Hương nhớ
Chỉ Còn Lại Thơ Và Tôi
Chiều rất khẽ khi nỗi buồn ngồi dậy
Ôm bài thơ siết chữ nghĩa đánh rơi
Vẫn dường như màu huyền thoại tuyệt vời
Len trong tóc ngọt ngào thơm hạnh phúc
Ôm nỗi buồn viết lên dòng tình khúc
Tìm không ra con chữ của tình tôi
Chỉ trong tim thì thầm giọt bồi hồi
Thương cũng thế ghét thì sao vậy hả ?
Xin đừng nói chiều nay mưa rất lạ
Mưa hôm qua mưa ngày nữa vẫn mưa
Tôi và thơ gió buốt hạ đong đưa
Mùa vất vả giọt hương thừa lăn lóc
Xin đừng hỏi mưa có làm tôi khóc
Chuyện trần gian cũng ngần ấy vậy thôi
Xin cứ để mưa ở lại cùng tôi
Anh đừng nói thêm một lời nào nữa
Xin đừng đốt tim tôi bằng ngọn lửa
Chỉ có thơ mới hiểu được lòng này
Chỉ vần thơ mới biết lúc tôi say
Đừng đừng nhé đừng lay lời mây gió
Mỹ Trinh
Thơ con cóc
Thơ cóc quên đi cuộc hí trường
Vì đời đầy dẫy nỗi đau thương
Chiến tranh khủng bố nhìn ghê gớm
Tai nạn thiên tai thấy chán chường
Bát cú thất ngôn vài chục điệu
Thơ Đường lục bát mấy trăm chương
Làm ra chọc ghẹo vui thiên hạ
Đùa bạn thâm tình khắp bốn phương
CNQ An Ủi Cóc
Ủ rũ sầu bi nỗi đoạn trường
Cóc ngồi than thở thấy mà thương
Nhà quê chốn ấy đời sung sướng
Thành thị nơi này kiếp nhiễu nhương
Lãng mạn thơ tình ghi tích sự
Thật thà chữ nghĩa chép văn chương
Hài lòng bà xã không la hét
Dạo cảnh đồng quê gió đón hương
TT Cám ơn TT (Thương Tình) an ủi Cóc, thơ Đường TT (Tài Tình) họa lại TT (Thật Tuyệt) !
Cóc Mừng
Nghe bạn động viên hết hận trường
Cóc cười hoan hỉ bớt sầu thương
Ngẫm ra thanh đạm là sung sướng
Suy diễn cầu kỳ chỉ nhiễu nhương
Chớ có tinh ranh phiền chục sự
Không màng xảo trá tội trăm chương
Thênh thang đồng ruộng đùa la hét
Thanh thản trần đời chẳng chức hương
CNQ Xa Quê
Đêm nay mưa đổ suốt canh trường
Cóc nhái gọi bầy nhớ nhớ thương
Một thuở ra đi còn luyến tiếc
Bây giờ trở lại chỉ buồn vương
Trường xưa thay nét nguồn xa cội
Làng cũ đổi người khách viễn phương
Kí ức về nghe mùa trống vắng
Tìm đâu thế hệ đã sang chương
TT TT (Thay Thế) luật trắc thành bằng, HẠ bớt âm TT (Thánh Thót) làm TT (Thơ Trầm) buồn, não nuột như ve kêu mùa HÈ :
Xa trường cũ
Hè nào nắng chiếu khắp sân trường
Phượng đỏ ve kêu gợi nhớ thương
Ngày đó xa thầy chưa nhớ tiếc
Nay chừ gặp bạn vẫn còn vương
Quê người xa lạ xa cây cội
Đất khách lạc loài lạc hướng phương
Kỷ niệm trở về phòng chiếc vắng
Còn đâu lớp học toán văn chương
CNQ Cóc dốt đòi học
Lật ra cuốn sách chữ đầy chương
Khoa học văn minh góp tứ phương
Muốn nuốt cho đầy niềm hảnh diện
Chưa ăn đã cạn, nỗi buồn vương
Sinh ra phận cóc chờ mưa mát
Khôn lớn thành người đợi nắng thương
Trí não tí ti đòi học hỏi
Mần thơ nhăn cuội mộng bình thường!
TT Cóc hoàn Cóc
Cóc không thích học cách từ chương
Cóc ... cọp bi văn của thập phương
Cóc sợ ngày ngày che thân thể
Cóc cần tháng tháng giả mao vương
Cóc buồn thế thái hay hơn mát
Cóc chán nhân tình cứ giận thương
Cóc khuấy mặt hồ trăng vỡ hỏi :
Cóc thành bò mộng có bình thường ?
CNQ
Cóc Hết Xí Quách!
Cóc làm mệt quá hết văn chương
Cóc thở không ra hú bốn phương
Cóc tía cứu giùm lên miệng giếng
Cóc con kèn cựa xuống âm, dương!?
Cóc rầu thê thảm tìm câu nhớ
Cóc trả nợ đời kiếm chữ thương
Cóc hết thấy đường mờ mắt kiếng
Cóc còn ngồi đó hỏi..vô thường!?
TT TT (Trở Trời), ý lộn trở xoay đề tài TT (Tài Tình) quá nhưng lại nghiến răng ... kêu Cóc tui "bắt cóc" mấy con cóc ễnh ễnh "ƯƠNG ƯƠNG" này đem nhốt, tụi nó bắt không dễ dàng đâu vì :
CON này giống lạ bụng sình chương
CÓC nhảy vài giây tới tứ phương
LÀ loại không thèm ngồi đáy giếng
CẬU loài cóc sợ ngó thế dương
ÔNG thì trí óc trăm người nhớ
TRỜI phú lưỡng cu vạn kẻ thương
SỢ cụ búng chân làm bể kiếng
LẮM vua quan khiếp huống dân thường
CNQ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2011 18:58:22 bởi Mỹ Trinh >
Tình Quê
Tình yêu ta rất mặn nồng
Yêu con sông nhỏ cánh đồng quê xưa
Yêu chiều những hạt mưa thưa
Hình như nhan sắc ta vừa bỏ quên .
Ta yêu mây trắng bồng bềnh
Chiều trôi nhè nhẹ trên nền trời xanh
Yêu sao tiếng hót trong lành
Con chim hút mật trên cành mận cao .
Yêu đồng lúa trổ rì rào
Trong cơn chướng nhẹ én chào đón xuân
Mùi hương lúa thoảng thơm lừng
Dáng cô thôn nữ ngập ngừng lối đê
Mưa rơi mỗi độ chiều về
Râm ran khúc nhạc đồng quê gợi buồn
Tiếng chim bìm bịp sau vườn
Gọi con nước lớn nghe vương vấn sầu .
Ơi ! ngày xưa cũ ta đâu
Tim ta vẫn một sắc mầu tình quê .
HL
r
Thăm em khoẻ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2011 08:47:02 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Phuongtim937
Tình Quê
Tình yêu ta rất mặn nồng
Yêu con sông nhỏ cánh đồng quê xưa
Yêu chiều những hạt mưa thưa
Hình như nhan sắc ta vừa bỏ quên .
Ta yêu mây trắng bồng bềnh
Chiều trôi nhè nhẹ trên nền trời xanh
Yêu sao tiếng hót trong lành
Con chim hút mật trên cành mận cao .
Yêu đồng lúa trổ rì rào
Trong cơn chướng nhẹ én chào đón xuân
Mùi hương lúa thoảng thơm lừng
Dáng cô thôn nữ ngập ngừng lối đê
Mưa rơi mỗi độ chiều về
Râm ran khúc nhạc đồng quê gợi buồn
Tiếng chim bìm bịp sau vườn
Gọi con nước lớn nghe vương vấn sầu .
Ơi ! ngày xưa cũ ta đâu
Tim ta vẫn một sắc mầu tình quê .
HL
r
Thăm em khoẻ
Về Quê
Anh về thăm lại quê xưa
Thăm cô em gái như vừa đã quên
Vẫn chiều mây trắng bồng bềnh
Vẫn như hạ cũ dưới thềm phượng rơi
Bao năm vắng bặt nụ cười
Trong về nơi ấy xa xôi mịt mờ
Anh về đồng lúa trổ thơ
Quê hương còn đó vẫn chờ người đi
Tưởng như sầu biệt chia ly
Khúc quê xanh ngát tình thi theo về
Mái nhà xưa thắm tình quê
Trăng thanh gạo trắng con đê đầu làng
Anh về chim chốc ca vang
Mẹ chờ em đợi lúa vàng ra hoa
Êm nghe gió thổi chiều tà
Tình quê tình mẹ tình xa lại gần.
Mỹ Trinh
r
Cám ơn anh HL ghé thăm em. Anh đi đâu mất tiêu...tưởng đâu anh đã nghĩ làm thơ rồi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2011 08:31:23 bởi Huyền Băng >
Chút gì để nhớ
Giữ em nhé một chút gì để nhớ
Tuổi học trò thơ ấu ngát hương xưa
Một chút để quên bao điều bỡ ngỡ
Khao khát về thăm ngọn gió đong đưa
Giữ em nhé kỷ niệm chờ thức dậy
Phủi bụi lòng khơi tàn tích bật cười
Chiếc bàn viết trong giấc mơ tìm thấy
Mơ còn mơ giấy mực viết thành lời
Giữ em nhé niềm yêu xanh trong vắt
Giọt sương mai nhẹ bổng dưới bình minh
Hoà vào nắng tan nhanh vài khoảnh khắc
Phiền muộn đi, ở lại tấm chân tình
Giữ em nhé nhịp tim vang tình tự
Tuổi mộng về nằm trọn ở trong nhau
Ngày xưa đó nét hồng tô khuôn chữ
Chẳng bao giờ phai nét những ngọt ngào
Mỹ Trinh
Xa Lắm Những Vùng Xưa
Chiều chúa nhật mà phố buồn rất lạ
Chợ vắng tanh cơn nắng cháy da người
Tìm một tàng cây có màu xanh lá
Núp bóng thơ thăm phố.. chữ ngại ngần!
Từ hôm ấy chiều đi vào ngõ cụt
Nắng vẫn đầy rọi sáng nỗi buồn vương
Hạ và tôi ngồi nghe lòng rạo rực
Gió đồng tình không hỏi một câu nào
Có những hôm tìm không ra câu chữ
Không biết nhắn gì gửi nhớ vào đâu
Đưa ánh mắt mông lung chiều cô lữ
Chợt nghe mình xa lắm những vùng xưa
Vẫn con phố hôm nào sao im vắng
Bài tình thơ ái ngại ghép ngôn từ
Tôi dường nghe một chút gì cay đắng
Gió im lìm không gửi được mùi hương
Tôi cũng thế lưng chừng điều quên nhớ
Biết xa rồi có còn gặp lại không
Gửi làm chi cho tình thơ bỡ ngỡ
Không phải tôi người anh đợi thuở nào.
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2011 23:20:20 bởi Mỹ Trinh >
Chiếc Bóng
Xin hãy để em còn là chiếc bóng
Lặng lẽ ngồi đếm hạt bụi thời gian
Những mùa xuân để lại chút huy hoàng
Nuôi kỷ niệm của một thời vẫn nhớ
Xin hãy để buồn nằm im nhịp thở
Những đau buồn rồi xoa nhẹ trong nhau
Trang lưu bút ngày xưa vẫn đậm màu
Bóng dìu bóng đi thăm từng nỗi nhớ
Xin hãy để cho lòng mình trăn trở
Nhuộm thời gian bằng sắc lá thu về
Ta nhận ra nhau cùng khắp sơn khê
Vàng kí ức những lần thu trở lại
Xin hãy giữ tình trong tim mãi mãi
Bài thơ học trò ở lại với thời gian
Chiều thật im tâm sự với nắng vàng
Gió lay động làm bàn tay vuốt nhẹ
Bóng và em nhủ lòng nhau rất khẻ
Anh bây giờ đâu đó đã yên vui
Mớ hành trang năm cũ vẫn ngọt bùi
Em gói lại ôm vào lòng sâu thẳm.
Mỹ Trinh
Dĩ Vãng
Lâu rồi lục bát đi rong
Mang đời hạt nắng xuôi dòng trầm luân
Mùi hương của hạ ngồi gần
Bầy ve não nuột tình thân đâu rồi
Nhớ dòng lục bát lá rơi
Lên mùa nắng hạn mấy lời khô khan
Tuổi thơ giờ đã ngút ngàn
Mái trường năm cũ về ngang nỗi buồn
Hỏi lòng mình có còn thương
Tìm câu lục bát dắt đường thăm nhau
Từ em đi bỏ trăng sao
Bài thơ ở lại viết sao cũng buồn
Hỏi lòng chắc đã vấn vương
Nhặt lên cánh phượng bên đường bơ vơ
Thu về ai có còn chờ
Hay tà áo trắng bụi mờ thời gian
Tìm câu lục bát ngỡ ngàng
Ai đi qua cũng bẽ bàng người ơi!
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2011 15:13:45 bởi Mỹ Trinh >
Còn Ở Trong Thơ
Xin ở lại trong anh bài thơ nhỏ
Góc ngọt ngào của một thuở vào xuân
Xin tô đậm nét mi viền màu nhớ
Xanh biếc trời mơ sợi nắng trong ngần
Mình ở lại níu hạ hồng kỷ niệm
Chuyện tình xưa gói lại cất trong lòng
Em làm thơ mỗi chiều hoàng hôn tím
Mây ghé xuống đời trôi một dòng sông
Xin ở lại bằng thơ chờ bút mực
Như hôm nào chờ gió đưa mùa sang
Ngàn cánh phượng rải hồng lên tiềm thức
Biết mình còn quyến luyến giấc mơ tan
Xin ở lại trong em bài thơ nữa
Khao khát còn như ngày mới hôm qua
Xin thắp mãi trong tim anh ngọn lửa
Hong vần thơ của đêm lạnh nhạt nhòa
Mỹ Trinh
Còn Hạt Nhớ Này...
Còn hạt nhớ nào anh cho em
Trăng khuya chênh chếch gió ru mềm
Từ thuở xa nhau dòng thơ lạc
Em về gom chữ viết thành tên
Còn hạt nhớ này đọng rèm mi
Thẩn thơ thơ thẩn em còn đi
Giữa đêm hiu hắt tìm trao lại
Vần thơ hôm ấy mộng xanh rì
Còn hạt nhớ này đã vàng hơn
Màu trăng cổ tích gió ru hờn
Trong đêm cô độc ai còn nhớ
Có người năm cũ vết môi son
Còn hạt nhớ nào ở trong nhau
Em kể trăng nghe chuyện hôm nào
Sao anh đành vội trao người khác
Trăng rớt lệ sầu rơi xuống ao
Triệu hạt nhớ này làm sao phai
Trăng về chờ mãi trên sông dài
Mang bài thơ muộn em về bến
Chất ngập thuyền thơ sương ướt vai
Mỹ Trinh
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Trích đoạn: Phuongtim937
Tình Quê
Tình yêu ta rất mặn nồng
Yêu con sông nhỏ cánh đồng quê xưa
Yêu chiều những hạt mưa thưa
Hình như nhan sắc ta vừa bỏ quên .
Ta yêu mây trắng bồng bềnh
Chiều trôi nhè nhẹ trên nền trời xanh
Yêu sao tiếng hót trong lành
Con chim hút mật trên cành mận cao .
Yêu đồng lúa trổ rì rào
Trong cơn chướng nhẹ én chào đón xuân
Mùi hương lúa thoảng thơm lừng
Dáng cô thôn nữ ngập ngừng lối đê
Mưa rơi mỗi độ chiều về
Râm ran khúc nhạc đồng quê gợi buồn
Tiếng chim bìm bịp sau vườn
Gọi con nước lớn nghe vương vấn sầu .
Ơi ! ngày xưa cũ ta đâu
Tim ta vẫn một sắc mầu tình quê .
HL
r
Thăm em khoẻ
Về Quê
Anh về thăm lại quê xưa
Thăm cô em gái như vừa đã quên
Vẫn chiều mây trắng bồng bềnh
Vẫn như hạ cũ dưới thềm phượng rơi
Bao năm vắng bặt nụ cười
Trong về nơi ấy xa xôi mịt mờ
Anh về đồng lúa trổ thơ
Quê hương còn đó vẫn chờ người đi
Tưởng như sầu biệt chia ly
Khúc quê xanh ngát tình thi theo về
Mái nhà xưa thắm tình quê
Trăng thanh gạo trắng con đê đầu làng
Anh về chim chốc ca vang
Mẹ chờ em đợi lúa vàng ra hoa
Êm nghe gió thổi chiều tà
Tình quê tình mẹ tình xa lại gần.
Mỹ Trinh
r
Cám ơn anh HL ghé thăm em. Anh đi đâu mất tiêu...tưởng đâu anh đã nghĩ làm thơ rồi!
Rong chơi lâu nay, cũng gần thôi, hôm nay về lại nhà, vậy mà Mỹ Trinh biết trước ghé vô thăm, đáp lễ NH đến thăm VTT nha.
Nhưng khi làm xong bài hoạ xem lại không phải của Mỹ Trinh mà người Bạn(HL phía trên) cho NH xin lỗi, sẽ tìm đọc và hoạ lại bài thơ
khác của MT, cám ơn.Thân chào, chúc luôn hạnh phúc và may mắn, NH/11.
NẶNG TÌNH NƠI ĐÂU .
Cho Em một khối tình nồng .
Thả trên canh gió phiêu bồng năm xưa .
Nắng về lặng núp song thưa,
Cô đơn còn nửa, kiếp đời nở quên .
Dòng sông con nước bập bềnh.
Chở theo thương nhớ, đáp đền xuân xanh.
Về đây, chim đậu đất lành.
Cuối đời phúc hạnh, tạ lòng trời cao.
Kiếp ban ngập sũng mưa rào.
Niềm đau giặt giũ, đổi màu nghinh xuân.
Hương quê dào dạt ngọt lừng,
Buổi chiều lờ lững, cánh diều ngắm đê.
Xóm thôn khói thoảng, đợi về.
Đàn trâu nhai cỏ, miệng tê vợi buồn.
Đây là hạnh phúc miệt vườn,
Suốt đời ôm mãi quê hương quên sầu.
Tha phương cầu thực nơi đâu.
Con sông núm đất, chôn nhao nặng tình.
nguyênhoang
2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2011 11:09:01 bởi Huynhthomy >
Rong chơi lâu nay, cũng gần thôi, hôm nay về lại nhà, vậy mà Mỹ Trinh biết trước ghé vô thăm, đáp lễ NH đến thăm VTT nha.
Nhưng khi làm xong bài hoạ xem lại không phải của Mỹ Trinh mà người Bạn(HL phía trên) cho NH xin lỗi, sẽ tìm đọc và hoạ lại bài thơ
khác của MT, cám ơn.Thân chào, chúc luôn hạnh phúc và may mắn, NH/11.
Chào anh NH, MT giật mình mà vui....vì hôm nay nghe anh gọi tên cúng cơm của MT nữa. Hôm qua đọc 2 bài thơ của anh mới viết định viết chút bên trang thơ anh cho vui, nhưng hôm qua bận quá nên không làm thơ được. Bữa nay cũng rất bận anh ơi! MT sẽ cố gắng mà chưa chắc có viết hay không.. tùy cơ ứng biến nha anh. Cám ơn anh ghé thăm. Chúc đầu tuần hăng hái cho mọi công việc.
Mỹ Trinh
Dù Chỉ Là Thơ
Dù chỉ là thơ say trên dòng ảo tưởng
Đủ lạnh cơn giông tơi tả chiều tàn
Có một người về cuối ngõ lầm than
Hồn mưa ướt thơ rã vần tình tội
Dù chỉ là thơ lao đầu vào tăm tối
Tìm không ra ánh sáng của vầng trăng
Đêm ở lại mê man gọi bóng rằm
Đêm tận nguyệt hồn theo cơn gió lốc
Là những lúc cõi lòng mình đang khóc
Vụng ngôn từ thơ rơi xuống vực sâu
Mùa tháng bảy về những trận mưa ngâu
Bầy ô thướt gục đầu đau gảy cánh
Là những lúc tìm không ra ngõ ngách
Thơ lạc vần u tối với niềm riêng
Là những lúc đời đã biết ưu phiền
Rưng rưng nhặt lệ tràn tim thoi thóp
Thì anh nhé thơ dù là sương khói
Tỏa vào mây mù mịt lối đi về
Chiều hoang mang chữ nghĩa đắm u mê
Thơ cũng đủ đưa ta vào tuyệt vọng
Mỹ Trinh
Ngơ Ngẩn Dấu Buồn
Nhặt lên ngơ ngẩn dấu buồn
Trăng quên về tắm suối nguồn đã đi
Tội chim quyên khóc chia ly
Hiền khô cu đất tình si bên đồi
Ghì lưng nắng hạ đổi ngôi
Tưới mưa đồng cỏ chờ tươi lên mùa
Tiền rừng bạc biển cũng thua
Bén duyên mộc mạc tình mưa môi hồng
Anh về đón cuối dòng sông
Ru mơ đưa võng ru nồng tầm xuân
Em đi mấy cõi phù vân
Tìm trăng dâu bể hóa thân bọt bèo
Đêm qua rừng núi cheo leo
Đói tình khát mộng áo nghèo rách vai
Hương yêu hương nhớ hương say
Bơ vơ chiếc bóng ngả dài trong đêm
Tìm câu kinh ngón tay mềm
Lần nghe hạt nhớ đã mềm dấu yêu
Tình kinh phách lạc hồn xiêu
Đêm nghe mộng đói lêu nghêu bóng hình
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2011 06:57:39 bởi Mỹ Trinh >
Hôn Anh Giọt Thơ
Hôn anh bằng giọt thơ mềm
Để nghe nhung nhớ còn mềm trên môi
Mai xuân rời bỏ ngọn đồi
Hương còn ở lại thơm trôi ngọt ngào
Hôn anh bằng mộng trăng sao
Giọt thơ kết lại nghẹn ngào nhớ thương
Hôn anh mờ ảo thiên đường
Phất phơ mây gió tình vương vị tình
Hôn anh bằng trái tim trinh
Giọt sầu đọng lại bóng hình khắc sâu
Hôn anh nghìn giọt mưa ngâu
Tả tơi trăng vỡ bên cầu còn hôn
Hôn anh bằng giọt linh hồn
Gió đi thờ thẫn nụ son rã rời
Mai thu khoác áo vàng phơi
Hạ trong tim mãi chưa vơi mộng đầu
Hôn anh bằng giọt thơ sầu
Còn thương còn tiếc bể dâu chưa mòn
Hôn anh thơ ướp sắt son
Mơ kề vai ấm mơ còn miên man...
Mỹ Trinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: