Mặt Đất Khát Khao
Ngày xưa
CÒN ĐÓ YÊU THƯƠNG!... Dồn dập mãi nỗi đau buồn chất ngất Tháng ngày qua se thắt trái tim người?! Để lặng buồn mỗi độ ngắm hoa rơi... Cảm nhận nỗi chơi vơi đời dâu bể! Rồi cuộc sống vẫn xoay vần lặng lẽ... Đời lăn tròn theo bước cuốn thời gian! Trót say mê đâu hiểu nghĩa muộn màng! Sao biết được trần gian đầy khắc nghiệt! Tưởng đã mất... nghẹn ngào trong luyến tiếc! Nhớ tháng ngày mải miết gửi trao nhau! Cùng ước mơ... xây đắp mộng ban đầu! Hồn tơ tưởng ngẩn ngơ trời nắng lụa... Người mộng mị... khung trời thu cỏ úa! Tình dạt dào, ràn rụa nẻo đường qua! Quá hoang vu như bóng đổ chiều tà... Luôn hoài niệm thuở ngọc ngà yên ngủ! Người lại đến... xôn xao mùa xuân cũ! Nước non ngàn, luân vũ rợp trời hương! Bướm vờn hoa say đắm điệu nghê thường... Đời trỗi dậy niềm yêu thương mãnh liệt! 02/4/2022 Cám ơn bạn Ngày Xưa đã ghé thăm và lưu lai một bài thơ hay
ANH Ở ĐÂU?!... (Nhớ ĐH...) Vườn thơ ấy đã một thời khởi sắc... Vọng âm buồn hiu hắt gởi quê hương! Uớc mơ bay xanh ngát cõi thiên đường... Khát vọng lớn cho hồn anh ngây ngất! Thơ anh viết mang niềm tin vượt thoát Lối đi về... vằng vặc nẻo hoang sơ! Giòng nhiệt huyết gói tâm tình chân thật Mãi ngân vang dìu dặt cõi sương mờ! Anh đau xót thấy nắng hồng vụt tắt! Phế tích buồn trầm mặc khúc sông xưa... Thiên đàng nào rực sáng giữa cơn mơ?! Nuôi ước vọng những chuỗi ngày tươi mới! Anh dẫn lối cho hồn ta bước tới... Yêu đắm say phơi phới nước non ngàn! Buổi hạnh ngộ hóa ra lần gặp cuối! Anh đâu rồi sương khói phủ, mênh mang?!... 04/9/2022
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2022 09:49:38 bởi Ngày xưa >
THƠ BAY!... (Về ĐH...) Vang vọng bên đời điệp khúc xưa... Người xa biền biệt suốt bao mùa! Vườn hoang lạnh lẽo sầu giăng bóng Vẳng điệu u hoài trong gió mưa! Cuồn cuộn sầu dâng vượt đỉnh cao... Chạm vào băng giá những ngôi sao Hỗn mang như mảnh tinh cầu vỡ... Rớt xuống nhân gian tiếng thét gào! Âm hưởng thâm trầm lan tỏa đêm... Mênh mang sâu lắng lạc bên thềm! Đưa giòng thương cảm đi muôn ngả... Xoáy tận vùng sâu của trái tim! Ray rức từ trong nghiệp dĩ thơ! Bước đường hòa nhập chốn rừng mơ... Tìm gì trong cõi xa xôi ấy? Tiếng gió lao xao, sóng vỗ bờ! Lầm lũi đi về nơi khói sương... Muôn người, vạn kiếp một quê hương! Dựng xây chi lắm bao hình tượng? Tàn cuộc, xuôi tay bỏ cuối đường! 06/9/2022
Tình Yêu Bất Tận Tình yêu đó từ trong tim cha mẹ Kết tinh nên mầm sống mới nhiệm mầu Đưa vào đời hạnh phúc lẫn thương đau Nuôi ta lớn trong vòng tay nhân loại Ta vào mộng thành Adam huyền thoại Vườn địa đàng lạc bước gặp Eva Em đứng chờ làm nửa mảnh hồn ta Tình rộng mở một trời thu lãng mạn Tình yêu hiện trên vai vầng trăng sáng Dẫn ta đi ra khỏi tối đơn côi Bắt đầu từ đêm nhắp rượu giao bôi Đường hạnh phúc trăm năm ta sánh bước Tình yêu lớn trải dài trên non nước Thành súng gươm mang lại cảnh thanh bình Cho con người từ đó hết điêu linh Tình đồng loại trên tim khô trổ nhánh Tình chia sẻ dành cho đời bất hạnh Những người nằm bệnh, tử, sống gian truân Ngày mỏi mòn không bóng dáng mùa xuân Tình là áo, bánh cơm, lời an ủi Tình thương xót ngậm ngùi giây phút cuối Giọt lệ nào nhỏ xuống tiễn đời đi Nén hương yêu buồn tỏa khói phân kỳ Trong tro bụi còn tình yêu bất tận
Cơn Mơ Lưu Luyến Đêm mơ thấy ta là chàng họa sĩ Vẽ cuộc đời bằng những nét yêu thương Tô điểm thêm màu sắc đẹp lạ thường Treo lên giữa tâm tư người nản chí Đêm mơ thấy ta là chàng nghệ sĩ Trên nỗi buồn đứng dạo lại đàn vui Cất tiếng ca xua bóng tối ngậm ngùi Cùng sánh bước giai nhân vào luân vũ Đêm mơ thấy ta là nhà tỷ phú Đem tình yêu đi dâng hiến mọi người Khi bạc tiền không giữ tuổi xuân tươi Tình yêu sẽ làm cho ta trẻ mãi Đêm mơ thấy ta là thần tình ái Ban cho người thêm một trái tim yêu Để trần gian tình xuân nở mỹ miều Và thù hận không còn nơi nương náu Ta mơ thấy là vua trên ngai báu Tìm giai nhân để đổi cả sơn hà Bỗng giật mình nhìn ta chẳng là ta Nên ngồi dậy viết bài thơ lưu luyến r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2023 03:42:40 bởi Thanh Vân >
Lời Rao Tặng Tuổi Nếu có ai xin bớt tuổi tôi Dĩ nhiên tôi sẽ tặng ngay thôi Không cần cảm tạ chi đâu nhé Miễn được trẻ thêm thích lắm rồi! Người nhận tuổi tôi cũng sẽ vui Vì mong khôn lớn chóng bằng người Là hoa thì sẽ thêm hương sắc Nam tử được mau chọc khuấy trời Người lớn có thêm tuổi nghỉ ngơi Về hưu cho sớm hưởng vui đời Không còn khó nhọc bon chen nữa Ngày tháng an bình sống thảnh thơi Nếu có còn ai muốn tuổi thêm Nhanh chân đến nhận lấy ngay liền Tôi không mua bán hay đòi hỏi Chỉ muốn trở về với tuổi tiên Tuổi chất ngất cao đến tận trời Ai mà không muốn tuổi mình vơi Sống thêm vui với tình nhân thế Đến lúc ra đi chẳng tiếc đời
Tình Yêu và Tiếng Hát Cây thao thức trong màn sương hư ảo Cùng với ta lo nghĩ suốt canh tà Xác thân này không hẳn thuộc về ta Nên sinh tử luôn luôn ngoài tầm với Ta đau xót trong niềm đau thế giới Khi con người từng lớp vĩnh biệt nhau Cuộc chiến dài không súng đạn, gươm đao Ngàn lò lửa thiêu đời còn chưa đủ Mùa đại dịch dâng tràn cơn thác lũ Cuốn an bình vào đáy nỗi âu lo Bóng người đi qua từng mắt lệ nhoà Trăm năm đó một chiều thành tro bụi Đời quỳ xuống dâng lời kinh an ủi Thắp niềm tin loé sáng cuối đường hầm Cho một hôm quên tạm kiếp thăng trầm Ta thấy lại nụ cười xuân năm trước Người vẫn sống từng ngày bằng mơ ước Mặt trời về chiếu rọi nắng hồi sinh Bạn bè ta nối lại khúc ân tình Cho trái đất đầy tình và tiếng hát
Mong Chút Nắng Đêm Thu đã tới tháng mười hai ít nắng Cây còn buông những chiếc lá cuối cùng Áo phong trần khi khoác, lúc mở tung Ta ra phố chờ niềm vui đang đến Trong tâm tưởng vang bài ca thánh thiện Người hẹn nhau về một thuở thiên đàng Chim xếp hàng trên dây điện giăng ngang Chào sinh nhật của mùa đông phía trước Nghe văng vẳng tiếng thời gian vội bước Trưa đi vào buổi hội ngộ tri âm Nỗi mừng vui như sóng vỗ trăm năm Lời tâm sự dâng trào lên khóe mắt Từng câu chúc rót vào lòng đường mật Những mỹ từ cho tình bạn thăng hoa Cho ngày mai trời hạnh phúc an hòa Cho đời mở những đêm vui yến tiệc Thu thơ mộng ta xin chào tạm biệt Dư âm nào xin đọng lại thành thơ Chảy vào tim dòng nhạc mới mong chờ Chờ trời nắng giữa đêm dài tái ngộ Kỷ niệm buổi trưa hội ngộ 2/12
Khung Trời Xám Đường phố xám hàng cây buồn nhớ lá Gió chớm đông mang hơi lạnh vào hồn Bình minh nào cũng tựa buổi hoàng hôn Mây giăng kín cả khung trời hiu quạnh Đèn lưu luyến đêm dài còn lấp lánh Trên thinh không vang thánh nhạc mơ hồ Theo dòng đời xuôi ngược nẻo quanh co Thời gian bước âm thầm vào tháng cuối Trời viễn xứ mịt mù đường sông núi Ly tao phùng nửa thế kỷ chưa vơi Những mùa đông không thấy ánh mặt trời Bao ngày Tết ngậm ngùi xa thiên lý Tiệc sinh nhật dư âm còn trong trí Tuổi hạc bay lên núi vắng chập chùng Cõi đi về ngày tháng vẫn mông lung Niềm vui hiếm đang chờ nhau phía trước Ta bỏ lại đằng sau nhiều mơ ước Trăm năm dài ấp ủ giữa vần thơ Đời vô thường đầy dấu hỏi ngu ngơ Từ đâu đến rồi ta về đâu nhỉ?
Đêm Giao Hoà Con đường nhỏ mang niềm vui tỏa sáng Thu chưa đi, đông đã xuống đêm dài Chút rượu nồng chưa đủ ấm bàn tay Tình biết có tìm về tim nương náu? Vào tháng cuối có ngày sinh ghi dấu Xa lắm rồi, giờ tuổi hạc bay cao Một thời xuân thôi đã vẫy tay chào Nhìn phía trước bóng đời đi mờ mịt
Càng đi tới thấy niềm vui càng ít Bạn đồng hành ngày một vắng xa thêm Mơ bình an qua thánh nhạc êm đềm Khi chân bước lang thang vào mùa lễ
Bao giờ hết muộn phiền trên dương thế Cho tình yêu trổ nhánh giữa mùa đông Đêm âm u rạng rỡ mặt trời hồng Mong thù hận chìm sâu vào quên lãng
Chờ hò hẹn đêm Giáng Sinh tuyết trắng Người dìu người từ muôn nẻo trần gian Lòng bao dung cùng hướng tới thiên đàng Trời đất cũ giao hòa tình yêu mới
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2023 07:30:23 bởi Đỗ Hồng >
Tình Mộng Gom sao sáng kết cho em vương miện Tặng nắng hồng em tô thắm làn môi Gọi mây vàng đưa em bước lên ngôi Làm hoàng hậu của riêng ta mãi mãi Trên tóc em xin mùa xuân ở lại Cho suối tình chảy xuống một dòng xanh Mong mắt em còn gợn sóng khuynh thành Dung nhan đó khiến cung hằng khép cửa Trái tim em ta xin vào thắp lửa Cho nhiệt tình bùng cháy suốt trăm năm Mượn lời chim em hát vọng non ngàn Cho mặt đất mọc lên tình nguyên thủy
Tiếng em hát xóa niềm đau thế kỷ Giọng em cười tan băng giá mùa đông Ta lênh đênh trên ngày tháng phiêu bồng Chợt trông thấy em về trong giấc mộng Tình của biển một chiều dâng dậy sóng Gọi thời gian dừng chân bước chờ ta Ta yêu nhau khi trái đất chưa già Và yêu mãi cho đến ngày tận thế r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2023 02:43:02 bởi Thanh Vân >
Xin Trở Lại Từ Đầu Ta lên núi kéo mặt trời xuống thấp Cho trần gian hâm nóng lại tình người Nỗi hận thù trong tim đá nhẹ vơi Tình ta mãi nồng nàn trăm năm nữa Vào rừng thẳm nhặt lá khô nhóm lửa Soi đêm dài cho tỏ mặt anh em Chút tình thân như gió thoảng qua rèm Giờ cũng mất trong cuộc đời xuôi ngược Ta xuống biển vớt vầng trăng đáy nước Đã hẹn thề từ đêm vắng ra đi Về trong mơ sống lại tuổi xuân thì Yêu cuồng nhiệt như sóng chiều biển động Ta ngoảnh lại thấy thiên đường bỏ trống Những cuộc tình từ đó đã bay xa Còn lại đây bao tiếc nuối thiệt thà Đong đầy chén mấy mươi năm chưa uống Đưa em tới đoạn đường nghiêng dốc xuống Thấy lòng người như thăm thẳm vực sâu Cuộc trăm năm xin trở lại từ đầu Cho ta được trao nhau tình yêu mới
Nỗi Sầu Viễn Xứ Gió đến từ đâu rung nhẹ cửa? Trăng vàng biết có lạnh ngoài hiên? Trời cao trăng thiếu nơi nương tựa Thấp thoáng hàng cây đứng ngả nghiêng Trời đất vào đông ôm nỗi nhớ Gọi nhau tha thiết mỗi canh trường Bằng lời điệp khúc buồn muôn thuở Khi bóng đêm về phủ cố hương Còn lại mong manh tờ lịch cuối Chỉ vài giờ nữa sẽ tròn năm Như mơ một thoáng đời thêm tuổi Đôi mắt phía sau vẫn tiếc thầm Dĩ vãng luôn hồng trong trí nhớ Đường về khép kín lối hư không Mặt trời bên ấy như tan vỡ Chỉ thấy mùa Xuân giữa giấc nồng Năm mới vẫn về trên đất khách Niềm vui từng giọt rót về đâu Địa đàng lạc dấu từ lâu lắm Nên uống ngàn ly chưa cạn sầu r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2023 04:32:27 bởi Ct.Ly >
Màu Tình Yêu Tình muôn thuở không bao giờ có tuổi
Tình kéo dài bằng với cả thời gian
Dẫu trăm năm tình vẫn mãi nồng nàn
Yêu từ lúc có người trên mặt đất
Tình vĩnh cửu không bao giờ vuột mất
Người ra đi, tình ở lại muôn đời
Nỗi đau hòa cùng hạnh phúc đầy vơi
Muôn kiếp nữa dấu tình không phai nhạt
Tình chan chứa như trùng dương xanh ngát
Không bao giờ biển cạn hết tâm tư
Sóng miên man tình khúc thiếu ngôn từ
Bờ cát vẫn chờ nụ hôn của biển
Tình rạng rỡ đêm mặt trời thoáng hiện
Không bao giờ còn bóng tối giăng ngang
Trên đất khô tình mưa xuống vội vàng
Cho tràn ngập yêu thương buồng tim nhỏ
Tình gần gũi trong vườn êm cây cỏ
Không bao giờ cây cỏ biết phụ nhau
Dẫu có ngày trời buông gió lao đao
Khu vườn đó vẫn xanh màu tình ái
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2023 02:56:18 bởi Đỗ Hồng >
Ngồi Nghe Đêm Hát Khoan về, ngồi xuống nghe đêm hát Hay dở cũng là chút luyến thương
Mai mốt xa rồi em sẽ thấy
Lời tình mãi mãi vẫn còn vương
Mong từng câu hát trôi vào máu
Dâng sóng ân tình lên mắt em
Cho trái tim hồng hoà điệu nhạc
Xướng nên liên khúc nhớ êm đềm
Hãy nghe từng tiếng lòng tha thiết
Vội bước làm chi bỏ lại ta
Khung cửa còn treo trăng sáng tỏ
Cung đàn muôn điệu vẫn ngân nga
Xích gần nhau lại ta cùng hát
Một khúc tình ca đến sáng mai
Bằng tiếng uyên ương trong bóng lá
Gọi nhau tình tự suốt canh dài
Uống giùm ta nhé ly cay đắng
Cho cạn nỗi sầu buổi biệt ly
Cho cuộc tình buồn say ngất ngưởng
Rồi mai quên hết chẳng còn gì
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2023 00:13:29 bởi Thanh Vân >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: