Hương nhớ
Lạc Dòng Mê Khúc
Người về hâm lại dòng mê khúc
Soi nắng chiều rơi giọt thủy chung
Như tranh thủy mặc long lanh quá
Mà phím đàn rơi cuộn tơ chùng
Em về hâm lại dòng dĩ vãng
Từ những kiếp nào biết mơ hoang
Đêm không trăng nữa tìm không thấy
Chập chờn tim vỗ giấc thiên đàng
Lặng thinh bốn cõi thương về nhớ
Chăn gối mệt nhoài ru với thơ
Đêm im lìm quá mông lung quá
Hay bởi vì em quên giấc mơ
Đêm đi hờ hợt theo định mệnh
Tim nằm rỉ máu dưới lằn tên
Trăm năm biết có về lần nữa
Mấy kiếp phù hoa lạc mộng mềm
Mỹ Trinh
Em Còn Còn Mãi
Em còn làm bạn với thơ
Còn nghe biển sóng dập bờ
Còn nghe cõi lòng xao xuyến
Lắng hồn tìm những giấc mơ
Em còn làm bạn với trăng
Tẩm thơm hương áo chị Hằng
Còn gieo hạt lòng tha thiết
Còn ngờ hoa hội đèn giăng
Em còn làm bạn với mây
Phù du thả mộng bay đầy
Dịu dàng vén thân nhường nắng
Dịu dàng gió lướt hàng cây
Em còn làm bạn với sương
Hạt tình trong vắt yêu đương
Chờ tan vào anh vạt nắng
Chờ tan vào nghĩa vô thường
Em còn làm bạn với mưa
Bồng bềnh đi sớm về trưa
Tưới yêu thương lên bờ cỏ
Bằng lời của gió đong đưa
Em còn làm bạn với thơ
Còn nghe biển sóng dập bờ
Còn nghe cõi lòng xao xuyến
Lắng hồn tìm những giấc mơ
Mỹ Trinh
Trích đoạn: LuânTâm
Mất Còn
Mười bảy ngàn người màn trời chiếu đất
Reggio Emilia đổ nát điêu tàn
Hằng triệu người hoang mang sợ hải
Chẳng biết bao giờ lồng nham thạch nằm yên
Những khuôn mặt bơ phờ quỳ cầu nguyện
Chỉ có trời mới giúp được chúng sinh
Đau đớn thay một kiếp làm người
Trong phút chốc nát tan thành tro bụi
Người tử biệt người sinh ly buồn tủi
Có thể nào ngờ số mệnh đau thương
Cùng phận người tim tôi dòng thổn thức
Những mất còn ý nghĩa phút bên nhau
Hãy sống vui giữ nét đẹp hôm nào
Ngày mai đến thế nào không ai biết
Hãy cho nhau cảm tình thân thiết
Tặng nụ cười tươi... mai còn mất cũng đành!
Mỹ Trinh
Cảm xúc vào những ngày động đất ở vùng miền bắc Ý Đại Lơi. Thật gần nơi tôi sống.
BÌNH AN QUA CẦU
Em ơi...
Nghe tin động đất bên em
Kinh hồn thơ dại nát tim thơ tình
Gửi em bình yên câu kinh
Tặng em chăn ấm thơm xinh ngọt về
Ông Bà Trời Phật Chúa che
Màn trời chiếu đất vỉa hè tạm dung
Mẹ cha em chị anh chung
Cháu con bè bạn người dưng sinh tồn
Lá lành lá rách cháo cơm
Lòng nhiều của ít còn hơn bạc vàng
Trần gian cũng có thiên đàng
Từ tâm thiện nguyện bình an qua cầu
Lòng em biển mộng trăng sao
Hồn em thơ suối nhạc đào nguyên sinh
Tình em thơ ngây quê mình
Tha phương cầu thực thêm tình Việt Nam
Thắc lưng buộc bụng hiền ngoan
Ngược xuôi cứu giúp vấn an chia sầu
Miếng khi đói gói no trao
Hơn tình hơn nghĩa hơn màu mè quen
Nghe tin động đất bên em
Kinh hồn thơ dại nát tim thơ tình
Gửi em bình yên câu kinh
Tặng em chăn ấm thơm xinh ngọt về...
Em ơi...
MD.06/01/12
Luân Tâm
Thương tặng em Mỹ Trinh
***Xin cùng thương cảm xẻ chia khổ đau an ủi những nạn nhân của trận động đất ngày 20/05/12 tại Miền Bắc nước Ý Italia .Xin chân thành câu nguyện vong linh những nạn nhân bị vong mạng quá đau đớn kinh hoàng bất ngờ trong thiên tai sớm được siêu thoát nơi cõi Vĩnh Hằng !
Nối Vòng Tử Sinh
Cảm ơn chia sẻ âu lo
Thương người như thể thương cho thân mình
Non cao biển thẳm cũng tình
Cùng em thế giới cầu kinh an bình
Nối vòng tay lớn tử sinh
Chia buồn xẻ khổ đẹp xinh dâng đời
Máu về tim sống anh ơi
Năm châu bốn bể tuyệt vời tình thương
Nối nhau mấy khúc đoạn trường
Cho lành lành những vết thương cuộc đời
Cảm ơn tâm ý ngõ lời
Sông thương chảy ngọt tình mời nhau thơm
Cho nhau đồng điệu sinh tồn
Nơi nuôi ta sống tạ ơn quê người
Em còn một giọt máu tươi
Cũng xin đền đáp nụ cười đồng hương
Mỹ Trinh
Cám ơn anh Tâm chia sẻ với nước Ý Đại Lợi của em và cầu nguyện bằng bài thơ "BÌNH AN QUA CẦU" thật ý nghĩa và nhân từ.
Ta ra nương gió đại ngàn,
Hú lên lanh-lảnh vô-vàn thương Em...
(Thơ Chân-Trời-Chân-Mây)
********
Mây Tượng Hình Tim
Bên kia gió núi về thăm suối
Ngọt một trần gian mấy cõi hồng
Bên đây nước cuộn dòng lữ thứ
Chảy về quê cũ hát với sông
Anh ở chân trời em chân mây
Gặp nhau tròn kiếp gió mưa đầy
Ngàn năm cổ tích trời mây đã
Chung dòng hệ lụy chung đắp xây
Mai suối về nguồn chung hương nhớ
Trời mây và cả biển tình thơ
Em như dòng nước trôi mê khúc
Tìm anh nguồn cuối đổ niềm mơ
Mai anh dời bước mùa chinh chiến
Mơ im thin thít ngủ triền miên
Không ai lau lệ không ai dỗ
Là những mùa thu lá ngập triền
Bên em gió núi về khe khẽ
Có phải anh về gót chân mây
Giọng anh lanh lảnh thương em quá
Mây tượng hình tim mộng thắp đầy
Mỹ Trinh
Nỗi Buồn Ai Cũng Giống Nhau
Có người thì lên tiếng
Có người thì lặng thinh
Nỗi buồn đâu gì khác
Giống nhau cái u minh
Có khi thành tiếng khóc
Có khi nén vào lòng
Âm thầm làm khúc gỗ
Đâu ai biết bão giông
Ngày nắng lên mưa xuống
Ngày chỉ có còn ăn
Dồn buồn vào nuốt hết
Bụng no mớ cỗi cằn
Lỗi mình thua mình chịu
Không học xảo với đời
Mua vài trăm mặt nạ
Chờ nắng hồng ra phơi
Tội mình ngu như hến
Không chuốc chữ ba hoa
Không dàn mưu dựng kế
Binh mã rợp chiều tà
Trận tàn rồi mỏi mệt
Đêm tối với tha ma
Khù khờ nghe trí não
Mập mờ chuyện gần xa
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2012 18:22:02 bởi Mỹ Trinh >
Giọt Tình Tôi Gửi Vào Thơ
Tôi đem giọt nắng làm thơ
Giọt tình làm chữ giọt khờ làm mây
Bâng quơ ghép chữ lại đầy
Đời khi buồn lắm lúc gầy nỗi đau
Tôi mơ làm giọt ngọt ngào
Cho thơ ngan ngát đi vào tuổi xuân
Tôi đem giọt mật trong ngần
Nếm mùa chữ chín bình an quên đời
Mang ngày thả nắng đi chơi
Chở đêm theo gió lưng trời cũng thơ
Giọt nào cũng tẩm vị mơ
Tranh huyền thoại ngủ mộng hờ chiêm bao
Biển xanh sóng vỗ rì rào
Trăng thi nhân mở cửa nao nao lòng
Ngủ rồi thơ vẫn phập phồng
Ngủ rồi mà chữ réo lòng gọi nhau
Thức rồi mộng đã qua mau
Giọt thương giọt nhớ đủ màu chờ nghe
Xa xôi quê nắng gọi hè
Mùa hoa phượng đỏ bầy ve gọi sầu
Giật mình mới thấy tôi đâu
Thân thương nửa trái địa cầu bờ xa
Mờ sương không thấy mái nhà
Tôi thả giọt nắng la đà tìm thăm
Mẹ cha bè bạn gọi thầm
Anh em hàng xóm giọt cần có nhau
Mỹ Trinh
Thương Những Mùa Xưa
Ở bên kia trời cách đại dương
Có người còn thức giữa đêm trường
Mang tiếng lòng ghép vào đôi chữ
Gửi xa xăm thời đã vấn vương
Chạnh lòng ai thức nửa kiếp người
Tìm say mộng ảo mấy chơi vơi
Tìm dĩ vãng vàng theo năm tháng
Tìm yêu thương quảy nặng gánh đời
Tìm quên nhớ mấy lần quẩn trí
Thấy ngọt ngào còn ở quanh đây
Thì người hỡi làm sao chối bỏ
Trăng còn non trăng cũng về đầy
Tim thi nhân thơ trào bể ái
Tình vẫn hoài đẩm giọt bi ai
Trong hư vô tình về thoi thóp
Chữ yêu đương xây mộ tù đày
Tôi nín thở ngồi nghe tim đập
Nghe tiếng lòng rưng rức trên mi
Tội mùa xưa vàng theo thu lá
Rồi những Đông tôi lại ôm ghì
Mỹ Trinh
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Thương Những Mùa Xưa
Ở bên kia trời cách đại dương
Có người còn thức giữa đêm trường
Mang tiếng lòng ghép vào đôi chữ
Gửi xa xăm thời đã vấn vương
Chạnh lòng ai thức nửa kiếp người
Tìm say mộng ảo mấy chơi vơi
Tìm dĩ vãng vàng theo năm tháng
Tìm yêu thương quảy nặng gánh đời
Tìm quên nhớ mấy lần quẩn trí
Thấy ngọt ngào còn ở quanh đây
Thì người hỡi làm sao chối bỏ
Trăng còn non trăng cũng về đầy
Tim thi nhân thơ trào bể ái
Tình vẫn hoài đẩm giọt bi ai
Trong hư vô tình về thoi thóp
Chữ yêu đương xây mộ tù đày
Tôi nín thở ngồi nghe tim đập
Nghe tiếng lòng rưng rức trên mi
Tội mùa xưa vàng theo thu lá
Rồi những Đông tôi lại ôm ghì
Mỹ Trinh
Vẫn còn lưu luyến Mây Hồng...
Vẫn còn nhớ mãi Vườn Hồng ngày Xưa...
( nghe tin động đất bên Mỹ Trinh... tự nhiên Tình lo lắng nhớ Mỹ Trinh...cầu nguyện Mỹ Trinh và Gia Đình bình an nhiều... )
Vẫn còn lưu luyến Mây Hồng...
Vẫn còn nhớ mãi Vườn Hồng ngày Xưa...
( nghe tin động đất bên Mỹ Trinh... tự nhiên Tình lo lắng nhớ Mỹ Trinh...cầu nguyện Mỹ Trinh và Gia Đình bình an nhiều... )
Cám ơn TTT còn nhớ tới người cũ xì của thuở mây hồng. Cám ơn đã ghé thăm và chia xẻ. Chúc bạn vui!
Mỹ Trinh
Khi Bóng Tôi Khuất Con Đồi Gió
Mai xa rồi nợ anh còn ở lại
Khoảng lặng ngồi thờ thẩn với suy tư
Mưa bong bóng phập phồng trôi qua cửa
Chiều âm u nắng ngủ dưới sương mù
Mai xa rồi nợ anh bao giờ trả
Hết kiếp này gánh nặng vậy sao anh
Dù lòng tôi đã dường như nguội lạnh
Vẫn chiều về đè nặng bóng vai gầy
Hay có lẽ tình tôi lần mệt mỏi
Lỡ lầm nhiều nên chán nản vậy thôi
Tình đã như ngọn đèn khuya le lói
Gần được đâu mà xa đã bồi hồi
Mình đã xa bao lần rồi anh nhỉ
Sao còn buồn sân ga cuối tiễn đưa
Mà thôi nhé cứ xin nhau đừng tiễn
Giấu ưu tư cho mắt lệ đừng nhòa
Mai tôi đi bóng khuất con đồi gió
Cất hết vào lòng món nợ chưa vơi
Nếu những chiều mưa hoài mưa không dứt
Hãy xem như mình trả nợ nhau rồi
Mỹ Trinh
Tiếc Thương Kỷ Niệm
Những kỷ niệm của thời xưa ấy
Một thoáng hoàng hôn ngả bóng chiều
Âm còn vọng dư hương đâu đó
Cho chiều rơi ngọn gió buồn hiu
Anh có đếm nếp nhăn trên tuổi
Pha màu mây lên tóc chiều sương
Anh có nghe gió choàng ôm núi
Sợ chiều đi nắng bỏ quên đường
Bỏ lại hết vàng son một thuở
Như hạ tàn chìm góc thu mưa
Như lá bỏ cây về cội nhớ
Như chúng mình bấu víu tình xưa
Níu kỷ niệm về nghe thương tiếc
Từ hôm qua buồn biết thì thầm
Từ hôm em quên mùa chải tóc
Từ hồn nhiên sóng vỗ thăng trầm
Anh có tô giùm em màu nhớ
Màu hạ nồng trong những giấc mơ
Em còn vẽ mây hoàng hôn tím
Mùi học trò trên giấy làm thơ
Mỹ Trinh
Cô giáo say sưa đứng đọc bài...
cả lớp ai đều ... lo viết bài...
chỉ có anh, em... cười thoải mái...
về nhà anh nhớ... nụ cười dai...

[sm=rollin.gif][sm=rollin.gif][sm=phone.gif][sm=phone2.gif][sm=n_artist.gif]
Rừng cấm
Anh sẽ về sưởi ấm mảnh tình chung
Hòa nhịp thở ung dung mình sánh bước
Rót hồn em hóa mây trắng chập chùng
Trên thung lũng ta bắt cầu mộng ước!
Sao đan Tơ hồng cháy rụi lấy gì đan? Rát mảnh tim son bước dặm ngàn. Vẩy nhị hoa tình chờ phát tán Chăm đài nụ ái dõi bay lan. Mùa xuân lá trúc reo cung nhạc Tiết hạ lòng ta dạo khúc đàn. Thắp lửa thu đông mưa gió tạt Ôi đời lẩn lộn giữa khôn- gian!!! 08.06.12
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: