![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Mặt Đất Khát Khao
Trích đoạn: Hạ Uyên Chi
Trích đoạn: dohuhong
Thu Lạnh
Có phải đông về trong gió thu
Mà ngày trở lạnh khói sương mù?
Chim bay biền biệt mùa thu ấy
Chưa trở về đây nghe gió ru
Có phải là vần thơ gửi nhau
Theo làn mây trắng nhẹ ngang đầu?
Lời tình từ cõi trăm năm đó
Lắng xuống trong hồn một nỗi đau
Có phải em về trên phố trưa?
Đường nghiêng từng giọt nhớ đong đưa
Bài thơ năm cũ treo trên lá
Giữ chút từ bi cho nắng mưa
R
Gió Lạnh
Gió thổi lạnh lùng trong tiết thu
Ngày buông hiu hắt cánh mây mù
Chim không trở lại vườn xưa ấy
Nghe gió thầm thì những điệu ru
Gió lạnh đêm dài nhớ đến nhau
Bài thơ mực tím thuở ban ban đầu
Lời tình còn đọng xa xưa đó
Khắc khoải tim này nỗi đớn đau
Gió rét từng cơn giữa nắng trưa
Phố sầu nghiêng bóng lá đong đưa
Tình thu xin gởi theo cây lá
Còn lại trong hồn chút bụi mưa
Huc
111107
Cám ơn Hạ Uyên Chi gửi vào bài thơ họa thật hay. Mong rằng nguồn cảm hứng nơi HUC sẽ bất tận. Xin tặng lại HUC bài thơ sau:
Tim Hồng Khép Cổng Từ Bi Tình em như luống cày sâu mầu mỡ
Anh nông phu lười biếng nhất trên đời
Thường ngủ quên trong bóng mát bên trời
Khi thức giấc luống cày xưa đã mất
Như người máy trong cuộc đời tất bật
Chạy rong về thành phố kiếm người yêu
Khi gió đông còn thổi lạnh buổi chiều
Anh cần chút nắng trong và rượu ấm
Trong trí nhớ có con đường xa thẳm
Đưa anh đi xa khuất bóng xuân thì
Khi tim hồng em khép cổng từ bi
Trăng tự tử bên dòng sông thương nhớ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2007 21:58:49 bởi dohuhong >
Một Ngày Đã Hết Một ngày đã hết bên đời
Niềm vui cũng tắt trong trời yêu đương
Em làm con nhện vấn vương
Giăng tơ vây kín nỗi buồn trong anh
Đêm về sương khói mong manh
Lòng anh muốn nhóm lửa tình mùa đông
Nhà Tôi
Nhà tôi đó bên giàn hoa giấy đỏ
Trên con đường nhiều mây trắng lang thang
Đường mang tên chàng tuổi trẻ ngang tàng
Đi kháng chiến trong mùa thu năm trước
Nhà tôi đó thơm bài ca mộng ước
Tuổi nắng hồng lên cuộc chiến thơ ngây
Đàn bướm hoa vui đón khúc sum vầy
Mùa nhân ái chim xanh kêu đầu ngõ
Nhà tôi đó bên kia vùng đất đỏ
Có chị hiền tên tuổi sớm vào thu
Thường trầm ngâm trên tận đỉnh sương mù
Buồn vọng tưởng người đi xa biền biệt
Nhà tôi đó bên dòng sông xanh biếc
Có mẹ già, em gái tóc ngang vai
Đêm thu nghe lá chết rụng sau đồi
Mẹ vẫn ngỡ mùa xuân qua trở lại
Nhà tôi đó chôn buồn vui nhỏ dại
Thu lên đường một sớm gió heo may
Dặm quan san ngày tháng cũ miệt mài
Nghe mòn gót chân chiều thôn bản lạ
Nhà tôi đó dâng sầu lên cuối hạ
Nhớ thật nhiều qua mái lá rêu xanh
Về hôm nao nghiêng nắng lướt bên mành
Buồn man mác trong màu hoa giấy đỏ
Nhà tôi đó cơ hồ xanh dấu cỏ
Em láng giềng xa buổi chợ về trưa
Trời không mây vương mắt đẹp hiền hòa
Con nước chảy hững hờ qua lối nhỏ
Nhà tôi đó bây chừ hoa lửa đỏ
Kỷ niệm thành tro trắng ngút lên cao
Mùa thu ơi thương nhớ đã đi vào
Buồn tha thiết trong màu hoa lửa đỏ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2007 20:38:46 bởi dohuhong >
Tạ Ơn Em Gửi em yêu lời tạ ơn rất thật
Tạ ơn đường đưa ta tới tình yêu
Gặp lần đầu chưa nói được bao nhiêu
Mà tình đã đong đầy trong đôi mắt
Tạ ơn em những chiều mưa hiu hắt
Đón nhau về từ trường nhỏ thân thương
Lá thu bay chiều tan tác bên đường
Lòng rộn rã muốn bay theo ngàn lá
Tạ ơn em những mùa thi vội vã
Thư viện nào bài vở chẳng buồn xem
Viết trao em bài thơ nhỏ êm đềm
Tình không thể đựng đầy trong trang giấy
Tạ ơn em những buổi chiều thứ bảy
Đưa nhau về dòng sông nhỏ lặng yên
Và tạm quên đi đời sống ưu phiền
Nghe tim nói thì thầm câu ước hẹn
Tạ ơn em lần hẹn hò không đến
Để anh về từ đó biết làm thơ
Những bài thơ buồn thương trách hững hờ
Em đọc cả chút tâm tình chưa tỏ
Tạ ơn em những chiều trông ra ngõ
Thấy anh qua mà chẳng dám mời vào
Hai đứa buồn và hồn bỗng lao đao
Rồi thầm nghĩ cuộc tình mong manh quá
Tạ ơn em cơn dỗi hờn rất lạ
Không dưng mà em ngoảnh mặt làm ngơ
Bắt anh đền bằng mấy chục bài thơ
Thơ sứ giả của tình yêu lãng mạn
Tạ ơn em nụ hôn dài bất tận
Phim vãn rồi mà ta vẫn chưa hay
Đèn sáng lên men tình vẫn còn say
Đưa em về đường xa sao quá ngắn
Tạ ơn em lời cầu hôn chấp nhận
Cho một ngày hạnh phúc tới trăm năm
Buổi tiệc vui ngày đó vẫn dư âm
Và giọt rượu giao bôi còn men ngọt
Tạ ơn em bữa cơm đầu sơ sót
Tình khét rồi đời chưa chín yêu thương
Em tiểu thư chưa quen với lửa hồng
Nhưng cố gắng đã là điều tuyệt diệu
Tạ ơn em chuỗi ngày dài túng thiếu
Chắt chiu đời em tặng đứa con yêu
Đặt tên con bằng nỗi nhớ thương nhiều
Gian nhà nhỏ vừa nở hoa hạnh phúc
Tạ ơn em những năm dài cơ cực
Đời miệt mài không thấy một ngày vui
Anh từng đêm bên đèn sách ngậm ngùi
Rồi cũng có ngày công thành danh toại
Tạ ơn em hai mươi năm khắc khoải
Mỏi mòn trông con nối dõi tông đường
Đứa con này là ngọn lửa yêu thương
Thắp lên sáng trong lòng ta mãi mãi
Tạ ơn em khi đau vùi mệt mỏi
Em đun từng thang thuốc nóng hồi sinh
Sáng khuya lo hâm lại chén ân tình
Trong chén đắng anh nghe tình vời vợi
Tạ ơn em ngôi nhà thân yêu mới
Có bàn tay em góp với công lao
Xin tường vôi còn nguyên sắc ban đầu
Đời giông bão không làm ta xiêu ngã
Cuộc Tình Đã Mất Thất tình là lúc hồn anh khép kín
Giam một nỗi buồn cho đến thiên thu
Đời xuống hoàng hôn thương nhớ mịt mù
Ly rượu đắng có pha thêm tình hận
Thất tình là lúc đời nghe địa chấn
Cõi lòng anh rạn nứt vết sầu đau
Ân tình nào lăn hết xuống vực sâu
Chim mỏi cánh trong một chiều giông bão
Thất tình là lúc cung đàn ngưng dạo
Bài tình ca dang dở nốt đoạn trường
Thu lên đường lòng không chút vấn vương
Anh nằm đó chợt nghe hồn rơi tuyết
Thất tình là lúc trăng tàn đoạn tuyệt
Chôn khối tình vào huyệt mộ trăm năm
Mỗi chiều buông anh thắp nén hương trầm
Vọng tưởng đến một cuộc tình đã mất
Dưới Bóng Mặt Trời Ta lạc vào đời từ trong đêm tối
Hẹn sẽ rong chơi dưới bóng mặt trời
Để được yêu thương bằng lời gian dối
Sống khổ đau trong hạnh phúc nửa vời Trái tim ta mang tình yêu chưa đủ
Nên không còn nơi chất chứa hận thù
Từng ngày đi qua bao đường vũ trụ
Tìm em bây giờ cho tới thiên thu Mắt mỏi mòn trông mặt trời lên xuống
Chợt thấy tuổi đời dựng núi cheo leo
Còn lại bao nhiêu mùa thu phiền muộn
Dành lại một ngày ta sẽ mang theo Dưới bóng mặt trời muôn hoa thức giấc
Cho ta gặp em đi giữa loài người
Em có về trong niềm vui sinh nhật
Như ngọn nến hồng trước gió lả lơi?
Gửi Người Em Bên Ấy Cuối thu lạnh thêm từng ngày nhớ nắng
Tình tha phương còn nỗi nhớ Sài Gòn
Anh ở đây nhìn đời sống héo hon
Hiếm thì giờ nên yêu đương vội vã
Buổi sáng dậy nghe đời thêm rời rã
Dấu xe lăn theo nhịp sống trầm luân
Nhớ tới em như nhớ nắng mùa xuân
Và những đóa hoa hồng chờ mở cánh
Em bên ấy những ngày trời trở lạnh
Thấy nhọc nhằn thêm nặng gánh trên vai
Đôi môi hồng mưa nắng đã nhạt phai
Tình còn lại chút sầu thương lây lất
Đời Vẫn Còn Mùa Đông Hồn thơ anh hợp thành từ trăm mảnh
Như dòng sông có nhiều nhánh thương đau
Mỗi chiều tàn hồn thơ thấy lao đao
Cứ thương tiếc một ngày vàng vừa tắt
Trong thơ đó anh yêu người chưa gặp
Chưa hẹn hò và chưa tặng bài thơ
Anh đã quen đón nhận mãi hững hờ
Nên đời vẫn còn mùa đông lạnh giá
Cuối Đời Xin giữ cho nhau cuối cuộc đời
Chút tình nồng thắm lẫn buồn vui
Cho người mang hết về bên ấy
Một cõi tiêu diêu vĩnh biệt rồi Trăng rớt trên dòng sông định mệnh
Buồn như chiếc lá lặng lờ trôi
Nợ trần vừa dứt chiều thu úa
Trời xuống cơn mưa khóc nửa vời
Trăm Năm Phiền Muộn Dang dở nghĩa là tình không trọn vẹn
Thuyền ra đi và chẳng thấy quay về
Nắng đã tàn trên mấy nẻo sơn khê
Anh vẫn đợi mùa xuân không trở lại
Em nằm đó căn phòng xưa trống trải
Cửa tâm tư khóa kín chặt lâu rồi
Đêm vẫn về qua phố vắng đơn côi
Đường mấy ngả tình sầu ôi thăm thẳm
Gần bên nhau mà lòng xa vạn dặm
Thế mới biết tình dang dở em ơi
Tình như chim bay bỏ cả khung trời
Người ở lại trong trăm năm phiền muộn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2007 22:04:34 bởi dohuhong >
Kỷ Niệm Thức Giấc Khi chim hót báo tin xuân về muộn
Mây vẫn còn phiêu lãng cuối trời xa
Tình cũng chưa theo con nắng về nhà
Chân mỏi mệt giữa đường trưa phố lạ
Trong nắng nhạt thấy ngày về tàn tạ
Những lời thơ buồn bã tới thiên thu
Người gọi nhau qua trời vắng mịt mù
Chào gặp lại với nụ cười héo úa
Hồn thấp thoáng bay mùa xuân áo lụa
Thuở thiên đường còn mở cổng đi về
Kỷ niệm nào nằm ngủ giữa cơn mê
Chợt thức giấc trong niềm vui nuối tiếc
Chờ Đón Em Vào Thơ Soi bóng trên dòng sông
Thấy tình đã lập đông
Ngồi đốt tro kỷ niệm
Cho hơi ấm vào lòng
Có một ngày thật gần
Em về như nước dâng
Qua dòng sông đã cạn
Cho mây trời bâng khuâng
Anh đứng hát ngu ngơ
Bên con đường bụi mờ
Chờ giữa mùa gió lạnh
Đón em vào trong thơ
Trích đoạn: dohuhong
Chờ Đón Em Vào Thơ
Soi bóng trên dòng sông
Thấy tình đã lập đông
Ngồi đốt tro kỷ niệm
Cho hơi ấm vào lòng
Có một ngày thật gần
Em về như nước dâng
Qua dòng sông đã cạn
Cho mây trời bâng khuâng
Anh đứng hát ngu ngơ
Bên con đường bụi mờ
Chờ giữa mùa gió lạnh
Đón em vào trong thơ
Em Đang Đợi Trong Mơ Người bên này chờ trông
Kẻ bên kia đứng đợi
Ngăn cách bởi dòng sông
Làm sao sưởi ấm lòng Ngỡ như là thật gần
Hoá ra vẫn còn xa
Tìm đâu chút tình thân
Ngơ ngác bước chân trần Em đang đợi trong mơ
Thuyền anh xa bến mộng
Để em mãi mong chờ
Nên lệ ướt vần thơ Sương Anh
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: dohuhong
Chờ Đón Em Vào Thơ
Soi bóng trên dòng sông
Thấy tình đã lập đông
Ngồi đốt tro kỷ niệm
Cho hơi ấm vào lòng
Có một ngày thật gần
Em về như nước dâng
Qua dòng sông đã cạn
Cho mây trời bâng khuâng
Anh đứng hát ngu ngơ
Bên con đường bụi mờ
Chờ giữa mùa gió lạnh
Đón em vào trong thơ
Em Đang Đợi Trong Mơ
Người bên này chờ trông
Kẻ bên kia đứng đợi
Ngăn cách bởi dòng sông
Làm sao sưởi ấm lòng
Ngỡ như là thật gần
Hoá ra vẫn còn xa
Tìm đâu chút tình thân
Ngơ ngác bước chân trần
Em đang đợi trong mơ
Thuyền anh xa bến mộng
Để em mãi mong chờ
Nên lệ ướt vần thơ
Sương Anh
Có Thật Không Em? Có thật là em đang đợi anh Khi trời nổi gió rét từng canh? Mùa thu chưa hết mà đông đến Những chiếc lá khô đã bỏ cành Có phải tình yêu đến thật gần Đêm dài vừa thắp lửa trăm năm? Cho tim cháy rực tình nồng ấm Nỗi nhớ lại về theo bước chân Có thật em về trong giấc mơ Cho anh từ đó biết làm thơ? Những bài thơ viết còn dang dở Vần điệu yêu đương vẫn đợi chờ
Trích đoạn: dohuhong
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: dohuhong
Chờ Đón Em Vào Thơ
Soi bóng trên dòng sông
Thấy tình đã lập đông
Ngồi đốt tro kỷ niệm
Cho hơi ấm vào lòng
Có một ngày thật gần
Em về như nước dâng
Qua dòng sông đã cạn
Cho mây trời bâng khuâng
Anh đứng hát ngu ngơ
Bên con đường bụi mờ
Chờ giữa mùa gió lạnh
Đón em vào trong thơ
Em Đang Đợi Trong Mơ
Người bên này chờ trông
Kẻ bên kia đứng đợi
Ngăn cách bởi dòng sông
Làm sao sưởi ấm lòng
Ngỡ như là thật gần
Hoá ra vẫn còn xa
Tìm đâu chút tình thân
Ngơ ngác bước chân trần
Em đang đợi trong mơ
Thuyền anh xa bến mộng
Để em mãi mong chờ
Nên lệ ướt vần thơ
Sương Anh
Có Thật Không Em?
Có thật là em đang đợi anh
Khi trời nổi gió rét từng canh?
Mùa thu chưa hết mà đông đến
Những chiếc lá khô đã bỏ cành
Có phải tình yêu đến thật gần
Đêm dài vừa thắp lửa trăm năm?
Cho tim cháy rực tình nồng ấm
Nỗi nhớ lại về theo bước chân
Có thật em về trong giấc mơ
Cho anh từ đó biết làm thơ?
Những bài thơ viết còn dang dở
Vần điệu yêu đương vẫn đợi chờ
Sao Còn Hỏi Lại.... Em đang chờ đợi lời ai nói
Sao còn hỏi lại hởi anh ơi!
Bài thơ em gửi ý xa xôi
Anh không hiểu hay vờ không biết Con gái rất ngại lời nói thiệt
Nên mãi quanh co viết tứ tung
Trăm năm giấc mộng, người tình chung
Nhờ vần thơ ước mong bày tỏ Nhưng...chỉ là mơ không dám ngỏ
Bởi chưa hiểu lòng sợ tìm đau
Bài thơ tình mong muốn từ lâu
Được người hiểu...thôi không sầu nưã... Sương Anh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: