MƯA XUÂN HÀ NỘI
MƯA XUÂN HÀ NỘI Mưa xuân bay trong phố cổ Tháp rùa mờ ảo trong mưa Phơ phơ hai bờ liễu rủ Se se cái lạnh cuối mùa Mưa xuân bây giờ lạ thế Cái rét chẳng còn ngọt ngào Đã qua cái thời trai trẻ Ráng chiều cũng thấy xanh xao Đi dưới mưa xuân Hà nội Qua cầu Thê Húc vào đền Say say trong mùi hương khói Nao nao kỷ niệm khó quên Hàng Ngang , hàng Đào , hàng Mã Rộn rã tiếng nói tiếng cười Mùa xuân trong thời mở cửa Nhật , Hàn , Pháp , Mỹ ngược xuôi Chẳng hiểu lòng vui hay sợ Hội nhập được mất gì đây Phủ Tây Hồ còn ở đó Đàn sâm cầm chắc đã bay Hoa Đào Nghi Tàm đã hết Hồ Tây có thành ao nhà Tương lai cố đô ai biết Mưa Xuân có hiểu lòng ta Hà nội Xuân2007
Hà nội của tôi!
Hà nội của tôi cái gì cũng lạ
Trong mắt mọi người vẫn vậy hỡi em?
Hà nội của tôi cái gì cũng thế
Quý từng bạn bè se sắt tình thương
Hà nội của tôi mới gặp đã vấn vương
Cho mọi những ai đã từng thăm đó
Hà nội của tôi quý từng ngọn gió
Lăn tròn bóng mát Hồ Tây
Hà nội của tôi dù đông lạnh đêm dày
Vẫn sáng lòng mình hương tỏa ấm bàn tay
Hà nội của tôi vẫn vậy rất mê say
Câu hát vùng lên hay bài ca xung trận
Mà vẫn ngọt ngào hương hoa sữa ngất ngây
Hà Nội của tôi dù bóng mẹ đã gầy
Chiếc khăn sồi lời nói bóng trầu cay
Vẫn điềm đạm phiêu diêu phố cũ…
Hà nội của tôi là từng nỗi nhớ
Ngọt ngào nghiêng bóng liễu Hồ Gươm
Soi bóng một thời mở nước
Hà Nội của tôi là lời hẹn ước
Của tuổi Xuân đất nước trọn niềm tin
Hà nội của tôi là một tiếng chim
Khanh khách nói cười trong trong gió
Hà nội của tôi trong từng hơi thở…
Tuổi xanh đất nước ươm trồng
Hà nội của tôi…
Hà Nội của em !
Hà Nội của muôn vàn nỗi nhớ
Bình Yên !
14/7/2007!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: