Ta đem nước biển pha vào rượu
Để chất đắng cay có mặn nồng
Ta mang đen tối tuôn vào tửu
Để đời được thấy ánh rạng đông Ta thật chán chê cảnh trần đời
Đem lòng người thiện đổi trò chơi
Nước non nghiêng ngả đâu mặc kệ
Biển nổi sóng gào cũng im hơi
Pha trọn lòng chi hỡi bạn đời
Vào đây ...mời bạn uống cùng tôi
Rượu pha nước biển thêm vị mặn
Để chữa bệnh tham của thói đời
Chất ngất men thanh của biển khơi
Đắng tan, dối biến, thật thà lời
Cay thơm, cay ấm, tình nòi giống
Có hào có nghĩa bạn mình ơi
Mặn môi, sũng mắt, cũng thế thôi
Nồng nàn chi thói gạt tình đời
Ta vui , người khổ, sao cam dạ
Mang lòng bạc nghĩa có gì vui ?
Đen trắng lòng nhân cả bầu trời
Tối lòng, sáng mặt, khắp mọi nơi
Tuôn đi mưu chước thâm đi bạn
Vào vòng danh lợi chắc gì xuôi
Tửu vào lời thật tặng bạn tôi
Để xuống bạn ơi , gánh lỗ lời
Đời nhiều tham vọng nhiều bi khổ
Được gì khi lúc, bạn tàn hơi ?
Thấy bờ hạnh phúc sao không đến
Ánh sáng nào hơn sáng tâm hồn
Rạng ngời nhân phẩm sao không mến
Đông thù, ít bạn , có gì khôn ??