Quanh Ta Có Gì Nhỉ
Muội có muốn biết huynh ghét ghét ai không...ghét gì trời trao đấy

Ghét
...Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà
thi sĩ Phạm Hữu Quang
Ghét trời ban nửa phong lưu
Ghét cay ghét đắng thói yêu chẳng từ
Ghét hồn vương mãi tương tư Ghét giai nhân đẹp động từ tâm hoang
Ghét ngày lộng ánh đài trang
Ghét đêm hoa lệ điệp vàng phấn son Ghét mòn rượu ngọt trăng tròn Ghét sâu mắt liếc lả còn lơi bay
Ghét hoa hương vấn ngón gầy
Ghét sông gội nước bạc mày chửa thôi
Ghét đồi về sống với đồi Ghét tang toang vắng nhận ôi lạnh lùng
Ghét thêm ghét nữa muôn trùng
Hoá ra là ghét ta khùng, vậy chơi!
Trăm năm kết gió mây trời
Ánh trăng đắp mộ, mùa đời khói nhang
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2007 16:48:46 bởi hobac >
04
THU SANG QUÊN MAY ÁO
Lầu đêm ta đứng đợi ai đây
Tím nhũn tay em loang mắt đầy
Chà đạp hoang mê tìm khốn nạn
Xéo vò mộng tưởng kiếm khờ ngây
Rủa nguyền tâm thức đâm tim nát
Sám hối hồn xưa cắn dạ gầy
Bốn cõi mênh mông sầu nguyệt tận
Chuốt dài ma quái gửi cung mây
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2007 01:25:49 bởi hobac >
05
THU SANG QUÊN MAY ÁO
(tới LHT)
Khói têm úa ủ mắt phong trần
Thu gợi lòng ai dáng cố nhân
Vàng một niềm hoang thơ đã đốt
Bạc ba hồn dại vần nào tan
Phương trời người vẫn bình yên chứ?
Cõi lánh ta đơn mộng giấc ngàn
Nho nhỏ nghĩa tình duyên có nhắc
Nghe tim nỗi nhớ hãy tìm sang
Hobac
Mùa Chiều Lên Xóm Núi
Mắt cười cho ai
anh tan cả... vào chiều
anh như bé xíu
nô!... nương lúa... mỹ miều
nhịp tay em hái
đung đưa tà váy thắm
rực rỡ đất trời
tô ngây ngất lòng anh
đừng này đàn sáo
xin chớ hoà ca nhanh
anh nghe em hát
tiếng long lanh... tình mùa
hương nồng... anh vỡ
chứa chan nồng... anh say
nương nghiêng nghiêng đổ
quắt quay anh... ánh vàng
lúa chất lên rồi
phấn nắng còn vương má
hai mươi em... óng ả
tan anh... nữa... bao lần
xóm chiều rộn thênh thênh
nguồn chiều dâng đời ấm
yêu thương trào vô tận
nhanh tay em... hẹn thề
Hobac
Trích đoạn: SuongAnh
SA biết rồi....anh ghét Hobac lắm!!!
GHÉTTTTT....!
Ghét gì lắm thế anh ơi
Ghét chi rồi để tình côi một đời
Ghét làn gió cứ lã lơi
Ghét thương cứ đến bồi hồi con tim
Ghét đôi con mắt lim dim
Ghét sao chữ nhớ cứ tìm theo ta
Ghét ghen những ánh sao sa
Ghét trăng đến cưả phiền hà hồn thơ
Ghét những ai thích mộng mơ
Ghét luôn ta nưã bởi khờ dại yêu
Ghét sao mà ghét thật nhiều...
Ghét hoài ghét mãi...muôn điều chẳng ưa
Hoá ra vưà nắng vưà mưa
Khiến tâm trí loạn...đổ thưà trời cao!
Sương Anh
Muội hờn anh dữ nghe, nhìn chữ "anh" mà cứ thấy thành S"Anh" không à!
Quả là huynh tệ thật đúng không?

Mà muội ơi!
"
...Nắng mưa là bệnh của trời..." mà, muội gán cho huynh, huynh hổng biết tủi đến mức nào luôn à!...
Số Kiếp
Học yêu từ thủa mười ba
Mười năm ngấp nghé đã đà muốn thương
Thánh buồn thánh phán... vấn vương
"Con tội dữ lắm rộng đường cửa ta"
Thế là sầu khóc oà oà
Đường tâm phải luỵ hồn ba rầu rầu
Đêm trường sắc tím muôn mầu
Cầu cho Thánh đổi thành câu "...cửa người"
Mà sao Thánh vẫn, Thánh ơi!
Treo lơ lửng đó lẽ đời hắt hưu
Nguồn cơn vần vũ ai chiều
Lên ai vẫn lệ đổ nhiều tim đau!
hobac
06
THU SANG QUÊN MAY ÁO "uống máu ta đi trăng tàn tận thế
máu ta kìa nồng nặc kề miệng tươi
ta đang chết tâm hồn tan nát hết
đêm mơ hồ rỉ máu phía chân trời
Những vần thơ ma quái_1999"
Thủa nào dãi máu trăng tàn uống
Hương nặc nồng khướt chửa tỉnh cơn
Đỏ ối chân trời xa lặng lắc
Đặc ngòm góc lẻ rộng mờn mơn
Canh khuya thu đếm giây đời chết
Giờ sớm đông đo khắc phận hờn
Duyên nợ gửi còn thôi trút cạn
Để lòng cây lá kiếp heo sơn
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2007 05:32:48 bởi hobac >
Trích đoạn: hobac
06
THU SANG QUÊN MAY ÁO
"uống máu ta đi trăng tàn tận thế
máu ta kìa nồng nặc kề miệng tươi
ta đang chết tâm hồn tan nát hết
đêm mơ hồ rỉ máu phía chân trời
Những vần thơ ma quái_1999"
Thủa nào dãi máu trăng tàn uống
Hương nặc nồng khướt chửa tỉnh cơn
Đỏ ối chân trời xa lặng lắc
Đặc ngòm góc lẻ rộng mờn mơn
Canh khuya thu đếm giây đời chết
Giờ sớm đông đo khắc phận hờn
Duyên nợ gửi còn thôi trút cạn
Để lòng cây lá kiếp heo sơn
Hobac
Say Khướt Thu Rồi Ai uống khướt Cạn bình trăng cháy khát Nở dày vò cho câu chữ thêm đau Xin đừng véo , xiết thu tàn chảy máu Để chân trời Khép mở giữa thâm sâu Rất có thể Trong tận cùng góc lẽ ấy Dẫu mờn mơn Cũng tận tụy chuyến đò duyên Say khướt vậy Thu đâu còn lá rụng Thánh thần rồi cũng phải mãi truân chuyên Ta bở ngỡ Bên câu vần ma quái Nghe ghét thương Động vở ánh trăng rằm Dẫu rót hết thời gian trong một lúc Có nào đâu Chuốc hết cả trăm năm Quãng Nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2007 14:53:17 bởi Quãng Nhẫn >
Trích đoạn: Quãng Nhẫn
Say Khướt Thu Rồi
Ai uống khướt
Cạn bình trăng cháy khát
Nở dày vò cho câu chữ thêm đau
Xin đừng véo , xiết thu tàn chảy máu
Để chân trời
Khép mở giữa thâm sâu
Rất có thể
Trong tận cùng góc lẽ ấy
Dẫu mờn mơn
Cũng tận tụy chuyến đò duyên
Say khướt vậy
Thu đâu còn lá rụng
Thánh thần rồi cũng phải mãi truân chuyên
Ta bở ngỡ
Bên câu vần ma quái
Nghe ghét thương
Động vở ánh trăng rằm
Dẫu rót hết thời gian trong một lúc
Có nào đâu
Chuốc hết cả trăm năm
Quãng Nhẫn
Cảm ơn huynh đã lại ghé thăm đệ, mấy vần vu vơ mà huynh, đệ làm sao dám "chuốc hết cả trăm năm".
Chúc Huynh thi hứng dồi dào nhé!
Ngủ Quên
Thành quách phơi mình rêu lá úa
Ta phơi bình minh giấc mộng dài
Khoan thai đẩy nhẹ hồn qua bến
Kịp hẹn trăm năm hội quế mai
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2007 22:36:45 bởi hobac >
Đặt Tên Cho Mầm Đời
Sẽ đặt tên gì nhỉ?
Mầm đời đang trỗi ở quanh đây
Đứa em thơ trong mùa áo mới
Toe toét cười xinh quá em ơi
Sẽ đặt tên gì nhỉ?
Mầm đời đang hát ở quanh đây
Mềm tay em trái chín hương đầy
Bối rối đẩy tóc mây miền thương nhớ
Sẽ đặt tên gì nhỉ?
Mầm đời đang thắm ở quanh đây
Những niềm vui nhè nhẹ đến yên lành
Mẹ ngồi ngắm vườn cà hoa tím nở
Sẽ đặt tên gì nhỉ?
Mầm đời đang khẽ gọi trong anh
Ưu tư cởi ngày xanh hoà bến nắng
Ta trẻ thêm trong ánh mắt tươi mầu
Sẽ đặt tên gì nhỉ?
Em ơi...
Cho mầm đời rục rộn... giữa đôi ta
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2007 03:11:06 bởi hobac >
Thơ người ta đầy bướm hoa trăng gió
Còn thơ tôi chỉ từ ngõ vô sân
Thơ người ta mượn hoa mỹ làm thần
Còn thơ tôi chỉ cần trong thực tế
Trích đoạn: GCTS
Thơ người ta đầy bướm hoa trăng gió
Còn thơ tôi chỉ từ ngõ vô sân
Thơ người ta mượn hoa mỹ làm thần
Còn thơ tôi chỉ cần trong thực tế
Nhưng ta tìm thấy gì trong thực thể
Muốn được vui đâu dễ, khó lắm anh
Sao không vào thơ để thấy yên lành
Hồn thanh thản quên đời buồn mệt mỏi Sương Anh Anh GCTS và anh Hobac dạo này thơ sao mang nét u uất buồn đời ghê làm SA đọc vào muốn mệt tim luôn hà...
Thơ người ta đầy bướm hoa trăng gió
Còn thơ tôi chỉ từ ngõ vô sân
Thơ người ta mượn hoa mỹ làm thần
Còn thơ tôi chỉ cần trong thực tế
GCTS
Nhưng ta tìm thấy gì trong thực thể
Muốn được vui đâu dễ, khó lắm anh
Sao không vào thơ để thấy yên lành
Hồn thanh thản quên đời buồn mệt mỏi Sương Anh Anh GCTS và anh Hobac dạo này thơ sao mang nét u uất buồn đời ghê làm SA đọc vào muốn mệt tim luôn hà...
Huynh GCTS thân!
dạo này thấy huynh biền biệt không à! thôi bữa nào đệ cũng phải nghe lời huynh viết hoa mỹ một chút cho nó vui huynh nhỉ!...
Nhưng huynh ơi không biết viết theo kiểu nào đâu nè.
Hoa Mỹ Thời Hiện Đại
Nếu ta là Chàng, thì em hỡi?
Em có là Nàng nữa hay không?
I love You hợp cách người mong!
Ta quay cuồng lần mò ngôi thứ
Nếu ta là Quân Tử, em hỡi?
Kiều diễm Giai Nhân người nhận không?
Trăng, sao, hoa, bướm, nữa cầu vòng
Em hỏi thế đâu... ủa ái nỉ!
Ôi!... và vô vàn kỳ dị
Ta sợ quá nào dám viết thơ tình
Thôi, tối tăm cái ngõ xinh xinh
Hồn đất mẹ ta ngồi nhai thực tại
Hobac
Muội Sương Anh thân!
Huynh GCTS muốn đùa huynh ở ý khác cơ, chứ không như muội nghĩ đâu, thơ hoa mỹ hay thơ thực tế đều có thể tả được cả niềm vui nỗi buồn mà muội, thỉnh thoảng huynh vẫn làm thơ hoa mỹ tả nỗi buồn đấy thôi.
Thơ huynh có bài nào làm muội đọc mệt tim thì đừng đọc nhe!
kẻo đổ bệnh là không còn ai chọc ghẹo cùng với huynh nữa đâu đấy, khi ấy có lẽ huynh cũng bệnh luôn...
Nước Mắt Đàn Ông
Bốc hơi ngay từ trong não óc
Nên có bao giờ em thấy đàn ông khóc?
Chỉ có thời gian mang hình hài cô độc
Chỉ có câu từ mang tâm hồn rất ngốc
Một Đứa Trẻ Trong Dáng Vẻ Đàn Ông
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2007 19:59:40 bởi hobac >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: