Quanh Ta Có Gì Nhỉ
Đêm Trung Du Uống Cà Fê Cao Nguyên
Dòng trôi, trăng trôi
Khói cả fê trôi
Em trôi theo màn sương bồng bềnh mặt nước
Anh trôi theo từng giọt đắng nhấp môi
Cái buồn len lỏi
Cái buồn vu vơ
Hờn dỗi từng khoảng cách hai ta
Nhạc
Bản tình ca khua khoắng
Đêm vẫn im lìm
Hương cà fê chết lịm
Bức bối mùi rừng hoang ngột ngạt
Thôi ta về đi em
(Đêm trung du uống cà fê cao nguyên
Lại muốn dài đêm lang thang phố)
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2007 10:08:59 bởi hobac >
Thềm Nắng
Mẹ ngồi hong tuổi thềm rêu
Nắng đan tóc mẹ trắng phiêu phiêu mùa
Nghiêng ngày trầm tịch gió lùa
Rơi sương tay mẹ cười đùa ưu tư
Không gian bỗng hóa tâm từ
Câu thơ tan biến ảo hư...lệ nhòa
Hobac
Ngọn Gió Lên Nôi
Ngủ đi em hỡi gió lên nôi
Mẹ quạt cho em nhọc sức rồi
Ngoan ngủ cùng anh gom gió nhé
Trói lại bên hiên để mẹ ngồi
Hobac
Trích đoạn: hobac
Ngọn Gió Lên Nôi
Ngủ đi em hỡi gió lên nôi
Mẹ quạt cho em nhọc sức rồi
Ngoan ngủ cùng anh gom gió nhé
Trói lại bên hiên để mẹ ngồi
Hobac
Mẹ ngồi ru giấc em ngon
Còn anh hờ hững, sắc son phai nhoà
Anh còn mải ngắm vườn hoa
Anh quên mất hết, Vỡ oà... Lệ rơi.
Đêm Buồn
.
Đêm sầu thưởng thức gió vờn hoa
Quậy giỡn cùng mây dưới ánh ngà
Khói lượn vòng quanh sau mái lá
Sương bay rớt đọng trước hiên nhà
Chè ko rót mật sao đắng lạ
Rượu chẳng chêm đường lại ngọt ha
lặng lẽ nhìn đêm lòng say quá
Cô đơn ngắm cảnh thức hồn ta
TML
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2007 02:13:02 bởi TraiMauLanh >
Trích đoạn: thuvan
Mẹ ngồi ru giấc em ngon
Còn anh hờ hững, sắc son phai nhoà
Anh còn mải ngắm vườn hoa
Anh quên mất hết, Vỡ oà... Lệ rơi.
ThuVan thân!
Cảm ơn Thuvan đã dạo bước ghe thăm Hobac nhé, cô chủ canh vườn "Buồn" hôm nay có vẻ không bà chằn nữa nhỉ...hihihi.
Dỗi dãi Thuvan ghé lều Hobac chơi nhé!
Mẹ anh tuổi đã mòn rồi
Vườn hoa đâu ngắm chăm thời em qua
Em qua sao đứng đằng xa
Hờn quanh, hờn quẩn cho òa...lệ chi
Vào đi nào có ngại gì
Mẹ già hiền lắm, hoa thì đợi em.
Hobac
Trích đoạn: TraiMauLanh
Đêm Buồn
.Đêm sầu thưởng thức gió vờn hoa
Quậy giỡn cùng mây dưới ánh ngà
Khói lượn vòng quanh sau mái lá
Sương bay rớt đọng trước hiên nhà
Chè ko rót mật sao đắng lạ
Rượu chẳng chêm đường lại ngọt ha
lặng lẽ nhìn đêm lòng say quá
Cô đơn ngắm cảnh thức hồn ta
TML
Tịch Tàn
Cành đông hiên lẻ một nhành hoa
Tuyết lạnh sương căm phủ cánh ngà
Se sắt gió luồn phe phẩy lá
Rùng run hương loét hắt hiu nhà
Cô đơn nào thấy đâu đời lạ
Hoang phế vui gì một tiếng ha
Mộng chết để tàn đêm buốt quá
Mơ tình giấc ướp ta và ta
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2007 18:06:25 bởi hobac >
Kỷ niệm tròn hai tháng Hobac tham gia Diễn Đàn Thơ VNTQ cùng thi hữu huynh tỷ.
Hobac có đôi lời trân thành cảm ơn gửi tới thi hữu huynh tỷ đã quan tâm đã bỏ chút thời gian đọc, và góp ý cho những vần thơ thô kệch của Hobac.
Hobac chúc thi hữu huynh tỷ luôn bằng an, và thi hừng dồi dào, mãnh liệt!
Hobac có chùm thơ nhỏ xin nhân là ngày kỷ niệm gửi tặng đến thi hữu huynh tỷ: CHÙM THƠ NHỎ "TỨ TUYỆT XUÂN, HẠ, THU, ĐÔNG VỊNH CA"
Hạ Nồng:
Sớm đón mặt trời mây trắng muốt
Trưa ngóng bướm rờn gió mát qua
Hoàng hôn vùng vẫy dòng ru bến
Đêm xuống men nồng hương hát ca
Hạ Ngất:
Xang xang hồn điệp chói chang hòa
Dõi dõi vờn mơ gái liễu hoa
Xừ xừ suối tóc bồng ngang phố
Ngã ngã mưa chiều ngất gót xa
Hạ Say:
Cắm mái giang đầu ngả giấc đầy
Ngân Hà mặc kệ vịt dòng bay
Mười hai chòm biếc vơ làm gối
Gác chân Bắc Đẩu thỏa tình say
Thu Ảo:
Nhốt Trăng đáy rượu ngâm nga sáo
Niệm trú sương về, hạc ghé chơi
Chén đời chuốc mãi sông chưa lịm
Heo lạnh lầu khuya ảo khúc rơi
Thu Viễn:
Hành trang vàng mảnh tà hiu hắt
Hờ khoác vui duyên dạo đất trời
Trùng non dặm bể xanh ngăn ngắt
Tiêu diêu viễn bước xứ tiên vời
Thu Tưởng:
Vuốt mặt càng nhòa mắt khói khơi
Xóm thôn mờ bóng vắt ngang trời
Leo lảnh lời ca sang vọng bạn
Chim kêu lạc tưởng chốn không người
Đông Héo:
Lâm ly vũ khúc mưa reo réo
Lênh láng phơi buồn giọt héo heo
Rẻ rúng lòng sầu như hũ lạnh
Co ro một góc đứng eo sèo
Đông Mòn:
Bụi cành trơ chốc gió hoang lay
Quan ải mây soi vẹt dáng gầy
Hồn phanh đo đủ năm canh chẵn
Chỉ thấy bình vơi mòn dấu cay
Đông Lụy:
Thưởng nhàn ôm mối lụy vào chăn
Vo tròn làm kén ủ cung tần
Khói đem tơ sắc về vương ánh
Nhớ nhé rục ta sửa bút vân
Xuân Tình:
Vạn vật đua chen tỏ sức tình
Một chút mưa bay cũng thật xinh
Gái bên hàng xóm còn theo hội
Ta tìm ngây ngất tuổi thơ mình
Xuân Ý:
Ướm hỏi qua thăm bến Bồng Lai
Lối mận lối đào mở bước hài
Ngang đường chợt nhớ quên son mực
Trở ra mới biết nửa xuân phai
Xuân Vị:
Thiếu vắng đâu đây cái nụ cười
Tình xanh e ấp cuối my tươi
Hoàng tửu kề môi không thiết uống
Vị xuân ôi cũng đắng tơi bời
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2007 11:55:31 bởi hobac >
Trích đoạn: hobac
Kỷ niệm tròn hai tháng Hobac tham gia Diễn Đàn Thơ VNTQ cùng thi hữu huynh tỷ.
Hobac có đôi lời trân thành cảm ơn gửi tới thi hữu huynh tỷ đã quan tâm đã bỏ chút thời gian đọc, và góp ý cho những vần thơ thô kệch của Hobac.
Hobac chúc thi hữu huynh tỷ luôn bằng an, và thi hừng dồi dào, mãnh liệt!
Hobac có chùm thơ nhỏ xin nhân là ngày kỷ niệm gửi tặng đến thi hữu huynh tỷ:
CHÙM THƠ NHỎ "TỨ TUYỆT XUÂN, HẠ, THU, ĐÔNG VỊNH CA"
Hạ Nồng:
Sớm đón mặt trời mây trắng muốt
Trưa ngóng bướm rờn gió mát qua
Hoàng hôn vùng vẫy dòng ru bến
Đêm xuống men nồng hương hát ca
Hạ Ngất:
Xang xang hồn điệp chói chang hòa
Dõi dõi vờn mơ gái liễu hoa
Xừ xừ suối tóc bồng ngang phố
Ngã ngã mưa chiều ngất gót xa
Hạ Say:
Cắm mái giang đầu ngả giấc đầy
Ngân Hà mặc kệ vịt dòng bay
Mười hai chòm biếc vơ làm gối
Gác chân Bắc Đẩu thỏa tình say
Thu Ảo:
Nhốt Trăng đáy rượu ngâm nga sáo
Niệm trú sương về, hạc ghé chơi
Chén đời chuốc mãi sông chưa lịm
Heo lạnh lầu khuya ảo khúc rơi
Thu Viễn:
Hành trang vàng mảnh tà hiu hắt
Hờ khoác vui duyên dạo đất trời
Trùng non dặm bể xanh ngăn ngắt
Tiêu diêu viễn bước xứ tiên vời
Thu Tưởng:
Vuốt mặt càng nhòa mắt khói khơi
Xóm thôn mờ bóng vắt ngang trời
Leo lảnh lời ca sang vọng bạn
Chim kêu lạc tưởng chốn không người
Đông Héo:
Lâm ly vũ khúc mưa reo réo
Lênh láng phơi buồn giọt héo heo
Rẻ rúng lòng sầu như hũ lạnh
Co ro một góc đứng eo sèo
Đông Mòn:
Bụi cành trơ chốc gió hoang lay
Quan ải mây soi vẹt dáng gầy
Hồn phanh đo đủ năm canh chẵn
Chỉ thấy bình vơi mòn dấu cay
Đông Lụy:
Thưởng nhàn ôm mối lụy vào chăn
Vo tròn làm kén ủ cung tần
Khói đem tơ sắc về vương ánh
Nhớ nhé rục ta sửa góc hàn
Xuân Tình:
Vạn vật đua chen tỏ sức tình
Một chút mưa bay cũng thật xinh
Gái bên hàng xóm mải theo hội
Ta tìm ngây ngất tuổi thơ mình
Xuân Ý:
Ướm hỏi qua thăm bến Bồng Lai
Lối đào lối mận mở bước hài
Ngang đường chợt nhớ quên son mực
Trở ra mới biết nửa xuân phai
Xuân Vị:
Thiếu vắng đâu đây cái nụ cười
Tình xanh e ấp cuối mắt tươi
Hoàng tửu kề môi không thiết uống
Vị xuân ôi cũng đắng rã rời
Hobac
Vuốt mấy sợi buồn xuân đã bạc Nhấp chén tình say hạ còn non Vàng chút hoa mơ thu vẫn khát Chợt đông về tiếc thủa còn son Vấn an Bạn
quãng nhẫn
Trích đoạn: hobac
Đêm Trung Du Uống Cà Fê Cao Nguyên
Dòng trôi, trăng trôi
Khói cả fê trôi
Em trôi theo màn sương bồng bềnh mặt nước
Anh trôi theo từng giọt đắng nhấp môi
Cái buồn len lỏi
Cái buồn vu vơ
Hờn dỗi khoảng cách hai ta
Nhạc
Bản tình ca khua khoắng
Đêm vẫn im lìm
Hương cà fê chết lịm
Bức bối mùi rừng hoang ngột ngạt
Thôi ta về đi em
Đêm trung du uống cà fê cao nguyên
Lại muốn dài đêm lang thang phố
Hobac
Chào huynh hobac, có lẽ mùi cà phê thật hấp dẫn bay qua nhà "hương nhớ" của muội nên muội phải dừng chân lại đây. Lạ làm sao ... muôi nghe thoáng mùi thơm cà phê "Trung Nguyên" của ngày nào trên đất khách, dù xa nửa vòng trái đất mình vẫn chia nhau được ly cà phê của quê hương, ly cà phê khó quên trong đời ........
Hương cà phê
Đời trôi, ta vẫn ngồi
Hương cà phê thơm môi
Em đi về nghe từng hồi trong chập chờn nỗi nhớ
Anh ở lại nhặt vụn vỡ rơi đầy hương ngày cũ
Buồn lặng lẽ...
Buồn thét gào...
Âm thầm hư hao, thương gào khoảng cách!
Thơ
Vạn vần thơ trổi khúc...
U mê dòng hạnh phúc...
Hương cà phê ngọt đắng lịm môi
Ừ... thôi ta về anh nhé!
Bên góc nhớ thoảng nhẹ chút hương mơ
Xin mời nhau ly cà phê còn ấm
Nghe quê hương tình đậm nhịp tim hòa
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2007 06:01:40 bởi Mỹ Trinh >
Trích đoạn: Quãng Nhẫn
Vuốt mấy sợi buồn xuân đã bạc
Nhấp chén tình say hạ còn non
Vàng chút hoa mơ thu vẫn khát
Chợt đông về tiếc thủa còn son
Vấn an Bạn
quãng nhẫn
Đệ cảm ơn Huynh đã ghé thăm đệ! mong Huynh bằng an và có nhiều sáng tác mới.
Hóa Ra
Cũng có khi ta thấy mình bối rối
Hỏi vì đâu không một tiếng trả lời
Giải thích mãi chợt thấy mình hấp hối
Hóa ra là trời đất giỡn mình thôi
Hobac
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Chào huynh hobac, có lẽ mùi cà phê thật hấp dẫn bay qua nhà "hương nhớ" của muội nên muội phải dừng chân lại đây. Lạ làm sao ... muôi nghe thoáng mùi thơm cà phê "Trung Nguyên" của ngày nào trên đất khách, dù xa nửa vòng trái đất mình vẫn chia nhau được ly cà phê của quê hương, ly cà phê khó quên trong đời ........
Hương cà phê
Đời trôi, ta vẫn ngồi
Hương cà phê thơm môi
Em đi về nghe từng hồi trong chập chờn nỗi nhớ
Anh ở lại nhặt vụn vỡ rơi đầy hương ngày cũ
Buồn lặng lẽ...
Buồn thét gào...
Âm thầm hư hao, thương gào khoảng cách!
Thơ
Vạn vần thơ trổi khúc...
U mê dòng hạnh phúc...
Hương cà phê ngọt đắng lịm môi
Ừ... thôi ta về anh nhé!
Bên góc nhớ thoảng nhẹ chút hương mơ
Xin mời nhau ly cà phê còn ấm
Nghe quê hương tình đậm nhịp tim hòa
Mỹ Trinh
Mỹ Trinh thân!
Hobac vinh hạnh lắm khi được Mỹ Trinh ghé thăm, cảm ơn Mỹ Trinh đã cho Hobac được thưởng thức một hương vị mới lạ của cà-fê nhé.
Lều của Hobac luôn luôn đón chào bước chân của Mỹ Trinh đấy.
Góc Bình Yên
Anh ơi! có biết không
Trong em có góc bình yên, em giấu
cho anh
những ngọt lành vất vả
những vụn vặt tầm thường
những đam mê bỏ ngỏ
...giấc say
Hobac
Bình Minh
Khuôn mặt ngơ ngác
Cái nhìn phờ phạc
Người soi vào người
Đi trong mê lạc
Chân trời mầu hồng
Con đường mầu tối
Lầm lỗi soi tội
Tiếng gào lừa dối
Nguồn cội rên rỉ
Tâm hồn phản bội
Đời soi trong đời
Từ tâm bối rối
Đêm lại đêm tới
Ma cười chế riễu
Ta soi bóng ta
Hình hài ngặt nghẽo
Ừ! lửa, ừ! ánh
Hồng hoang rồ dại
Ngày soi tìm ngày
Bình minh... tai tái
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2007 03:06:21 bởi hobac >
Trích đoạn: hobac
Bình Minh
Khuôn mặt ngơ ngác
Cái nhìn phờ phạc
Người soi vào người
Đi trong mê lạc
Chân trời mầu hồng
Con đường mầu tối
Lầm lỗi soi tội
Tiếng gào lừa dối
Nguồn cội rên rỉ
Tâm hồn phản bội
Đời soi trong đời
Từ tâm bối rối
Đêm lại đêm tới
Ma cười chế riễu
Ta soi bóng ta
Hình hài ngặt nghẽo
Ừ! lửa, ừ! ánh
Hồng hoang rồ dại
Ngày soi tìm ngày
Bình minh... tai tái
Hobac
BÓNG HÒANG HÔN
Câu hát của người tiều phu
Bỏ quên bên mé đồi
Hóa thành tiếng chim gù
Và níu buổi chiều ở lại
Hòang hôn trở màu tím dại
Uốn võng chân mây
Ráng chiều xoè náng tay
Vuốt tóc đại ngàn ru ngủ
Bóng tà dương đổ dài mộng mị
Nghe hồn nhịp vó hồi hương
Quãng Nhẫn
Trích đoạn: hobac
Trích đoạn: Quãng Nhẫn
Vuốt mấy sợi buồn xuân đã bạc
Nhấp chén tình say hạ còn non
Vàng chút hoa mơ thu vẫn khát
Chợt đông về tiếc thủa còn son
Vấn an Bạn
quãng nhẫn
Đệ cảm ơn Huynh đã ghé thăm đệ! mong Huynh bằng an và có nhiều sáng tác mới.
Hóa Ra
Cũng có khi ta thấy mình bối rối
Hỏi vì đâu không một tiếng trả lời
Giải thích mãi chợt thấy mình hấp hối
Hóa ra là trời đất giỡn mình thôi
Hobac
Lẽ tự Nhiên Theo lẽ tự nhiên cuả đất trời
Bốn muà thay đổi tuần hoàn thôi
Hỏi cớ vì sao anh bối rối??!
Hạ đi Thu đến...tim bồi hồi?! Sương Anh SA nghĩ anh Hobac bối rối là tại vì.....như anh đã nói, phải dzị hôn?!
Chúc anh mãi vui ha, anh mà buồn thì còn ai theo ghẹo SA nưã chứ...SA cũng buồn theo đó...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: