Hương nhớ
Thơ Ngây Bay Xa
Em bây giờ đã lớn
Thơ ngây qua bờ vai
Những ngày xưa thôi đã
Mờ phai gót trang đài
Em bây giờ trầm lặng
Bên góc đời quạnh hiu
Thì thầm câu ru gió
Lời của ai trong chiều
Em bây giờ buông trôi
Tình giông bão xa xôi
Ngồi nghe chiều lặng lẽ
Ừ về thôi.. về thôi!
Thôi xin anh đừng nhắc
Niềm yêu như khói mây
Từ những mùa xa lắc
Hạt tình yêu đong đầy
Em bây giờ đã lớn
Môi nào phai dấu son
Vết xưa đầy bụi bậm
Lấp trăm năm hao mòn
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2012 17:30:51 bởi diên vỹ >
Ghé thăm anh Mưa để có bài thơ mưa...Mưa dịu dàng mong manh như giọt tim... Như bài thơ của anh..
Chúc anh mưa nhiều.
Để Có Bài Thơ Mưa
Để có bài thơ mưa trên con đường chung lối
Em mở trái tim có chữ mưa chiều
Mưa thấm lạnh qua bờ vai nhỏ
Chữ ở trong tim sưởi ấm dịu dàng
Để có bài thơ mưa cho em thổn thức
Nhớ phố phường bên ly cà phê nóng cùng nhau
Để chiều nay em về mưa làm ướt
Mưa ở trên đầu mưa ở trong tim
Giọt mưa chiều rơi hương chữ để em tìm
Anh đâu đó dường quanh đây mà không có
Ừ thì mưa chen vào làn gió
Từng hạt ngọt ngào hạt chữ của tim anh
Để có bài thơ mưa em đọc lúc trời xanh
Nắng và gió mở tim ra tình tự
Hạt mưa buồn nằm co trong tim ngủ
Nắng buồn hiu em gõ chữ mưa chiều...!
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2012 04:30:20 bởi Mỹ Trinh >
Những Bước Chân Không Mệt Mỏi
Người đi tìm lại cuối nguồn thơ
Bao nhiêu câu chuyện những niềm mơ
Buồn vui, tươi héo..đầy mùi vị
Cuống bút theo dòng chảy suối thơ
Người đi mài miệt có mệt không?
Một mình dấn bước ngược xuôi dòng
Một mình qua phố qua đồi núi
Máu mãi về tim bút mực nồng
Người đi phương ấy mút trời xa
Từ sáng tinh sương đến chiều tà
Những giọt mồ hôi tim chảy mặn
Thấm ướt lòng tôi giọt lệ nhòa!
Người đi về phía cuối hư không
Mang theo ngày ấy những chuyện lòng
Ôm tình gieo hạt nuôi thương nhớ
Không sợ màn đêm cơn bão giông
Người đi bên ấy mộng bình yên
Gió giùm bay hết sạch ưu phiền
Tôi xin cầu nguyện cùng trời đất
Hạnh phúc an vui chúc bạn hiền...
Mỹ Trinh
Anh Tôi
Nhìn anh bên phố miệt mài
Tim tôi co thắt mà say men nồng
Vững bền chí hướng lập công
Gian nan gai gốc vẫn không đi lùi
Trăm lần khóc một lần vui
Làm sao ai biết chưa nguôi tình trần
Bút dầu sôi lửa đêm Đông
Mực hồng tuôn một dòng sông ân đời
Ai đi ra biển có đôi
Anh tôi ra biển vác đồi núi cao
Rừng thương núi khóc nghẹn ngào
Cây thương rụng lá đất gào xót xa!
Xin cho anh giọt trăng ngà
Đỉnh cao trên đỉnh lụa lạ du sơn
Xin cho anh giọt vàng son
Sử kinh ghi chép để còn mai sau
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2012 06:33:30 bởi Mỹ Trinh >
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Những Bước Chân Không Mệt Mỏi
Người đi tìm lại cuối nguồn thơ
Bao nhiêu câu chuyện những niềm mơ
Buồn vui, tươi héo..đầy mùi vị
Cuống bút theo dòng chảy suối thơ
Người đi mài miệt có mệt không?
Một mình dấn bước ngược xuôi dòng
Một mình qua phố qua đồi núi
Máu mãi về tim bút mực nồng
Người đi phương ấy mút trời xa
Từ sáng tinh sương đến chiều tà
Những giọt mồ hôi tim chảy mặn
Thấm ướt lòng tôi giọt lệ nhòa!
Người đi về phía cuối hư không
Mang theo ngày ấy những chuyện lòng
Ôm tình gieo hạt nuôi thương nhớ
Không sợ màn đêm cơn bão giông
Người đi bên ấy mộng bình yên
Gió giùm bay hết sạch ưu phiền
Tôi xin cầu nguyện cùng trời đất
Hạnh phúc an vui chúc bạn hiền...
Mỹ Trinh
Kiếp Miệt mài
Ta, em, thiên hạ... miệt mài đi
Có bước bình yên, bước dị kỳ
Vì bởi thuyền đời chưa bến đỗ
Nên còn như những cánh thiên di
Ta, em, thiên hạ... miệt mài mơ
Nên mộng treo trên những áng thơ
Nếu có lần nào ta chợt tỉnh
Chắc ngày sau sống rất ơ thờ
Ta, em, thiên hạ... miệt mài yêu
Từ sớm tinh sương tới tối chiều
Có kẻ đơn phương tìm hạnh phúc
Người đang hạnh phúc vẫn tìm yêu
Bởi chúng ta mang kiếp miệt mài
Cũng đành lê bước tới tương lai
Bao giờ thôi bước, yêu, mơ mộng
Ngày máu tim hồng đã nhạt phai
Bởi Vì Anh...
Bởi thơ anh là suối nguồn không cạn
Nên em về nâng héo hắt trên tay
Tim trần gian còn chứa đầy hạt nắng
Cất giùm nhau sưởi ấm mùa đông dài
Bởi thơ anh miệt mài chân sỏi đá
Đá cũng mềm huống chi trái tim em
Muốn theo anh miệt mài đi cùng tận
Đến cuối nguồn hoa nắng nở bên thềm
Một chút mưa tưới lên vần héo hắt
Một chút tình mềm mại ấm bàn tay
Cho anh viết vần yêu thương tha thiết
Những hạt buồn theo làn gió vờn bay
Mỹ Trinh
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Kiếp Miệt mài
Ta, em, thiên hạ... miệt mài đi
Có bước bình yên, bước dị kỳ
Vì bởi thuyền đời chưa bến đỗ
Nên còn như những cánh thiên di
Ta, em, thiên hạ... miệt mài mơ
Nên mộng treo trên những áng thơ
Nếu có lần nào ta chợt tỉnh
Chắc ngày sau sống rất ơ thờ
Ta, em, thiên hạ... miệt mài yêu
Từ sớm tinh sương tới tối chiều
Có kẻ đơn phương tìm hạnh phúc
Người đang hạnh phúc vẫn tìm yêu
Bởi chúng ta mang kiếp miệt mài
Cũng đành lê bước tới tương lai
Bao giờ thôi bước, yêu, mơ mộng
Ngày máu tim hồng đã nhạt phai
Kiếp Thơ
Ta, anh tìm mãi tìm được gì?
Mà buồn ngồi đợi nét bút ghi
Hay bởi vì ta đời vô vọng
Nên tìm gieo hạt ghép vần thi
Ta, anh trả nợ một giấc mơ
Hay là trọn kiếp hóa sương mờ
Là hai hạt bụi thời gian lấp
Đâu phải mình vô ý thờ ơ
Ta, anh tìm lại một vần yêu
Hong nắng hoàng hôn bóng xế chiều
Tưởng mơ mơ tưởng tình hư vọng
Cho đến kiếp nào mới được yêu?
Ừ nhé thơ ơi cứ miệt mài
Dù đã đôi lần nắng phôi phai
Dù khi chùng bước chân mệt mỏi
Ừ nhé thơ ơi ráng viết hoài.
Mỹ Trinh
Nhớ Lời Ru Mẹ
Ngày về nắng rã ngày quạnh hiu
Anh đi mất biệt bỏ lại chiều
Dễ như lớp một ai cũng hiểu
Chiều đón hoàng hôn gió hiu hiu
Chiều đi vào tối tìm giấc ngủ
Chập chờn đâu đó một chiều thu
Em đi bỏ lại mùa thơ ấu
Mà nhớ ca dao mẹ thường ru
Mẹ còn ru mãi dường đâu đó
Mộng lành trăng ấm đắp niềm mơ
Nhìn con say ngủ môi cười mĩm
Là biết con yêu mộng cặp bờ
Làm sao mẹ biết ngày năm tháng
Con lớn lên rồi mẹ con xa
Nửa trái đất dài tình xa thẳm
Mà tim gần lắm hát thương ca
Đêm con còn hát ru lời mẹ
Cầu ván đóng đinh bước gập ghềnh *
Con đi trăm nẻo con đường lạ
Mẹ học trường đời con học thêm...
Mỹ Trinh
*Ca dao
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2012 07:03:45 bởi Mỹ Trinh >
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Kiếp Thơ
Ta, anh tìm mãi tìm được gì?
Mà buồn ngồi đợi nét bút ghi
Hay bởi vì ta đời vô vọng
Nên tìm gieo hạt ghép vần thi
Kiếp Nợ
Bởi ước mơ chưa một lần trọn vẹn
Nên dòng thơ còn lạc cõi chiêm bao
Ta và em giữa dòng đời lẩn quẩn
Vẫn miệt mài xếp chữ viết thành câu
Kiếp thơ thẩn hoá từ duyên lận đận
Đời nhẩn nha trôi như lá giữa dòng
Mùa thu nào gió về con nước xoáy
Ngôn tự lạc đường, nghĩa ý cuồng ngông
Bởi ta ngông nên đời lang thang mãi
Bởi ta cuồng bến đỗ cũng hoang sơ
Nơi mùa xuân lá hoa còn hãi sợ
Cho vay mùi, đòi nợ... kiếm nơi mô
Ta chẳng nhớ đã vay bao nhiêu nợ
Nợ nhân gian, thượng đế vẫn chưa đòi
Nợ ân tình, người còn đi biệt xứ
Nợ mẹ cha, nợ tri kỷ, nợ cái tôi
Hôm nay viết dăm dòng thơ...vớ vẩn
Vay hương xuân mượn ý của muôn hoa
Gửi đến cho em (nơi nào đó rất xa)
(Vay thêm nợ... trả cho người tri kỷ)
Cám ơn Cạn Nguồn họa thơ nhanh.
Sẽ viết với anh sau nhé!
Đón Tuyết Trong Chăn Ấm
Tôi ơi lấy cớ tình trường
Ở nhà ủ ấm, tuyết sương ngoài trời!
Đô la đầy túi cũng vơi
Đất cho ta sống với đời dể thương
Đông ơi đông ở ngoài đường
Trong nhà đóng cửa bếp hương lửa hồng
Đọc thơ nghe nhạc bòng bong
An bình nghiên bút... cành cong phụng hoàng!
Vịt kêu quềnh quệch dọc ngang
Gà con gà mẹ một đàn ôm nhau
Gió từ Bắc cực xôn xao *
Cha con mèo chó chạy mau về nhà
Ăn no ngủ kỷ xa hoa
Đắp mền mộng ước thái hòa về xuân
Đông đi Hạ đến bao lần
Ta còn sống mãi nhăn răng bốn mùa
Lạnh thì lạnh chứ đừng thua
Xiềng dây xích bánh xe lùa phố Đông
Mai vui lễ hội đòng đòng
Sắm mua quà cáp cho lòng nở hoa.
Mỹ Trinh
* Câu Thơ của Phục Thai
Nắng Tắt
Không còn từ để em viết thành thơ
Chiều thật thấp rũ bờ con nắng chết
Ngày đã đi và ngày đã hết
Cũng như đời cát bụi lấp vào nhau
Tình đã xa và tình đã nhạt
Lời chỉ buồn ngôn ngữ chẳng còn chi
Chiều đã tắt trong bóng tối lầm lì
Em vẫn vậy im ru vùng thinh lặng
Trả cho đời tinh hoa từ giọt nắng
Xếp hành trang cô độc bước vào đêm
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2012 06:45:15 bởi Mỹ Trinh >
Môi Mặn
Tôi không khóc mà nghe mình môi mặn
Từ ở đâu trong ý nghĩ chảy ra
Tôi đã hứa không còn gì cay đắng
Hứa rồi quên nên lẩn thẩn xót xa...
Tôi không nhớ mà lì sao.. ký ức!
Những vết hằn tự nó biết banh ra
Dường như máu rỉ từ tim day dứt
Ngày không lời không ghép nổi tình ca
Tôi không đi mà chân mình không ở
Có cũng như không vô dụng cuộc đời
Sờ thử tim mình hình như còn thở
Chỉ là tôi đang dở dở ương ương
Muốn trả hết cho đời không ai nhận
Muốn ra đi rồi chẳng biết đi đâu
Ừ..ngồi xuống chải một lần hương phấn
May ra còn mà mượt mấy sợi sầu
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2012 15:38:10 bởi Mỹ Trinh >
Nắng Tắt
Không còn từ để em viết thành thơ
Chiều thật thấp rũ bờ con nắng chết
...
&&&
Môi Mặn
Tôi không khóc mà nghe mình môi mặn
Từ ở đâu trong ý nghĩ chảy ra
...
(Thơ tác giả Mỹ Trinh)
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101576/25A78CCF8B8F4BF58DD48394CEB9135A.jpg[/image]
Đời hồng, vàng sáng chóe
Qua Nắng Tắt, xong tiếp bài Môi Mặn
Hỏi lòng ai đang chan chán điều chi?
Câu thơ như tự thủ thỉ chuyện gì?
Riêng tác giả tự hiểu mình bình lặng!
Tình có nói, không muốn còn gì nữa
Nhưng thâm tâm những ý nghĩ không tha
Con tim đau giống rỉ máu say ngà
Quên gì hứa, hứa rồi quên điểm tựa.
Không muốn đi cũng nào đành ở lại
Chốn cuộc đời nơi xã hội ngày nay
Nếu phải đi thì đến chổ an bày
Mà ở lại khi không còn ngang trái.
Đâu có dể trả lại đời cho khỏe
Muốn ra đi cần định hướng thân tâm
Có nên chăng, chân dừng nghĩ âm thầm?
Nhiều lúc thấy đời hồng, vàng sáng chóe.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2012 22:31:39 bởi thanhsingle >
NGHIÊNG THÀNH MỘNG EM
Em ơi...
Về quê mẹ đợi vui giáng sinh
Hoa sen bông súng thơm lục bình
Tóc thơ dài chảy nghiêng thành mộng
Trăm nhớ ngàn thương em Mỹ Trinh...
Em ơi...
MD.12/22/12
LuânTâm
Thương mến tặng em Mỹ Trinh
Anh xin thương mến kính chúc em MT cùng quý quyến luôn được thật nhiều sức khoẻ vui hưởng mùa lễ Giáng Sinh & Năm Mới thật an bình đầm ấm hạnh phúc tuyệt vời như ý nguyện thân tâm an lạc trọn vẹn ! Thư bất tận ngôn hiền muội muội nha !
Thương Mến Về Anh
Trăm nhớ ngàn thương gửi quê nhà
Về anh về chị về mẹ cha
Giáng sinh hạnh phúc mùa ân lộc
Đầm ấm thương yêu tình thuận hòa...
Mỹ Trinh
Về anh với thật nhiều thương mến...
Em kính chúc gia đình anh giáng sinh an lành và năm mới tràn đầy hạnh phúc...
Sức khỏe dồi dào...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: