Hương nhớ
Đầm ấm tình thơ Nhớ nhung nào đang về ngự quanh đây Đầu ngón tay lân rân bao mạch máu Truyền nhịp tim yêu vào từng con chữ Bề bộn lo âu, thương nhớ lòng thành Anh cứ viết cho thỏa nỗi đau tình Dùng ngôn ngữ như nhiệm màu thần dược Lời yêu dấu như sóng lòng chất chứa Đâu có cách tỏ bày nào khác... hỡi em... Nếu như em nghe thương nhớ về thăm Hãy cầm bút viết thật nhiều... em nhé Đặt niềm tin vào hai đầu nỗi nhớ Ở nơi này... anh thăm thẳm đợi chờ Dồn xúc cảm vào ký tự đề thơ Lời bay bổng tỏ tiếng lòng rung động Lời tha thiết gọi niềm riêng chôn kín Triệu mỹ từ dành xây tháp tình yêu Thấy chăng em... sương giăng khói lam chiều Nét đan thanh nhuốm phiêu bồng mây gió Lỡ hò hẹn... lạnh vai gầy nức nở Đêm dần buông, đàn ai tấu khúc ru. Nhịp nhặt khoan níu nặng bước chinh phu Cung trầm bổng tái tê sầu cô phụ Câu trả lời: phải chăng là phận số Khiến kẻ yêu nhau đành buông phím thôi đàn Chật góc yêu thương mơ mộng ảo huyền Ta dang tay đón vào lòng nắng mới Ta vươn vai hái sao mai sáng chói Ta cất lời thổn thức gọi tên nhau Em hỡi em... chớ để lệ tuôn trào Mình khóc thế đủ nhiều rồi... em ạ Còn bên nhau... ta hãy gom hy vọng Bắt chữ tình phải theo ý của ta Như tơ vương... rất mềm mại mượt mà Sao có thể trói tim ta chặt thế... Sao có thể gánh trầm luân dâu bể Gieo đắm say rồi để lại thương đau Áo đợi chờ sẽ mãi mãi giữ màu Màu tím biếc, màu thủy chung như nhất Dù ảo hư.. nhưng... tình anh là thật Cảm giác bình yên đầm ấm ngọt ngào Cảm ơn thơ tặng tình đẹp thanh tao Anh đã biết nâng niu từng khoảnh khắc Anh trân trọng mỗi sắc màu cảm xúc Mênh mênh mang mang cung bậc thơ tình __________________________ ONLY Mênh mênh mang mang hồn khắc khoải tròng trành... chữ theo chữ vỡ òa như thác đổ... Lời thiết tha cãi mệnh trời phận số... đông giá hàn băng khuất phục ngón ngọc ngà. Mỹ Trinh thương... người hãy vui... vui mãi nhé... hỡi người... Có thể ngắn, có thể dài. Sẽ còn mãi hay đây là lần cuối... thì cứ thế... vần nối vần mê mải... một phút đắm say bằng cả thế kỷ trầm u... Em trở lại tìm anh mang giọt nắng... Mang tin yêu trong trắng một linh hồn... Mảnh tình thơ đầm ấm ở cuối thôn... Hồng kỷ niệm tô thời gian thế kỷ...ONLY thân thương ơi... Mỹ Trinh chạy gấp về nhà tìm người thơ thì đã thấy người thơ ở đây tự bao giờ... Thật không có gì xúc động bằng tấm chân tình của người đã nâng niu chiếc áo thơ và hồn thơ của người tri kỷ... Người làm cho Mỹ Trinh nghe đầm ấm lạ thường nên chợt vu vơ nhớ về một.....
......Đầm ấm kỷ niệm
Đón bàn tay anh ôm vào lòng ngực
Ấm giọt thơ ai vừa ghép ân tình
Trở lại cùng anh hứng nắng lung linh
Nung thương nhớ nghe tình ngào ngạt
Những ngày tháng ba gió mùa đi lạc
Vài hạt đông còn nấn ná đợi chờ
Vài giọt buồn như còn ngủ trong thơ
Nhớ, nhớ quá sương mi mờ lối cũ
Em nghiêng bút thoáng bóng anh về ngự
Ngập trang thơ giấy mỏng ánh mắt buồn
Một lần nào em gạt lệ yêu thương
Hình dáng ấy ngàn năm vương tim nhỏ
Bên quán nhỏ một sáng mùa xuân muộn
Ngồi bên anh xuân dạo khúc ngọt mềm
Chén trà thơm bốc hương tình tri kỷ
Dòng thời gian xin ngưng đọng bên thềm
Lặng nhìn anh nghe tràn lan thương mến
Muốn tỏ bày ngàn tâm sự trầm luân
Những ngày đi thân ái mãi ở gần
Dòng kỷ niệm ghi thành vần thơ ái
Không lời chia tay bởi xa nhau mãi
Lời chẳng thành lời ân ái biệt ly
Tình ra đi, tình trở lại níu ghì
Hai nỗi nhớ triệu vần thi thương tiếc
Còn một hạt nắng cuối cùng tinh khiết
Dành mãi ở đây nung lại tháng ngày
Mãi là giọt hương ngần ấy chưa phai
Em cất giữ chờ trao tay lữ thứ
Buột sợi tơ vương tô hồng ngôn ngữ
Cho đắng cay vơi bớt nỗi đoạn trường
Cho ngàn năm mình ghép trọn hoài thương
Cho giông tố chìm sâu lòng biển cả
Màu tím buồn, màu thủy chung em thả
Áng mây chiều về cuối ngã hoàng hôn
Nơi có anh về đón một linh hồn
Em chìm đắm ngàn nụ hôn gởi gió
Thơ em ghép tặng anh chiều vầng đỏ
Hòa lẫn tình tim tím những giọt mơ
Còn yêu nhau hôn mê đến dại khờ
Muôn chiều ấy mình chờ nhau gặp lại
Mỹ Trinh r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2008 16:31:34 bởi Huyền Băng >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/36301/7521E13500364FCFBBB3C0B48276F2A0.jpg[/image]
Phiêu bồng Ấm giọt thơ ai vừa ghép ân tình Nồng hương ái xuyến xao hồn thi sĩ Ngọt làn môi lắng nghe lời thủ thỉ Bao yêu thương dâng trọn phút viễn du Vài giọt buồn như còn ngủ trong thơ Như biết trước một cuộc tình dang dở Từng thanh âm vọng bổng trầm nhung nhớ Tím hoàng hôn xa xót nửa chừng xuân Ngập trang thơ giấy mỏng ánh mắt buồn Trách chi nhau khi đông tàn xuân muộn Tiếc nuối gì mà trời giăng mây xám Đêm cô liêu thánh thót lục huyền cầm Dòng thời gian xin ngưng đọng bên thềm Thao thức tàn canh trở trăn tâm sự Một giây qua cũng đã là quá khứ Nhớ nhớ thương thương mãi mãi còn đầy Mang kỷ niệm ghi thành vần thơ ái Gom góp ân tình tặng hết cho nhau Vắng bóng trăng còn muôn vạn ánh sao Vẫn say đắm vẫn nồng nàn tha thiết Hai nỗi nhớ triệu vần thi thương tiếc Cùng ghép vần... ta san sẻ nỗi niềm Giấu ngậm ngùi đời dâu bể truân chuyên Nuôi hy vọng cho ngày xuân thắm mãi Dừng nơi đây ta nung lại tháng ngày Ta mượn chữ chứng nhân tình tri kỷ Sẽ cứ yêu dù đời nhiều ngả rẽ Và hiến dâng tận sâu thẳm tâm hồn Cho ngàn năm mình ghép trọn hoài thương Quên đắng cay duyên bèo nước đoạn trường Lưu luyến luyến lưu thệ hải minh sơn Nắng mưa mưa nắng vạn kỷ trường tồn Áng mây tình về cuối ngả hoàng hôn Tâm chơi vơi theo cánh gió đại ngàn Sắc hồng lam vương sầu thương đáy mắt Biệt khúc vang ngân lời cuối đừng phai Muôn chiều ấy mình chờ nhau thắm lại Bước phiêu bồng thỏa sinh mộng vô thường Ta cùng mơ vẹn duyên nợ đá vàng Ươm mầm yêu bằng âm vần thi tứ Em hãy mãi là người em ngày cũ Yêu nồng nàn và tha thiết hiến dâng Em hãy là Mỹ Trinh ở trong anh Là góc nhỏ cho tình thơ về ngự _______________________ ONLY Giọt thơ vừa ghép ân tình, ghép hoài thương ngàn năm lung linh... để ghép như thế, Mỹ Trinh có biết rằng ONLYYOU sắp trở thành Cuội già rồi hay không.... Hoa đẹp lỗng lẫy và người nhận hoa ấy mới thật là tuyệt mỹ... Chúc Mỹ Trinh thật vui ngày 8/3 và ta cùng chờ ngày 17/4...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2008 00:04:54 bởi onlyyou >
ONLYYOU ơi... Cuội ở trên trăng Cuội không già... Hằng ở trên trăng cũng không già... Cõi tiên óng ả vàng trăng sáng... Thiên đàng không vướng bụi trầm kha... ONLYYOU anh, Mỹ Trinh cám ơn lời chúc tốt đẹp và những thân ái dành mãi cho nhau, cám ơn những bông hoa lộng lẫy cùng những lời thơ êm ái khiến cho Mỹ Trinh muôn lần chết ngợp trong thơ. í... sao MT lại cám ơn quá nhiều nữa rồi hihi...
Ghi dấu yêu thương
Từ ngàn xưa ghi trong sách sử
Mộng tình nhân ôm bóng tương tư
Xa tầm tay phương trời xa mãi
Gần thật gần kề cận ngôn từ
Thơ em ngủ trên bàn tay anh
Ru anh nhé dòng biển màu xanh
Triều âm vọng sóng tình ru nhớ
Ta ru nhau sóng vỗ chòng chành
Ru yêu thương nhẹ nhàng điệp khúc
Một lần nào xuân đã tao phùng
Đừng quên em những chiều tim tím
Đừng xa nhau chữ nghĩa tình chung
Nhớ nhớ thương thương về chất chồng
Xanh xao gầy héo tình vẫn nồng
Một ngày cũng nghĩa duyên ân ái
Năm năm tháng tháng dẫu hư không
Đâu cần trăng khi tình mình đậm
Triệu vần thơ chưa dứt về thăm
Gom bao nhiêu mùi hương của áo
Gom bầu trời chưa đủ thơ ngâm
Gom yêu thương đem về lót gối
Thầm gọi tên nhau những đêm trôi
Khấn chiêm bao về thăm anh nhé
Tay nắm bàn tay dạo đỉnh đồi
Anh nắm tay em trong giấc mơ
Níu ghì mộng ở xin đừng vờ
Với tay em nắm hôn từng ngón
Mềm quá tay ai ... bàn tay thơ...
Mình ghép tên nhau tên Hoài Thương
Tên anh từ góc mở thiên đường
Em chui vào ngự tim anh đó
Giờ lỡ thương rồi hoài vấn vương!
Hồng lam tím trắng lao xao nói
Nói mãi yêu anh đừng lẻ loi
Ghi dấu yêu thương nồng nàn ấm
Ủ hoài giọt nắng thắm bờ môi...
Phiêu bồng em cỡi mây tình mộng
Ngược cánh thời gian trên khoảng không
Đeo cành chim sắt đêm lướt gió
Biết đâu tình nhớ nở màu hồng...
Em mãi là em trong góc mơ
Tóc dài tóc xõa mộng tình thơ
Mỹ Trinh ngày ấy và muôn thuở
Ngọc Bảo tìm về gieo tiếng tơ...
Mỹ Trinh [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/36301/7521E13500364FCFBBB3C0B48276F2A0.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2008 08:28:16 bởi Mỹ Trinh >
Mùa Hoa Thơ
Một mùa hoa thơ gieo ân ái
Mỹ Trinh, Bàn Tay Thơ
Mùa thơ em ạ đã đến rồi
Người yêu thương quý của anh ơi
Mùa xuân tươi mát về trong mộng
Cho khúc tình thơ trọn vẹn lời
Mùa thơ nở rộ đẹp xinh ghê
Ngôn ngữ yêu thương lạc lối về
Ngọn lửa ái tình không dập nổi
Bao người đang vội sống đam mê
Gió thơ bay bổng vút lên không
Đôi lứa kề vai kết chỉ hồng
Nguyện ước muôn đời không dối trá
Sống mãi bên nhau vẹn thuỷ chung
Suối thơ thác đổ chảy về đâu
Những tấm lòng thơ đã rạng màu
Cuồn cuộn dâng tràn không thể cạn
Mãi mãi bên đời vẹn trước sau
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2008 12:29:48 bởi Nguyên Đỗ >
Đi tìm Thiên đường Keo loan chắp nối dây đàn đứt Trả nợ hồng trần một lần xong So dây nắn phím ngân tương khúc Đâu đông sàng với thiếp Lan Đình...? Anh không nhận bút pháp đã tinh Nhưng, cứ viết lời tình tha thiết Chẳng đa tài như chàng Tư Mã Vẫn ru em sóng vỗ tròng trành Buông lời thơ nhung nhớ chất chồng Anh đếm nhịp tim mình từng phút Chữ nối chữ vang ngân điệp khúc Yêu mình em... yêu đến trọn đời Nhịp bổng trầm mây gió chung đôi Trăng diễm tuyệt trao duyên ân ái Tiếng thở dài chìm vào đêm vắng Anh một mình đối bóng khóc thầm Hoa tình thơ nở giữa hư không Hương sắc ngọt ngào khó đếm đong Không che giấu trùng trùng cảm xúc Ước Xuân về oanh yến tao phùng Đêm im nghe dế gọi bạn tình Triệu sinh linh đồng hành vui sống Chẳng thể thiếu phần đời quan trọng Xa ngàn xa vẫn muốn tìm về Có trời cao nhân chứng ước thề Có nguyệt lão se duyên mai trúc Có yêu thương lòng thành thăm thẳm Rất mong em đón nhận tình anh Nếu trở thành cát bụi hôm nay Vẫn yêu em đến hơi thở cuối Phú quý công danh như sương khói Chỉ nghĩa ân lưu dấu ngày mai Giọt thời gian đều đặn rơi rơi Nào ai biết đời dài hay ngắn Ngẩng cao đầu cùng nhìn một hướng Bước chung đường chia ngọt sẻ bùi Anh muốn nghe em hứa một lời Mỹ Trinh là của riêng anh thôi Ngàn thơ ấy dành anh tất cả Ngát hương trầm ngải thắm bờ môi Và ước thề sẽ chẳng phai phôi Vóc ngọc ngà dịu dàng tay gối Anh uống cạn mắt nhung đắm đuối Dâng trăm năm thương mãi Hoài Thương _____________________ ONLY Đời bể dâu cay đắng đoạn trường... Đổi một kiếp mong tròn Nam Kha mộng... Gần hay xa cũng trong tâm tưởng... Thơ và ta nhân sinh vô thường... Trinh nơi đâu... mang nhớ về thăm, ngàn lời thơ êm ái mặn nồng... Thơ cùng ta vào miền cổ tích.... Thơ cùng ta đi tìm thiên đường
Em cùng người chia khúc đoạn trường... hai nỗi nhớ buồn vui chung hưởng... Giấc Nam Kha bên giòng đời trắng... Có thơ em vần chữ hoài thương... Trinh nơi nầy... của anh từ tiền kiếp... Cổ tích ngàn năm đã có vầng trăng... Làm nhân chứng cuộc đời mưa nắng... Ta dìu nhau thơ trói ân tình.
Dạo khúc thiên đường
Du dương khúc điệu đàn lơ lửng
Tìm đường mây len lỏi nắng hồng
Như xuân mới phím tơ trải lụa
Vai choàng vai ngan ngát hương nồng...
Anh mãi là thi sĩ của lòng em
Duyên cao xanh kết nụ thật mềm
Nghìn bút pháp trói hồn trầm ngải
Anh là thi sĩ... khúc tình êm...
Gởi hồn đắm vào men con chữ
Anh hiện về từng nét chân như
Nghe bàn tay nghe thơ tình tự
Yêu làm sao... tim đã nát nhừ
Từng nhịp thơ đưa hương về nhớ
Đã bao lần lau nước mắt khờ
Những bài thơ nghe đêm trăn trở
Mang đôi mình trở lại cơn mơ...
Tình rất thật khó lòng đong đếm
Muốn cùng anh dạo khúc mùa xuân
Khoe nắng gió khoe thiên đàng mộng
Cỡi mây trời như đã bao lần
Có những đêm im lìm vắng bóng
Tiếng nỉ non buồn thảm côn trùng
Như thúc giục rằng ta còn sống
Còn tin yêu gởi bạn tình chung
Có tình em râm ran nỗi nhớ
Có bài thơ dạo khúc đàn mơ
Có nước mắt vùi trong hương nhớ
Và có anh bên cửa đợi chờ
Dắt nhau về tìm thiên đàng nắng
Ươm sắc màu đêm gọi mùa trăng
Cuộc hồng trần vùi thân bụi cát
Chỉ tình mình xóa dấu cách ngăn
Em cùng anh thả dài ngày tháng
Biết ra sao mai của ngày mai
Em bên anh quên đời chán ngán
Bước bên nhau thơ thả nhịp dài...
Hứa với anh người tình muôn thuở
Tình của em trao mảnh dại khờ
Chỉ yêu anh làm thơ trăng gió
Một mình anh lặn ngụp sóng mơ...
Anh hảy hứa cùng em trọn kiếp
Không hề quên tri kỷ tình thân
Mãi bên em ru tình ngủ thức
Hoài thương nhau như đã lần xuân...
Mỹ Trinh
Cổ tích ngàn năm Ta lạc vào cõi lạ xa xăm Nghe thánh thót đàn ngân tương khúc Thấy dịu dàng vòng tay ấm áp Phút cận kề bối rối ngập ngừng Hồn đi hoang nhẹ bước phong trần Hương trầm ngải len từng ngõ ngách Vào mê lộ ngỡ thiên đường nắng Dìu dặt đê mê cung phím mơ Thảo tình kinh cõi mộng riêng tư Chữ nối chữ hiến dâng mê mải Sóng tiếp sóng nồng nàn ân ái Thực hư hư thực khó định phần Chân thật yêu xóa mọi cách ngăn Mặc không gian xa biệt nghìn trùng Mặc thời gian đổi dời thế cuộc Nghĩ về nhau đã đủ ấm lòng Trời cao cao mây trắng bềnh bồng Biển xanh ngắt chập chùng cánh sóng Đồng lúa vàng mênh mang hứa hẹn Cánh có bay chấp chới cuối chiều Ta về đâu sau giấc mơ yêu Ta tìm gì giữa vùng vô định Say lả lướt quên mình hiện hữu Vần theo vần nối nhịp tình thơ Thơ đưa ta về cõi xa mờ Mộng uyên ương Ngưu Lang _ Chức Nữ Để thiên thu lưu tình một thuở Sống _ chết vì nhau chẳng đắn đo Ta và người làm thơ trăng gió Trùng điệp mỹ từ thương nhớ thương Dạo khúc đàn mơ tim vấn vương Tan mộng mị hồn sầu khắc khoải Chẳng thể sống an nhiên tự tại Khi cõi lòng cháy bỏng đam mê Xuân hồng sang nắng ấm tràn trề Tình trỗi dậy nhớ nhung da diết Như thác lũ chảy về với biển Ta nhớ người mượn chữ ghép vần Dệt lời yêu tha thiết từ tâm Rồi kiệt sức chìm vào đêm vắng Cổ tích ngàn năm... ơi cổ tích Hãy ghi thêm tình sử hợp hằng Xin cao xanh chứng giám lòng thành Ta yêu người... yêu người duy nhất ____________________ ONLY Mơ trăm năm một thiên đường nắng... Ta có nhau ngân tương khúc mùa ngâu... Tình tràn trề như sóng đại dương... Trả ân nợ vương mang từ tiền kiếp... Chỉ nơi đây... mãi chốn này... là Mỹ Trinh với vòng tay ấm áp của đại ngàn ôm trọn núi vào lòng... một cõi riêng của Chúa Sơn Lâm
Em mang nắng ấm về ngập lối... Rải hạt màu lên áo trắng thiên thanh ... Tô môi tươi viền mắt biếc màu xanh... Hôn dấu nhớ lên trang tình cổ tích... Chỉ mình anh khoác áo chiều phù phiếm ... Chỉ mình anh đàn hát khúc tầm xuân...Chỉ mình anh ghi dấu tích một lần... Thiên thu nhớ mang tình kinh về ngự....
Ngự trong tim trăm nhớ nghìn thương...
Mình lạc tay nhau mấy ngàn năm
Tìm dấu tích một lần tiền kiếp
Gặp lại nhau đan vòng tay ấm
Mắt nhìn nhau luống cuống thương thầm
Và từ ấy người về trú ngụ
Trong tim em tình nhớ thiên thu
Cuống hồn nhau thiên đường nắng gió
Cất cánh bay cao hát tình ru
Hương tình kinh lật từng trang sách
Thơ của nhau bay bổng lên trời
Có lòng thiên yêu thương nhân chứng
Ta cho nhau từ ấy cuộc đời
Mình vẫn cho nhau từng nhịp thở
Tim còn vang dồn dập đợi chờ
Nghĩ về nhau xa xôi cách biệt
Thương yêu về đêm vẫn còn mơ
Một trời hồng cho em tìm mộng
Biển xanh lơ bọt sóng khơi lòng
Muôn hạt nắng cười mùa xuân mới
Lùa yêu thương lên giọt môi nồng
Giấc mơ yêu hôm nào chạy trốn
Ta lại về choáng một thinh không
Mở trái tim nói lời chân thật
Duyên còn duyên một dấu ấn hồng
Thơ đói thơ nắng thiếu cầu vồng
Ta trở lại làm đời mưa nắng
Thơ gặp thơ men tình bay bổng
Bút hôn em thi sĩ chờ trăng
Một chút sầu bởi thương xa vắng
Bởi yêu nhau đâu nỡ chối từ
Một chút xa làm lòng cay đắng
Không còn buồn bút trổi tình thư...
Em hôn anh nhớ tràn qua nhớ
Thơ hôn anh muôn điệu vần chờ
Tay nắm tay quên sầu ngày cũ
Về bên nhau cổ tích mùa thơ...
Thôi đừng buồn đừng sầu anh nhé
Mãi yêu anh thơ mãi đứng gần
Thôi đừng xa đừng chia tay nữa
Hôn người yêu xin chớ phân vân
Ngự tim em tình cổ tích đầy
Trăm thương nhớ nghìn năm ghi dấu
Cúi ơn trên ghi khắc tình này
Em yêu anh... tình anh duy nhất
Mỹ Trinh
Đêm mơ về em Anh gửi theo mưa giọt lệ sầu Gửi tiếng thở dài xuyên canh thâu Gửi ngàn thương nhớ vào câu chữ Trả nợ tang bồng trước mùa ngâu Anh lặng người nghe tiếng thở đêm Phút giây chân thật với chính mình Mới hay trăng cũng cô đơn lắm Mới thấy bóng đen thật ảo huyền Hiển hiện trong tim một ảnh hình Nghi dung diễm lệ nguyệt hoa nhường Trâm anh thế phiệt còn giữ cội Tam tòng tứ đức vẹn tâm thân Vang vọng bên lòng tiếng của em Yêu thương nhung nhớ chỉ mình anh Châu về Hợp Phố duyên giai ngẫu Hợp cẩn giao bôi phút thiêng liêng Thì em... bến cũ có đợi thuyền Đàn, trăng, thơ, rượu ngọt môi mềm Bên song gió tấu tương tư khúc Tóc đùa vai mộng... đất trời ghen Này đây... lưu thủy với hành vân Tay tiên, ngón ngọc, phím tơ đồng Nhặt khoan suối chảy rừng thu vắng Bềnh bồng mây trắng giữa tầng không Người ơi... anh nguyện giữ tình chung Dấu tích nghìn năm chỉ một lần Nghìn năm đọng lại trong khoảnh khắc Nghìn năm ân _ nợ chứa chan tình Hãy nói cùng anh tiếng thật lòng Biển cạn non mòn vẫn sắt son Vẫn in tâm khảm lời ước thệ Đốt lò hương cũ sưởi đêm nồng Rồi mai... khi đón mặt trời hồng Lá thắm hoa cười đậm sắc hương Mắt nhung đắm đuối hồn phiêu dạt Ngày chẳng vội sang... ảo mờ sương Tình ơi... đêm diễm mộng còn vương Tình ơi... đời từ đây sang trang Yêu em... nắng như vàng thêm nữa Và bầu trời dường trong xanh hơn Còn đây... huyền sử khắc vào tim Cổ tích tình thơ một đêm mơ Đêm mơ về em... đêm phù phiếm Trăng soi đáy nước chứng thề nguyền ______________________ ONLY Còn đây... còn vọng tiếng tơ đồng... đêm thêm huyền hoặc, tình thêm nồng... Xa vắng một ngày tim thổn thức... Giận hờn nửa buổi nhói buốt lòng...
Còn mãi trong nhau kỷ niệm hồng ... Vương vấn tình xưa nhớ thương mong... Đừng xa anh nhé dòng thơ cũ ... Biết mấy hờn ghen tình mãi nồng... ONLYYOU người hỡi... lần này là giận cuối cùng nhe người thơ, về sau này là không còn được hờn ghen nữa à ... Ngoéo tay đi anh hỉ ....
Đêm mơ về anh
Trông ngóng về anh phương trời xa
Gửi theo ngọn gió hương la đà
Bức tình thơ nhớ, ghi dòng chữ
Chợt biết tình mình giờ đã xa
Đêm mơ về anh tim thổn thức
Nước mắt theo về chảy rưng rưng
Trăng ngồi ủ rũ cô đơn quá
Mới hay nhung nhớ đến não nùng
Anh về trong em mềm như thơ
Ánh mắt long lanh vẫn như chờ
Vòng tay thân ái choàng vai nhỏ
Anh mãi... chưa một lần thờ ơ
Thì thầm như anh gọi tên em
Mỹ Trinh, thương quá bàn tay mềm
"Cục thơ" rẩy bút thanh tao mộng
Khảy khúc đàn xuân mộng thật êm
Bến cũ còn đây đợi thuyền về
Chở đầy thơ mộng rải đam mê
Trăng thơ nguyệt tửu đàn ngân khúc
Mình đón nhau về thơm hương quê
Này đây Tiêu sử và Lộng Ngọc
Vì chàng tiêu sáo thánh thót hồng
Nghê khúc thiên đường mây vờn gió
Tràn môi âm vọng đón tình nồng
Trong tim ghi mãi một bóng hình
Hồn đã trao hồn ghép sử kinh
Khoảnh khắc đong thành ngàn năm nhớ
Em góp vào hương nhớ giọt tình
Em mãi về đây nghe tiếng lòng
Đàn cùng anh tình khúc mưa rong
Dẫu buồn năm tháng đi qua mãi
Trầm hương gói áo ủ hương nồng
Em đón mặt trời căng ngực thơm
Yêu anh bừng lửa cháy mùa rơm
Tình thơ như pháo hoa mùa cưới
Chờ vần gieo chữ đợi môi hôn
Diễm ảo mơ huyền lộng trong mây
Siết chặt vòng tay ấm nắng đầy
Chim sáo cùng về mùa hội tụ
Nghe tiếng anh về thơ ngất ngây
Còn mãi nghìn năm một giấc mơ
Chiêm bao em ngủ trong đợi chờ
Phù phiếm cuộc đời anh tô vẻ
Một ánh trăng thề triệu vần thơ....
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2008 09:01:05 bởi Mỹ Trinh >
Có đôi lúc...
Có đôi lúc thấy mình thật mới
Chỉ cuộc đời meo mốc cũ... nằm ì...
Có đôi lúc thấy mình bơ vơ khung trời lạ
Lạc một góc đường tìm bóng mẹ dắt về...
Ngày ủ ê...
Đêm ủ ê...
Mưa không lạnh, nắng vàng không còn ấm
Vô cảm hững hờ mặc kệ người qua
Đôi lúc thấy mình chẳng có nhà
Khao khát ngắm ô cửa đèn thành phố
Chân quanh co
Lòng im lặng
Không trách hờn
Không gần gủi
Không chia xa
Mặc cho gió thổi hoang đồng cỏ cháy
Thả vào chân mây điều xa ngái
Một mình.
Một mình đếm trắng... bước kiêu sa...
O con số không
Vẽ một vòng tròn khép lại
Buồn không bước ngồi im tìm quên, nhớ
Gạt mờ phai, xóa dòng trăn trở
Khép nấp áo quan đóng đinh lên hơi thở
Còn lại mình với mảnh vụn thời gian
Mỹ Trinh
Nhặt kỷ niệm trên hương giấy
Còn lại đó tập thơ bằng nét chữ
Anh nhớ đem về cất trọn dấu tình xưa
Chữ em viết bằng ngón tay mực vữa
Bài nắng chiều như vướng gió băn khoăn
Chợt nhận ra vài cung điệu xa gần
Lời gởi gấm cuộc tình gần mà xa mãi
Anh nhớ xếp vần thơ vào ngăn tình ái
Có bàn tay em xoa dịu tháng năm
Em tung những mảng màu lót lưng nằm
Như còn đó bàn tay ai vừa nắm
Gói tất cả nhặt lên làm kỷ niệm
Triệu bài thơ với nho nhỏ tấm hình
Muốn nhìn anh lần nữa đọc lời kinh
Rồi quên mãi cánh cửa tình khép lại
Mỹ Trinh
Buồn
Có khi buồn một tiếng "chào"
Đâu cần giông bão khát khao môi nồng
Buồn như đặc sệt nước sông
Con cá biếng lội quên dòng nước trôi
Có khi buồn muốn nói "thôi"
Ngày đêm, thức ngủ, đời rồi cũng qua
Khép buồn vào một bài ca
Nghêu ngao ta hát trăng hoa một mình
Quên đời quên mấy nhục vinh
Thả vào cát bụi sinh linh chữ buồn
Có khi buồn cả lời "thương"
Thôi thì cứ để mộng thường trôi mưa
Bao nhiêu nước mắt cho vừa?
Bao nhiêu khao khát không thừa bàn tay
Trút buồn vào sợi nắng mai
Nắng bốc hơi khét cho ngày thành đêm
Giọt buồn đọng lại thật mềm
Nhâm nhi uống cạn lần thêm nỗi buồn... Tôi quen
Tôi quen khép lại chuyện lòng
Đóng đinh nỗi nhớ khóc trong tủi hờn
Xếp đời kỷ niệm từng cơn
Thu hồn ốc đảo cô đơn đi về
Tôi quen ôm nặng cơn mê
Lội qua sông vắng chở thề vầng trăng
Chìm đáy vực, lấp góc nằm
Ngủ quên một kiếp quên thăm chuyện đời
Mỹ Trinh
Như thuở ấy...
Như thuở ấy suối ngồi chờ trăng
Nước lóng lánh màu vàng ân ái
Như thuở ấy niềm riêng buông chảy
Sao bây giờ trăng lặn về đâu ?
Không còn trăng chờ người thi sĩ
Bút u hoài chảy giọt bờ mi
Trăng ra đi khép sau màn khói
Khép tình tôi khép lại xuân thì
Như thuở ấy trăng về tắm mộng
Chỉ có tôi thơ thẩn chuyện lòng
Biết bao giờ tan giữa hư không
Lòng thanh thản như tờ giấy trắng
Như thuở ấy đời chưa thương tích
Trăng vườn hồng gió thoảng mây bay
Kết hồn thơ lên hương sợi tóc
Phù phiếm màu tô cõi bồng lai
Mỹ Trinh
Tìm lại tôi
Tôi đi về tìm tôi của ngày xưa
Chân lủi thủi đếm dấu đời cát bụi
Bên góc phố cầm tay em mừng tủi
Tay run run gõ chữ mến lời thương
Tôi đi về tìm tôi cuối chặng đường
Nghe rời rã giọt mùa đông băng giá
Cuối tháng ba tuyết còn rơi lã chã
Paris của em lá có nhú mầm xanh?
Một chút lặng thầm một thoáng buồn quanh
Bao ngã rẽ hình như mình đứng đó
Chờ tuyết tan mùa xuân lay ngọn gió
Lau cho nhau khô lệ đón xuân về...
Này gió hỡi mang tình khắp sơn khê
Ru ta nhé lời trần tình thật ngọt
Ru nhớ quên bình minh chim về hót
Tay cầm tay bên góc phố vui buồn
Tôi trở về tìm tôi níu vấn vương
Dòng thơ cũ lạc đường mưa ướt đẩm
Tôi trở lại tìm tôi buồn vừa thấm
Nửa nụ cười gởi gấm lại bên em...
Mỹ Trinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: