quote:
Trích đoạn: hobac
Niệm Khúc Sầu Hoang
Ai kìa
...ngã bến trăng trời
Sầu hoang
niệm khúc
...quên đời phù du
Bàn tay
...vén lối sương mù
Ngỡ đâu
sương lại
...âm u tóc huyền
Nụ cười
nỗi nhớ... cô miên
Tiếng rơi
... chạm xuống
hóa miền... lệ thu
Hobac
Chúc Thu vui vẻ nhe! thơ vẫn mãi buồn thế...làm ngổn ngang lòng người quá trời rồi này.
SẦU NGẬP HỒN THU
Một mình lạc giữa phù du
Của dòng đời nghiệt mây mù còn giăng
Thu về anh có hay chăng
Héo tàn giọt nắng ngòai sân rơi buồn
Gió sầu gọi giọt mưa tuôn
Từ đâu đổ xuống bắt nguồn lòng đau
Từ nay mình cách xa nhau
Anh đi em ở buồn sao ngỏ vừa
Trên cành chiếc lá đong đưa
Phải chăng trời đã sang mùa không anh
Mà sao mây chẳng còn xanh
Lòng em chợt bỗng biến thành trắng tang???
Chim buông tiếng khóc gọi đàn
Sầu giăng khắp lối thiên đàng em qua
Chạnh lòng nghe lắm xót xa
Ơi anh có phải tình là giây oan????
NuocMatMuaThu
r
NMMT xin mến chào hobac khỏe và bình an:
Dạ, cho Thu xin phép lần đầu tiên mạo muội ghé vào lưu lại đôi dòng trong trang thơ anh cùng bài thơ anh đã mến tặng cho trang thơ của Thu vừa qua, Thu xin phép được dán lại nơi đây cùng bài thơ phúc đáp mộc mạc của mình để xin thay thế cho lời cám ơn của lòng, và Thu xin gởi lời mến chúc anh một ngày/đêm bình an, cùng những gì thân ái và tốt đẹp nhất, lần nữa, Diệu Thu xin cám ơn anh thật nhiều, và xin lỗi anh, thơ Thu đã làm chạnh lòng anh, vì Thu hay làm thơ buồn, buồn như bài nhạc Nước Mắt Mùa Thu và mãi mãi buồn
Thân ái
NuocMatMuaThu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2007 14:55:59 bởi Huyền Băng >