Hương nhớ
Vòng Tay Của Mẹ
Đêm tối mịt biển lòng dậy sóng
Hay là đêm cuồng vọng chìm sâu
Cây đèn biển rọi ánh sầu
Làm sao sáng nổi tinh cầu khổ đau
Này là đêm đã vào cõi tận
Kia là tình xa khuất về đâu
Biển đời là những bể dâu
Sáng làm sao đủ nguyện cầu chưa yên
Này là Mẹ ưu phiền chưa dứt
Sanh con ra hạnh phúc mong manh
Da thịt nào có hôi tanh
Mà Đen Vàng Trắng nỡ đành khinh khi
Này Cha hỡi chia ly tình đất
Ba bảy năm cầu khẩn ơn trên
Bình an nam bắc gọi tên
Mẹ về ôm đại dương bềnh bồng xanh
Mỹ Trinh
Phố Buồn
Một ngày xuống phố buồn thiu
Lưa thưa hạt trời rỉ rã
Người tiễn người mây khói tỏa
Lạnh màu tang tóc chia ly
Phố buồn ai ca điệu lý
Kỷ niệm là chút mong manh
Một ngày phố xưa thôi nắng
Trả về hạt bụi cũng đành
Em đi lòng vẫn tìm về
Mông lung con đường mờ dấu
Phố tình nhân dường hiểu thấu
Ngậm ngùi mưa khóc tình ngâu
Mai em đi tình ở lại
Phố nhớ rồi sẽ quên tên
Hạt ngâu cuối nguồn về bến
Đôi dòng đôi ngã quê hương
Mỹ Trinh
Lạc Mùa Tháng 5
Tháng 5 giờ đã quên mùa cũ
Hạ hững hờ bay lạc vào mây
Chim không cội nhớ tình không bến
Gió quét mùa đi dưới hàng cây
Tháng 5 còn lạnh đời viễn xứ
Nắng khuất lưng trời bóng chân như
Thăng trầm mấy đổi nhân tình mỏng
Thế sự dầy lên dập nát nhừ
Tháng 5 mặc kệ mùa nóng lạnh
Ta về hóng gió thả vầng trăng
Nghiêng lên triền núi cười kha khả
Có lạ gì đâu nét cỗi cằn
Có lạ gì đâu cõi mộng hề
Thằng con viễn xứ đã xa quê
Đảo điên tích sự càn khôn rối
Đạo đời phi nghĩa cõi u mê
Mỹ Trinh
Giọt Nắng Thu Nào Reo Dưới Chân
Em đi khuất nắng bờ vọng tưởng
Còn ngỡ bình yên của những chiều
Giấc mơ khép lại như ngày đã
Đóng cửa hoàng hôn đêm chắt chiu
Em đi từ những bước chân hoang
Im ru qua cửa vườn địa đàng
Để lại con tim chìm khoảng lặng
Để lại tình yêu mảnh khăn tang
Em đi mang hết tình thơ cũ
Thắp nắng về vui với gió thu
Mưa anh thôi nhé mười năm đã
Tiếc nữa làm chi khói sương mù
Anh đi để lại dòng chữ viết
Thêm giọt môi hồng nợ chửa vơi
Anh đi mà chữ còn tha thiết
Mấy cõi trầm luân một tuyệt vời
Anh đi thả bóng dài bờ cỏ
Mấy mùa thu lá nắng chưa phai
Chiều em lượm chữ vàng xanh đỏ
Thấy nắng reo vui dưới gót hài
Mỹ Trinh
Thầm Kín Dịu Dàng
Cũng may mà em giữ lòng dịu dàng
Trời mưa mãi cũng bẽ bàng trời đất
Giận một đời mà tim thơ say ngất
Chữ vướng vào lòng ngực nở hoa thơ
Cũng may mà trời mưa anh đứng đợi
Quán nắng ngày nào đậm hương cà phê
Nắng ở trong lòng đôi khi rất trễ
Anh ở trong tim lìm lịm quanh đời
Biết có khi nào đường đi không tới
Hay vẫn còn may mắn những giấc mơ
Gió chở mây về không gian đòi thở
Triệu giọt sinh linh sống dậy hẹn hò
Cũng may mà dịu dàng em thầm kín
Chen vào đêm vào đôi mắt xốn xang
Đã biết tại anh và biết ngỡ ngàng
Đêm nuốt hết mộng tàn em chưa ngủ
Mỹ Trinh
Cố Nhân Rồi Sao!?
Hình như mình đã cố nhân
Gọi nhau trăm nẻo đường trần xa xôi
Phải chăng mình đã xa rồi
Thiên thu tìm bóng hôn môi bóng mình
Từ em nắng hết lung linh
Xuân qua hạ mất thấy mình tàn phai
Từ anh men rượu tìm say
Cố nhân ơi hỡi đường dài về đâu
Một mình mấy bể nương dâu
Mồng tơi rã tím dãi dầu gió sương
Hỏi mình mình vẫn còn thương
Qua cầu cay đắng đoạn trường không nhau
Mỹ Trinh
Thẫn Thờ Môi Tím
Em đã ngủ suốt mùa xuân rồi đấy
Vẫn im lìm không tiếng cũng không hơi
Anh đi đâu mà ghép mộng tuyệt vời
Quên lối cũ em chơi vơi huyễn mộng
Em đã thức một mình đầy khoảng trống
Giọt tình thơ tìm nắng ấm ban mai
Anh ở đâu có đếm tháng ngày dài
Người em gái của ngày xưa thơ mộng
Có phải anh miền lãng du gió lộng
Bên triền mơ lữ khách ngắm dòng sông
Dường như anh cứ để hoài em ngủ
Đã trăm năm trong rừng thẳm mùa đông
Anh về chưa rót giọt hồng vào hạ
Chữ em sang từ ngõ vắng không người
Ngơ ngác đứng chờ anh sân trường cũ
Phượng đầy hoa trên lối vắng chờ rơi
Lại một mùa chia ly nữa người ơi
Làm sao kể vụn rời thương kỷ niệm
Em thức dậy thẫn thờ lên môi tím
Tìm quanh đây nụ chín giọt môi mềm
Mỹ Trinh
Còn Chờ Nhau
Anh chờ em nhé ngày về
Ngàn con mắt nắng pha lê nhạt nhòa
Tặng đời một chút xa hoa
Hứng thêm chút nợ để mà có nhau
Để còn yêu dấu ngọt ngào
Chia chút cay đắng vẽ màu thời gian
Tặng nhau trăng gió mây ngàn
Lau khô hạt lệ cho nàng cho anh
Chờ nhau từ thuở tóc xanh
Vẫn còn nửa kiếp tô vành môi thơm
Thời gian khóa móc dỗi hờn
Cho em vẽ lại chữ son sắc hồng
Chờ em anh nhé ru nồng
Bút thơ mực tím trải lòng phơi tim
Nắng lên mưa giấu nỗi niềm
Thương yêu ngồi xuống lặng im sụt sùi
Mỹ Trinh
Nợ Thi Nhân
Kiếp thi nhân là một đời mang nợ
Níu gió mây lờ lững góc trời xa
Kết yêu đương lời huyễn mộng thật thà
Là mưa nắng chợt về không ai biết
Em nợ anh hạt sương khuya tinh khiết
Đêm đi rồi để lại hàng mi cay
Dò dẫm đi quên cả tháng cùng gày
Hồn thơ thẩn lang thang tìm ảo vọng
Mình nợ nhau mênh mông từng khoảng trống
Réo hồn thơ ráp chữ đã triệu lần
Vẫn như đời chưa bao giờ đủ thấm
Cát bụi trầm luân dâu bể tuyệt vời
Anh nợ em những vầng trăng khuyết vội
Chăm chút cả đời vẽ lại vành môi
Anh còn đó vẽ đời nhau bàng bạt
Chấm phá muôn lần tô nét mờ phai
Mỹ Trinh
Thơ Anh Từ Những Ngón Tay
Em uống thơ anh từ
những ngón tay
Anh hạ bút
vạn thành sầu nghiêng ngã
Con vạc ăn đêm nằm nghe gió thả
Những vần thơ chảy xuống
thịt da mềm
Thơ no lòng
như mùa sông nước lớn
Chảy ngọt dòng
huyễn mộng
đến
ngàn năm
Không phải mùa trăng
tim vẫn tròn rằm
Như lễ hội đăng hoa dây
tình ái
Lời thơ anh
đẹp như cung đàn khảy
Réo hồn mê từ những
kiếp đi hoang
Chỉ lời thơ tim
xao động
bàng hoàng
Vết tình sử ghi thêm ngày
hạnh phúc
Mỹ Trinh
Phút Của Thơ
Đâu cần biết mai này đời được mất
Phút của thơ ghi dấu đến ngàn năm
Cổ tích về chờ đợi những mùa thăm
Giở trang sách tình vẫn nằm mềm nhủn
Đâu cần biết những đêm tìm giấc ngủ
Nắng thập thò mở cửa ở trên mây
Đêm ra đi bỏ lại những hao gầy
Nhập hồn phách vào giọt sương tan mất
Là những lúc em tìm anh lay lắc
Ngọn gió hạ hồng nung trái tim côi
Là những lúc tình vô tận lên ngôi
Ngăn tiếng nấc em nuốt dòng nhung nhớ
Là những lúc anh tìm em trăn trở
Khao khát ngọt ngào khao khát hôn mê
Là những lúc tim loạn nhịp đường về
Tình quỵ xuống ôm vòng tay mưa gió
Đâu cần biết ngày kia làm thân cỏ
Chờ gió lùa man mác những nụ hôn
Còn mãi trong nhau phút thơ say đắm
Còn mãi trong nhau vần chữ lịm hồn
Mỹ Trinh
Gửi Anh Từ Những Giấc Mơ
Em đã ngủ vùi trong những cơn mơ
Mưa tầm tã góc mơ từ một thuở
Từ cát bụi mang vào đời trăn trở
Thức dậy rồi chỉ vắng vẻ buồn tênh
Em tìm anh từ giọt nắng bồng bềnh
Của buổi sáng hương mơ còn phảng phất
Dụi mắt nhìn anh dòng thơ chất ngất
Anh của em một thuở đã xa rồi
Thả nỗi buồn theo nước dòng sông trôi
Chiếc thuyền giấy mong manh tình em đó
Trôi về bên kia biết còn hay vỡ
Những giấc mơ rồi tan rã nơi nào
Thơ của em gửi dòng nhớ nao nao
Mùa hạ cũ về hồng miền ký ức
Gửi cho anh hoài niệm còn ray rứt
Quê hương mình còn đó vẫn chờ nhau
Mỹ Trinh
Mất Còn
Mười bảy ngàn người màn trời chiếu đất
Reggio Emilia đổ nát điêu tàn
Hằng triệu người hoang mang sợ hải
Chẳng biết bao giờ lồng nham thạch nằm yên
Những khuôn mặt bơ phờ quỳ cầu nguyện
Chỉ có trời mới giúp được chúng sinh
Đau đớn thay một kiếp làm người
Trong phút chốc nát tan thành tro bụi
Người tử biệt người sinh ly buồn tủi
Có thể nào ngờ số mệnh đau thương
Cùng phận người tim tôi dòng thổn thức
Những mất còn ý nghĩa phút bên nhau
Hãy sống vui giữ nét đẹp hôm nào
Ngày mai đến thế nào không ai biết
Hãy cho nhau cảm tình thân thiết
Tặng nụ cười tươi... mai còn mất cũng đành!
Mỹ Trinh
Cảm xúc vào những ngày động đất ở vùng miền bắc Ý Đại Lơi. Thật gần nơi tôi sống.
BÌNH AN QUA CẦU
Em ơi...
Nghe tin động đất bên em
Kinh hồn thơ dại nát tim thơ tình
Gửi em bình yên câu kinh
Tặng em chăn ấm thơm xinh ngọt về
Ông Bà Trời Phật Chúa che
Màn trời chiếu đất vỉa hè tạm dung
Mẹ cha em chị anh chung
Cháu con bè bạn người dưng sinh tồn
Lá lành lá rách cháo cơm
Lòng nhiều của ít còn hơn bạc vàng
Trần gian cũng có thiên đàng
Từ tâm thiện nguyện bình an qua cầu
Lòng em biển mộng trăng sao
Hồn em thơ suối nhạc đào nguyên sinh
Tình em thơ ngây quê mình
Tha phương cầu thực thêm tình Việt Nam
Thắc lưng buộc bụng hiền ngoan
Ngược xuôi cứu giúp vấn an chia sầu
Miếng khi đói gói no trao
Hơn tình hơn nghĩa hơn màu mè quen
Nghe tin động đất bên em
Kinh hồn thơ dại nát tim thơ tình
Gửi em bình yên câu kinh
Tặng em chăn ấm thơm xinh ngọt về...
Em ơi...
MD.06/01/12
Luân Tâm
Thương tặng em Mỹ Trinh
***Xin cùng thương cảm xẻ chia khổ đau an ủi những nạn nhân của trận động đất ngày 20/05/12 tại Miền Bắc nước Ý Italia .Xin chân thành câu nguyện vong linh những nạn nhân bị vong mạng quá đau đớn kinh hoàng bất ngờ trong thiên tai sớm được siêu thoát nơi cõi Vĩnh Hằng !
Lên Ngôi Tình Mộng
Tình đã lên ngôi trăng vàng đưa lối
Mơ về ôm giấc ngủ đã bao giờ
Hâm chăn gối miền chiêm bao ngan ngát
Chữ tìm thơ vẽ rực bức tranh đời
Anh tìm em đi qua miền thương nhớ
Hứng gót chân trần mỗi bước nở nụ sen
Anh gặp em vướng dây tao ngộ
Trăng không trăng mơ biết thắp đèn
Em ở đó chờ mơ vùng biển lạ
Sóng vỗ bờ ôm ghềnh đá nâng niu
Thơ tìm chữ căng gió thả diều
Em tìm anh trong biển xanh xanh ngát
Ơi thơ em ru chiều tím mát
Ơi thơ nhau trong vắt suối từ
Ơi nghe tim nhịp lần tiền kiếp
Ơi tình về bên góc tương tư
Mỹ Trinh
Khúc Đàn Thương
Ai lệ khô ai người hờ hững
Có phải anh người giấu hạt lòng
Mười ngón tay nào về dỗ mộng
Mười ngón tay nào vụng dại đau
Mùa nào chưa hạ chưa về nắng
Thu chớm vội vàng em về đâu
Mùa yêu chưa chín mùa đau chín
Phố phường thành thị đã mưa ngâu
Đàn lên anh nhé khúc đàn thương
Mười ngón rung rung mấy đoạn trường
Không cung đàn nắng mùa đi ngược
Thu thức dậy rồi thu ướt sương
Mỹ Trinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: