**************************************************************
Vắng Như mấy ngàn năm không bóng người
Im ru sương trắng vẫn còn rơi
Không tiếng thời gian không nhịp thở
Không gió đưa mây về chân trời
Như đã mấy mùa thơ ngủ quên
Nằm im trong ngực giọt bồng bềnh
Chờ hạt mưa về rơi tí tách
Phá tan chiều vắng dưới hiên thềm
Để tưởng chừng có bước chân ai
Cùng về nghe tiếng gọi phôi phai
Cùng ngồi thăm thẳm soi miền nhớ
Chuyện của hôm nào sớm nắng mai
Cùng vào khoảng vắng ngồi tư lự
Nhìn nhau không nói sầu nát nhừ
Ngại ngùng kỷ niệm thôi đừng nói
Đã lỡ hôm nào mộng ảo hư
Mỹ Trinh