng rắn xa mãi
Dứt khoát đời không ái ngại ưu tư
Buông tay rồi không nói lời tạ từ
Không để người ở lại sầu dư ray rứt
Hơi thở nối liền mạch nguồn chặt đứt
Một nửa bồi hồi uất ức lặng câm
Cảm tạ con đường, hàng cây bóng râm
Áo xanh mướt da ngâm cười tươi như nắng
Ta ngỡ thiên thu úa hồn mình trong gió lặng
Nên ước thiên thai, mà chát đắng cho người
Thì giấc mộng đời tan vỡ như sương mơi
Xin cảm tạ con đường
xin từ tạ