Hạ Xanh Mùa Thương Nắng trèo qua non nắng đi lên đỉnh
Hạ bừng bừng nung cháy vết tim nâu
Em về đâu không biết phải về đâu
Che nắng rọi trong đầu toàn suy nghĩ
Dù biết rằng đời không là tuyệt mỹ
Thương ơi thương bài chân lý anh tìm
Biết rằng tình từ giọt máu trong tim
Thương quí trọng chân tình anh mở ngõ
Hỏi lại em còn tuổi nào không hở ?
Nát vết buồn từ thuở biết yêu đương
Sợ tiếng động sợ tim mình bể vụn
Nhìn anh hoài chỉ nói được lời thương
Thương anh lắm như cùng chung số phận
Chiều sương đầy khi nắng tan vào mây
Sương rớt lên vai sương rơi lên tóc
Những giọt sương đời vị mặn mà cay
Em còn lại một chỗ đời khoảng trống
Cứ tự nhiên anh ngồi kế ngắm mây
Rót mời nhau nhâm nhi tách trà đầy
Gom chút chữ làm nền xanh nắng hạ
Mỹ Trinh
15 tháng 7, 2017