Ném Tình yêu cho một kẻ khát khao
Ném Tình yêu cho một kẻ khát khao Lời tựa cho tập thơ " Vũ điệu của Trăng"
Tôi không nhớ lần đầu mình đọc bài thơ của Vũ Thị Minh Nguyệt là khi nào, nhưng tôi nhớ đó là một bài thơ được đăng tải trên mạng. Vũ Thị Minh Nguyệt là một người thành thạo về internet và say sưa với Blog, với trang web đến quên ăn, quên ngủ và quên luôn cả ...chồng. May mà chồng chị đã cảm thông với niềm đam mê của vợ. Điều khiến bạn bè của Nguyệt yêu mến và thân ái đối với chị chính là những bài thơ tự sự mà ai cũng có thể đồng cảm và chia sẻ với chị. Chẳng hạn những câu như thế này: " Nhẹ nhàng như ngọn lửa
Từ từ đến bên rơm
Khát yêu thương giận hờn
Biến thành tro tất cả" Cầm trong tay tập bản thảo “ Vũ điệu của Trăng” của chị, tôi hình dung ra một phụ nữ hiếu động, nhạy bén với thời cuộc… Xuất thân từ làng quê trù phú, giàu có từ hạt phù sa nồng nàn đến điệu chèo mướt mát, nhưng cô bé Nguyệt lại là học sinh chuyên Toán. Thế rồi ra nước ngoài học hành, rồi làm kinh tế, doanh nghiệp…coi như thành đạt. Bỗng…một hôm em nhận ra mình cũng biết làm thơ?! Nguyệt nghĩ thế và làm thử. Cũng may cho chị là có mạng, có net, có topic, có blog…để chị có bạn bè, có người đọc. Người đọc tri âm. Tôi cũng bắt đầu từ mạng mà biết Vũ Thị Minh Nguyệt, để rồi, chị tin cẩn giao cho tôi tập bản thảo này. Thử xem, cô gái Thái Bình Tây học này thế nào, tôi nhủ thế. Và tôi đọc:
Ném tình yêu cho một kẻ khát khao
Nhớ anh đến tận cùng hơi thở
Tiếng cốc rơi như trái tim tan vỡ
Mảnh vụn nào găm trả lại cho anh ?
Đọc mấy câu này, ta như thấy được nỗi ấm ức hờn giận không chỉ âm ỉ mà còn nghe được cả lời nói nghẹn ngào từ tận trong tim. Còn đây là một chút Onga Bergon và một phần Akhmatova: Ngày nối ngày và mỗi bình minh
Ban mai về tiếng chim ríu rít
Đọng trong mơ nụ hôn cuống quýt
Người đàn ông khát thèm của em ... Em thả mình ngả ngớn trong đêm
Ánh trăng dịu dàng qua cửa sổ
Cả thiên hà đang nhìn rất rõ
Thân thể nuột nà, trễ nải hiến dâng Đọc một ít bài thấy giọng thơ có phần chì chiết ấy làm tôi đã nghĩ âm hưởng chủ đạo của tập thơ này của Minh Nguyệt. Nhưng tôi đã lầm. Những “vũ điệu” của Minh Nguyệt hoàn toàn nhẹ nhàng, quen thuộc đôi khi đậm đà chất dân quê lúa Thái Bình của chị : Em yêu dòng sông
yêu tia nắng trong lành
Yêu mùi đất nồng
mùi rơm thơm mới gặt Nhìn chung, đây là tập thơ chắc tay. Có thể càng “chắc tay” hơn bởi của một phụ nữ lần đầu làm quen với thi ca. Xin giới thiệu cùng bạn đọc. Nhà văn HOÀNG ĐÌNH QUANG Tập thơ Vũ điệu của Trăng được phát hành tại
Hiệu sách 44 Tràng tiền - Hà nội
Khát khao Anh đang làm gì ?
Một phút lặng đi như nghẹt thở
Chiếc cốc thuỷ tinh rơi và vỡ
Nát tan…
Anh đang làm gì anh có biết không?
Thầm thì thật khẽ
Anh đang rất nhớ em!
chết lặng…
Anh đang làm gì anh có biết không?
Anh đang ném tiền cho con buôn đấy
Tiền đang rơi vào túi dày không đáy!
Đồng cuối cùng rồi cũng sẽ tiêu hao
Ném tình yêu cho một kẻ khát khao
Nhớ anh đến tận cùng hơi thở
Tiếng cốc rơi như trái tim tan vỡ
Mảnh vụn nào găm trả lại cho anh ?
Bài đăng trên báo Người Hà nội cuối tuần số 39 năm 2006
Chào các bạn!
Tập thơ " Vũ điệu của Trăng" là tập thơ đầu tay của mình, xin trân trọng được giới thiệu cùng các bạn! Mình rất mong nhận được những ý kiến đóng góp của mọi người!
Chẳng ước trăm năm
Chẳng ước trăm năm, chỉ một lần Anh đắm say tận cùng nỗi nhớ? Em sung sướng đến từng hơi thở Phút bên nhau được chính là mình Ngày nối ngày và mỗi bình minh Ban mai về tiếng chim ríu rít Đọng trong mơ nụ hôn cuống quýt Người đàn ông khát thèm của em ... Em thả mình ngả ngớn trong đêm Ánh trăng dịu dàng qua cửa sổ Cả thiên hà đang nhìn rất rõ Thân thể nuột nà, trễ nải hiến dâng Vẫn biết anh khao khát âm thầm Ôm em trong vòng tay thoả thích Nơi đó vườn địa đàng cổ tích Của A-dam và nàng E-va Có lẽ nào mình chẳng nhận ra Tình yêu và bao điều mới mẻ Năm tháng cứ sang trang thật khẽ Dẫu một lần duyên nợ trăm năm Trăng Quê
EM ĐI TÌM ANH TRONG NHỮNG VẦN THƠ Lang thang tìm anh trong những vần thơ
Ngày đã cũ tháng năm gom góp lại
Cánh chim trời mải miết bay đi mãi
Em vẫn tìm anh trong những vần thơ Lời dịu dàng của một đêm Thu
Viết rằng em bên anh trong Khoảng cách
Ta và Hắn từng Nhớ nhau quay quắt
Anh là ai? Ơi Biển của em Trái tim dịu dàng anh của màn Đêm
Vũ điệu của Trăng em từng Khao khát
Ước gì em được nghe anh hát
Chiều cuối năm bên Quán vắng ta ngồi Ly cà phê trong khói thuốc chơi vơi
Người đàn ông yêu em, làm sao Quên được
Hà nội đêm mưa em thầm ước
Huế và anh – Bất chợt, Nồng nàn Anh nói rằng em hãy cứ là Trăng
Để anh viết những bài thơ cho đủ
Những ngày không có anh, lang thang và Nhớ
Em vẫn tìm anh trong những vần thơ Em vẫn tìm anh trong những Giấc mơ
Những yêu thương, nhớ nhung day dứt
Như thể tìm thiên đường trên mặt đất
Em vẫn tìm anh trong những vần thơ
* những chữ màu xanh là tên những bài trong tập thơ Vũ điệu của Trăng Trăng Quê
KHUYA LẮM RỒI... Khuya lắm rồi, anh ngủ chưa anh…
Ngày cuối Hạ, đêm còn lặng gió
Em xao xuyến hỏi trong nỗi nhớ
Khuya lắm rồi, anh ngủ chưa anh? Ánh sao trời rụng xuống mong manh
Em ao ước mình là ngọn gió
Đến ru anh, đậu môi mềm như thể
Mình hôn nhau từ muôn kiếp đất trời Khuya lắm rồi, em muốn lả lơi
Muốn thánh thiện như là hơi thở
Mình cuộn vào nhau thêm chút nữa
Bỗng giật mình, anh đang ở xa… Khuya lắm rồi, trời sao như hoa
Mình em với tình yêu lặng lẽ
Gọi mùa Thu mênh mang ngọn gió
Khuya rồi …chợp mắt ngủ đi anh! Trăng Quê
Chào Tỷ
Vũ Thị Minh Nguyệt, lần đầu được đọc thơ của tỷ Hobac thích lắm những câu thơ nhẹ nhàng, trong trẻo của tâm hồn tỷ
Vẫn biết anh khao khát âm thầm Ôm em trong vòng tay thoả thích Anh nói rằng em hãy cứ là Trăng Để anh viết những bài thơ cho đủ Em xao xuyến hỏi trong nỗi nhớ Khuya lắm rồi, anh ngủ chưa anh?
.......
Khuya lắm rồi, trời sao như hoa
Mình em với tình yêu lặng lẽ
Gọi mùa Thu mênh mang ngọn gió
Khuya rồi …chợp mắt ngủ đi anh!
Tỷ hãy đăng nhiều thơ cho bạn thơ cùng đọc nhe!
Tặng tỷ đôi câu thơ!
Em
Đừng anh ơi quen cồn cào nỗi nhớ
Đừng anh ơi quen cồn cào hơi thở
Em dịu hiền trong anh chờ trước ngõ
Và nhẹ nhàng ru giấc ngủ đôi ta
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2007 23:09:19 bởi hobac >
Khuya lắm rồi anh hãy ngủ nghe anh
Em muốn đến hôn lên đôi mắt đẹp
Hàng mi cong, anh hững hờ chưa khép
Miệng để nụ cười còn chậm lại, với giấc say
Chúc mừng Minh Nguyệt đã xuất bản thơ Trăng... Anh cũng có rùi nà... Chúc em vui và hạnh phúc nhé.MN
Những ngày không có anh! Chúng mình đã quen nhau
dài như Năm và Tháng
như Mưa và như Nắng
Giận hờn và Yêu thương
Mỗi góc phố, con đường
mỗi hàng cây, quán nhỏ
như đọng từng giọt nhớ
Hơi ấm bờ vai anh
Như tia nắng ngọt lành
Như tiếng chim ríu rít
Như lời anh khẽ hát
Trong mắt em đầy vơi
Giờ mỗi đứa một nơi
Gió nói lời của gió
Con đường xưa, phố cổ
Đôi nhân tình khác đi…
Lại một mùa Xuân về
Tiếng chim gù ấm áp
Quán xưa và bản nhạc
Đôi tình nhân khác ngồi…
Em sợ lá thu rơi
Sợ ban mai trong vắt
Sợ thiên đường mặt đất
Những ngày không có anh!
Trăng Quê
Chào các bạn Hobac, Thuvan và Minh Tuấn cảm ơn các bạn đã ghé thăm và chúc các bạn ngày nghỉ vui vẻ hạnh phúc
Chúc mừng sinh nhật sis Trăng Quê nha .. chúc chị tưổi mới vạn sự đều dc thành công như ý nhé chị .