Trích đoạn: SuongAnh
CÂY SI TRƯỚC NHÀ
Nhà em cư ngụ phố hàng
Người xe xuôi ngược rộn ràng làm sao
Bỗng nhiên xuất hiện cây cao
Hỏi Mẹ mới biết...vội vào trốn trong
Đố ai biết cây gì hông?
Là cây si đó không trồng mà nên
Xưa kia thường hay thức đêm
Ngắm trăng hóng gió bên thềm hành lang
Giờ đây cây mọc ngang tàng
Đốn chặt không ngã...dịu dàng cũng không
Chấp tay van vái cầu mong
Cô nào kéo ngã tay vòng cám ơn
Kẻo không ngon chẳng canh cơm
Bởi tim loạn nhịp từng cơn...rối bời
Mỗi ngày cây cứ nhắn lời
Thầm thì to nhỏ...một đời bóng che
Trời ơi...mắc cỡ ghê nghe
Người ta trốn tránh cứ nhè làm quen
Thế mà Mẹ vẫn còn khen
Cây này đẹp nhé...con xem vưà lòng
Mẹ đem chậu bứng vào trong
Cho thêm xin xắn căn phòng con yêu
Mẹ ơi...chẳng chịu hiểu điều
Con đang ghét..." hắn" làm phiền tim con...
Sương Anh
Anh Hobac ơi....đừng có khiêu khích nha.... bi giờ SươngAnh phá thiệt nè... cho anh hết đường đi quậy luôn ha...
Bé kỳ thật đó, mới có một cây si đã cành cao nghen!...


Có thêm mấy cây nữa chắc lên mây luôn hà...
Si Cảnh
Si em si cảnh đó thôi
Nếu không chăm sóc si rồi héo khô
Mẹ thương tỉa cắt điểm tô
Còn hờn chi nữa hỡi cô bé khờ
Rỏ hoa hương sắc tỏa mờ
Đông sang cánh héo nhụy tơ cũng tàn
Giận em si đứng ngõ ngang
Vươn xanh bóng mát cho đàn em vui
Bốn mùa ca hát giữa trời
Che mưa che nắng giúp đời khách hoang
Bỏ thương khỏi nhớ bẽ bàng
Sương đêm uống mát say màng cùng trăng
Hội đêm tao ngộ hoa đăng
Quần anh si dạo tao bằng véo von
Nhớ người con gái duyên son
Chạnh lòng hiên vắng biết còn mộng mơ
Bao giờ cạn hết câu thơ
Phố phương bụi lấp trăng mờ dáng xuân
Âm u phòng vắng nhánh tần
Em tìm cội cũ lẻ thân bóng lồng!
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2007 09:30:20 bởi hobac >