KHÚC THU
Càm hứng từ 2 bài thơ của LV & QV
“…Rồi thu đến lá vàng rơi trên phố
Mắt thu buồn, ôi nhạt nhẽo một vành môi
Kỷ niệm trôi theo từng chiếc lá đổ
Phải không em, ta đã mất nhau rồi”
LV
“…Rồi thu đến, phố vàng in dấu
Mắt thu buồn, buồn lắm bể dâu
Kỷ niệm mình vẫn là sao bắc đẩu
Không đâu anh, mình đã mất nhau đâu”
QV
Rồi thu đến em ngậm ngùi nhìn lại
Những nẻo đường in ngập dấu đôi ta
Chữ “tình đầu” cũng là thương nhớ mãi
Mười mấy năm ký ức chảng phai nhòa
Chữ anh viết trong từng trang vở cũ
Để đêm nay trăn trở chuyện ngày xưa
Lá thuộc bài vô tình nên vẫn ngủ
Chỉ mình em thao thức nhớ sao vừa
Cứ thu đến là lá rơi nhiều lắm
Em sợ anh quên những ngã đường xưa
Biết đâu gặp, anh trở thành lạ lẫm
Quên một chùm bắc đẩu rớt trong mưa
Biết đâu những nhớ nhung về dĩ vãng
Không đủ để làm sống lại tình ta
Em sẽ tiếc lắm những ngày lãng mạn
Ta mất nhau nắng tháng chín nhạt nhòa
Nên thu nay em vội về chốn ấy
Nhắc lại lời hò hẹn, đợi anh về
Anh nhớ nhé, thu muôn đời vẫn vậy
Vẫn vì anh, giữ lại những đam mê
Trang Saigon
10/2004