Hương nhớ
Bên Dòng Sông Dĩ Vãng
Bên dòng sông anh hãy là cánh gió
Chở ráng chiều tìm dĩ vãng ngày xưa
Chỗ hẹn cũ mùa thương hoa sữa
Nụ hôn đầu khắc vết để trong tim
Sông về biển anh hãy là cánh chim
Mang kỷ niệm buồn hoài trên lưng gió
Miền yêu xưa xác xơ hồn cỏ dại
Thì tình yêu đâu phải chỉ hẹn hò
Anh cứ mãi là gió chở mây em
Chiều rất cũ bỏ em ngồi miền nhớ
Chiều của anh lời yêu bỡ ngỡ
Gió sục sùi rũ cánh bên dòng sông
Thì ở đâu ở đâu anh nhỉ
Những niềm vui tản mạn biết ra đi
Biển hay sông cũng chừng ấy chia ly
Chim theo gió, gió đưa chim xa hút
Chỉ có người ở lại đau hư thật
Vô vọng chiều thơ khóc nắng vào Đông
Những lời yêu giấu kín ở cõi lòng
Giờ đã muộn nói ra không còn kịp
Giờ đã đau ôm vần thơ ngủ thiếp
Tình đã nhàu không gió cũng không mây
Nghìn chữ nghĩa rối nùi câu tha thiết
Lạc gió lạc mây thơ lạc vận hao gầy
Mỹ Trinh
Viết giùm một mối tình đã cũ của anh.
Anh Là Cánh Cửa Vô Thường
Cám ơn trời ban tặng cõi vô thường
Cám ơn nhau tình thương chữ nghĩa
Những vô thường không hề đoạn kết
Cho thơ anh
cho thơ em
dài mãi những con đường
Em hỏi hoài vết vô thương ở đâu anh nhỉ?
Đã trăm lần anh nói nó hư vô
Em lại hỏi : "nghĩa là không lối" ?
_ Như thế thì thơ bất tận vô ngôi
Em mở quán VÔ THƯỜNG anh ghé lại
Có chỗ dừng chân sau những rủi may
Quán có rượu có trà đải khách
Anh chỉ cần trả vài hạt nắng mai
Cám ơn nhau những tâm tư trầm lắng
Vừa mở ra trong chiều vắng nao nao
Một chút thôi mà lòng em trổi dậy
Như ráng chiều rực đỏ góc hoàng hôn
Nghe lòng vui nghe hoang mang đổi mới
Anh là anh người mở cửa vô thường
Mỹ Trinh
Vùng Nhớ Bình Yên
Vùng nhớ gọi anh về mở cửa
Kỷ niệm về đầy ngập con tim
Thuở xưa xa lắm dường đâu đó
Xoải cánh thời gian như bóng chim
Vùng nhớ gọi tên nhau dịu hiền
Qua phà thả gió mộng bình yên
Thơ ngây chảy ngọt dòng tiềm thức
Sông chở mùa thương nước xuôi miền
Vĩnh Long mưa nắng còn in dấu
Con đường buổi sáng những bình minh
Cần Thơ gió hát tà áo trắng
Một thuở còn vương những chuyện tình
Mỹ Trinh
Cám ơn AT đã đọc thơ MT. "Vùng Nhớ" của AT cho MT những cảm xúc về quê mình.
Hai Bờ Sông Hậu
Quê mẹ không gian luôn bỏ ngõ
Chờ ta về tỏ rõ tâm tình
Thời gian trôi tưởng đâu mất dấu
Tiếng thơ ai réo gọi lòng mình.
Sông Hậu bình minh ngày lên hẹn
Hai chuyến phà đưa ngược hướng nhau
Em đến lớp anh đi đến sở
Nắng đón gió mai thở ngọt ngào!
Đất Vĩnh bờ đông quê em hở?
Tây Đô vùng nhớ áo trắng bay?
Mơ tương lai sáng, tình lên sóng
Yêu đương vương vấn? Vẫn còn say?
Sông Cửu đôi bờ dày mơ mộng
Bảng đen phấn trắng nghiệp đời tôi
Một thuở vung tay xây ước vọng
Bất phùng thời gió cuốn mây trôi!
A.
July 11, 2012
Cám ơn Mỹ Trinh đã đọc thơ AT. "Vùng Nhớ Bình Yên" của MT cho AT những cảm xúc về “Hai Bờ Sông Hậu”.
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Cám ơn trời ban tặng cõi vô thường
Cám ơn nhau tình thương chữ nghĩa
Những vô thường không hề đoạn kết
Cho thơ anh
cho thơ em
dài mãi những con đường
Em hỏi hoài vết vô thương ở đâu anh nhỉ?
Đã trăm lần anh nói nó hư vô
Em lại hỏi : "nghĩa là không lối" ?
_ Như thế thì thơ bất tận vô ngôi
Em mở quán VÔ THƯỜNG anh ghé lại
Có chỗ dừng chân sau những rủi may
Quán có rượu có trà đải khách
Anh chỉ cần trả vài hạt nắng mai
Cám ơn nhau những tâm tư trầm lắng
Vừa mở ra trong chiều vắng nao nao
Một chút thôi mà lòng em trổi dậy
Như ráng chiều rực đỏ góc hoàng hôn
Nghe lòng vui nghe hoang mang đổi mới
Anh là anh người mở cửa vô thường
Mỹ Trinh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101576/AC04D26064D849D9836BEE9621E7D400.jpg[/image]
Quán Vô Thường
Đã hơi lâu không ghé quán Vô Thường
Nơi dừng nghĩ qua bao đường hư ảo
Vào để uống những thứ nào chao đảo
Ăn món ăn nhằm thêm máu tình thơ.
Người chủ quán Vô Thường như tên quán
Đón khách vào để tiếp bước đường xa
Tiền trả quán, nắng mai xoa vườn nhà
Thêm tươi tắn, xinh tươi qua thơ mới.
Dăm ba chuyện theo đôi điều sâu lắng
Cùng nhiều người. với chủ quán bằng thơ
Vội quảy bước tiếp đường mơ vay nợ
Bao luyến lưu nào đó ở trong ai ?
Quán Vô Thường còn đây bao kỷ vật
Khách ghé thăm lời ngọt mật nhà ai
Chút rực rở, không hề phai, còn mãi
Làm ấm êm quán nhỏ hảy ghé vào.
Lòng hân hoan hiện trong lòng chủ quán
Cửa Vô Thường đâu nào quản chi ai ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2012 08:08:53 bởi thanhsingle >
Lâu quá MT không có vào làm thơ nên trả lời trễ.
Xin cám ơn chú Anh Tú và Thanhsingle đã ghé trang thơ MT với hai bài thơ rất tuyệt.
Mong sẽ được hậu tạ.
Ngày Sẽ Bình Yên
Cứ buổi sáng ta chờ thơ đánh thức
Nắng gọi hồn qua khe cửa vào thăm
Và buổi sáng bao câu chuyện xa xăm
về nhắc lại trong tim điều vụn vỡ
Nắng níu tay bảo thôi đừng trăn trở
Dẫu một mình nắng ở lại cùng ta
Đưa nhịp sóng vỗ lòng từ ngọn gió
Chữ đứng chữ ngồi chữ hát tình ca
Ngày vẫn vậy sáng nay không gì lạ
Thêm một chút buồn giăng lối đường đi
Thêm một chút vui ta cố nắm ghì
Rồi vuột mất mỗi lần sương mi ướt
Những buổi sáng chồn chân người đánh cược
Có người còn lặng lẽ góc bình minh
Hay có lẻ những giấc mơ vừa tỉnh
Hạnh phúc khổ đau rồi cũng bình yên
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2012 15:38:07 bởi Mỹ Trinh >
Nắng Về
Ta lùa hết mây đi khung trời vắng
Nắng cứ về thăm nhé giọt lưa thưa
Chầm chậm thôi ngoài song cửa gió lùa
Tràn hương nắng tung tăng dòng thương nhớ
Này là bút đợi chờ từng nét nhỏ
Thơ tẩm vàng lòng xanh ngát trời trong
Mưa ra đi nhường bước lối mây hồng
Cho người hát tình ca thơm ngày nắng
Xua xua hết cõi buồn bên bờ vắng
Chạm hồn mây nắng quyện sợi ân cần
Truyền hơi ấm bên đời những tình thân
Chữ nhảy múa reo vang màu áo mới
Hạ nồng nàn về thăm người vẫn đợi
Những mùa xưa ve ru khúc tình nồng
Dù bao lần lạnh buốt lúc vào Đông
Tình ở lại trong tim hâm lòng nắng
Chẳng gì đâu những buồn vui thật ngắn
Kỷ niệm hồng còn ấm mãi bờ môi
Nụ hôn nắng nung hoài giọt bồi hồi
Dù đêm thức dù ngày mưa chìm lặng
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2012 01:44:36 bởi Mỹ Trinh >
Kỷ Niệm
Kỷ niệm giờ là kỷ niệm thôi
Hương nhớ vùng xưa áng mây trôi
Về nơi cuối bể chân trời ấy
Biết có còn không một luân hồi
Biết có về không như cánh chim
Lang thang lẻ bạn mãi đi tìm
Hôm giã từ nhau rời tổ ấm
Ôm đầy kỷ niệm siết vào tim
Kỷ niệm cuộn tròn nghe tiếng đêm
Ru mưa tí tách ở bên thềm
Thương nhớ về đâu ngoài song vắng
Mà ướt nơi này khoảng lặng thêm
Mỹ Trinh
Mong Manh Trời Hạ
Trời chưa thu mà anh thu chi vội
Nắng em hiền còn trải lối hạ mơ
Nắm níu đời nhau rải nắng vào thơ
Thu vội vã sợi buồn mong manh lạ
Đừng thu nhé về chi phai màu lá
Trơ cội buồn cây đứng giữa trời Đông
Em nhớ anh trái tim hạ quặn lòng
Chiều rơi nát những tiếng lòng nhuộm tím
Màu tím buồn chơi vơi vùng mật niệm
Ảo ảnh về chùng xuống kéo màn đêm
Em nung nắng vừa nghe môi mình nóng
Giọt châu sa chảy ngọt khúc êm đềm
Vẫn như rền khúc mưa chiều trên phố
Tháng bảy lạc loài chim chốc đường xa
Người và ta tìm mãi ánh trăng ngà
Mây che khuất chỉ tìm về trong mộng
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2012 01:47:07 bởi Mỹ Trinh >
Những Con Đường Kỷ Niệm
Những con đường in bóng nhau còn đó
Ở lại thì thầm với gió với mưa
Kỷ niệm níu tay nhắc nhau ngày nắng
Nhắc mãi trăm năm lòng trở về mùa
Có những con đường hoa khoe sắc thắm
Và những lần sương khói phủ trời mơ
Tình lặn ngụp tìm trao hương vị sống
Và những lần mòn mỏi lạnh bơ vơ
Biết làm sao trở về xuân nét cũ
Thơ ngây rời bỏ lại bóng thời gian
Màu dĩ vãng cũ vàng theo năm tháng
Hy vọng ước mơ bụi lấp bên đàng
Mỹ Trinh
Trích đoạn: Anh Tú
Hai Bờ Sông Hậu
Quê mẹ không gian luôn bỏ ngõ
Chờ ta về tỏ rõ tâm tình
Thời gian trôi tưởng đâu mất dấu
Tiếng thơ ai réo gọi lòng mình.
Sông Hậu bình minh ngày lên hẹn
Hai chuyến phà đưa ngược hướng nhau
Em đến lớp anh đi đến sở
Nắng đón gió mai thở ngọt ngào!
Đất Vĩnh bờ đông quê em hở?
Tây Đô vùng nhớ áo trắng bay?
Mơ tương lai sáng, tình lên sóng
Yêu đương vương vấn? Vẫn còn say?
Sông Cửu đôi bờ dày mơ mộng
Bảng đen phấn trắng nghiệp đời tôi
Một thuở vung tay xây ước vọng
Bất phùng thời gió cuốn mây trôi!
A.
July 11, 2012
Cám ơn Mỹ Trinh đã đọc thơ AT. "Vùng Nhớ Bình Yên" của MT cho AT những cảm xúc về “Hai Bờ Sông Hậu”.
Hai Bờ Nỗi Nhớ
Hai bờ sông hậu hai nỗi nhớ
Chia nhau về một sớm bình minh
Anh lên đường làm trai lữ thứ
Em ở lại nhà xếp áo nữ sinh
Em lên phà Vĩnh long buồn thế
Chỉ ngang qua thôi ghé lại nhà
Tìm kỷ niệm mùa chơm chơm chín
Vườn nhãn thơm phảng phất đằng xa
Vị ngọt ngào quê em còn đó
Chiều Cần thơ vắng bóng anh rồi
Bài luận văn xếp vào ngăn tủ
Một mình em chấm điểm chia ngôi
Cô học trò gọi anh thầy giáo
Những năm xưa giờ đã xa xôi
Nét thời gian khắc lên vầng trán
Chỉ còn thơ lộng nét tuyệt vời
Mỹ Trinh
Ghép Lời Lục Bát
Anh bên ấy gieo sầu câu lục bát
Nửa chén rượu đời nhắp cạn cô đơn
Tháng bảy trời mưa rơi con tim nát
Chếnh choáng vần thơ lặn ngụp cõi hồn
Em bên này kết dài câu lục bát
Rời rã lòng mảnh vụn kết vào đâu
Nửa chén rượu sầu ngồi nghe ngơ ngác
Sương khói về theo thả ngập trời sầu
Nửa chén tình còn lại đã mười năm
Men đã lạnh dòng đời trôi thác lủ
Nỗi buồn ấy theo ta về gặm nhắm
Bao tiếng đời nhốt kín tuổi mơ mù
Anh gửi em lục bát sầu trong gió
Nuối tiếc còn day dứt một mùi hương
Anh gửi đi vu vơ lời ngọn cỏ
Chiều vàng rơi vào ký ức thiên đường
Mỹ Trinh
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Kỷ Niệm
Kỷ niệm giờ là kỷ niệm thôi
Hương nhớ vùng xưa áng mây trôi
Về nơi cuối bể chân trời ấy
Biết có còn không một luân hồi
Biết có về không như cánh chim
Lang thang lẻ bạn mãi đi tìm
Hôm giã từ nhau rời tổ ấm
Ôm đầy kỷ niệm siết vào tim
Kỷ niệm cuộn tròn nghe tiếng đêm
Ru mưa tí tách ở bên thềm
Thương nhớ về đâu ngoài song vắng
Mà ướt nơi này khoảng lặng thêm
Mỹ Trinh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101576/D8678FDD5CE344A6845D8F2A8EA3265C.jpg[/image]
Vùng nhớ ?
Một vùng xưa cũ chốn xa xôi
Nào hương, mây phủ cả ngọn đồi
Đến đây chợt nhớ về đôi chuyện
Không biết làm sao lại bồi hồi.
Thỉnh thoảng đi về với cánh chim
Như theo tiếng gọi của trái tim
Để mà tìm lại gì ngày đó
Để lâu không ghé sợ sẽ chìm.
Nói vậy nhưng quen thói thờ ơ
Thường đi khi cảm giác bơ vơ
Có đâu nào biết là vùng nhớ ?
Lúc về mới cảm thấy ngẩn ngơ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2012 21:37:11 bởi thanhsingle >
Mình tìm được ý thơ rồi sẽ viết với Thanh sau nhé! Cám ơn "Vùng Nhớ" đã chiếu cố đến nơi này.
Tôi Đi
Tôi đi gói lại mùa hạ nắng
Bỏ gót phượng hồng trên xác hoa
Quên màu áo trắng thơ ngây quá
Dọn đường thu xám khúc sầu ca
Tôi đi bỏ lại tình thu trước
Đếm mùa tuổi dại chất đầy rương
Hành trang nặng trĩu trên vai gánh
Lẩn thẩn vào đời tháo vấn vương
Tập tành chân bước đừng lưu luyến
Phiền lụy sau lưng chuyện đã rồi
Rủi may giây phút đời bình dị
Nước chảy qua cầu lục bình trôi
Tay không như thuở vừa mới tới
Nghĩ cạn suy cùng mất gì đâu
Hay tôi không có gì để mất
Thôi thì thôi trả hết..qua cầu!
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2012 14:46:16 bởi Mỹ Trinh >
Ngắm Trăng Một Mình
Từ em ở lại âm thầm
Giở trăng ra ngắm thấy rằm quạnh hiu
Gió về thủ thỉ bao điều
Gió ngồi kể chuyện thương yêu xa rồi
Từ em thả lục bình trôi
Hạ phai sắc tím tình đời qua tay
Hình như màu nắng cũng phai
Núi non cúi mặt sông dài cuốn đi
Từ em rơi giọt xuân thì
Khép đôi tà áo biệt ly phố phường
Hỏi lòng còn mấy giọt thương
Bao nhiêu tuổi tóc vấn vương chuyện đời!
Từ em thả gió chơi vơi
Thả mây viễn xứ quên lời dấu yêu
Từ thơ đứt chỉ thả diều
Hoang sơ ở lại quạnh hiu trăng tàn
Mỹ Trinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: