Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
14.02.2008 03:15:04
Trích đoạn: trieuam Mới xuống núi chú ơi!!!! Chú và gia đình ăn Tết dzui hong. Ngày mai là Valentine, chúc chú luôn cảm thấy hạnh phúc và ấm áp bên vòng tay người yêu thương. Tặng chú bài thơ 14/02 đi đòi nợ của Triều Âm nè Nụ hôn ngày 14/02
Những mùa xuân loãng dần đi nhung nhớ Em nhặt mình trong loang lổ thời gian Ngày tháng hai có ánh nắng thật vàng Hùa theo gió lật từng trang kỉ niệm. Mùa xuân xưa ai buông lời hạnh nguyện Vùi chết đời trong câu chuyện tình yêu Lời hứa xưa xiêu cả vạt nắng chiều Bài thơ cũ thánh đường thêm nhiều tuổi Hành trang đời cùng niềm tin ngắn ngủi Nụ hôn đời trong tủi nhục cầu vinh Anh trót hứa để lòng mình mang nợ Nghẹn đắng lòng, chẳng kết trọn tình kinh. Giữa mùa xuân khúc nhạc rất mông mênh Như vũ điệu yên bình - Em năm đó Bên bờ hồ có hoa vàng đưa ngõ Một niềm vui anh chẳng nhớ rõ tên. Ngày tháng hai, anh đếm những mùa quên Trên câu chữ, giọng ru êm mặc tưởng Em ở đây hay ân tình vất vưởng Trừng phạt anh - kẻ đánh cắp niềm tin ? Triều Âm 14/02/2008 Thì ra hổm rày Triều Âm mất biệt là vì bận... tu trên núi. Trên "núi" Tết nhất ra sao? Có vui không? Cám ơn bài thơ thật hay và lời chúc Valentine mà Triều Âm đã dành tặng cho chú. Chú chúc Triều Âm gấp đôi những gì TÂ đã chúc và xin gửi đến TÂ bài thơ sau đây: Ngàn Sau Ngày mai đến đường mặt trời huyên náo Bao tình nhân ra phố với tim hồng Em về đâu giữa trời đất mênh mông Có chợt thấy dưới bàn chân hoa nở? Đất mới mọc những niềm tin rực rỡ Cùng cỏ hoa thức giấc đón mùa xuân Đời xuống lên theo nhịp bước trầm luân Đưa anh tới một ngày vui giữa tháng Anh đón em lên đồi thơ buổi sáng Nhìn mùa xuân nở giữa trái tim nhau Cho cỏ cây gần gũi lại từ đầu Kẻo chóng hết ngày tình nhân thơ mộng Ngày mai tới anh sẽ làm cơn sóng Ru bên em một giấc ngủ xuân nồng Đường tháng hai về trên lối hoa hồng Lòng em có xôn xao cùng gió mới? Ngày mai tới đóa hồng này xin gởi Về trăm năm một hạnh phúc nhỏ nhoi Nụ hôn nào xin giữ lại trên môi Tình yêu ấy ngàn sau còn lơ lửng!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2008 03:16:45 bởi Đỗ Hồng >
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|
trieuam
-
Số bài
:
566
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
14.02.2008 14:19:20
Ngàn Sau Ngày mai đến đường mặt trời huyên náo Bao tình nhân ra phố với tim hồng Em về đâu giữa trời đất mênh mông Có chợt thấy dưới bàn chân hoa nở? Đất mới mọc những niềm tin rực rỡ Cùng cỏ hoa thức giấc đón mùa xuân Đời xuống lên theo nhịp bước trầm luân Đưa anh tới một ngày vui giữa tháng Anh đón em lên đồi thơ buổi sáng Nhìn mùa xuân nở giữa trái tim nhau Cho cỏ cây gần gũi lại từ đầu Kẻo chóng hết ngày tình nhân thơ mộng Ngày mai tới anh sẽ làm cơn sóng Ru bên em một giấc ngủ xuân nồng Đường tháng hai về trên lối hoa hồng Lòng em có xôn xao cùng gió mới? Ngày mai tới đóa hồng này xin gởi Về trăm năm một hạnh phúc nhỏ nhoi Nụ hôn nào xin giữ lại trên môi Tình yêu ấy ngàn sau còn lơ lửng! Mùa xuân trên ấy thế này nè chú XUÂN TRÊN NÚI Nắng đu nghiêng vạt xuân còn tha thiết Hương gió nồng vương vít bước chân đi Dấu tình xưa như đang khẽ thầm thì: "Trôi em nhé, vào biển xanh bát ngát!" Lối em đi, dáng hoa nào thanh thoát Quyện nhịp đời bên khúc hát trầm luân Núi vắt mây thành từng dãi bâng khuâng Nâng nhẹ chân đôi tình nhân dấu ái. Thảm cỏ xanh như mơ hồ trải mãi Dài lối thơ theo thoai thoải dốc đồi Ngàn sau thông có chơi vơi câu hát Hoa nắng vàng dát ngọc áo quân vương? Mùa xuân sang đem lại chút yêu thương Gom biển sóng vẫn ngàn đời chung thủy Vào đêm say dâng cao qua thành lũy Thả đóa hồng vào suy nghĩ của nhau. Ngọn núi cao với dáng đứng dãi dầu Nhoẻn miệng cười giữa muôn màu xuân mới Giữa tháng hai nụ hôn nồng phơi phới Tan giữa trời nên vời vợi dốc say...
Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ Cũng chỉ là một nửa cuộc đời Không tiếng khóc, không nụ cười Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!
|
|
trieuam
-
Số bài
:
566
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
14.02.2008 14:55:36
Chào bé Triều âm... í í bé biết ai là người yêu của chú Hồng hong dzậy đâu thử kề tai nói lén cho sis Hồng Châu nghe được hôn nè? hihihi Chú Hồng ơi... cho nói ai là người yêu của Hồng không?? sao thơ 14/2 của bé hơi buồn đó nha, để sis thử nhặt với bé một chút thời gian giùm chú Hồng coi có bớt buồn không nha... Nhặt lại 14/2 của những lần Tình đã loãng nên tàn phai sợi tóc Tội tình chi nhặt nhạnh nước sông trôi Những tháng hai không tên tuổi ngọn đồi chưa lần điểm một cành hoa kỷ niệm Xuân đã loãng từ trang đời màu tím Từ lần đầu đời xui khiến dối gian Từ dạo tình nhân vai sánh bên đàng Hoa tình ái hoang đàng mùa mưa gió Đừng đắng anh, bởi giờ đây đoạn kết Tình kinh chôn đáy mộ đất xanh màu Tội tình chi kiếp gian dối lao đao Anh về nhé nhặt nắng màu phố thị Những mùa tình nhân không người tri kỷ Gió hút hoàng hôn xương tủy biết buồn Con đường xưa tôi mù lòa vọng tưởng Ồ...thì ra sương trắng phủ lòng người Còn một mùa xuân trên vùng đất mới Khát khao chờ đêm gian dối như nhau Nát thịt da và nát những gam màu Rồi cũng sẽ như tôi rơi máu thịt. Tính viết một bài thơ cho bé Triều âm bớt buồn nhưng không hiểu tại sao lại buồn hơn nữa, sorry nha cô bé _Trần Hồng Châu_ Bài thơ thể hiện tâm trạng người, chắc sis khi làm bài này nhớ về một thuở xa xôi nào đó nên tự dưng thành bài thơ... hay vậy đó Anyway, có lòng "thơ vui" là được rùi Hihihi, mượn đất nhà chú Đỗ Hồng miếng làm thơ vui nghen. NGƯỜI YÊU CỦA ĐỖ HỒNG Giữa kịch đời anh làm người lang bạt Khóac lên mình chiếc mặt nạ nhân gian Tung bước đi trên những lối hoang đàng Và lịch lãm nghiêm trang từng lớp diễn. Dấu thế trần những mảng đời xoay chuyển Quấn hồn anh lớp mây trắng lụa là Và đôi mắt quê hương ngày yên ả Em xõa tóc bên thềm thơ rất Việt. Bụi tre già, gốc đa giang bóng cả Bóng Mẹ hiền tần tảo cánh vạc xiêu Ngọn núi cao lưng lửng cả góc chiều Đôi mắt Cha dãi dầu bên góc nhớ. Trái tim đá, dòng máu đen cằn khổ Chợt rùng mình nứt vỡ thuở gặp em Anh hoảng hốt lạc khỏi chốn thân quen Đầy giả dối để bên em - Chân Thật. Lời tình yêu thơm như là hũ mật Anh tắm vào quên mất cả đời đau Để đến khi giông gió đổ xuống đầu Anh lạnh buốt giật mình khi tỉnh giấc. Đời bỗng say trong từng đêm vạ vật Tìm bóng em dưới đáy cốc dật dờ Muốn giết mình trong tận những trang thơ Gã hoang đàng đang cười ngơ trân tráo. Trở lại đời anh làm người lơ láo Dõi bóng em như mây trắng mịt mù Tan thành nước trên núi cao giăng phủ Rơi vào lũ hoá con suối mát trong. Anh trèo lên tận những đỉnh non không Cười trơ khấc nước mắt lòng chảy ngược Dòng suối em cứ vô tình tha thướt Uốn thân mình vào biển nước mênh mông. Từ đỉnh cao anh khép chặt cửa lòng Thả vào thơ lời tình ái mát trong Lối suối đi, nước thắm mát từng dòng Để mặt đất khát khao loài hoa lạ. Đời xô ngang, anh như đà hoá đá Giữa lòng đời bề bộn những dối gian Những nghĩ suy hằn những dọc trái ngang Mặt nạ đời, anh vội vàng đeo lại. Oái, tả người yêu của chú ấy mà sao tả hồi ra vậy Thôi, sis Hồng Châu đi kêu chú ấy tả thực cho rùi Valentine vui vui nha chú Đỗ Hồng, sis Trần Hồng Châu [sm=z_serenade.gif][sm=cupid.gif][sm=heart-arrow.gif][sm=z_hug.gif]
Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ Cũng chỉ là một nửa cuộc đời Không tiếng khóc, không nụ cười Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!
|
|
Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
14.02.2008 20:20:48
Trích đoạn: Trần Hồng Châu Chào bé Triều âm... í í bé biết ai là người yêu của chú Hồng hong dzậy đâu thử kề tai nói lén cho sis Hồng Châu nghe được hôn nè? hihihi Chú Hồng ơi... cho nói ai là người yêu của Hồng không?? sao thơ 14/2 của bé hơi buồn đó nha, để sis thử nhặt với bé một chút thời gian giùm chú Hồng coi có bớt buồn không nha... Chào Hồng Châu, Người yêu tôi (đúng ra là người yêu thơ tôi) là một số nhỏ bạn thơ đã từng ghé qua trang thơ này, trong đó có Hồng Châu, Triều Âm,... Còn người tôi yêu là tất cả những người làm thơ và đọc thơ trên VN Thư Quán. Chúc Hồng Châu một ngày Lễ Tình Nhân thật hạnh phúc.
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|
Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
14.02.2008 20:54:23
Trích đoạn: trieuam Bài thơ thể hiện tâm trạng người, chắc sis khi làm bài này nhớ về một thuở xa xôi nào đó nên tự dưng thành bài thơ... hay vậy đó Anyway, có lòng "thơ vui" là được rùi Hihihi, mượn đất nhà chú Đỗ Hồng miếng làm thơ vui nghen. NGƯỜI YÊU CỦA ĐỖ HỒNG Giữa kịch đời anh làm người lang bạt Khóac lên mình chiếc mặt nạ nhân gian Tung bước đi trên những lối hoang đàng Và lịch lãm nghiêm trang từng lớp diễn. Dấu thế trần những mảng đời xoay chuyển Quấn hồn anh lớp mây trắng lụa là Và đôi mắt quê hương ngày yên ả Em xõa tóc bên thềm thơ rất Việt. Bụi tre già, gốc đa giang bóng cả Bóng Mẹ hiền tần tảo cánh vạc xiêu Ngọn núi cao lưng lửng cả góc chiều Đôi mắt Cha dãi dầu bên góc nhớ. Trái tim đá, dòng máu đen cằn khổ Chợt rùng mình nứt vỡ thuở gặp em Anh hoảng hốt lạc khỏi chốn thân quen Đầy giả dối để bên em - Chân Thật. Lời tình yêu thơm như là hũ mật Anh tắm vào quên mất cả đời đau Để đến khi giông gió đổ xuống đầu Anh lạnh buốt giật mình khi tỉnh giấc. Đời bỗng say trong từng đêm vạ vật Tìm bóng em dưới đáy cốc dật dờ Muốn giết mình trong tận những trang thơ Gã hoang đàng đang cười ngơ trân tráo. Trở lại đời anh làm người lơ láo Dõi bóng em như mây trắng mịt mù Tan thành nước trên núi cao giăng phủ Rơi vào lũ hoá con suối mát trong. Anh trèo lên tận những đỉnh non không Cười trơ khấc nước mắt lòng chảy ngược Dòng suối em cứ vô tình tha thướt Uốn thân mình vào biển nước mênh mông. Từ đỉnh cao anh khép chặt cửa lòng Thả vào thơ lời tình ái mát trong Lối suối đi, nước thắm mát từng dòng Để mặt đất khát khao loài hoa lạ. Đời xô ngang, anh như đà hoá đá Giữa lòng đời bề bộn những dối gian Những nghĩ suy hằn những dọc trái ngang Mặt nạ đời, anh vội vàng đeo lại. Oái, tả người yêu của chú ấy mà sao tả hồi ra vậy Thôi, sis Hồng Châu đi kêu chú ấy tả thực cho rùi Valentine vui vui nha chú Đỗ Hồng, sis Trần Hồng Châu [sm=z_serenade.gif][sm=cupid.gif][sm=heart-arrow.gif][sm=z_hug.gif] Cành Hồng Cho Nhau Yêu thơ anh, thôi đừng yêu anh nhé Bởi trong anh mùa xuân đã về chiều Tình nồng nàn còn lại chẳng bao nhiêu Đường hạnh phúc chưa đi chân đã mỏi Từ tiền kiếp lời trăm năm đã gọi Đến bây giờ thành gió thoảng hư vô Xin gọi em người tình nhỏ trong thơ Khi trên phố Ngày Tình Nhân vừa đến Trong thơ anh có cuộc tình không hẹn Anh yêu người bằng nửa trái tim đau Tình hồn nhiên không có phút khởi đầu Tình tha thiết không có giờ chấm dứt Trong thơ anh có nghìn đêm thao thức Anh yêu người từ kiếp trước xa xăm Yêu hôm nay và cho đến trăm năm Tình yêu đó thành dòng thơ lận đận Em đã đến giữa mùa xuân bất tận Bước vào thơ làm cơn gió lao xao Cho anh còn một sớm nhớ thương nhau Khi ngày tháng vội lên đường thiên lý Hãy yêu thơ như yêu người tri kỷ Cho một ngày được sống với tình nhân Cành hồng nào trao gửi chút bâng khuâng Về bên ấy trời tháng hai rực nắng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2008 20:58:39 bởi Đỗ Hồng >
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|
trieuam
-
Số bài
:
566
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
14.02.2008 21:39:17
Cành Hồng Cho Nhau Yêu thơ anh, thôi đừng yêu anh nhé Bởi trong anh mùa xuân đã về chiều Tình nồng nàn còn lại chẳng bao nhiêu Đường hạnh phúc chưa đi chân đã mỏi Từ tiền kiếp lời trăm năm đã gọi Đến bây giờ thành gió thoảng hư vô Xin gọi em người tình nhỏ trong thơ Khi trên phố Ngày Tình Nhân vừa đến Trong thơ anh có cuộc tình không hẹn Anh yêu người bằng nửa trái tim đau Tình hồn nhiên không có phút khởi đầu Tình tha thiết không có giờ chấm dứt Trong thơ anh có nghìn đêm thao thức Anh yêu người từ kiếp trước xa xăm Yêu hôm nay và cho đến trăm năm Tình yêu đó thành dòng thơ lận đận Em đã đến giữa mùa xuân bất tận Bước vào thơ làm cơn gió lao xao Cho anh còn một sớm nhớ thương nhau Khi ngày tháng vội lên đường thiên lý Hãy yêu thơ như yêu người tri kỷ Cho một ngày được sống với tình nhân Cành hồng nào trao gửi chút bâng khuâng Về bên ấy trời tháng hai rực nắng LỄ TÌNH NHÂN CỦA CHÚNG TA Trời tháng hai, ngày Tình Nhân trọn vẹn Vần em gieo có sắc thắm nụ hồng Nghe trúc trắc một đôi câu bẽn lẽn Tim ấm nồng bên lối hẹn yêu thương. Ta yêu thơ, yêu cả chốn vô thường Nên ta hiểu cả con đường lên núi lẫn lối về giòng suối nhỏ dịu êm Và vẫn thấy bóng chiều nghiêng. Đẹp lắm! Ngày tháng hai giòng thơ tình tươi thắm Gửi chúng nhân để khua khoắng lời tình Để thế gian thêm dấu ái lung linh Và hơi ấm kéo lòng mình gần lại. Tình theo thơ kéo trăm năm dài mãi Sắc xuân hồng khéo trải cả năm châu Tình trong thơ chẳng có hạt mưa ngâu Bởi vần gieo - ta gặp nhau tâm tưởng.
Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ Cũng chỉ là một nửa cuộc đời Không tiếng khóc, không nụ cười Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!
|
|
Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
14.02.2008 22:01:59
Trích đoạn: trieuam LỄ TÌNH NHÂN CỦA CHÚNG TA Trời tháng hai, ngày Tình Nhân trọn vẹn Vần em gieo có sắc thắm nụ hồng Nghe trúc trắc một đôi câu bẽn lẽn Tim ấm nồng bên lối hẹn yêu thương. Ta yêu thơ, yêu cả chốn vô thường Nên ta hiểu cả con đường lên núi lẫn lối về giòng suối nhỏ dịu êm Và vẫn thấy bóng chiều nghiêng. Đẹp lắm! Ngày tháng hai giòng thơ tình tươi thắm Gửi chúng nhân để khua khoắng lời tình Để thế gian thêm dấu ái lung linh Và hơi ấm kéo lòng mình gần lại. Tình theo thơ kéo trăm năm dài mãi Sắc xuân hồng khéo trải cả năm châu Tình trong thơ chẳng có hạt mưa ngâu Bởi vần gieo - ta gặp nhau tâm tưởng. Vọng Tưởng
Anh mang lên núi chút niềm vui Rắc xuống nhân gian những nụ cười Còn lại trên vai ngày lặng lẽ Đã gom thành lớp tuổi vàng rơi Em đi về tháng cuối mùa đông Tìm lại cho anh chút nắng hồng Ở đó cây rừng vừa thức giấc Chờ trang điểm lại đón tình nồng Anh mang xuống biển mấy vần thơ Thả hết vào đời những mộng mơ Cho gió reo lên ngàn đợt sóng Những câu tình tự đã dâng bờ Tình em như hạt cát rời nhau Lây lất trong đời những nỗi đau Vọng tưởng một ngày xuân biển lặng Cho ta sống lại phút ban đầu
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|
trieuam
-
Số bài
:
566
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
14.02.2008 22:20:42
Vọng Tưởng Anh mang lên núi chút niềm vui Rắc xuống nhân gian những nụ cười Còn lại trên vai ngày lặng lẽ Đã gom thành lớp tuổi vàng rơi Em đi về tháng cuối mùa đông Tìm lại cho anh chút nắng hồng Ở đó cây rừng vừa thức giấc Chờ trang điểm lại đón tình nồng Anh mang xuống biển mấy vần thơ Thả hết vào đời những mộng mơ Cho gió reo lên ngàn đợt sóng Những câu tình tự đã dâng bờ Tình em như hạt cát rời nhau Lây lất trong đời những nỗi đau Vọng tưởng một ngày xuân biển lặng Cho ta sống lại phút ban đầu PHỤC SINH Trên phố quen có người phu quét lá Đưa chất chồng vào mặc niệm lối đi Một mồi lửa tan hết vết thiên di Và phục sinh một loài chim rực lửa. Anh mải miết mang thơ đi đâu nữa Khi bóng chiều những thửa nắng giao nhau Anh lại mang "người tình nhỏ" đi đâu Để con sóng hát ngàn câu thương nhớ. Câu thơ trao giữa mùa xuân trăn trở Giữa núi ngàn loài chim lạ đang bay Anh có nghe một bài hát rất hay Sóng tháng hai, vỗ về lời thơ ấy?
Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ Cũng chỉ là một nửa cuộc đời Không tiếng khóc, không nụ cười Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!
|
|
Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
14.02.2008 23:10:03
Trích đoạn: trieuam PHỤC SINH Trên phố quen có người phu quét lá Đưa chất chồng vào mặc niệm lối đi Một mồi lửa tan hết vết thiên di Và phục sinh một loài chim rực lửa. Anh mải miết mang thơ đi đâu nữa Khi bóng chiều những thửa nắng giao nhau Anh lại mang "người tình nhỏ" đi đâu Để con sóng hát ngàn câu thương nhớ. Câu thơ trao giữa mùa xuân trăn trở Giữa núi ngàn loài chim lạ đang bay Anh có nghe một bài hát rất hay Sóng tháng hai, vỗ về lời thơ ấy? Nối Gót Tình Nhân Gửi tới em những vần thơ biết nói Bao lời tình chất chứa giữa mùa xuân Cũng may đời còn lại Lễ Tình Nhân Cho thơ ngỏ chút tình riêng của biển Gửi tới em cơn sóng mùa xao xuyến Ru cuộc đời vào giấc mộng trăm năm Đường tháng hai rộn rã bước chân trần Về đâu đó trong một ngày thương nhớ Gửi tới em gió mùa xuân bở ngỡ Cho một lần áo lụa phất phơ bay Người yêu nhau trong tình nhớ cỏ cây Tạm quên lãng dòng sông xưa phiền muộn Gửi tới em đóa hoa hồng buổi sớm Nở hồn nhiên trên những trái tim nồng Con đường nào về hạnh phúc mênh mông Xin nối gót tình nhân đi cùng tận
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|
trieuam
-
Số bài
:
566
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
15.02.2008 00:01:54
Nối Gót Tình Nhân Gửi tới em những vần thơ biết nói Bao lời tình chất chứa giữa mùa xuân Cũng may đời còn lại Lễ Tình Nhân Cho thơ ngỏ chút tình riêng của biển Gửi tới em cơn sóng mùa xao xuyến Ru cuộc đời vào giấc mộng trăm năm Đường tháng hai rộn rã bước chân trần Về đâu đó trong một ngày thương nhớ Gửi tới em gió mùa xuân bở ngỡ Cho một lần áo lụa phất phơ bay Người yêu nhau trong tình nhớ cỏ cây Tạm quên lãng dòng sông xưa phiền muộn Gửi tới em đóa hoa hồng buổi sớm Nở hồn nhiên trên những trái tim nồng Con đường nào về hạnh phúc mênh mông Xin nối gót tình nhân đi cùng tận MỘNG ĐÃ TRÒN ĐẦY Đêm thì thầm lời yêu thương anh gởi Hương hoa còn ướt đẫm chút sương mai Lễ Tình Nhân năm nay quả thật dài Khi em ngủ, ngày bên anh còn đó. Tay gối mộng, nhắm mở vần thơ nhỏ Theo gió đêm vượt trăn trở ưu phiền Gửi đến anh một mùa xuân màu nhiệm Giữa Tháng hai có sức mạnh vô biên. Đêm đã khuya ngày Tình Nhân cũng hết Ở bên này mộng đang kết chuỗi hoa Nói với anh bằng vần mới thiệt thà Em giờ đi ngủ cùng quà anh trao Hương hoa xuân nghe rất ngọt ngào Ru ru con sóng cũng vào mộng khuya Cám ơn anh , những sẻ chia nho nhỏ Cho lễ tròn , mộng của nhỏ bay cao. G'9 chú ơi, sụp mí rùi Chú đón Lễ tiếp đi hén [sm=n_bye.gif] Cháu xin phép bay trước, nice day chú nhé [sm=rose.gif]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2008 00:04:18 bởi trieuam >
Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ Cũng chỉ là một nửa cuộc đời Không tiếng khóc, không nụ cười Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!
|
|
Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
15.02.2008 02:15:46
Trích đoạn: trieuam MỘNG ĐÃ TRÒN ĐẦY Đêm thì thầm lời yêu thương anh gởi Hương hoa còn ướt đẫm chút sương mai Lễ Tình Nhân năm nay quả thật dài Khi em ngủ, ngày bên anh còn đó. Tay gối mộng, nhắm mở vần thơ nhỏ Theo gió đêm vượt trăn trở ưu phiền Gửi đến anh một mùa xuân màu nhiệm Giữa Tháng hai có sức mạnh vô biên. Đêm đã khuya ngày Tình Nhân cũng hết Ở bên này mộng đang kết chuỗi hoa Nói với anh bằng vần mới thiệt thà Em giờ đi ngủ cùng quà anh trao Hương hoa xuân nghe rất ngọt ngào Ru ru con sóng cũng vào mộng khuya Cám ơn anh , những sẻ chia nho nhỏ Cho lễ tròn , mộng của nhỏ bay cao. G'9 chú ơi, sụp mí rùi Chú đón Lễ tiếp đi hén [sm=n_bye.gif] Cháu xin phép bay trước, nice day chú nhé [sm=rose.gif] Giấc Ngủ Mùa Xuân Em hãy ngủ với tim hồng thao thức Với nụ hôn sót lại giữa nghìn đêm Với lời tình dìu dặt cạnh gối êm Và với cả bầu trời xuân huyền diệu Em hãy ngủ bên tình nồng chăn chiếu Giấc mộng đầy căng trí nhớ nhỏ nhoi Ngày Tình Nhân còn lại phút lẻ loi Bên những cánh hoa hồng đang thức giấc Em hãy ngủ trong lời thơ ươm mật Chảy xuống đời thành dòng suối thơm tho Suối cuốn trôi từng dấu tích âu lo Cho mai sớm mặt trời lên hạnh phúc Em hãy ngủ thật sâu trong lời chúc Những mỹ từ lộng lẫy nhất trần gian Những câu thơ như men rượu nồng nàn Làm chếnh choáng cả cuộc đời tình ái Em hãy ngủ như loài hoa bé dại Trong bài ca huyền hoặc của côn trùng Anh sẽ làm ánh sáng tỏa mông lung Cho ngày tháng còn mùa xuân thần thoại
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|
trieuam
-
Số bài
:
566
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
15.02.2008 09:52:45
XUÂN NGẬP NGỪNG Tình ngỡ chết một xuân nào quay lại Lay động hồn chút huyền ảo lung linh Đã bao phen em nén chặt tim mình Hòng bẻ gãy ngòi thơ tình rạo rực. Âu cũng nghiệp đa mang nào khó dứt Khắc khoải đời từng thao thức tuổi trôi Ngắm nhìn thơ mà lòng thảng bồi hồi Đời sao đẹp trong tình người xuân mới. Hình như tim đã không còn hồ hởi Chỉ linh hồn phiêu lãng thuở yêu thương Cứ lượn quanh ôm lấy cõi vô thường Để tìm vui chung bước đường cõi tạm. Bài thơ xuân nay không mang màu xám Chẳng thở than hay ngán ngẩm thường tình Bài thơ xuân mang hơi thở phiêu linh Của đôi phút ta thấy mình : chợt lớn !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2008 10:58:51 bởi trieuam >
Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ Cũng chỉ là một nửa cuộc đời Không tiếng khóc, không nụ cười Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!
|
|
Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
15.02.2008 11:56:18
Trích đoạn: trieuam XUÂN NGẬP NGỪNG Tình ngỡ chết một xuân nào quay lại Lay động hồn chút huyền ảo lung linh Đã bao phen em nén chặt tim mình Hòng bẻ gãy ngòi thơ tình rạo rực. Âu cũng nghiệp đa mang nào khó dứt Khắc khoải đời từng thao thức tuổi trôi Ngắm nhìn thơ mà lòng thảng bồi hồi Đời sao đẹp trong tình người xuân mới. Hình như tim đã không còn hồ hởi Chỉ linh hồn phiêu lãng thuở yêu thương Cứ lượn quanh ôm lấy cõi vô thường Để tìm vui chung bước đường cõi tạm. Bài thơ xuân nay không mang màu xám Chẳng thở than hay ngán ngẩm thường tình Bài thơ xuân mang hơi thở phiêu linh Của đôi phút ta thấy mình : chợt lớn ! Sương Khói Vấn Vương Trời thắp nắng cho mùa xuân lớn dậy Trên lối mòn cây cỏ đã phục sinh Nghe không em mặt đất cũng chuyển mình Khi ta bước vào tình thơ vội vã Đường phía trước gió xô đời nghiêng ngã Mà ngày xuân như giục giã trong tim Nhanh lên em kẻo nắng chết bên thềm Đời sẽ xuống những đêm dài băng giá Hãy sánh bước lên đường thơ trăm ngả Viết lời tình đầy mặt đất thênh thang Cho cỏ cây yêu lại thật nồng nàn Như nhân loại trong lần đầu hạnh phúc Còn bao lâu những ngày xuân hun hút Để đưa em về phía cuối trời thơ Gặp nhau đây rồi ly biệt rất tình cờ Như sương khói vấn vương trời hư ảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2008 20:21:56 bởi Đỗ Hồng >
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|
trieuam
-
Số bài
:
566
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
15.02.2008 20:04:21
Sương Khói Vấn Vương Trời thắp nắng cho mùa xuân lớn dậy Trên lối mòn cây cỏ đã phục sinh Nghe không em mặt đất cũng chuyển mình Khi ta bước vào tình thơ vội vã Đường phía trước gió xô đời nghiêng ngã Mà ngày xuân như giục giã trong tim Nhanh lên em kẻo nắng chết bên thềm Đời sẽ xuống những đêm dài băng giá Hãy sánh bước lên đường thơ trăm ngả Viết lời tình đầy mặt đất thênh thang Cho cỏ cây yêu lại thật nồng nàn Như nhân loại trong lần đầu hạnh phúc Còn bao lâu những ngày xuân hun hút Để đưa em về phía cuối trời thơ Gặp nhau đây rồi ly biệt rất tình cờ Như sương khói vấn vương trời hư ảo THEO GIÓ BAY ĐI Chiều tung cánh đưa vần tình cháy bỏng Vào ráng chiều bên biển rộng thênh thang Dấu chân đi trên bãi cát ánh vàng Như in dấu từng trang tình thiên sứ. Đỉnh mù sương ai nợ đời lữ thứ Trả về trời lời tình tự ngàn xưa Gió ban chiều như níu kéo đẩy đưa Đài tình ái lấp lối đời mưa phủ. Lối tình yêu nâng gót chân thiếu nữ Về chân trời có xuân mới yêu thương Nhanh chân lên thơ phủ mọi ngả đường Để nồng ấm vương vương tình lữ khách.
Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ Cũng chỉ là một nửa cuộc đời Không tiếng khóc, không nụ cười Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!
|
|
Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
15.02.2008 21:34:49
Trích đoạn: trieuam THEO GIÓ BAY ĐI Chiều tung cánh đưa vần tình cháy bỏng Vào ráng chiều bên biển rộng thênh thang Dấu chân đi trên bãi cát ánh vàng Như in dấu từng trang tình thiên sứ. Đỉnh mù sương ai nợ đời lữ thứ Trả về trời lời tình tự ngàn xưa Gió ban chiều như níu kéo đẩy đưa Đài tình ái lấp lối đời mưa phủ. Lối tình yêu nâng gót chân thiếu nữ Về chân trời có xuân mới yêu thương Nhanh chân lên thơ phủ mọi ngả đường Để nồng ấm vương vương tình lữ khách. Vô Tận Rồi một sớm thả tình bay theo gió Chân em vui bước xuống giữa đường thơ Gặp lại nhau trong hạnh phúc không ngờ Cho sỏi đá một ngày yêu nhau nữa Em ngồi xuống xem niềm tin sấp ngửa Bàn tay hồng in dấu chỉ duyên may Cho niềm vui nối tiếp tháng năm dài Và muôn thuở em là vần thơ nhỏ Em có hiểu lời chim kêu trước ngõ Khúc tự tình từ muôn kiếp còn vang Bên dòng đời, mùa xuân mới về ngang Anh ghé lại cho xôn xao ngày tháng Gió đã gọi ngày đi trong ánh sáng Cùng với thơ, ta vào cuộc viễn du Sẽ đưa em qua vũ trụ mịt mù Rồi dừng bước giữa hành tinh xa lạ Về nơi ấy, không thời gian vội vã Chung quanh ta, mùa xuân sẽ triền miên Cho cỏ cây thôi vướng tuổi ưu phiền Bài thơ đó sẽ dài thêm vô tận
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|
trieuam
-
Số bài
:
566
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
16.02.2008 07:34:24
Vô Tận Rồi một sớm thả tình bay theo gió Chân em vui bước xuống giữa đường thơ Gặp lại nhau trong hạnh phúc không ngờ Cho sỏi đá một ngày yêu nhau nữa Em ngồi xuống xem niềm tin sấp ngửa Bàn tay hồng in dấu chỉ duyên may Cho niềm vui nối tiếp tháng năm dài Và muôn thuở em là vần thơ nhỏ Em có hiểu lời chim kêu trước ngõ Khúc tự tình từ muôn kiếp còn vang Bên dòng đời, mùa xuân mới về ngang Anh ghé lại cho xôn xao ngày tháng Gió đã gọi ngày đi trong ánh sáng Cùng với thơ, ta vào cuộc viễn du Sẽ đưa em qua vũ trụ mịt mù Rồi dừng bước giữa hành tinh xa lạ Về nơi ấy, không thời gian vội vã Chung quanh ta, mùa xuân sẽ triền miên Cho cỏ cây thôi vướng tuổi ưu phiền Bài thơ đó sẽ dài thêm vô tận SÁNG -TỐI Em đứng giữa một tinh cầu xa lạ Ngày và đêm phút hội tụ bất ngờ Đời bão tố chìm dưới những trang thơ Và mùa xuân là niềm vui biển cả. Ở nơi ấy thời gian không vội vã Chỉ tình yêu bốc hỏa giữa ưu phiền Đời vô tận trong tình ái du miên Phút cuồng say in lời nguyền thả gió. Dưới chân thơ sỏi đá cần nhau nữa Nên tim hồng khắc thật rõ tình nhau Thời gian ngưng chẳng hối hả đi đâu Để tĩnh lặng đôi vần thơ Tối - Sáng.
Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ Cũng chỉ là một nửa cuộc đời Không tiếng khóc, không nụ cười Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!
|
|
Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
19.02.2008 00:05:24
Trích đoạn: trieuam SÁNG -TỐI Em đứng giữa một tinh cầu xa lạ Ngày và đêm phút hội tụ bất ngờ Đời bão tố chìm dưới những trang thơ Và mùa xuân là niềm vui biển cả. Ở nơi ấy thời gian không vội vã Chỉ tình yêu bốc hỏa giữa ưu phiền Đời vô tận trong tình ái du miên Phút cuồng say in lời nguyền thả gió. Dưới chân thơ sỏi đá cần nhau nữa Nên tim hồng khắc thật rõ tình nhau Thời gian ngưng chẳng hối hả đi đâu Để tĩnh lặng đôi vần thơ Tối - Sáng. Hồn Thơ Liêu Trai Làn hơi nhẹ thổi vào đêm mầu nhiệm Dựng nên hồn phiêu lãng của vần thơ Gửi tới em lời tình tự ngẩn ngơ Từ một thuở hồng hoang ta chưa có Anh vẫn sống mông lung đời cây cỏ Nhìn tháng ngày lặng lẽ rủ nhau đi Từ xa xăm vọng tiếng hát xuân thì Lênh đênh mãi trên tuổi buồn hiu hắt Em đâu đó trong chiều đông nắng tắt, Có thấy hồn thành chiếc lá xanh xao? Chưa gặp nguời mà lá đã lao đao Và cứ ngỡ yêu nhau từ lâu lắm Trời tháng hai chợt mưa rồi chợt nắng Con sông đầy phiền muộn lẫn niềm vui Đưa anh qua bờ bến cũ ngậm ngùi Bao lâu nữa mùa xuân hồng sẽ tới? Trong trí nhỏ nở ra bài thơ mới Có linh hồn và có cả trái tim Thơ ngàn năm anh mòn mỏi đi tìm Cho một phút xôn xao trời thương nhớ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2008 11:26:29 bởi Đỗ Hồng >
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|
trieuam
-
Số bài
:
566
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
19.02.2008 07:57:00
Trích đoạn: Đỗ Hồng Hồn Thơ Liêu Trai Làn hơi nhẹ thổi vào đêm mầu nhiệm Dựng nên hồn phiêu lãng của vần thơ Gửi tới em lời tình tự ngẩn ngơ Từ một thuở hồng hoang ta chưa có Anh vẫn sống mông lung đời cây cỏ Nhìn tháng ngày lặng lẽ rủ nhau đi Từ xa xăm vọng tiếng hát xuân thì Lênh đênh mãi trên tuổi buồn hiu hắt Em đâu đó trong chiều đông nắng tắt, Có thấy hồn thành chiếc lá xanh xao? Chưa gặp nguời mà lá đã lao đao Và cứ ngỡ yêu nhau từ lâu lắm Trời tháng hai chợt mưa rồi chợt nắng Con sông đầy phiền muộn lẫn niềm vui Đưa anh qua bờ bến cũ ngậm ngùi Bao lâu nữa mùa xuân hồng sẽ tới? Trong trí nhỏ nở ra bài thơ mới Có linh hồn và có cả trái tim Thơ ngàn năm anh mòn mỏi đi tìm Cho một phút xôn xao trời thương nhớ CÕI MƠ Đêm hôm qua em có giấc mơ lạ Trở về thời hồng hoang vắng loài người Trên đầu kia là một ánh mặt trời Vòng tay ấm ôm đất cười rạng rỡ. Ở nơi đó vầng trăng không dang dỡ Không ngập ngừng với biển sóng nôn nao Và về đêm hương cây trái ngọt ngào Ru vạn vật thành đào nguyên một cõi. Trên mặt đất con suối như thầm gọi Hãy đến đây và tắm mát cả cõi trần Đêm hồng hoang cứ quấn quýt bước chân Và mãi mãi mùa xuân hồng bất tận Triều Âm 02.19.2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2008 08:07:51 bởi trieuam >
Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ Cũng chỉ là một nửa cuộc đời Không tiếng khóc, không nụ cười Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!
|
|
Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
20.02.2008 09:24:51
Trích đoạn: trieuam CÕI MƠ Đêm hôm qua em có giấc mơ lạ Trở về thời hồng hoang vắng loài người Trên đầu kia là một ánh mặt trời Vòng tay ấm ôm đất cười rạng rỡ. Ở nơi đó vầng trăng không dang dỡ Không ngập ngừng với biển sóng nôn nao Và về đêm hương cây trái ngọt ngào Ru vạn vật thành đào nguyên một cõi. Trên mặt đất con suối như thầm gọi Hãy đến đây và tắm mát cả cõi trần Đêm hồng hoang cứ quấn quýt bước chân Và mãi mãi mùa xuân hồng bất tận Triều Âm 02.19.2008 Tinh Cầu Tình Ái Ở một nơi không còn đêm cô lẻ Không có ngày nắng cháy trái tim nhau Không cáo chung và không có khởi đầu Ta chỉ có một mùa xuân bất tận Ở một nơi không có tình thù hận Không muộn phiền và không có đau thương Không thời gian chia cách giữa tình trường Ta chỉ có một tình yêu vĩnh cửu Ở một nơi không còn hoa ủ rũ Không trăng tàn chênh chếch rụng bên sông Không nghĩa trang ôm nỗi chết vào lòng Ta chỉ biết sống để yêu nhau mãi Ở một nơi chỉ còn là hiện tại Không hôm qua và cũng chẳng ngày mai Không biên cương ngăn cách giấc mơ dài Anh gọi đó là tinh cầu tình ái
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|
trieuam
-
Số bài
:
566
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
21.02.2008 00:21:46
Trích đoạn: Đỗ Hồng Tinh Cầu Tình Ái Ở một nơi không còn đêm cô lẻ Không có ngày nắng cháy trái tim nhau Không cáo chung và không có khởi đầu Ta chỉ có một mùa xuân bất tận Ở một nơi không có tình thù hận Không muộn phiền và không có đau thương Không thời gian chia cách giữa tình trường Ta chỉ có một tình yêu vĩnh cửu Ở một nơi không còn hoa ủ rũ Không trăng tàn chênh chếch rụng bên sông Không nghĩa trang ôm nỗi chết vào lòng Ta chỉ biết sống để yêu nhau mãi Ở một nơi chỉ còn là hiện tại Không hôm qua và cũng chẳng ngày mai Không biên cương ngăn cách giấc mơ dài Anh gọi đó là tinh cầu tình ái THẾ GIỚI CHẲNG CÒN THƠ Ta mãi tìm một tinh cầu tình ái Quên cuộc đời chẳng mãi mãi bền lâu Ta cứ mãi tìm một hạt mưa ngâu Ngày vội vã rơi sầu đêm ảo tưởng. Ta lắng nghe những tâm hồn cộng hưởng Dìu tay nhau họa xướng cõi dương trần Lối người qua thắm hương sắc phù vân Và ảo ảnh phủ trùm trên nhân thế. Đất ôm sông khắc ghi lời minh thệ Vào hồng hoang kéo trễ cả u tình Phơi mình ra giữa thênh vắng mông mênh Và trần trụi ngắm điêu linh dần tối. Cõi hồng hoang đêm lạnh lùng vời vợi Khi chàng Prometé chưa trộm lửa mang về Cố sưởi nhau bằng hơi ấm của đê mê Đêm dài quá, trở thành như vô tận. Đất run lên khóc cho mình mấy bận Rủ suối thơ đến tận cõi mơ chiều Có ngờ đâu giờ mới thấy tiêu điều Đêm không thấy, lấy đâu nhiều thơ nữa? Đời hết thơ chuỗi ngày như lần lữa Cứ ỳ ra tựa một kiếp sống thừa Cõi mơ kia lại chẳng một hạt mưa Cho dịu lại chút lửa yêu cuồng dại. Ở nơi ấy đời sẽ rồi băng hoại Hủy diệt mình trong đêm tối không thơ Và ảo mộng cứ chực chờ năm tháng "Biết bao giờ trời sáng để lại mơ? "
Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ Cũng chỉ là một nửa cuộc đời Không tiếng khóc, không nụ cười Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!
|
|
Trần Hồng Châu
-
Số bài
:
97
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 12.11.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
21.02.2008 04:14:42
Trích đoạn: trieuam THẾ GIỚI CHẲNG CÒN THƠ Ta mãi tìm một tinh cầu tình ái Quên cuộc đời chẳng mãi mãi bền lâu Ta cứ mãi tìm một hạt mưa ngâu Ngày vội vã rơi sầu đêm ảo tưởng. Ta lắng nghe những tâm hồn cộng hưởng Dìu tay nhau họa xướng cõi dương trần Lối người qua thắm hương sắc phù vân Và ảo ảnh phủ trùm trên nhân thế. Đất ôm sông khắc ghi lời minh thệ Vào hồng hoang kéo trễ cả u tình Phơi mình ra giữa thênh vắng mông mênh Và trần trụi ngắm điêu linh dần tối. Cõi hồng hoang đêm lạnh lùng vời vợi Khi chàng Prometé chưa trộm lửa mang về Cố sưởi nhau bằng hơi ấm của đê mê Đêm dài quá, trở thành như vô tận. Đất run lên khóc cho mình mấy bận Rủ suối thơ đến tận cõi mơ chiều Có ngờ đâu giờ mới thấy tiêu điều Đêm không thấy, lấy đâu nhiều thơ nữa? Đời hết thơ chuỗi ngày như lần lữa Cứ ỳ ra tựa một kiếp sống thừa Cõi mơ kia lại chẳng một hạt mưa Cho dịu lại chút lửa yêu cuồng dại. Ở nơi ấy đời sẽ rồi băng hoại Hủy diệt mình trong đêm tối không thơ Và ảo mộng cứ chực chờ năm tháng "Biết bao giờ trời sáng để lại mơ? " Chào Hồng và Triều Âm, lâu quá Châu mới ghé lại nhà xin góp công trồng vài hạt thơ trên mặt đất khát khao nha... Mặt đất khát khao những vần thơ Ta cùng em soi tinh cầu đốt lửa Cõi hồng hoang lơ lửng giữa địa đàng Tìm trao em khao khát giấc mộng hoang Với tay với... muôn vì sao lấp lánh Ta và em thả hồn rơi trăm mảnh Khát khao thơ ẩn ngữ khách hồng trần Tay đan tay bay lượn cõi phù vân Tô màu sắc lên những tầng mây xám Mặc thế nhân gieo hạt mầm buồn thảm Đất gieo hoa kết trái mộng hồng đào Phơi thênh thang mộng ảo ngắm trăng sao Yêu chân giả ôm thi tao ngồi khóc Phơi lòng đêm tách hương từng sợi tóc Mai đem về lăn lốc gọi ngọt ngào Đất run lên làm biển sóng ba đào Thơ tung toé giọt máu đào ươm mộng Những vần thơ bay cao trời lồng lộng Hạt tinh anh buông thõng dạo cung đàn Ta đưa nhau về thế giới mơ hoang Đầm đìa lệ một cuộc tàn ảo tưởng Ta cho em triệu câu thơ âm hưởng Cuộc phiêu linh trên muôn hướng tụ hình Lữa tình thơ chảy nham thạch băng trinh Căng mạch đất những cực hình nhung nhớ Ở nơi này hoang mang niềm trăn trở Những hạt thơ mầu mở đất nuôi tình Ở nơi này căng thịt da thống khổ Mặt đất còn khao khát gọi tâm linh Trần Hồng Châu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2008 04:23:17 bởi Trần Hồng Châu >
|
|
Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
22.02.2008 08:34:48
Trích đoạn: Trần Hồng Châu Chào Hồng và Triều Âm, lâu quá Châu mới ghé lại nhà xin góp công trồng vài hạt thơ trên mặt đất khát khao nha... Mặt đất khát khao những vần thơ Ta cùng em soi tinh cầu đốt lửa Cõi hồng hoang lơ lửng giữa địa đàng Tìm trao em khao khát giấc mộng hoang Với tay với... muôn vì sao lấp lánh Ta và em thả hồn rơi trăm mảnh Khát khao thơ ẩn ngữ khách hồng trần Tay đan tay bay lượn cõi phù vân Tô màu sắc lên những tầng mây xám Mặc thế nhân gieo hạt mầm buồn thảm Đất gieo hoa kết trái mộng hồng đào Phơi thênh thang mộng ảo ngắm trăng sao Yêu chân giả ôm thi tao ngồi khóc Phơi lòng đêm tách hương từng sợi tóc Mai đem về lăn lốc gọi ngọt ngào Đất run lên làm biển sóng ba đào Thơ tung toé giọt máu đào ươm mộng Những vần thơ bay cao trời lồng lộng Hạt tinh anh buông thõng dạo cung đàn Ta đưa nhau về thế giới mơ hoang Đầm đìa lệ một cuộc tàn ảo tưởng Ta cho em triệu câu thơ âm hưởng Cuộc phiêu linh trên muôn hướng tụ hình Lữa tình thơ chảy nham thạch băng trinh Căng mạch đất những cực hình nhung nhớ Ở nơi này hoang mang niềm trăn trở Những hạt thơ mầu mở đất nuôi tình Ở nơi này căng thịt da thống khổ Mặt đất còn khao khát gọi tâm linh Trần Hồng Châu Tình Muộn Tình yêu đó vô tình như viên đạn Xuyên vào tim muôn kiếp vẫn còn đau Dòng máu loang thành tình sử ngọt ngào Sẽ thấm ướt ngàn trang thơ diễm tuyệt Tình yêu đó là một chiều bão tuyết Phủ xuống đời cho lạnh giá trăm năm Nơi vết thương còn sâu dấu tình trầm Chờ hư nát với tháng ngày lặng lẽ Tình yêu đó là chuyến xe đến trễ Tượng đá buồn ngồi đợi cuối sân ga Có nhớ không một đời sống thật thà Đang rơi rớt từng ngày xuân xuống mộ Tình yêu đó là quanh co tuyệt lộ Chuyến xe về vừa cạn hết tâm tư Trong hư không như có tiếng tạ từ Rót khe khẽ vào trời thơ phiền muộn
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|
Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
22.02.2008 09:28:15
Trích đoạn: trieuam THẾ GIỚI CHẲNG CÒN THƠ Ta mãi tìm một tinh cầu tình ái Quên cuộc đời chẳng mãi mãi bền lâu Ta cứ mãi tìm một hạt mưa ngâu Ngày vội vã rơi sầu đêm ảo tưởng. Ta lắng nghe những tâm hồn cộng hưởng Dìu tay nhau họa xướng cõi dương trần Lối người qua thắm hương sắc phù vân Và ảo ảnh phủ trùm trên nhân thế. Đất ôm sông khắc ghi lời minh thệ Vào hồng hoang kéo trễ cả u tình Phơi mình ra giữa thênh vắng mông mênh Và trần trụi ngắm điêu linh dần tối. Cõi hồng hoang đêm lạnh lùng vời vợi Khi chàng Prometé chưa trộm lửa mang về Cố sưởi nhau bằng hơi ấm của đê mê Đêm dài quá, trở thành như vô tận. Đất run lên khóc cho mình mấy bận Rủ suối thơ đến tận cõi mơ chiều Có ngờ đâu giờ mới thấy tiêu điều Đêm không thấy, lấy đâu nhiều thơ nữa? Đời hết thơ chuỗi ngày như lần lữa Cứ ỳ ra tựa một kiếp sống thừa Cõi mơ kia lại chẳng một hạt mưa Cho dịu lại chút lửa yêu cuồng dại. Ở nơi ấy đời sẽ rồi băng hoại Hủy diệt mình trong đêm tối không thơ Và ảo mộng cứ chực chờ năm tháng "Biết bao giờ trời sáng để lại mơ? " Dòng Thơ Gửi Chốn Hư Không Cuối tháng hai có khung trời nhạt nắng Con kén sầu nằm đợi bóng mùa xuân Đường phố đông dòng xe cộ trầm luân Chân lên xuống cuối ngày nghe mỏi mệt Đêm về thấy một vầng trăng chênh chếch Soi ngang hồn cho sáng những suy tư Gửi hư không dòng mật ngọt ngôn từ Vừa tuôn chảy thành bài thơ phiêu lãng Đất đã gọi côn trùng về đợi sáng Cho màn đêm khép lại nỗi niềm riêng Ngày dâng hương trong làn gió bình yên Cho sống lại những hồn thơ đã khuất
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2008 20:57:28 bởi Đỗ Hồng >
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|
trieuam
-
Số bài
:
566
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
23.02.2008 22:39:25
Mặt đất khát khao những vần thơ Ta cùng em soi tinh cầu đốt lửa Cõi hồng hoang lơ lửng giữa địa đàng Tìm trao em khao khát giấc mộng hoang Với tay với... muôn vì sao lấp lánh Ta và em thả hồn rơi trăm mảnh Khát khao thơ ẩn ngữ khách hồng trần Tay đan tay bay lượn cõi phù vân Tô màu sắc lên những tầng mây xám Mặc thế nhân gieo hạt mầm buồn thảm Đất gieo hoa kết trái mộng hồng đào Phơi thênh thang mộng ảo ngắm trăng sao Yêu chân giả ôm thi tao ngồi khóc Phơi lòng đêm tách hương từng sợi tóc Mai đem về lăn lốc gọi ngọt ngào Đất run lên làm biển sóng ba đào Thơ tung toé giọt máu đào ươm mộng Những vần thơ bay cao trời lồng lộng Hạt tinh anh buông thõng dạo cung đàn Ta đưa nhau về thế giới mơ hoang Đầm đìa lệ một cuộc tàn ảo tưởng Ta cho em triệu câu thơ âm hưởng Cuộc phiêu linh trên muôn hướng tụ hình Lữa tình thơ chảy nham thạch băng trinh Căng mạch đất những cực hình nhung nhớ Ở nơi này hoang mang niềm trăn trở Những hạt thơ mầu mở đất nuôi tình Ở nơi này căng thịt da thống khổ Mặt đất còn khao khát gọi tâm linh Trần Hồng Châu Tình Muộn Tình yêu đó vô tình như viên đạn Xuyên vào tim muôn kiếp vẫn còn đau Dòng máu loang thành tình sử ngọt ngào Sẽ thấm ướt ngàn trang thơ diễm tuyệt Tình yêu đó là một chiều bão tuyết Phủ xuống đời cho lạnh giá trăm năm Nơi vết thương còn sâu dấu tình trầm Chờ hư nát với tháng ngày lặng lẽ Tình yêu đó là chuyến xe đến trễ Tượng đá buồn ngồi đợi cuối sân ga Có nhớ không một đời sống thật thà Đang rơi rớt từng ngày xuân xuống mộ Tình yêu đó là quanh co tuyệt lộ Chuyến xe về vừa cạn hết tâm tư Trong hư không như có tiếng tạ từ Rót khe khẽ vào trời thơ phiền muộn Dòng Thơ Gửi Chốn Hư Không Cuối tháng hai có khung trời nhạt nắng Con kén sầu nằm đợi bóng mùa xuân Đường phố đông dòng xe cộ trầm luân Chân lên xuống cuối ngày nghe mỏi mệt Đêm về thấy một vầng trăng chênh chếch Soi ngang hồn cho sáng những suy tư Gửi hư không dòng mật ngọt ngôn từ Vừa tuôn chảy thành bài thơ phiêu lãng Đất đã gọi côn trùng về đợi sáng Cho màn đêm khép lại nỗi niềm riêng Ngày dâng hương trong làn gió bình yên Cho sống lại những hồn thơ đã khuất Đỗ Hồng SÓNG CHIỀU NGỦ YÊN Sóng sẽ trôi, chân trời không bến đợi Mảnh cầu vồng, còn vắt vẻo sau mưa Chiều hoàng hôn từng vạt nắng nhấp nhô Đưa mặt trời lửng lơ bờ hiu quạnh. Chiều không thơ chừng như mặt đất lạnh Co cụm mình thành dãi núi chạm mây Làn dư chấn kéo ngàn cây xanh biếc Trầm mặc nhìn chừng luyến tiếc ngày xuân. Cánh chim chiều đang lượn cánh phân vân Chao mặt sóng, chạm trầm luân muôn kiếp Chiều dần buông ánh trăng nằm ngủ thiếp Ru hồn thơ biêng biếc mặt biển chiều. Triều Âm 02.23.2008 MỘT NGÀY BIỂN CẠN Mắc xích thời gian trôi vào từng khớp Đất rùng mình nứt toác những thương đau Uống biển xanh như uống cạn nỗi sầu Và cẵn cỗi chơ vơ hành tinh lạ. Trời thê lương cõi mơ đà hóa đá Vạn hồn thơ đang thiêm thiếp ngủ yên Bãi đất hoang những nấm mộ không tên Trải dài khắp giữa bốn bề hoang vắng. Trời khe khắt chẳng còn đâu hạt nắng Ươm chút mầm cho sự sống nảy sinh Giòng suối kia đã khô cạn bởi tình Ôm đất chết trong bình minh xưa cổ. Lòng biển sâu chỉ còn trơ nhánh khổ Đứng lạnh lùng chẳng lệ nhỏ sầu thương Chiều quy luật theo vết cắt dần buông Và đêm tối, những hồn thơ vùng dậy! .....ôi, ghê! ..... Triều Âm 02.23.2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2008 23:07:32 bởi trieuam >
Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ Cũng chỉ là một nửa cuộc đời Không tiếng khóc, không nụ cười Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!
|
|
Trần Hồng Châu
-
Số bài
:
97
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 12.11.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
24.02.2008 00:10:24
Tình Muộn Tình yêu đó vô tình như viên đạn Xuyên vào tim muôn kiếp vẫn còn đau Dòng máu loang thành tình sử ngọt ngào Sẽ thấm ướt ngàn trang thơ diễm tuyệt Tình yêu đó là một chiều bão tuyết Phủ xuống đời cho lạnh giá trăm năm Nơi vết thương còn sâu dấu tình trầm Chờ hư nát với tháng ngày lặng lẽ Tình yêu đó là chuyến xe đến trễ Tượng đá buồn ngồi đợi cuối sân ga Có nhớ không một đời sống thật thà Đang rơi rớt từng ngày xuân xuống mộ Tình yêu đó là quanh co tuyệt lộ Chuyến xe về vừa cạn hết tâm tư Trong hư không như có tiếng tạ từ Rót khe khẽ vào trời thơ phiền muộn Tình ngàn năm Tình yêu đó ghi vàng son tuổi mộng Ghi ân đời gieo mặt đất mầm xanh Cỏ ngàn năm thơm hương đất trong lành Mọc thương nhớ đề thơ vào bia mộ Tình yêu đó khoét trái tim loang lổ Trăm vết thương đau nhói một trần gian Mảnh trăng khuya thức dậy đón ngỡ ngàng Sương nhuộm tóc thân tàn vùi chăn gối Tình yêu đó chưa một lần trăn trối Tháo giây oan đốt lửa thắp lòng đêm Ru giông bão thành bờ mộng êm đềm Khắc lên đá đoạn tình mềm tơ lụa Tình yêu đó mạch thơm tràn hương lúa Ngàn năm về mùi áo vẫn đâu đây Cõi hư không trăm giấc mộng ép đầy Ta trở lại nghe đọa đày thân xác Trần Hồng Châu
|
|
Trần Hồng Châu
-
Số bài
:
97
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 12.11.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
24.02.2008 00:33:02
Dòng Thơ Gửi Chốn Hư Không Cuối tháng hai có khung trời nhạt nắng Con kén sầu nằm đợi bóng mùa xuân Đường phố đông dòng xe cộ trầm luân Chân lên xuống cuối ngày nghe mỏi mệt Đêm về thấy một vầng trăng chênh chếch Soi ngang hồn cho sáng những suy tư Gửi hư không dòng mật ngọt ngôn từ Vừa tuôn chảy thành bài thơ phiêu lãng Đất đã gọi côn trùng về đợi sáng Cho màn đêm khép lại nỗi niềm riêng Ngày dâng hương trong làn gió bình yên Cho sống lại những hồn thơ đã khuất Đỗ Hồng Em về từ cõi hư không Em đã về từ hư không trầm lắng Nghe tháng hai gió cuốn một tàn đông Nghe buồn than trên trái đất nghiệt dòng Xe ngựa đổ bên dòng đời hời hợt Về mang theo dòng thơ trăng mây lướt Che suy tư từ muôn góc trầm luân Kéo vầng mây đem lại chút mùa xuân Ươm mật ngọt lên ngàn hoa tươi thắm Nghe tình đất như gọi mời ta ngắm Còn khát khao vòng tay ấm nhân gian Tìm bài thơ khơi dán lên ánh trăng vàng Tim lữ khách yêu bình yên ngọn gió Trần Hồng Châu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2008 00:34:28 bởi Trần Hồng Châu >
|
|
Trần Hồng Châu
-
Số bài
:
97
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 12.11.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
24.02.2008 01:05:27
Sóng sẽ trôi, chân trời không bến đợi Mảnh cầu vồng, còn vắt vẻo sau mưa Chiều hoàng hôn từng vạt nắng nhấp nhô Đưa mặt trời lửng lơ bờ hiu quạnh. Chiều không thơ chừng như mặt đất lạnh Co cụm mình thành dãi núi chạm mây Làn dư chấn kéo ngàn cây xanh biếc Trầm mặc nhìn chừng luyến tiếc ngày xuân. Cánh chim chiều đang lượn cánh phân vân Chao mặt sóng, chạm trầm luân muôn kiếp Chiều dần buông ánh trăng nằm ngủ thiếp Ru hồn thơ biêng biếc mặt biển chiều. Triều Âm Biển chiều Sóng chiều êm cát trầm hồn ôm biển Sau cơn mưa chiều đỏ thẳm hoàng hôn Loang loáng màu xanh biếc chạm ngõ hồn Thả trong gió ngàn suy tư bay bổng Em lại về thả mây thơ trời rộng Thả nụ hôn còn nóng những khát khao Em lại về tìm biển xưa hình bóng Lùa hoàng hôn màu rực lửa vầng dương Chim gọi đàn hoan ca từ muôn hướng Em về cùng anh dạo cát chân trần Chiều chầm chậm rơi mềm trên vai áo Thơ nắm tay thơ như đã muôn lần Trần Hồng Châu
|
|
Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
27.02.2008 19:35:58
Xin gửi tặng Trần Hồng Châu và Triều Âm những dòng sau đây: Tình Ca Đầu Ngày Phố nằm ngủ muộn trong sương Chờ tan tuyết phủ con đường em qua Lời chim tha thiết bên nhà Tưởng chừng như khúc tình ca đầu ngày Mặt trời còn đắp chăn mây Anh ngồi đợi nắng lòng đầy nhớ thương
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|
Trần Hồng Châu
-
Số bài
:
97
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 12.11.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
28.02.2008 02:49:42
Xin gửi tặng Trần Hồng Châu và Triều Âm những dòng sau đây: Tình Ca Đầu Ngày Phố nằm ngủ muộn trong sương Chờ tan tuyết phủ con đường em qua Lời chim tha thiết bên nhà Tưởng chừng như khúc tình ca đầu ngày Mặt trời còn đắp chăn mây Anh ngồi đợi nắng lòng đầy nhớ thương Bài thơ quá dễ thương Hồng ka ơi... Đón anh Vươn vai đón nắng thơm hương Nghe tình ca hát bên đường gọi em Dường như âm vọng thật êm Dường như nắng phủ hồng mềm bình minh Mặt trời nở nụ cười tình Cùng anh tay nắm bóng hình có nhau Trần Hồng Châu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2008 02:59:09 bởi Trần Hồng Châu >
|
|
Đỗ Hồng
-
Số bài
:
1116
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.07.2007
|
RE: Mặt Đất Khát Khao
-
01.03.2008 08:42:46
Trích đoạn: Trần Hồng Châu Bài thơ quá dễ thương Hồng ka ơi... Đón anh Vươn vai đón nắng thơm hương Nghe tình ca hát bên đường gọi em Dường như âm vọng thật êm Dường như nắng phủ hồng mềm bình minh Mặt trời nở nụ cười tình Cùng anh tay nắm bóng hình có nhau Trần Hồng Châu Ngày Cuối Cùng Của Tháng Hai Sớm mai anh đi mặt trời trước mặt Ánh trăng muộn màng gọi nhớ phía sau Xuân tháng hai này dài đến bao lâu Cho thêm một ngày ta yêu nhau nữa Những trái tim hồng chờ nhau mở cửa Trong ngày cuối cùng của tháng tình nhân Cùng với cỏ cây yêu lại một lần Cho ngàn hoa nở bừng trên đất mới Em sẽ đi đâu trong ngày vời vợi Có thấy nắng lên rực rỡ cuối đường? Ở mỗi ngã tư hội tụ yêu thương Anh dừng chân lại chờ xuân qua đó Sớm mai anh đi trời xuân im gió Từ cuối chân mây vọng lại lời tình Đàn chim khuyên về thấp thoáng bình minh Hẹn sẽ đưa nhau qua ngày cuối tháng Mùa xuân thênh thang bên trời phiêu lãng Có con đường nào vào cuộc trăm năm Cho trái tim ta còn lại chỗ nằm Bên tình người thơ trong ngày vô tận
Đỗ Hồng Mỗi ngày dài ta viết một bài thơ Cho tình cảm quay tròn trong vũ trụ
|
|