Quanh Ta Có Gì Nhỉ
Tôi vô hồn đứng giữa trời khuya Mặc để mưa tuôn thấm bụi trần Bao đau khổ trả về quá khứ Xối xả rơi như giọt lệ trời Tôi ao ước hoá thành cát bụi Chẳng ai hay sẽ chẳng buồn vui Rồi một ngày như tôi mong đợi Cát bụi kia hoá kiếp thân tôi ! =====================
Gửi lời chào HoBac.
Trích đoạn: LanTím
Tôi vô hồn đứng giữa trời khuya
Mặc để mưa tuôn thấm bụi trần
Bao đau khổ trả về quá khứ
Xối xả rơi như giọt lệ trời
Tôi ao ước hoá thành cát bụi
Chẳng ai hay sẽ chẳng buồn vui
Rồi một ngày như tôi mong đợi
Cát bụi kia hoá kiếp thân tôi !
=====================
Gửi lời chào HoBac.
Thân chào LanTím đã quá bộ ghé lều Hobac chơi, cảm ơn nhiều về thư PM LanTím gởi cho Hobac.
Mà bài thơ buồn ghê đó nhe! Ai lại ước muốn kỳ cục vậy ta...hihihi.
Chúc LanTím vui vẻ nhiều!
Cát Bụi
Nếu một ngày anh trở thành cát bụi
Bàn tay em đừng giũ bụi trên vai
Nhẹ nhàng thôi anh hôn mái tóc dài
Thương yêu đó cứ bám hoài nhau mãi
Nếu một ngày anh trở thành cát bụi
Bước chân em bối rối bờ biển xanh
Linh hồn anh cát nâng đỡ yên lành
Ngắm nhìn em mơ màng sóng sánh
Nếu một ngày anh trở thành cát bụi
Chợt bên đường vương tủi vào mắt em
Là những lúc anh đang hờn ghen lắm
Đừng giận nhe em nỗi nhớ êm đềm
Nếu một ngày anh trở thành cát bụi
Cõi nhân gian thiếu vắng bóng anh rồi
Thì em ơi xin em đừng chớ vội
Có thấy xung quanh cát bụi hồn anh!
Hobac
Một Ngày
Một ngày ngồi đếm bao giây nhỉ!
Bao bóng người qua trước cửa thềm
Bao tiếng cười đùa tan vào gió
Bao nỗi ưu phiền ngỏ giữa đêm
Hobac
Ngâu
Mưa gì mưa khéo đến mưa lâu
Dai dẳng người ta cũng nẫu nầu
Yêu thế ừ sao không cùng trốn
Khóc nhớ hoài mong cho thế sầu
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2007 19:07:45 bởi hobac >
Ngâu
Mưa gì mưa khéo đến mưa lâu
Dai dẳng người ta cũng nẫu nầu
Yêu thế ừ sao không cùng trốn
Khóc nhớ hoài mong cho thế sầu
Hobac
Mưa Ngâu
Thế đó anh ơi...trời mưa Ngâu
Hằng năm Ô Thước bắt cây cầu
Nhịp nối cho Ngưu Lang - Chức Nữ
Gặp nhau như thế có nhiều đâu...! Sương Anh
Những Vần Thơ Ma Đuổi(2)
Đêm…
Căn lều khét nẹt!
Mùi trần gian? mùi địa ngục? hay mùi thiên thai?
Rờn rợn!
...rờn rợn!
Trăng giăng đầy trời? đèn giăng đầy phố? những hình hài lố nhố đuổi nhau? thân không có bóng? xanh xanh đỏ đỏ không có bóng?
linh hồn trống rỗng!
Này đàn ông!? này đàn bà!? này quỷ dạ xoa!?
trong thực đơn có món gì?
ai đã ăn nó? ai chưa ăn nó? ai đang ăn nó?
hặc hặc...hú hú!
thằng điên! thằng điên!... thằng điên!???
hú hú...hặc hặc!
a...a
...hặc hặc!???
này đàn ông!? này đàn bà!? này quỷ dạ xoa!?
tay ngươi cầm gì? óc ngươi nghĩ gì? bản thân ngươi đang làm gì?
hụ hụ!...
ngươi không biết? … ngươi không biết? hặc hặc...hớ hớ! đồ ngu! đồ ngu!... đồ ngu!??? hớ hớ...hặc hặc!??? người sống biết đấy!... hặc hặc! người sống biết đấy?... hặc hặc? a...a … im đi! … im đi! hặc hặc...hớ hớ!???
Đêm…
Căn lều khét nẹt!
Mùi trần gian? mùi địa ngục? hay mùi thiên thai?
Rờn rợn!
...rờn rợn!
Trăng nối đầy trời? đèn nối đầy phố? những hình hài lố nhố đuổi nhau? thân không có bóng? xanh xanh đỏ đỏ không có bóng?
linh hồn trống rỗng! hặc hặc...hú hú!???
Hobac
Mế Bên Đường
Mế ơi! cho con xin bát nước
Đường xa con nhọc bước mệt lòng
Ôi! tình nghĩa trong trong mắt Mế
"Uống đi con đứa bé bụi hồng"
Mế ơi! cho con xin bát nước
Con nghỉ chút thôi dưới gốc này
"Không! đừng thế vào đây nhà Mế
Ngủ đi con mát mẻ đong đầy"
Mế ơi! xin chào Mế con đi
Đường xa con chưa biết có gì
Chiều xuống bóng khơi mờ sương gió
Mế đừng nhìn theo lệ dâng my
Mế ơi! tạ Mế! bát nước đầy
Mế ơi! tạ Mế! giấc ngủ say
Mai này biết con còn gập lại
Mế vẫn bên đường, hay đã bay!
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2007 01:08:41 bởi hobac >
Đà Giang
Dòng Đà giang phăm phăng nước cuốn
Xuôi đồng bằng lận đận phù sa
Cô gái Thái chông chênh mảng ngược
Khách bên đường ngân ngẩn chiều tà
Hobac
Học Thuyết
Lủng lẳng giữa trời học thuyết ông
Đung đưa qua lại tựa bòng bong
Soi sáng sơn hà lung linh sắc
Nhà nhà dải dác ngước nhìn trông
Hobac
Nịch bịch bầu kiều chữ dệt ngông Khoan thai khai hứng nét đan nồng Tinh quang hỷ chiếu thiên nhai lộ Tục trần trường sử khắc oai phong
Trích đoạn: GCTS
Nịch bịch bầu kiều chữ dệt ngông
Khoan thai khai hứng nét đan nồng
Tinh quang hỷ chiếu thiên nhai lộ
Tục trần trường sử khắc oai phong
Huynh lại cười đệ rồi, đệ chỉ ham vui đua đòi tý thôi chứ chưa đủ chất đâu à!
Mong huynh chỉ bảo thêm nhiều nhe!
Tiệc Đời
Phong lưu cũng dấn bước tiệc đời
Chơi nửa gang tay gót tơi bời
Năm canh uống đủ bao nhiêu rượu
Tỉnh giấc hoàng hoa chẳng thấy trời
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2007 11:39:48 bởi hobac >
Mai Con Về
Mai con sẽ chở về mẹ ơi
Khi nắng rời buông tàn nối nhỏ
Dưới gốc xoan tím hoa đầy ngõ
Mái hiên nhà mưa nhẹ bay bay
Mai con sẽ chở về mẹ ơi
Ngúc ngắc bỏ đời sa lòng mẹ
Vuốt tóc con bàn tay lặng lẽ
Con dỗi hờn tìm tuổi thanh xuân
Mai con sẽ chở về mẹ ơi
Trên hành trang áo bạc bụi đường
Quà cho mẹ niềm thương day dứt
Và nụ cười lấm tấm phong sương
Mai con sẽ chở về mẹ ơi
Thời gian kia quăng trả cuối trời
Khu vườn cũ mùa vui đến mới
Con trồng lại hoa cỏ xanh tươi
Mai con sẽ chở về mẹ ơi
Sẽ hân lại tiếng cười rộn rã
Bữa cơm chiều qua mùa êm ả
Mẹ nhé! xin đừng hỏi xa xôi
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2007 23:23:28 bởi hobac >
Bên Giòng Sông Đáy
Con về đây nghe dòng sông kể
Thủa xa xưa cha ông chốn này
Vun đắp cấy cầy chăm bờ bãi
Tháng ngày nắng dãi dựng quê hương
Nay còn đâu trên bến dưới thuyền
Ngược Hòa Bình hoan ca hàng đổi
Chợ dập dìu người qua như hội
Theo mùa chinh chiến lụy ra đi
Buồn làm sao câu chuyện thương bi
Trong mắt già bao điều suy nghĩ
Ai đã đem thánh thần phỉ nhạo Phá đình chùa ăn cắp lương tri
Con về đây nghe dòng sông kể
Bao tang thương thế hệ chưa mờ
Quãng vắng mưa ơ hờ tiếng khóc
Và ơ hờ hồn đất bơ vơ
Ôi! bao giờ chung lại ước mơ
Điều đơn sơ nghe chừng bỡ ngỡ
Lạc mất rồi đứng ngồi người ngợ
Ta như là con rối trần gian
Dâu tơ vò mối dệt đa đoan
Chín cõi mười phương sông khóc than
Dòng trôi nặng lờ mầu đen đục
Ai trả lại đây phút khải hoàn!
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2007 03:40:41 bởi hobac >
Mai Em Sẽ Tha Hương
(Tặng người em út bé nhỏ của tôi)
Anh ơi! mai em sẽ lên đường
Bỏ ruộng nương con trâu gửi mẹ
Giảng đường mở nhà mình nghèo thế
Phải chăng anh, một cuộc tha hương
Hobac
Chiều Sơn Cước(4)
Đồn treo lơ lững một cõi không
Lính trẻ buông vơi khúc tang bồng
Xa xôi xanh ngắt sầu yêu dấu
Lạc nỗi tâm tư chiều ngóng trông
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2007 10:45:20 bởi hobac >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: