Hương nhớ
Để Dành Lớn Khôn
Cho em xin một khoảng không
Cho em xin ở với lòng mình thôi
Tâm như thủy những chuyện đời
Để còn giữ lại trên môi nụ cười
Để cho hoa giữ màu tươi
Uống từ lòng đất ngọt bùi quê hương
Đơn sơ nằm góc tim thương
Để cho khôn lớn về nguồn suối trong
Cho em cất một chút hồng
Để khi mưa mãi lòng không biết buồn
Tầm thường như nước dòng sông
Không quên cội rễ thổi phồng núi non
Xin cho em cất giọt son
Còn thơm từ những mỏi mòn thời gian
Mỹ Trinh
Chỉ Cần
Chỉ cần tình nhỏ giọt thơ
Nụ tầm xuân nở bên bờ rừng xanh
Chỉ cần gió phớt qua mành
Giọt thương giọt nhớ không đành bỏ nhau
Chỉ cần pha chút ngọt ngào
Em xinh như thuở ca dao trắng hồng
Chỉ cần giọt nắng chiều đông
Lòng anh tim mở cầu vồng liêu trai
Chỉ cần mây ngả bóng dài
Tương tư nằm xuống đợi say ngọt ngào
Mỹ Trinh
Niềm Vui Ngày Chúa Nhật
Tinh hoa đọng giọt hồng chúa nhật
Nắng trẻ, mưa già, đá.. biết vui
Chia anh nụ nhớ vàng phấn nhụy
Ấm ở trong lòng mật của tim
Cho em mười ngón xuân hồng đợi
Chụm đầu hoa cỏ hát với chim
Xanh lơ non nỏn màu lá mạ
Gió rước ngày lên thở trăm miền
Nụ tình nhỏ xíu hâm tim mẹ
Nóng bỏng màu xuân đỏ bốn mùa
Đâu cần nắng hỏi mưa cau có
Lòng gọi giọt lòng chen chút đua
Chia anh nở rộ vườn tâm biếc
Những cánh hoa đời tinh khiết thơm
Tình mưa tình nắng tình trăm cõi
Tình mẹ muôn đời anh biết hôn...
Mỹ Trinh
Thơ Ơi...Thơ Ơi!
Hôm qua trầm ngâm giọt nắng
Chiều còn đọng ở trên môi
Thứ hai vẫn ngày tất bật
Thơ ơi chữ nghĩa đâu rồi ?
Tại em hay trời mưa đổ
Nghẹn lòng thơ hỏi vì sao
Giã vờ em không thèm nói
Tại em làm rớt ngọt ngào
Hôm qua mây hồng chợt tím
Gió lùa lên tóc hoàng hôn
Thơ đi tìm nhau huyền thoại
Hôm qua để lại mảnh hồn
Chiều nay em về hiu hắt
Ngâm bài thơ vỡ trên mây
Gió lùa tim em ra biển
Chờ nghe sóng vỗ ngật ngầy
Thôi em xin làm mưa đổ
sà vào biển nhớ qua anh
Bên kia bờ xanh thăm thẳm
Thơ ơi sóng vỗ mộng lành
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2012 03:14:27 bởi Mỹ Trinh >
Em Về Với Mưa
Em về hỏi nắng đi đâu
Nghiêng cành gió nói chở sầu làm mưa
Võng chờ kẻo kẹt tình đưa
Chiều phai như đã đổi mùa ra đi
Em về nắng đã biệt ly
Tím môi gió bấc hỏi gì cũng không
Sờ tim còn một giọt lòng
Thắp không đủ ấm gió ngông nghênh chiều
Em về nằm với quạnh hiu
Ướt đôi má đỏ giận chiều thôi hương
Hỏi lòng lòng vẫn còn thương
Hỏi mưa khó dễ còn đường nào qua
Em về mưa trút hiên nhà
Hỏi xuân thu hạ la cà ở đâu
Mưa trên xứ lạ dãi dầu
Em về bốn phía mưa ngâu thành dòng
Mỹ Trinh
Từ Những Mùa Mưa
Từ em mưa ghé xuống đời
Từ nghe im lặng bờ môi biết hờn
Từ trăng ướt nhẹp cô đơn
Từ nhau khép lại dỗi hờn cũng thôi
Từ em hạt tím vừa rơi
Từ thương giũ cánh hạt bơi về trời
Từ chiều lặng tiếng im hơi
Em đi giấu nhẹm nỗi bời trong tim
Từ anh bỏ lại nỗi niềm
Em ngồi ôm trọn luân phiên mưa chiều
Từ thơ gói lại chắt chiu
Bụi hồng trần đã rong rêu tội tình!
Mỹ Trinh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2012 09:21:04 bởi Huyền Băng >
Trả Lại Cho Đời
Đời còn cao thấp lợi danh
Sân si tìm chỗ giựt giành rủi may
Ta đi vác mộng lên vai
Thả mây vào gió thả ngày vào đêm
Tìm thăm một giấc ngủ mềm
Hương thơ hương nhớ bên thềm phất phơ
Tìm thăm một khoảng dại khờ
Hư danh trả lại giấc mơ hôm nào
Tìm thăm một chút ngọt ngào
Rơi quanh kỷ niệm rơi vào mông lung
Ta đi giũ áo tình chung
Trả đời danh lợi đã từng sân si
Hỏi ta đã được những gì
Có không không có diệu kỳ khói mây
Trả rồi tuổi dại thơ ngây
Ta đi vào giấc ngủ gầy không tên
Mỹ Trinh
Hạt Mưa Thấm Ướt Nỗi Buồn
Chiều nghe phố trở mình bằng những hạt mưa
Nước gõ nhẹ hạt buồn trên thềm cửa
Sờ tim mình mới hay ngọn lửa
Dập tắt ngày chìm xuống hư hao
Mưa như nói chuyện lòng từ những hôm nào
Đã thấm ướt những nỗi buồn tư lự
Mưa như khóc giùm ai mịt mù tìm câu chữ
Ráp cánh bầy chim ô thước bắt cầu
Tình Ngưu Chức ngàn năm mưa còn hiểu thấu
Mà tình người mấy thuở hiểu vì sao
Vẫn chiều đi vẫn đêm ngơ ngáo
Vẫn như mình đang mưa ướt lệ ngọt ngào
Em còn ngồi đây nghe mưa buồn hạt vỡ
Vẫn nguyện cầu Ngưu Chức nắm tay nhau
Dù chỉ một đêm lời hứa hôm nào
Ghi lại vết ngàn sau lòng nhắc nhở
Anh hãy gọi tên em bằng thì thầm hơi thở
Rót vần thơ lời trăn trở mưa đêm
Ngửa mặt lên em hứng hạt mưa mềm
Đêm ướt nhớ buồn ơi tầm tã
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2012 16:52:24 bởi Mỹ Trinh >
Tháng Tư Của Mẹ
Tháng tư để lại buồn tang tóc
Cô hồn vất vưởng biển sầu đen
Ngàn năm sóng thức ru dâu bể
Biết đến khi nào thôi bấp bênh
Biển Thái Bình Dương lòng mẹ chảy
Tìm dòng máu đỏ rứt từ tâm
Bao năm còn đó tim không ngủ
Đau giọt tình ru đợt sóng ngầm
Ngóng tận phương trời xa mù xa
Đứa con trên biển hồn không nhà
Đứa con khập khểnh mua vinh nhục
Còn đứa ở nhà ngạo nghễ ca
Bài ca tháng tư lòng mẹ nát
Chia làm trăm ngã đón tang thương
Sanh con mỗi đứa lòng đã khác
Trớ trêu tim mẹ chữ vô thường
Tháng tư để lại màu tang trắng
Chôn cha xuống vực đã chìm sâu
Ầm vào khoảng lặng lời cay đắng
Dòng máu da vàng của tôi đâu
Mỹ Trinh
Lặng Thinh Với Gió
Tôi trở lại một thời tìm không thấy
Thế giới nào xa lạ chưa từng quen
Những khuôn mặt hao hao dường đâu đó
Lòng lạnh tanh ngõ vắng bên vệ đường
Cũng lối này đường đi qua cầu gió
Cuốn thời gian trên dòng tóc hương xưa
Cũng lối này mùi thân quen cây cỏ
Lặng hồn nghe trăm ngọn gió trêu đùa
Tôi còn về ngồi xuống ôn kỷ niệm
Của hôm nào còn đọng giọt trong tim
Trăm hời hợt gió đi rồi gió đến
Gió làm sao hiểu được những nỗi niềm
Mỹ Trinh
Gửi Người Chân Mây
Buộc vào cánh gió dập dìu
Gửi qua bên ấy buồn thiu thỉu lòng
Vẫn mong bên ấy trời hồng
Gói thơm tình khúc gói nồng ước mơ
Gửi người một chút ngu ngơ
Chiết hương trong nắng cho thơ ấm lòng
Gửi người lời gió hát rong
Ru thương ở lại ru lòng vẫn thương
Gửi người một chút mộng thường
Vẫn câu thơ cũ mà vương vấn hoài
Vẫn chờ vẫn đợi cùng ai
Lên non xuống núi chạm vai hẹn hò
Gửi người nắn nót chữ mơ
Tô xanh hy vọng còn ngờ tin yêu
Gửi người một giọt nắng chiều
Hoàng hôn chao động cô liêu trở mùa
Gửi người một chút hương xưa
Xôn xao gió hát mây đùa hơi xuân
Mỹ Trinh
Sóng Ơi Mấy Kiếp Tình Cờ
Ỡm ờ sóng vỗ bờ ngoan
Lăn tăn hồn cát môi tràn môi ngon
Thoảng trong mây nụ cười dòn
Phồng xuân ưởn ngực thơm son trăng hồng
Giả vờ trộm một nụ hôn
Phơi nghiêng áo gió vai trần đón xuân
Rì rào sóng vỗ lâng lâng
Hôn em bờ cõi cũng cần vuôt ve
Ỡm ờ trăng thả hồn mê
Lên bờ cát mịn nơi về cõi mơ
Sóng ơi mấy kiếp tình cờ
Vẫn như chưa đủ mà chờ đợi nhau
Mỹ Trinh
Anh Hãy Là Mặt Trời Soi Em Những Hừng Đông
Anh yêu ơi
Hãy cứ là nắng từ những hừng đông
Về gọi em xuyên qua khe cửa hở
Sau đêm dài lòng em lại mở
Về hướng mặt trời soi sáng những vùng đêm
Anh yêu ơi
Hãy cứ là gió trổi lên ngàn cung điệu
Hát mùa xuân trên biển sóng dập dồn
Hãy mở cửa linh hồn
Cho hơi thở thổi phồng hong bờ ngực ấm
Anh yêu ơi
Hãy cứ ngọt ngào như chim ca buổi sáng
Nơi có em thức dậy đón cuộc đời
Hãy để cho lòng mình chơi vơi
Mênh mông giữa muôn trùng ngày hạnh ngộ
Anh yêu ơi
Hãy cứ thì thầm như lời sóng vỗ
Ru ngàn năm yêu thương mãi còn chờ
Và hãy cứ tình cờ
Và hãy cứ ngu ngơ như đời chưa vướng bụi
Anh yêu ơi
Hãy là mặt trời soi em miền rừng núi
Lá đâm chồi xanh hoa hé nụ xuân rồi
Hãy cứ như tình đã lên ngôi
Mình đã đưa nhau về đỉnh trời xanh nắng
Mỹ Trinh
Quê Hương Còn Ở Trong Tim
Tình em đó miên man dòng tiềm thức
Dòng máu quê hương từ thuở đậm đà
Đi xa mãi mà lòng còn ở đó
Kề bên cha bên mẹ chẳng hề xa
Tình em đó dẫu cuộc đời muôn ngã
Vẫn tìm về ký ức những con đường
Anh về đâu cũng nghe tiếng nhớ thương
Em về đâu tình vẫn còn ghi nét
Trăng mười sáu tròn trong tim hẹn ước
Khát khao về thăm lại bến bờ xưa
Có đồng xanh có gió mát đong đưa
Có bóng cây đa che đầu trưa nắng
Có anh và em chia nhau ngọt đắng
Kể câu chuyện đời tựa như giấc mơ
Cứ tưởng xa nhau là đã bơ vơ
Tim em ấm mỗi lần chiều rơi nắng
Mỗi lần nghĩ về anh chìm khoảng lặng
Kỷ niệm về in rõ mắt môi ai
Quê hương em còn ở lại tháng ngày
Ôm vào giấc em say dòng thơ nhớ
Mỹ Trinh
Bằng LỜi Ru Của Mẹ
Anh ru em bằng lời ru của mẹ hiền
Ngọt ngào thống khổ đã triền miên
Nhớ mẹ người ơi xuân thu tận
Những chiều Đông lạnh gió ngoài hiên
Anh ru em bằng lời ru trái tim
Có giọt máu chờ nung dòng sữa ấm
Màu dấu tích tình yêu rất đậm
Em cho anh mượn mẹ đỡ cút côi
Anh ru em bằng lời ru yêu thương
Ca dao hát trên đồng khô nắng cháy
Mà vẫn còn đây tình thân ái
Như trực chờ tắm mát những trận mưa
Lời của anh ru từ những sớm về trưa
Chiều về tối em mang vào chăn nệm gối
Như lời thì thầm trong đêm tối
Rót giọt bình yên trên muôn cõi xa gần
Anh nhớ ru hoài ru mãi mùa tình thân
Trăng mười bảy khuyết dần nhưng vẫn sáng
Trăng dắt em về bờ xuân bàng bạt
Từng nỗi âu lo tan loãng màu vàng
Anh hãy ru cho mùa yêu long lanh đôi mắt mẹ
Những giọt buồn làm ướt mấy nụ hôn
Mằn mặn môi em mà ngọt dỗi hờn
Mẹ vẫn đó nguyện cầu những đứa con hạnh phúc
Mỹ Trinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: