Hương nhớ
Em Mỹ Trinh đa tài hoa Hiền muội muội ngây thơ mộng mơ ơi ! Em khoẻ hôn em ơi?
Anh xin vắn tắt mạo muội thương tặng chén mì ăn liền nho nhỏ để gọi là 1 chút đáp lễ tạ ơn em nè...Rất hy vọng em vị tình dùng tạm lấy thảo cho ấm lòng vui tươi như hoa bướm xuân hồng em nha...Thư bất tận ngôn Hiền muội muôi nha...Anh LT.
VÒNG NHỚ VÒNG THƯƠNG
Tình ơi...
Dấu guốc đỏ vết môi hồng
Một thời áo trắng tiên bồng ngây thơ
Ước mơ ngơ ngẩn dại khờ
Lưng ong mật nhỏ tình chờ chân như
Cổ cao tóc gió đưa thư
Hương môi hương áo mưa thu mộng tràn
Đồi mai núi cúc rừng lan
Hồng thơm trắng ngọt tím ngoan xanh hiền
Đèo mây gối sách mơ tiên
Cải trời đu đủ sầu riêng ve sầu
Tình si không lưới không câu
Bóng chim tăm cá qua cầu hư không
Mủi lòng mềm lòng se lòng
Đau lòng giấy khói xót trông bút cùn
Chiêm bao liền cánh tầm xuân
Vòng thương vòng nhớ chín từng còn chưa
Võng tình thơ hát đong đưa
Bắt đền dỗ ngọt cho bùa thơm trong
Dấu guốc đỏ vết môi hồng...
Tình ơi...
MD.05/12/11
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2011 00:04:35 bởi LuânTâm >
Lưu Bút Ngày Xưa Vẫn Còn Mơ
Em đi guốc mộc vui gõ nhịp
Áo trắng bềnh bồng nắng gió nghiêng
Sân trường phượng đỏ bừng hoa nở
Chân sáo lòng chim chẳng lụy phiền
Thơ ngây còn đó như ngày ấy
Chải suông niềm nhớ suối tóc mây
Bao nhiêu chuyện cũ xa như đã
Mang hết vào thơ rắc hương đầy
Vẫn anh má nắng vàng mùa hạ
Vẫn em môi thắm nét kiêu sa
Tình đi tình đến quen mưa gió
Sau những cơn mưa nắng lụa là
Vòng nhớ vòng thương vòng đợi chờ
Hạ về em gom hết vào thơ
Ve kêu văng vẳng dòng tiềm thức
Lưu bút ngày xưa ấm vòng mơ...
Mỹ Trinh
Cảm xúc từ câu thơ " Dấu guốc đỏ vết môi hồng" của anh Luân Tâm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2011 06:08:41 bởi Mỹ Trinh >
THƯƠNG CÂU LỤC BÁT THẬT THÀ
(Thương tặng em Mỹ Trinh)
Em ơi...
Thương câu lục bát thật thà
Hồn quê hương nhớ mặn mà thơm tho
Ngược xuôi chèo đói chống no
Gìn vàng giữ ngọc nghĩa cho không lời
Thương câu lục bát nổi trôi
Tội tình khát sữa hụt hơi sông dài
Vần thơm tỉnh điệu ngọt say
Ca dao mềm áo ấm bay tóc thề
Thương câu lục bát hôn mê
Cho trăng ăn mật đi về cảo thơm
Vui sạch trơn buồn sạch trơn
Đơn sơ yểu điệu dạo đờn thăng hoa
Thương câu lục bát thật thà ...
Em ơi....
MD.05/13/11
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2011 21:11:30 bởi LuânTâm >
Em Vẫn Đó Mà Tình Về Đâu..?
Em vẫn đó mà dường như xa vắng
Đầy vườn xuân hoa nở vẫn tươi màu
Hình như tim giọt máu sầu còn rỉ
Bướm chờ hoa nở nhụy rớt ngọt ngào
Em vẫn đó hồn xưa đi đâu mất
Lạc ngọn gió mùa mây bước lang thang
Anh bên em mà cứ ngỡ ngày hoang
Chiều rất vội nắng vàng soi đôi bóng
Anh vẫn đó thơ lấp đầy khoảng trống
Chiu chắt vần thương gom nắng buổi chiều
Anh gom hết xuân hồng hoa vườn mộng
Chờ trao người hương sắc một tình yêu
Ôi tình yêu làm sao em giãi thích
Cứ tưởng tình là bất diệt không phai
Cứ tưởng tình là vô tận tháng ngày
Em vẫn đó vô ngôn lời tình tự
Em vẫn đó tìm hoài câu yêu cũ
Mơ về đâu hương phấn bỗng phai nhòa
Tình về đâu trên lối ngập đường hoa
Sao lòng chớm nghe lạc loài trống vắng
Mỹ Trinh
R
Ghé nhà thăm, để lại vài câu thơ hoạ cùng Mỹ Trinh, chúc hồn thơ tràn sáng tác thơ luôn hây.NH/11
TÌNH MÃI THEO ...
Hoa nhớ bướm, sao từ lâu xa vắng?
Nắng về bên, mà lại vẫn úa màu!
Đêm lạnh giá, hương lòng đơn, rên rỉ.
Chờ đi qua, bình minh đến, ngạt ngào.
Yêu thương mãi, hồn vương, không biến mất.
Ngày luyến đêm, mong nhớ quá, lang thang.
Tiền kiếp xưa, tình có thuở, hồng hoang.
Trường giang chảy, nguyệt hằng theo soi bóng!
Thơ thao thức, dỗ mơ chen khoảnh trống.
Chờ trông ai? Mưa hiu hắt, mỗi chiều.
Có chia sớt, canh trường trăn trở mộng?
Được ước nguyền, xin nô lệ tình yêu.
Chữ ngắn ngủi, bao đời chưa giải thích?
Cõi sống vô thường, đôi lúc có phai.
Nặng lòng đã, vấn vương trĩu tháng ngày
Trầm tích giữ, lặng thầm nhau, vô tự!
Mai hoàng hôn, nhớ lần..mơ..tháng cũ.
Vươn bay xa, theo gió núi nhạt nhòa.
Còn in dấu bụi trần, gót ngọc hoa.
Khi trời đất đắm chìm, trong hoang vắng.
nguyênhoang
2 ngàn 11
***Viết theo ý thơ của anh Luân Tâm qua bài "Thương Câu Lục Bát Thật Thà "
Lục Bát Tình Ru Bước vào đời bằng câu thương lục bát Em học từ học vần điệu chuốc trao Chiều nhặt nắng đêm đợi những vì sao Ôm trăng ngủ bằng vòng tay dấu ái Thương câu thơ trữ tình hương trầm ngải Mộng mơ lời huyễn hoặc với chiêm bao Người từ đâu bỗng rơi những ngọt ngào Câu thương ái thật thà nghe tim nói Còn ngỡ trong mơ sắc màu mây khói Còn ngỡ mùa xuân rải vết tình hồng Em đi mãi vào đời ôm lục bát Nhặt vần thương ca dao hát chuyện lòng Xin ru giùm em theo mây bay bổng Xin ru giùm em khúc vũ nghê thường Xin ru giùm em nhiệt tim anh nóng Để biết mình mãi mãi vẫn còn thương Để biết mình còn vai sánh chung đường Vần lục bát vấn vương từ mạch máu Hoài thương lục bát tươi màu Hoài thương vần điệu ca dao ru hời... Mỹ Trinh
THƠM TRONG VƯỜN MỘNG
(Thương tặng em Mỹ Trinh)
Em ơi..
Tặng em bảy đoá hồng nhung thắm
Trong khu vườn mộng anh chắt chiu
Từ ngày hai đứa ngây thơ thẩn
Thơm nghĩa ngọt tình học chữ yêu...
Em ơi...
MD.Thứ bảy 05/14/11
LuânTâm
TB: Em Mỹ Trinh đa tài hoa thơ ngây mộng mơ ơi ! Em khoẻ hôn em ơi ?
Anh có chuyện cần sắp đi ra ngoài nên chỉ xin hết sức vắn tắt đáp lễ thương chúc em & GĐ cuối tuần được an vui sun hợp vạn sự như ý trọn vẹn em nha ...Thư bất tận ngôn nha ! Anh LT.
TÌNH MÃI THEO ...
Hoa nhớ bướm, sao từ lâu xa vắng?
Nắng về bên, mà lại vẫn úa màu!
Đêm lạnh giá, hương lòng đơn, rên rỉ.
Chờ đi qua, bình minh đến, ngạt ngào.
Yêu thương mãi, hồn vương, không biến mất.
Ngày luyến đêm, mong nhớ quá, lang thang.
Tiền kiếp xưa, tình có thuở, hồng hoang.
Trường giang chảy, nguyệt hằng theo soi bóng!
Thơ thao thức, dỗ mơ chen khoảnh trống.
Chờ trông ai? Mưa hiu hắt, mỗi chiều.
Có chia sớt, canh trường trăn trở mộng?
Được ước nguyền, xin nô lệ tình yêu.
Chữ ngắn ngủi, bao đời chưa giải thích?
Cõi sống vô thường, đôi lúc có phai.
Nặng lòng đã, vấn vương trĩu tháng ngày
Trầm tích giữ, lặng thầm nhau, vô tự!
Mai hoàng hôn, nhớ lần..mơ..tháng cũ.
Vươn bay xa, theo gió núi nhạt nhòa.
Còn in dấu bụi trần, gót ngọc hoa.
Khi trời đất đắm chìm, trong hoang vắng.
nguyênhoang
2 ngàn 11
(trả lời: Mỹ Trinh)
Chẳng Bao Giờ Vơi
Ai cũng có một mối tình sâu đậm
Mãi theo ta từ góc biển chân trời
Chẳng bao giờ chẳng bao giờ vơi
Anh hãy cứ mang theo nung tiềm thức
Yêu thương ấy sống hoài chưa lần dứt
Kỷ niệm về đọng lại ở trong nhau
Từ tiền kiếp, kiếp này và kiếp nữa
Vướng vào nhau vương vấn đến kiếp nào
Và những đêm cô đơn đợi trăng sao
Đêm thấm thía ngọt ngào khi đã mất
Để nhiều khi em buông thành tiếng nấc
Không cách nào kềm hảm được đâu anh
Ừ là thế đêm buồn bả vắng tanh
Em đã khóc phận người đời khó nhọc
Chuốc vào thơ nhớ thương rơi lăn lóc
Nô lệ tình yêu như đã mặn nồng
Mỹ Trinh r
Rất vui anh NguyênHoang đã đến thăm trang thơ của Mỹ Trinh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2011 09:48:43 bởi Huyền Băng >
Xin Được Về
Xin được về ở luôn miền ký ức
Thuở quê cha no ấm một mái nhà
Mẹ hiền hòa chăm nom đời hạnh phúc
Được gần hoài như chưa lúc nào xa
Xin được về chờ rừng xanh mọc lá
Đón xuân hồng bằng ngàn đóa hoa thơm
Xin sầu hãy năm im lòng tượng đá
Đừng giật mình động đậy nắng chiều thôn
Xin được về nghe quê hương thổn thức
Xa làm chi năm tháng lạc loài thêm
Xin ở lại nghe tim mình náo nức
Những dòng ru tình khúc nhớ êm đềm
Như đã về bên dòng sông tuổi nhỏ
Kỷ niệm nào xuôi ngược mãi còn đây
Theo phù sa bên bồi thương bên lở
Chẳng bao giờ xóa mất vết thơ ngây
Xin được về khi bước trần mỏi mệt
Đọc vần thơ ngồi nghỉ góc hoàng hôn
Dẫu bao lần đời cho ta bạc thếch
Chẳng vì đâu cát bụi cũng ru hồn
Mỹ Trinh r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2011 09:46:38 bởi Huyền Băng >
Sóng Vỗ Bờ Thương
Ngàn ngàn xưa biển không bờ
Phong ba bão táp tình cờ gặp nhau
Tưởng đâu biển giận ba đào
Ai hay biển khóc kêu gào... bờ ơi!
Bờ hiền ghé lại ngồi chơi
Bỗng nghe sóng vỗ ru lời yêu thương
Ngàn năm biển hát bên đường
Sóng hôn bờ cát nụ thương dỗ dành
Ngàn năm biển đại dương xanh
Cho mình bé bỏng thương anh vĩ hùng
Vòng thương ôm siết khôn cùng
Vòng yêu tràn ngập thủy chung ân tình
Ngàn năm mây trắng về kinh
Mang hồn viễn xứ đăng trình giấc mơ
Trùng dương biển thẳm tình thơ
Sóng ơi đổ bến hôn bờ thương yêu
Mỹ Trinh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2011 16:46:19 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Xin Được Về
Xin được về ở luôn miền ký ức
Thuở quê cha no ấm một mái nhà
Mẹ hiền hòa châm nôm đời hạnh phúc
Được gần hoài như chưa lúc nào xa
Xin được về chờ rừng xanh mọc lá
Đón xuân hồng bằng ngàn đóa hoa thơm
Xin sầu hãy năm im lòng tượng đá
Đừng giật mình động đậy nắng chiều thôn
Xin được về nghe quê hương thổn thức
Xa làm chi năm tháng lạc loài thêm
Xin ở lại nghe tim mình náo nức
Những dòng ru tình khúc nhớ êm đềm
Như đã về bên dòng sông tuổi nhỏ
Kỷ niệm nào xuôi ngược mãi còn đây
Theo phù sa bên bồi thương bên lở
Chẳng bao giờ xóa mất vết thơ ngây
Xin được về khi bước trần mỏi mệt
Đọc vần thơ ngồi nghỉ góc hoàng hôn
Dẫu bao lần đời cho ta bạc thếch
Chẳng vì đâu cát bụi cũng ru hồn
Mỹ Trinh
THƠ HÂY,GHÉ THĂM, ĐỂ LẠI VÀI CÂU THƠ CẢM TÁC, CHÚC SỨC KHOẺ TỐT. NH
LỜI HIỆN DIỆN.
Nỗi buồn hằn, vết sâu trầm ký ức.
Bay lâng lâng, mang xót nhớ quê nhà.
Ơi, tiếng hát vươn ru, nào hạnh phúc?
Bao giờ về? Kể chuyện ở phương xa.
Rừng thu xưa, xao xác buồn, mơn lá!
Ai mang xuân, cho tình tự, lựng thơm?
Không ấp ủ, vơi phai lòng tượng đá.
Phẳng ước nguyền, giăng kết pháo hoa thôn.
Để đêm say chìm giấc nồng, thổn thức!
Lắng miên trường thắm lịm, mặn mà thêm.
Mây mang hương, dật dờ quyện thơm nức.
Khúc ru nào? loáng nhã nhạc êm đềm.
Đưa nhau về, thăm lại khu vườn nhỏ.
Đã ươm trồng, gieo giống tốt nơi đây.
Mấy mùa qua, cội già chai đất lở.
Vun xới cho mầm, vươn nụ thảng ngây.
Ngăn con dốc, dấu tích trầm, mệt mỏi.
Bến sông mây khỏa mộng, trọn môi hôn.
Chiếc bóng ngả, dặm trường xa, lếch thếch!
Về lại đâu? thầm hỏi trả, xiêu hồn.
(Trinh nguyên trao, gối thiếp ngóng trăng tà.
Dâng Mỹ tửu, mời Thần tiên chứng giám.
Lần cuối ngỏ, tròn vần niêm thi phú.
Hoàn lối về, an ngụ chốn hoang vu).
nguyênhoang
2 ngàn 11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2011 09:30:33 bởi Huynhthomy >
Mộng về nhau
Tim hồng vạn thuở khắc tình ai
Cát bụi trần gian khỏa dấu hài
Sóng dậy lòng son dâng tột đỉnh
Mây chùng gió nghẻn đọng sương mai.
Người đi vạn nẻo thế nhân sầu
Ngất lịm tâm hồn đẫm giọt châu
Cửa khóa loan phòng rơi phím nhạc
Đàn ngân nấc giọng oán duyên đầu.
Âm dương rẻ lối biệt ly tình
Ánh mắt đong đầy cõi hư thinh
Hẹn buổi tương phùng nơi chín suối
Lòng thanh dạ thản vẹn đôi mình.
10.05.11
Ngày Mưa Buồn
Người đi chốn ấy có mong ai
Lối cũ đường xưa vướng gót hài
Mây thấp bình minh buồn cúi mặt
Nắng vàng ủ rũ đợi ngày mai
Ngày mưa đọng lại khoé mi sầu
Kỷ niệm về nghe ướt lệ châu
Một thuở xa rồi ai biết được
Duyên trời đã định phút ban đầu
Xa nhau mãi mãi đã như tình
hun hút trời mây cõi im thinh
Sương khói lạnh lùng chiều u ẩn
Còn ta ở lại góc riêng mình
Mỹ Trinh
THƠ HÂY,GHÉ THĂM, ĐỂ LẠI VÀI CÂU THƠ CẢM TÁC, CHÚC SỨC KHOẺ TỐT. NH
LỜI HIỆN DIỆN.
Nỗi buồn hằn, vết sâu trầm ký ức.
Bay lâng lâng, mang xót nhớ quê nhà.
Ơi, tiếng hát vươn ru, nào hạnh phúc?
Bao giờ về? Kể chuyện ở phương xa.
Rừng thu xưa, xao xác buồn, mơn lá!
Ai mang xuân, cho tình tự, lựng thơm?
Không ấp ủ, vơi phai lòng tượng đá.
Phẳng ước nguyền, giăng kết pháo hoa thôn.
Để đêm say chìm giấc nồng, thổn thức!
Lắng miên trường thắm lịm, mặn mà thêm.
Mây mang hương, dật dờ quyện thơm nức.
Khúc ru nào? loáng nhã nhạc êm đềm.
Đưa nhau về, thăm lại khu vườn nhỏ.
Đã ươm trồng, gieo giống tốt nơi đây.
Mấy mùa qua, cội già chai đất lở.
Vun xới cho mầm, vươn nụ thảng ngây.
Ngăn con dốc, dấu tích trầm, mệt mỏi.
Bến sông mây khỏa mộng, trọn môi hôn.
Chiếc bóng ngả, dặm trường xa, lếch thếch!
Về lại đâu? thầm hỏi trả, xiêu hồn.
(Trinh nguyên trao, gối thiếp ngóng trăng tà.
Dâng Mỹ tửu, mời Thần tiên chứng giám.
Lần cuối ngỏ, tròn vần niêm thi phú.
Hoàn lối về, an ngụ chốn hoang vu).
nguyênhoang
2 ngàn 11 Thơ anh NH mới thật sự hây! Thử viết theo...Cám ơn anh thăm viếng. Chúc anh thơ lai láng.
Tìm Trong Vần Thơ
Đếm ngày tháng trăng về rồi trăng khuất
Đâu như ngờ thời gian đã trôi nhanh
Như dần quen chuyện nắng mưa lây lất
Cái giật mình là đã biết cô đơn
Lần cuối ngỏ... tưởng về tâm an lạc
Tưởng vui đùa phút chốc sẽ quên mau
Mình đâu biết trăng đi rằm buồn quá
Trăng bây giờ đã khuất nẻo trời xa
Biết đến bao giờ gặp nhau lần nữa
Biết đến bao giờ trở lại chốn xưa
Cứ tưởng thơ ngây gói vào vạt áo
Mưa ướt rã rời gió buốt đong đưa
Mình trở lại tìm hồn của bài thơ
Trên ngọn cỏ cành hoa say hương nhụy
Dòng chữ này quên rồi lần chân lý
Yêu ghét giận hờn thương nhớ nhiều khi..
Thả hồn trôi lang thang không định hướng
Không biết đi đâu tìm được chỗ ngừng
Vòng vo mãi bước chân chiều lững thững
Nhớ và quên tương tợ nghĩa bài thơ
Trong mắt anh ngập ngừng từ hơi thở
Miền hoang vu tỏa lớn một vùng sâu
Tìm lại nhau trả hoài dòng ân nợ
Tim run run ngơ ngáo thiếu bàn tay
Mỹ Trinh
Cõi nhớ Cõi nhớ muôn màu pha trộn lẫn Đa đoan khổ trí lạc tơ lòng Dòng đời khúc khuỷu xui chân bước Ngoảnh lại xuân tàn nhạt ước mong Kỉ niệm lần theo tờ nhật kí Hồn nhiên cái thuở mộng mơ đầu Dòng châu bất chợt nhòa trang giấy Đọng lại bên lòng khoảnh khắc sâu. Phóng bút ta gom thời vụn dại Mai sau rộ nở giữa trời hồng Lồng con với cháu soi gương đó Hoạch định cho mình tránh gió đông. 24.05.11
Ngày Mưa Buồn
Người đi chốn ấy có mong ai
Lối cũ đường xưa vướng gót hài
Mây thấp bình minh buồn cúi mặt
Nắng vàng ủ rũ đợi ngày mai
Ngày mưa đọng lại khoé mi sầu
Kỷ niệm về nghe ướt lệ châu
Một thuở xa rồi ai biết được
Duyên trời đã định phút ban đầu
Xa nhau mãi mãi đã như tình
Hun hút trời mây cõi im thinh
Sương khói lạnh lùng chiều u ẩn
Còn ta ở lại góc riêng mình
Mỹ Trinh
Áng sương rơi
Mây sầu nhả lụa mộng về ai???
Lác đác sương rơi thấm lạnh hài
Thổn thức canh tàn nghe buốt dạ
Lòng buồn rũ rượi dõi sương mai.
Vì đâu sóng dậy trỗi men sầu???
Dạo khúc ru hồn lắng đọng châu
Nức nở tim hồng theo nhịp trống
Đêm thâu chất chứa mối tình đầu.
Thuyền đi bến ở nhạt hương tình
Mặn đắng tâm hồn nén lặng thinh
Kỉ niệm son thời hòa mạch huyết
Phong sương giữ chặt tự ru mình.
25.05.11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2011 12:31:24 bởi Lạc Loài >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: