Mặt Đất Khát Khao
Tâm Tình Ngày Cũ Sao lâu quá em không làm thơ nhỉ?
Những bài thơ phiêu lãng khắp không gian
Trời sáng nay vừa nhóm lửa nồng nàn
Hè trang điểm bằng màu xanh của lá
Anh qua phố đón chờ cơn gió lạ
Thổi xuống đời niềm hy vọng hắt hiu
Dòng tâm tư chợt khô cạn tiêu đìu
Mà con suối trôi hoài chưa trở lại
Chim vẫn hót cho cây đời đươm trái
Đợi bài thơ vọng lại tận phương xa
Cho trái tim vang tiếng gọi thật thà
Ngàn dấu ái ghi lên bài thơ nhỏ
Cuối đường trưa mặt trời treo rực đỏ
Chút nhọc nhằn lăn nhẹ xuống đôi tay
Trong trí em thơ đã dựng hình hài
Hãy sống lại những tâm tình ngày cũ
Ta Vẫn Đợi Mùa Thu
Ta vẫn đợi mùa thu tới đây
Mùa thu áo lộng bóng trăng gầy
Trời nghiêng mây trắng làm con suối
Chảy xuống một dòng thơ ngất ngây
Ta vẫn đợi mùa thu tóc dài
Tóc buông từ một cõi thiên thai
Về dâng sóng nhẹ trong hồn biển
Từng sợi ân tình vương khói bay
Ta vẫn đợi mùa thu mắt nhung
Mắt trùng dương nhạt nắng chiều buông
Người về cô tịch ngàn năm trước
Thành lũy ngả nghiêng trong mắt buồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2007 02:32:54 bởi dohuhong >
Trích đoạn: dohuhong
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: dohuhong
Trích đoạn: SuongAnh
Thơ Không Chết Đâu Anh
------------
Anh đừng lo Thu về thơ nghẽn lối
Bởi bao giờ thơ chết được đâu anh
Thơ cuả mình vẫn mãi luôn vươn xanh
Tìm hạnh phúc, thương yêu, dành sự sống
Sương Anh
Giọt Yêu Thương
------------------
Nếu có thể em làm cơn mưa mát
Đổ về đây bao giọt nước ân tình
Thì may ra thơ mới được hồi sinh
Thành trăng sáng soi thêm mùa thu nữa
Yêu Thương Mãi
Nếu anh muốn...em làm cơn mưa mát
Dịu lòng anh đang cháy những đam mê
Cho anh thôi những khắc khoải ê chề
Quên ngày tháng lẻ loi cùng con phố
Bao muộn phiền làm cho anh khổ sở
Sẽ tan ngay theo nhũng hạt mưa rơi
Để cho tình yêu từ nay sẽ lên ngôi
Anh sẽ thấy đời tươi vui biết mấy
Hãy viết đi anh đầy lên trang giấy
Những bài thơ lãng mạn thật trữ tình
Về tình yêu thấm giọt nước ân tình
Cuả hai đưá chúng mình anh nhỉ?!
Những lúc anh buồn em bên thủ thỉ
Tạo niềm tin thắp sáng trái tim yêu
Để cho thơ không mang nét đìu hiu
Yêu thuơng mãi..cho thật nhiều anh nhé!
Sương Anh
Vâng, Xin Em...
Vâng, xin em cứ là cơn mưa mát
Đổ xuống đời anh những giọt yêu thương
Mùa hạ còn đây từng đêm khao khát
Có những con đường sa mạc mênh mông
Vâng, em hãy nhớ là thơ vô tận
Bao nhiêu ý tình chỉ một vần yêu
Anh sống quẩn quanh tháng ngày lận đận
Nên rất cần thơ cho những buổi chiều
Vâng, em có thể là trăng không nhỉ?
Soi sáng tâm tư anh vốn nhạt nhòa
Từ độ niềm vui lên đường thiên lý
Khu vườn nhà anh thiếu bóng trăng qua
Vâng, em hãy nhớ là dòng sông rộng
Chở những niềm tin về với đồng khô
Từ cõi hoang vu mọc lên hy vọng
Cho lá xôn xao hạnh phúc không ngờ!
Vâng, Em Sẽ .... Vâng, em sẽ là cơn mưa muà Hạ
Mang đến cho anh những giọt nước yêu
Khi anh đang lạc bước vào sa mạc
Có em bên đỡ khao khát hơn nhiều Vâng, em sẽ là nàng thơ diễm kiều
Cho anh một niềm tin yêu vô tận
Anh sẽ quên những tháng ngày lận đận
Cảm thấy đời vui xoá hết cô liêu Vâng, em sẽ là Hằng Nga mỹ miều
Là ánh trăng đêm thu đầy huyền ảo
Có em bên anh hãy thôi sầu não
Thắp ngọn nến hồng sưởi ấm nàng thơ Vậng, em sẽ cùng anh dệt mối tơ
Hái sao kết chuỗi, áo mây trời
Muà thu lá vàng màu hoàng hậu
Em sẽ theo về cùng quân vương Sương anh
Vâng, Em Sẽ ....
Vâng, em sẽ là cơn mưa muà Hạ
Mang đến cho anh những giọt nước yêu
Khi anh đang lạc bước vào sa mạc
Có em bên đỡ khao khát hơn nhiều
Vâng, em sẽ là nàng thơ diễm kiều
Cho anh một niềm tin yêu vô tận
Anh sẽ quên những tháng ngày lận đận
Cảm thấy đời vui xoá hết cô liêu
Vâng, em sẽ là Hằng Nga mỹ miều
Là ánh trăng đêm thu đầy huyền ảo
Có em bên anh hãy thôi sầu não
Thắp ngọn nến hồng sưởi ấm nàng thơ
Vậng, em sẽ cùng anh dệt mối tơ
Hái sao kết chuỗi, áo mây trời
Muà thu lá vàng màu hoàng hậu
Em sẽ theo về cùng quân vương
Sương anh
Em Chỉ Cần Là... Em chỉ cần là cơn mưa tháng hạ Cũng đủ cho hoa sống lại ngoài vườn Và chim muông về gọi nhau trong lá Cho những niềm vui xuôi ngược trên đường Em chỉ cần là cơn mưa thoáng chốc Cũng đủ làm mềm sỏi đá trơ vơ Và trên da khô tình yêu sẽ mọc Cho cả đời này thành một bài thơ Em chỉ cần là cơn mưa thật nhẹ Cũng đủ cho đêm nghe tiếng thì thầm Từ trái tim yêu một thời cô lẻ Đã mở cửa chờ vào cuộc trăm năm Em chỉ cần là một dòng sông nhỏ Cũng đủ cho trăng tắm mát đêm hè Trăng sẽ soi lên tình yêu chưa ngỏ Cho thấy dung nhan của bóng thu về Em chỉ cần là gió khuya hiu hắt Cũng đủ cho cây ngoài ngõ xôn xao Gió sẽ đi qua những con đường tắt Để tới hồn anh làm sóng dạt dào
Em Cho Anh Em cho anh chút tình yêu bạch phiến
Một chút thôi là đã nghiện một đời
Khi tình đầy nghe hạnh phúc chơi vơi
Lúc tình cạn anh rã rời vật vã
Em cho anh khối tình yêu băng đá
Lạnh một ngày rồi lạnh đến trăm năm
Anh ngồi đây chờ nắng đến âm thầm
Cho tình chảy lan tràn thành sông biển
Em cho anh trái tình yêu chưa chín
Hương vị nào chua chát cả lòng anh
Giú bao ngày mà trái vẫn còn xanh
Niềm hy vọng mong manh chờ héo úa
Đời cho anh gánh tình yêu tơ lụa
Gánh oằn vai qua buổi chợ về trưa
Anh gọi mời mà chẳng thấy ai mua
Đành cất lại trong buồng tim trống vắng
Đời cho anh ly tình yêu mật đắng
Uống một lần hồn ngậm mãi thiên thu
Giọt tình nào thành máu thắm phù du
Buồn chảy xuống dòng tương tư khô cạn
Đời cho anh mũi tình yêu viên đạn
Làm vết thương sâu kín giữa tim sầu
Từ bây giờ và cho đến kiếp sau
Cơn đau ấy ngàn năm còn nhức nhối
Hẹn Lại Mùa Hè
Rồi em xếp mùa hè vào ngăn tủ
Cùng mùi hương áo mới mặc đôi lần
Mùa hè nào kỷ niệm đã đầy ngăn
Em xếp lại những ngày vui rực rỡ
Sáng ra phố khoác thêm màu nhung nhớ
Tóc em bay theo gió lạnh đầu ngày
Nắng hạ buồn nằm bệnh cuối chân mây
Chim ngoài ngõ kêu vang lời từ giã
Xe thời gian đang lên đường vội vã
Chở mùa hè về quá khứ xa xôi
Tiễn hè đi nghe một thoáng bồi hồi
Ta ở lại trong mùa thu chưa tới
Mùa hạ ơi xin cho ta nhắn gởi
Chút tâm tình của biển rộng trời cao
Cho người tình ngày cuối hạ lao đao
Hẹn gặp lại dưới nắng hồng cuồng nhiệt
Buổi Chiều Đã Khép Anh đến thăm giữa một chiều hoang vắng
Nhà lặng im em đã khóa cửa lòng
Anh gõ nhẹ gọi cơn buồn ngơ ngẩn
Chim kêu lời phiền muộn giữa thinh không
Đèn rực rỡ sao hồn anh không sáng?
Bởi vì chim phiêu lãng cuối chân trời
Chưa trở lại hót trong vườn hoa thắm
Anh lo tình ngày đó chợt đổi ngôi
Ngồi xuống đây nghe cuộc đời than thở
Có gì vui trong ngày tháng ưu phiền
Đời miệt mài như chuyến xe qua phố
Mỗi chuyến xe đều chở nỗi niềm riêng
Anh đến với những điều chưa kịp nói
Lời yêu đương trăm năm đã đợi chờ
Nhưng anh biết địa đàng xưa mất lối
Nên khi về sầu muộn chảy thành thơ
Trên phố lạnh con đường đi không đến
Chiều bơ vơ nghiêng dốc nhỏ sương mù
Anh lang thang như thuyền trăng nhớ bến
Mà sông dài trôi mãi tới thiên thu
Anh đã có nhiều cuộc tình quay gót
Và tình yêu cứ thay đổi theo mùa
Chiều nay nữa thêm một lần lạc bước
Anh nhủ lòng thôi khép lại tình xưa
Nhớ Cơn Mưa Vàng Anh viết đây những vần thơ hư ảo
Khi nắng trời đổ lửa xuống lòng nhau
Em về đâu đời sa mạc khát khao
Có tìm thấy dòng sông tình anh gửi?
Bên đường vắng gió nồng còn say ngủ
Gót chân hồng mờ mịt bóng nhân gian
Trên nguồn xưa chim cất tiếng gọi đàn
Ngày mỏi mệt chờ em trong phố nóng
Có mưa không giữa cuộc đời khô hạn?
Cho tình trôi lặng lẽ với ngày vui
Anh còn trên đường tháng hạ ngược xuôi
Vẫn nhớ mãi cơn mưa vàng nồng ẩm
Dong ruổi hết nửa đường trần rực lửa
Nhìn lại đời còn cháy bỏng tình yêu
Hãy cùng anh thắp lại nắng ban chiều
Kẻo đêm đến xóa tan ngày cuồng nhiệt
Những Ngày Khô Héo Ngày bỏ đi vào lòng tháng hạ
Anh còn trông mãi bóng mùa xuân
Hoa nằm kiệt sức bên hồn lá
Nắng vẫn vô tình xuống ngập sân
Gió ngủ một mình trên đỉnh phố
Đất già cằn cỗi đợi trời mưa
Ngày qua khô héo từng cơn nhớ
Rủ xuống thành thơ che nắng trưa
Mùa hạ trồng thêm cây kỷ niệm
Anh về sống lại những ngày thơ
Gặp em đâu đó đường hoa tím
Chào hỏi một lần đã ngẩn ngơ
Áo lụa sáng trong mùa nắng mới
Tóc bay hoen rối cả trời mây
Trăm năm nhân ảnh xa vời vợi
Mà bước chân đi đã mệt nhoài
Tiếng Tạ Từ Giữa Hư Không Tình yêu đó vô tình như viên đạn
Xuyên vào tim muôn kiếp vẫn còn đau
Dòng máu loang thành tình sử ngọt ngào
Sẽ thấm ướt ngàn trang thơ diễm tuyệt
Tình yêu đó là một chiều bão tuyết
Phủ xuống đời cho lạnh giá trăm năm
Nơi vết thương còn sâu dấu tình trầm
Chờ hư nát với tháng ngày lặng lẽ
Tình yêu đó là chuyến xe đến trễ
Tượng đá buồn ngồi đợi cuối sân ga
Có nhớ không một đời sống thật thà
Đang rơi rớt từng ngày xuân xuống mộ
Tình yêu đó là quanh co tuyệt lộ
Chuyến xe về vừa cạn hết tâm tư
Trong hư không như có tiếng tạ từ
Rót khe khẽ vào trời thơ phiền muộn
Tình Cho Nhau Em cho anh chân tình yêu què quặt
Đôi nạng buồn lê bước giữa chiều rơi
Đường trăm năm hạnh phúc quá xa vời
Anh đứng lại nhìn thời gian qua mặt
Em cho anh đèn tình yêu lụn tắt
Bóng tối về che phủ khắp ngày vui
Mùa thu khuya rơi xuống giọt ngậm ngùi
Anh ngồi đó đợi chờ tin ánh sáng
Em cho anh nợ tình yêu đáo hạn
Mà tim anh đã khánh tận lâu rồi
Nhà tình yêu xin trả lại cho đời
Chân lữ thứ về đâu đêm vũ trụ
Em cho anh câu tình yêu thần chú
Niệm một đời mà chưa hóa thành tiên
Giữa niềm tin vách núi dựng ưu phiền
Đôi cánh nhỏ nhiệm mầu còn chưa mọc
Em cho anh chút tình yêu cơn lốc
Xoáy vào hồn cho tan tác trời thơ
Tình thiên tai nằm chết rất dại khờ
Anh quỳ xuống nghe hồi chuông vĩnh biệt
Cho Vơi Sầu Nhân Thế
Anh tả tơi, sau cơn bão
Em giận hờn hôn nhẹ vào nỗi đau
Giận hờn ngào ngọt muôn mầu
Tim anh chới với lịm sầu tình nhung
Thế nhân bầy cuộc não nùng
Em ơi mưa gió nguyện cùng ước ao
Hobac Thân chào huynh Dohuhong ghé chơi nhà huynh có vài câu tầm phào, huynh bỏ quá cho nhe!
Bữa nào vui rất mong được luận rượu cùng huynh.....hihi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2007 00:04:40 bởi hobac >
Trích đoạn: hobac
Cho Vơi Sầu Nhân Thế
Anh tả tơi, sau cơn bão
Em giận hờn hôn nhẹ vào nỗi đau
Giận hờn ngào ngọt muôn mầu
Tim anh chới với lịm sầu tình nhung
Thế nhân bầy cuộc não nùng
Em ơi mưa gió nguyện cùng ước ao
Hobac
Thân chào huynh Dohuhong ghé chơi nhà huynh có vài câu tầm phào, huynh bỏ quá cho nhe!
Bữa nào vui rất mong được luận rượu cùng huynh.....hihi
Rất vui khi được bạn ghé qua chơi và còn lưu lại bài thơ hay. Hân hạnh được luận... rượu với bạn.
Đường Thu Không Đến Ngày lại đến theo tiếng chân của gió
Phố thị buồn giương nhẹ cánh ô đen
Che vai em và che cả ưu phiền
Đang rơi rớt xuống mùa thu ảm đạm
Em đi lại con đường xưa hoài cảm
Mưa âm thầm đan những sợi tơ nghiêng
Áo mỏng nào che được nỗi niềm riêng
Cho buổi sáng chợt nghe đời cảm lạnh
Ngày hấp hối khi mặt trời trốn lánh
Chim bay đi không lưu lại lời tình
Anh ngồi nghe hồn dâng sóng lênh đênh
Gió thu xám làm cơn giông trước ngõ
Tình yêu cũ vào mùa thu ở trọ
Nên chim khuyên từ đó cũng buồn theo
Xe lăn êm qua ngày tháng tiêu đìu
Đường thu vắng anh đi mà không đến
Đệ thôn quê xướng chút rượu mộc, mong huynh bỏ quá nhe!
Mộc Tửu
Rượu mộc hàn Huynh uống đi Huynh
Ly con con trái ổi xanh giòn
Khuẩy gui-ta tình trao đưa đón
Chửa nửa vòng chai rót cạn không
Hobac
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: