![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Mặt Đất Khát Khao
Phút Phân Kỳ
* Kính dâng hương hồn anh Nguyễn Văn Hổ (nhóm "Tụ Nghĩa Đường")
Những mong thất thập cổ lai hy
Bỗng chốc một chiều anh đã đi
Đau xót nghìn trùng câu tử biệt
Tiếc thương trăm nỗi chữ sinh ly
Tạ từ một nén hương cay mắt
Vĩnh biệt ba chung lệ ướt mi
Thôi hết những đêm vui "Tụ Nghĩa"
Đệ huynh đã tới phút phân kỳ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2007 21:29:40 bởi dohuhong >
Yêu Người Trong Thơ Anh yêu người mộng trong thơ
Lời tình chưa ngỏ đã ngơ ngẩn sầu
Bài thơ phiêu lãng về đâu
Trăm năm biết có đi vào cõi mơ
Nằm nghe đời bước hững hờ
Dưới trời thương nhớ mịt mờ dung nhan
Trích đoạn: dohuhong
Yêu Người Trong Thơ
Anh yêu người mộng trong thơ
Lời tình chưa ngỏ đã ngơ ngẩn sầu
Bài thơ phiêu lãng về đâu
Trăm năm biết có đi vào cõi mơ
Nằm nghe đời bước hững hờ
Dưới trời thương nhớ mịt mờ dung nhan
Yêu Vần Thơ Anh Em yêu thương những câu thơ Ngày đêm anh viết điểm tô cho đời Lời tình như tiếng mưa rơi Chảy mềm thương nhớ chơi vơi cõi lòng Chiêm bao giấc ngủ bềnh bồng Vần thơ anh viết thắm hồng đời em... 082807 Huc
Tình Yêu Sẽ Bay Vào Năm Tháng Tình rồi sẽ bay vào năm tháng
Ta còn đây uống cạn nỗi sầu
Trong vườn cây cỏ nằm đau
Tương tư chiều xuống một màu xanh xao
Mùa thu đợi đi vào đêm tối
Nhớ tay em vạn lối ly tan
Thấy trên vạt nắng phai tàn
Uyên ương mờ dấu ngút ngàn mây xa
Chiều cô tịch phôi pha màu nhớ
Ly rượu nào chợt vỡ tan thương
Rượu loang khắp cõi vô thường
Cho ngàn vũ trụ say hương men tình
Trăng về đó một mình trên núi
Bỏ ta ngồi trong tối bơ vơ
Thiên thu ta vẫn đợi chờ
Em về áo lộng bên bờ từ bi
Chờ từng bóng xuân thì hạnh ngộ
Như chim về trên phố một chiều
Từ ngàn năm trước hoang liêu
Ngựa hồng đưa lối tình yêu trở về
Khi chợt tỉnh cơn mê nguyên thủy
Trong ta là thành lũy điêu tàn
Em còn phiêu bạt mây ngàn
Ta thành phiến đá quan san dặm trường
Đêm nhỏ xuống sầu thương trên lá
Lá nằm yên chờ rã thân gầy
Ai đang thức với đêm say
Có nghe giông bão dâng đầy con tim?
Ta thuyền nhỏ đã chìm sâu thẳm
Vào vực tình nào lắm đau thương
Em còn dong ruổi dặm trường
Sách hồng đã khép lại chương ân tình.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2007 21:36:54 bởi dohuhong >
Thu Nguyên Thủy Vầng trăng đó sẽ tan vào hư ảo
Người thơ nào đứng đợi đến thiên thu?
Giữa trời trong người có thấy sa mù
Và hạnh phúc đã đâm chồi phiền muộn?
Cuộc đời có bao điều ta không muốn
Vẫn cưu mang từ tiền kiếp đến giờ
Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ
Để tình cảm quay tròn trong vũ trụ
Như chiếc lá trôi theo dòng nước lũ
Ta phiêu du cho hết cuộc đời này
Thấy hạ về vàng úa cả chân mây
Lòng chợt ngỡ những mùa vui trở lại
Dù quá khứ có niềm đau êm ái
Hay ngày mai buồn bã tới trăm năm
Trên đường đi ta vẫn ghé âm thầm
Nhẹ gõ cửa những hồn thơ đồng điệu
Hãy hợp tấu những vần thơ huyền diệu
Cho vườn đời thêm bóng mát yêu thương
Cho vực sâu nhìn thấy dấu thiên đường
Ta sẽ đợi người thơ cùng khai phá
Thu nguyên thủy của một hành tinh lạ
Có trăng vàng trên mỗi ngả hư không
Có trời thơ trong mỗi chén rượu nồng
Hồn uống cạn cả một mùa thu mới R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 17:10:36 bởi BĂNG NGUYỆT >
Hương Tình Yêu Biết tình đắng như cà phê buổi sáng
Lỡ nghiện rồi sao nhịn được em ơi
Hương tình yêu tỏa khói quyện một đời
Từng giọt nóng rót vào con tim lạnh
Thêm đường mật vào ly tình bất hạnh
Anh khuấy lên cho tan hết nỗi sầu
Mùa thu ngồi lặng lẽ để nhớ nhau
Trong quán vắng nhạc rơi rơi từng nốt
Đêm vừa khép một ngày thu ủ dột
Uống ly này anh thao thức cùng trăng
Em về đâu trên ngàn lối sương giăng
Có gửi lại tâm tình vào ly nhỏ? R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 17:11:40 bởi BĂNG NGUYỆT >
Cơn Đau Vùi Đời rồi cũng có lúc đau vùi
Lòng bỗng nghe thèm một nỗi vui
Ngoài cửa mùa thu vừa tắt nắng
Tình lên cơn sốt cháy môi người
Em không đến hẹn vì trời lạnh
Hay tại phố buồn ngại ngược xuôi?
Hạnh phúc phải chăng không có thật?
Đời như viên thuốc đắng không mùi...
Thao Thức Em còn thao thức với mưa khuya
Nơi ấy nghìn trùng đêm cách chia
Viết nỗi buồn vào vần điệu cũ
Gửi theo trăng gió tới phương xa
Tiếng than buông nhẹ xuống đêm sâu
Đọng lại hồn thơ những giọt sầu
Chợt giữa trời thu vang vọng lại
Lời tri âm rót tới nghìn sau
Sáng nay mưa nhẹ rớt bên đời
Phiền muộn còn bay bay cuối trời
Anh bỗng tương tư lời vọng ấy
Lòng như cơn gió thoảng xa xôi R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 17:15:18 bởi BĂNG NGUYỆT >
Mặt Đất Hồi Sinh Nắng lại về đây hong tóc mây
Bao ngày nhớ nắng bóng hoa gầy
Anh vào vườn cũ nghe chim hót
Tình khúc uyên ương trên lá cây
Hãy mở lòng ra đón nắng mai
Cùng anh đi nốt chặng đường dài
Cho thu nhuộm nắng vàng trên áo
Cho trái tim yêu vẫn nhịp hoài
Mặt đất hồi sinh dưới nắng thu
Ngày leo lên tận đỉnh sương mù
Trải ra một cõi tình xanh ngát
Em nhé hãy vào nghe gió ru
Gió gọi ngàn hoa thức giữa vườn
Khi côn trùng tấu khúc yêu đương
Dang tay ôm cả mùa thu ấy
Gom hết vào lòng muôn nhớ thương
Cũng Thế Thôi Tình chết nhưng lòng anh vẫn sống
Nên còn tìm mãi bóng trăng soi
Trăng treo một nửa ân tình cũ
Còn nửa sẽ cùng anh sánh đôi
Đường cỏ hoen sương mờ khói nhạt
Về trong phố lạ lãng quên đời
Nghe hồn khép lại từng trang nhỏ
Anh biết có buồn cũng thế thôi
Dòng Thơ Anh Viết Thơ anh viết không vần và không điệu
Có nhiều khi thơ viết cũng không lời
Cho nên anh làm thơ dở nhất đời
Anh tập viết cũng là vì em đó
Thơ anh viết không cần rào đón ngõ
Lòng nghĩ gì anh viết xuống ngay thôi
Thơ có tình anh nghĩ cũng đủ rồi
Bởi em chẳng bao giờ mong hơn thế
Thơ anh viết không bằng câu chuyện kể
Bởi chuyện nào cũng buồn lắm em ơi
Thơ của anh như một tấm thiệp mời
Mời em dự tiệc trăm năm chờ sẵn
Thiên Đường Tuyệt Diệu Trên đỉnh núi có tình sầu lơ lửng
Bàn chân leo mỏi mệt tháng năm dài
Trong tim hồng còn nỗi nhớ phân hai
Chia em nửa để làm thơ tình ái
Thu đã tới sao em còn nghi ngại
Tấm lòng thu trải rộng khắp sơn khê
Hãy cho nhau bài thơ cũ hẹn thề
Khi gió nhẹ về xuyến xao cây cỏ
Kiếp phù dung như tháng ngày ở trọ
Có gì vui trong những cuộc tình hờ
Hãy cho đời chút mật ngọt vần thơ
Cho phút cuối thấy thiên đường tuyệt diệu R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 17:19:01 bởi BĂNG NGUYỆT >
Tặng Phẩm Tình Yêu Xin tặng em một mùa thu rực rỡ
Có mây trời che suối tóc mênh mông
Có nắng tô phơn phớt má em hồng
Có chim hót chào em bình minh mới
Xin tặng em một mùa đông vời vợi
Có tuyết bay đẹp khung cửa ân tình
Có đèn hoa giăng tận ngõ trời xinh
Đón em đến tiệc vui đêm vô tận
Cả một năm anh ôm tình lận đận
Giờ chỉ còn hai mùa tặng cho em
Chỉ bấy nhiêu và chẳng có gì thêm
Ngoài một mối tình nồng anh dâng hiến
Chia Nhau Một Nửa Mùa Thu Mùa thu phơi nắng trước sân nhà
Với cả tâm tình đã trải ra
Ngồi lại trong ngày im tiếng gió
Nghe lòng mở ngõ tới bao la
Gặp em đâu đó rất tình cờ
Khi nắng thu chìm trong giấc mơ
Chim hót bâng khuâng cành lá nhỏ
Những lời tình tự đã thành thơ
Ngày đi qua phố rộng thênh thang
Cây lá vừa thay chiếc áo vàng
Anh đứng giữa đường trưa nắng ấm
Chờ mùa thu mới bước về ngang
Em đã về vui với nắng mai
Bài thơ thương nhớ nối thêm dài
Chia em một nửa mùa thu nhé
Một nửa còn đây để nhớ hoài
Lời Gọi Mùa Thu Nghe em gọi giữa mùa thu lồng lộng
Lời nồng nàn vang tận cõi xa xăm
Trên cỏ hoang niềm vui chợt nẩy mầm
Ngày lạnh giá có mặt trời rơi xuống
Nghe em gọi từ chiều sâu mộng tưởng
Đã hình dung một nỗi nhớ lưng trời
Lời thì thầm như tiếng lá nhẹ rơi
Tình bay bổng theo chim khuyên về núi
Nghe em gọi mơ hồ từ sông suối
Bao ngọt ngào vừa tuôn chảy thành thơ
Cho mây thu muôn thuở vẫn lững lờ
Giăng che kín chút tâm tình mới lớn
Nghe em gọi vật vờ trong gió sớm
Ngỡ mùa thu vừa mở một đường mây
Cho chim ngàn bay trở lại vườn cây
Cùng hát khúc yêu đương chào ngày mới
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: