Quanh Ta Có Gì Nhỉ
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 19 của 26 trang, bài viết từ 271 đến 285 trên tổng số 388 bài trong đề mục
HÀN PHONG 14.11.2007 21:48:31 (permalink)
0
CHÙM THƠ NHỎ "TỨ TUYỆT XUÂN, HẠ, THU, ĐÔNG VỊNH CA"
 
HẠ NỒNG:
Sớm đón mặt trời mây trắng muốt
Trưa ngóng bướm rờn gió mát qua
Hoàng hôn vùng vẫy dòng ru bến
Đêm xuống men nồng hương hát ca
 
HẠ NGẤT:
Xang xang hồn điệp chói chang hòa
Dõi dõi vờn mơ gái liễu hoa
Xừ xừ suối tóc bồng ngang phố
Ngã ngã mưa chiều ngất gót xa
 
HẠ SAY:
Cắm mái giang đầu ngả giấc đầy
Ngân Hà mặc kệ vịt dòng bay
Mười hai chòm biếc vơ làm gối
Gác chân Bắc Đẩu thỏa tình say
 
THU ẢO:
Nhốt Trăng đáy rượu ngâm nga sáo
Niệm trú sương về, hạc ghé chơi
Chén đời chuốc mãi sông chưa lịm
Heo lạnh lầu khuya ảo khúc rơi
 
THU VIỄN:
Hành trang vàng mảnh tà hiu hắt
Hờ khoác vui duyên dạo đất trời
Trùng non dặm bể xanh ngăn ngắt
Tiêu diêu viễn bước xứ tiên vời
 
THU TƯỞNG:
Vuốt mặt càng nhòa mắt khói khơi
Xóm thôn mờ bóng vắt ngang trời
Leo lảnh lời ca sang vọng bạn
Chim kêu lạc tưởng chốn không người
 
 
ĐÔNG HÉO:
Lâm ly vũ khúc mưa reo réo
Lênh láng phơi buồn giọt héo heo
Rẻ rúng lòng sầu như hũ lạnh
Co ro một góc đứng eo sèo
 
ĐÔNG MÒN:
Bụi cành trơ chốc gió hoang lay
Quan ải mây soi vẹt dáng gầy
Hồn phanh đo đủ năm canh chẵn
Chỉ thấy bình vơi mòn dấu cay
 
ĐÔNG LỤY:
Thưởng nhàn ôm mối lụy vào chăn
Vo tròn làm kén ủ cung tần
Khói đem tơ sắc về vương ánh
Nhớ nhé rục ta sửa bút vân
 
XUÂN TÌNH:
Vạn vật đua chen tỏ sức tình
Một chút mưa bay cũng thật xinh
Gái bên hàng xóm còn theo hội
Ta tìm ngây ngất tuổi thơ mình
 
XUÂN Ý:
Ướm hỏi qua thăm bến Bồng Lai
Lối mận lối đào mở bước hài
Ngang đường chợt nhớ quên son mực
Trở ra mới biết nửa xuân phai
 
XUÂN VỊ:
Thiếu vắng đâu đây cái nụ cười
Tình xanh e ấp cuối my tươi
Hoàng tửu kề môi không thiết uống
Vị xuân ôi cũng đắng tơi bời
 
Hobac
 
 
THÂN HỌA::
 
"TỨ TUYỆT CẦM, KỲ, THI, HỌA VỊNH CA"
 
 
 
CỜ THẮNG
Tàn cuộc nhìn ra quân trắng muốt
Tốt đen bí lối hết đường qua
Mã, Xe thắng trận lui về bến
Tướng, Sĩ trong cung thỏa hát ca
 
CỜ BẠI
Vang tin chiến địa khói mây hòa
Ủ rũ lầu vàng ủ rũ hoa
Pháo dập Xe quần tan tác phố
Mã nhập cung rồi lắm xót xa
 
CỜ HÒA
Bên Nam sông cả nước vơi đầy
Bên Bắc rừng cao gió nhẹ bay
Tốt đen, Tốt đỏ đầu kê gối
Trong phủ quân, thần dốc chén say
 
THƠ NGÔNG
Bạn đã thân quen còn khách sáo
Rượu chè dọn sẵn cứ vào chơi
Tàn canh ta cũng vừa say lịm
Túi thủng tiền, vàng mải miết rơi
 
THƠ TÌNH
Nhớ ai trong dạ buồn hiu hắt
Người ở đầu non kẻ cuối trời
Nhìn lên bốn cõi mây xanh ngắt
Nhìn xuống người xa bước vợi vời
 
THƠ TRÀO PHÚNG
Chẳng nói riêng ai cứ lộng khơi
Đâm ngang chỉa dọc bán luôn trời
Hứng chí gọi trăng về đánh bạn
Buồn cơn ra đứng chỗ không người
 
TRANH SIÊU THỰC
Nét dọc nét ngang như gió réo
Mới nhìn ngỡ vịt hóa ra heo
Nhìn lâu chút nữa nghe nóng lạnh
Nhìn mãi chẳng ra mắt nổ xèo  (eo sèo=eo xèo)
 
TRANH CHÂN DUNG
Sống động một vùng như gió lay
Mặt hoa, má phấn dáng thanh gầy
Mười đêm thức trắng mười đêm chẵn
Ngỡ bóng người về mắt chợt cay
 
TRANH PHONG CẢNH
Một chú trâu vàng đứa bé chăn
Trời cao chót vót biết bao tần
Nắng chiều rụng xuống còn đôi ánh
Thăm thẳm trên ngàn một cánh vân
 
ĐÀN GUITA
Dây thấp dây cao tiếng gọi tình
Em cười mắt biếc nấp môi xinh
Tình dâng như đất trời vào hội
Cùng hát bài ca “chuyện chúng mình”
 
SÁO
Cung buồn hiu hắt chốn Bồng Lai
Tiên nữ hồn nhiên nhẹ gót hài
Trương Chi cầm bút còn quên mực
Nhớ thuở ban đầu dấu đã phai
 
ĐÀN MAN-DO-LIN
Réo rắt rơi trong đáy nụ cười
Mảnh hồn thiếu nữ nét my tươi
Rượu mời em rót còn chưa uống
Trong tim đã dậy sóng bời bời
 
Hàn Phong
hobac 16.11.2007 14:59:40 (permalink)
0
Cảm ơn Hàn Phong huynh đã nhã hứng hoạ mấy vần của đệ, mời huynh cứ tự nhiên ghé chơi nhé
**************


Đồng Dao Biến Tấu Một Tuổi Thơ

Ngày tròn khai hoa... cóc... cóc... cóc, mặt trời đi ngủ... cóc... cóc... cóc, mặt trời đi ngủ con nòng nọc chui ra... oa... oa... oa... cóc... cóc... cóc nó quẫy quẫy nó đạp đạp nó đớp đớp nó măm măm vui như tết vui như tết... đang tết... cóc... cóc... cóc không khí đè nó trọng lượng phân kim nó đè chiếc cân... xoay... xoay... xoay... xoay...

*
Một tuổi vừa đầy
vú mẹ vú cô
thân xác quắt khô
hình hài nở loét
mặt mày xám nghét
thuốc thầy tứ tung
theo ngoại nhập cung
làm con ông Thánh
... cóc... cóc... cóc... xoay... xoay... xoay... xoay...

*
Hai tuổi nhảy bay
đồng trên xóm dưới
tóc chưa mọc tới
cũng làm sư chơi
ngõ chùa lá rơi
vào xin cụ oản
... cóc... cóc... cóc... xoay... xoay... xoay... xoay...

*
Ba tuổi ma lanh
đã là thằng anh
đứa em nhỉnh tuổi
ngày ngày đôi buổi
nào chịu ở vườn(trẻ)
ra đường vui hơn
dắt em dạo phố
xem người lố nhố
cái trò bin bin(còi ôtô)
buồn thì vạch him
tè ngang một bãi
nhiều khi cũng hãi
cái tội hay gây
"mẹ thằng mất dạy
giỏi ăn him tớ!"

... cóc... cóc... cóc... xoay... xoay... xoay... xoay...

*
Bốn tuổi chán ngấy
mấy trò trẻ con
rồng rắn lon ton
dép mòn qoai đứt
pháo tranh nhau dựt
toét mắt hò la
đám cưới qua nhà
chẳng thèm ăn kẹo
bu buồn bu réo
"con không thích thôi
thầy ới! thầy ôi!
sang năm đi học"

... cóc... cóc... cóc... xoay... xoay... xoay... xoay...

*
Năm tuổi nhập môn
đầu vẫn trọc lốc
tý nheo tý mốc
dẫn em đi cùng
này cứ học chung
ngồi gầm bàn ấy!
sợ cô giáo thấy
mặt bộ ngáo ngơ
thành đứa lơ mơ
học hành dốt nát
cô thường hay nạt
thước vụt liên hồi
nhiều khi cũng tội
trốn học lên đồi
nằm ngắm mây trôi
cũng giấc mộng khơi
"mẹ cha sự đời
học hành khó thế!"

... cóc... cóc... cóc... xoay... xoay... xoay... xoay...

*
Sáu tuổi lớp hai
mặt đã chai chai
học hành cũng tạm
nhưng hay lảm nhảm
thơ phú học đòi
thành ra quen thói
để ý linh tinh
nghĩ ngợi bực mình
quắt qoeo mắt lõm
thôi thì hèn mọn
cái lợn cái gà
cơm cháo ba hoa
làm đi cho biết
cũng khi cáu tiết
cái thứ kẻ đâu
mặt trâu mày chó
bênh thằng con ngỗ
miệng lưỡi điêu ngoa
oang oang đầu nhà
đòi mang tớ đánh
"bố tớ có đánh
tớ chẳng thù đâu
cái thứ mặt trâu
người ta xỏ mũi
cái thứ chó cũi
người ta đem thui
tớ chỉ tui tủi
trâu trâu chó chó"

... cóc... cóc... cóc... xoay... xoay... xoay... xoay...

*
Bẩy tuổi đã hay
tùm lum chúng bạn
ao hồ quen dạn
nào chịu ngủ trưa
cửa trước không thưa
cửa sau tót biến
lêu têu bãi bến
dặt dẹo như ma
một đám nhóc tà
áo quần như mọi
buổi thời đói đói
ai dỗi mà trông
hoá một đám ngông
như bầy chuột dại
đào hang lập trại
tàn phá của công
"may loại đòng đong
khéo không tù sớm"
... cóc... cóc... cóc... xoay... xoay... xoay... xoay...

*
Tám, chín, mười gầy
vẫn như que củi
đen thui thùi lụi
tai tóc bơ phờ
lên núi nằm mơ
làm tên mục tử
trời than đất thở
cây cối trơ vơ
vùng chân mắc nợ
số kiếp ngu ngơ
nửa cờ nửa xí
vở bài mộng mị
học thứ đâu đâu
làm quen chửi tục
nhiều khi tính cục
cũng hạ tứ thơ
"mẹ cái lũ C
toàn theo bám đít"
... cóc... cóc... cóc... xoay... xoay... xoay... xoay...

*
Mươi mốt, hai, ba
đã đà thinh thích
ngày hè tinh nghịch
tán gái khơi khơi
cái giống con trời
trộm say trộm xỉn
đặt bầy bịn rịn
đón đón đưa đưa
ờ! nhớ sao vừa
tỉa hoa ngú ngớ
đêm nằm mộng ngỡ
tình tưởng sang trang
"khỉ cái làng tàng
ú a ú ớ!"
... cóc... cóc... cóc... xoay... xoay... xoay... xoay...


*
Mười bốn dây dợ
vấn vít i tờ
ngồi học, làm thơ
chán đời ti tí
hoang nhà tì tị
dỗi dỗi hờn hờn
ba bẩy lên cơn
đếch cần đếch biết
thân ta ta diệt
mặc chúng mặc bầy
"thế mà nhây nhày
chồm hôm chồm hỗm"
... cóc... cóc... cóc... xoay... xoay... xoay... xoay...


*
"Mười năm ngu độn
đóng cửa thôi tu
tu cái ì ù
óc đầu tung rối"

... cóc... cóc... cóc... xoay... xoay... xoay... xoay...

*
Ngày tròn khai hoa... cóc... cóc... cóc, mặt trời đi ngủ... cóc... cóc... cóc, mặt trời đi ngủ con nòng nọc chui ra... cóc... cóc... cóc... xoay... xoay... xoay... xoay...

Hobac



<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2007 15:03:10 bởi hobac >
nguyệt thảo 16.11.2007 15:04:17 (permalink)
0
Ước gì có được chút vô tư như Hồ hảo  ca ca.Quậy phá thiên hạ cho nguôi bưồn. Sao lòng nguyetthao uám quá lại cái mùa đông xám sùi  xám  xịt  bò về ...





SAIGÒN - LY CAFÊ MÙA ĐÔNG





Saigòn không có núi
trước mặt  chỉ thấy  người
Saigòn không có trời
Trên vai  toàn cao ốc
 
Em   đi tìm eo dốc
em đi tìm khe  đèo
nhớ dáng nằm cong queo
nhớ tấm lưng thô mộc
 
Trả ơn người cốc rượu
Em   nợ  tách caphê
đón chuyến  xe  đêm về
uống buổi chiều thất thểu
 
 
Saigòn không có mùa
chỉ  bốn màu tóc  nhuộm
Saigòn không còn  bướm
chỉ những con   chim bông
 
Ly  cafê  mùa  đông
Saigòn không  chút lạnh
Khi chẳng thèm  hơi ấm
Là đã chán tình nguời
 
Như  caphê   lắm mùi
như  con đường cứ  hỏi
như giòng sông  cứ  chối
em lại  lắc đầu thôi  . . .






nguyetthao161107

<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2007 15:10:27 bởi nguyệt thảo >
hobac 18.11.2007 15:25:04 (permalink)
0
Đêm Biệt Xứ


Lẳng lặng mà nghe đêm biệt xứ
Giữa xung quanh dạ buốt như tờ
Đôi ánh nến hồn tơ chẳng ấm
Nửa vầng trăng nhoà bóng trơ vơ

Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2007 02:29:54 bởi hobac >
hobac 20.11.2007 01:53:04 (permalink)
0
Chiều Thứ Tư


Cái chiều tôi không thể nhìn thấy
chỉ tưởng tượng qua ngôn ngữ giống loài,
quanh tôi

bắt đầu từ những cơn đói
cội rễ chóc gốc
đất đai chối bỏ mùa màng
trời phì nhiêu tặng những cơn lũ tan hoang
và mét vuông xa mạc
thôn tính ngày

bắt đầu từ những cơn điên
chim trời thôi bay liệng
bầy đàn đám bẫy say men
nồng mùi thú rừng sặc tiết
thành thị nở đua trăm trăm góc lịch thiệp
bùng tung vào đêm
âm thanh lạ mới hỗn tạp vạn tiếng rú nhe lanh
bão hiệu một loài đa sắc tố đã hình thành

bắt đầu từ những ngữ hệ đổi bậc
cao siêu và lập thể như chính nhà cung cấp
đọc kỹ sử dụng trước khi dùng cho khách hàng
không thể chấp nhận trình độ thấp
tất cả đều quái thai thì không ai là trường hợp đặc biệt
không cần phân biệt!

bắt đầu từ những đồng loã mô phỏng
phạm trù chiếc thòng lọng
đứng hết phía trong thì chẳng ai là người thít
giới hạn không gian trò chơi giết thịt
nguyên tắc tồn tại... trẻ con không thể lớn
thích nghi tiến hoá phải biết bé nhỏ hơn

bắt đầu từ những xếp đặt
cái chiều tôi không thể nhìn thấy
chỉ tưởng tượng qua ngôn ngữ giống loài
... chiều thứ tư
cấm sử dụng khi chưa có chỉ định!

Hobac

hobac 21.11.2007 16:37:27 (permalink)
0
Tự Vẫn


Viên đạn bọc đường
lên nòng khẩu K54
xiết cò... không vọng một tiếng hét
lỗ nhỏ giữa vùng tim, người đàn bà vẫy tay từ biệt
bóng khuất
ngồi dậy
ngoáy vào nơi vừa hạ thủ
khoảng trống âm u
sền sệt lan toả hỗn hợp mầu xanh
da thịt mầu xanh
óc đầu mầu xanh
... giật mình choàng tỉnh... cơn mê mầu xanh
bước ra đường lởn vởn những câu chuyện về mầu xanh
tránh vào quán vẫn câu chuyện về mầu xanh

Gói mình thành viên đạn
lên bệ phóng
ấn nút
lao vào trời xanh
... tự vẫn

Hobac






hobac 23.11.2007 00:02:47 (permalink)
0
Người Đàn Bà Và Chiếc Ly Thuỷ Tinh


Người đàn bà soi mình
vào chiếc ly thuỷ tinh
nơi trú ngụ bông hoa bất tử
... mà người lao công nào đó đã khắc bằng đôi tay nghệ sĩ,
đôi tay có lẽ bây giờ đã thành những mẩu đốt trong chiếc quan tài sâu dưới mét đất ưu tư!

***

giọt rượu đỏ ối
diễu cợt vành môi
sự thèm khát khoảng khắc trinh nguyên
ảo giác mơ hồ từng cái va chạm... nghiêng
ánh mắt mê hoại
ngón lạnh lùng, kẻ đồng loã của man dại

... nốc cạn

***

âm thanh duy nhất... ực
ly thuỷ tinh, bông hoa bất tử... ưu tư chỉ là bóng ma... bất lực!!!

Hobac



<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2008 11:18:37 bởi hobac >
bietaiaibiet 23.11.2007 00:59:09 (permalink)
0
Chào huynh Hồ Bắc thân mến! hôm rồi lên mạng đệ thấy huynh ở trang của bạn "Giotnho" bèn ghé qua nhưng huynh đã không còn ở đó nữa, đệ cũng đã gửi lại một bài thơ ngắn đối hoạ với huynh và đôi lời "tâm sự" ở trang đó (huynh rảnh có thể xem lại ở "trang lưu" của đệ). Mong rằng đệ sẽ không có gì làm cho huynh không vui! (vì bao giờ đệ cũng rất tôn trọng và quý mến huynh - một tính cách lịch lãm!), bây giờ cho phép đệ "đối ẩm" với huynh một "ly" cho đỡ buồn nhé!
 
NỖI NIỀM XA XỨ
 
Tôi ở xứ người dạ xốn xang...
Nơi ấy quê tôi ấm nắng vàng?
Thuyền tôi một phận hai bến nước
Bên này, bên ấy... cứ mênh mang...
 
Quê mẹ yêu ơi! cách phương trời
Đổ bao thương nhớ chẳng đầy tôi!
Gió về tôi gửi hồn theo với
Khắc khoải tình tôi một góc trời...
hobac 23.11.2007 20:08:13 (permalink)
0

Trích đoạn: bietaiaibiet

Chào huynh Hồ Bắc thân mến! hôm rồi lên mạng đệ thấy huynh ở trang của bạn "Giotnho" bèn ghé qua nhưng huynh đã không còn ở đó nữa, đệ cũng đã gửi lại một bài thơ ngắn đối hoạ với huynh và đôi lời "tâm sự" ở trang đó (huynh rảnh có thể xem lại ở "trang lưu" của đệ). Mong rằng đệ sẽ không có gì làm cho huynh không vui! (vì bao giờ đệ cũng rất tôn trọng và quý mến huynh - một tính cách lịch lãm!), bây giờ cho phép đệ "đối ẩm" với huynh một "ly" cho đỡ buồn nhé!

NỖI NIỀM XA XỨ
 
Tôi ở xứ người dạ xốn xang...
Nơi ấy quê tôi ấm nắng vàng?
Thuyền tôi một phận hai bến nước
Bên này, bên ấy... cứ mênh mang...
 
Quê mẹ yêu ơi! cách phương trời
Đổ bao thương nhớ chẳng đầy tôi!
Gió về tôi gửi hồn theo với
Khắc khoải tình tôi một góc trời...



Thành Dũng thân!

Mời bạn cứ tự nhiên dạo chơi và thả thơ nhé, đừng câu nệ mà mất vui tủi cho Hobac không à! cứ phải vui như tết ấy... bỏ qua tiểu tiết đi
Mà uống rượu một ly hổng có say đâu, chơi luôn một bầu đi!

Đêm Viễn Xứ


Phố không tên con đường không tên
Những khuôn mặt không tên lướt vội
Quanh men say ai gọi tên tôi thế
Quê hương ư! hay chiếc bóng tôi?

Hobac


<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2007 22:38:46 bởi hobac >
hobac 24.11.2007 21:51:20 (permalink)
0
Tôi Và Đương Đại
(trích từ bản thảo)

Phần: Trần Truồng

1. Xé toạc mảnh vải cuối cùng còn mắc trên cơ thể
sự trần truồng là đẹp nhất… tuyệt vời
không cần phải giản thanh bỏ qua bất kỳ một sự can thiệp thô bỉ nào
tự nó cũng đủ nói lên tất cả
 
***
điệu múa của em
đừng bảo rằng dành cho riêng anh
bản chất thuộc về không gian chung đụng của chúng ta
 
có thể định nghĩa được sự lồi lõm méo tròn…
nhưng không thể định nghĩa được khái niệm nào là tồn đọng
 
sự phi lý của trò chơi
gốc lõi đã chết ngay khi được sinh ra với những lố lăng lề thói luật lệ áp đặt
 
thông minh một tý thông minh nhiều nhiều thông minh vô hạn... cùng cực giả tạo chứa ẩn một đống hoang tưởng
luân hồi cho những thứ chưa bao giờ có thể đem đi
 
cấu tạo của tiếng cười co giật lớp nhăn trong bộ óc vĩ đại
chỉ là hệ luỵ của những quy trình đánh đĩ ngu xuẩn mà thôi thừa thãi năng lượng
 
***
tại sao em lại yêu tôi
chúng ta có cần phải hiểu điều đó không nhỉ!!!!!!
cứ trần truồng với nhau thì hiểu hết… “đó đó, đó chính là điều tồi tệ của những thằng điên… loại ngay từ vòng loại" (... bực mình… cần 'đéo' gì do với lý!!!)


Hobac
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2007 00:51:13 bởi hobac >
hobac 27.11.2007 11:01:53 (permalink)
0
Lọ Lem


Một ngày!
anh muốn vẽ lên em
những sắc mầu lọ lem
che đậy diễm kiều người con gái
em ạ!

khuôm mặt thật
tâm hồn, dáng nét run lên từ trong nắng
nhảy ra từ trong mùa
phản phất từ trong hơi thở
bao la từ trong nỗi nhớ...
chỉ của anh thôi, anh biết thôi
em ạ!

Một ngày!
anh muốn vẽ lên anh
những sắc mầu lọ lem vào trái tim đa cảm
trái tim xấu xí
không thể đi
và chẳng thể bay nhảy rong ca nữa
ngắm thời gian qua đôi mắt em cũng đủ

thời gian... anh biết... anh mất em
... em ạ!

Hobac






nguyệt thảo 29.11.2007 08:35:51 (permalink)
0
Lại Một Ngày  Bình Thường



một /

Vắng anh  ngày dã dượi buồn
trời cong võng nửa vòng tròn hoang liêu
ly cafe đắng trưa, chiều
giọt thời gian
nhiễu
ít nhiều
xanh
phai

****************



hai/


Thiếu người bới đủ cơm chưa
bàn dư ghế lạnh
mâm thừa chén son
buồn không đũa đủ đôi còn
tình thơm
________ chất đợi
đời ngon
________ vị chờ
hobac 01.12.2007 06:39:06 (permalink)
0
Về


Đêm giật mình tàn sương muối buốt
Tư lự về ngóng bình minh lên
Tiếng chim kêu dửng bước bên thềm
Co vai lạnh hoá chừa môi rét

Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2007 08:15:51 bởi hobac >
hobac 03.12.2007 10:33:58 (permalink)
0
Tiễn Bạn

Ngồi xuống đi và hãy cạn ly
Chúc ra đi không ngày trở lại
Ở nơi đây sặc mùi mê ngải
Khoe trinh nguyên goá phụ đi hoang

Ngồi xuống đi cạn thêm ly nữa
Uống cho thêm chất nợ làm người
Mai ra đi lột vẻ đười ươi
Ta chúc bạn hạnh đời phía trước

Ngồi xuống đi tửu hồ say ngất
Nét my môi chân thật lửa bùng
Hãy cười vang kìa ánh vầng đông
Ngọn hải hồ nâng bồng chí khí!

Hobac




<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2007 22:54:04 bởi hobac >
hobac 05.12.2007 02:20:17 (permalink)
0
Tôi Và Đương Đại
(trích từ bản thảo)

Phần: Hoa Và Bóng Tối

3. Đom đóm đỏ lập loè trên những ngôi mộ nghiêng vai hình chữ S
từ đâu đó bản trường ca của hoa rỉ gọi
tuổi thơ đọng dấu hình hài bước chân du mục tìm sự thật sự thật phơi bầy, bóng tối lan mùi hương tanh phản phất những thanh xuân đã chết không thể biến mất phải thức tỉnh trêu ngươi hiện tại...
***

mày là ai? từ đâu đến? còn trinh nguyên chứ? có thể mày là bản luân hồi của những thằng tao!
hãy cười vì mày được sinh ra

có biết loài hoa trên ngực sống bằng gì không… máu
"bóng tối" của trần gian này đều sống bằng hương tanh của loài hoa ấy
mày phải biết thưởng thức biết cụng ly và biết liếm láp

có chơi với chúng tao không trò chơi ý thức hệ vĩnh hằng

những bông hoa trên ngực chúng tao ấy, linh thể là cái quái gì mày phải biết khôn ngoan như loài giòi ý rúc vào những bông hoa ấy mà hưởng thụ
***
 
mày là ai? từ đâu đến? còn trinh nguyên chứ? có thể mày là bản luân hồi của những thằng tao!
hãy khóc vì mày được sinh ra

mày sẽ chẳng có mẹ gì đáng sống
máu mày không tanh phải biết điều đó
 
mày sẽ chẳng có mẹ gì đáng sống!
 
Hobac
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 19 của 26 trang, bài viết từ 271 đến 285 trên tổng số 388 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9