Hương nhớ
Em ngủ trong mơ
Em nằm ngủ khoanh tròn vòng cổ tích
Anh lật trang đời tìm kiếm dấu tình si
Ngàn trang sách cũ
Vẫn nét xưa in đậm vết xuân thì
Đêm chớp mắt sao...
Trăng ngọt ngào rót chiêm bao mộng mị
Em nằm ngủ buông xuôi cõi đời
Anh ngang trái kết lên mi tuổi nhớ
Nghe nỗi nhớ đâu đây về thăm hơi thở
Đọng hàng mi giọt nhớ rơi xuống đời
Mộng chơi vơi..chơi vơi...
Chập chùng mưa rơi trong giấc mơ...
Em nằm ngủ... thiên thu... chìm mơ!
Mỹ Trinh
NGƯỜI ĐI HÚT DẤU MÙA THU
Người đi như đã tròn thu vỡ
Lá đã mấy lần đổi màu mơ
Tôi về đếm trắng mùa hoa sửa
Nghe giọt đông buồn rơi cõi mơ
Người đi lặng chết hồn thu vỡ
Để lại người xưa vết buồn trơ
Ai đem đông tới ùa trước cửa
Gió cuốn mây hồng xám bài thơ
Người đi đồi núi nghe thu khóc
Suối nức nỡ buồn dưới hàng thông
Nghe mưa thương gõ dòng dư lệ
Nghe nhớ siết lòng ngọn gió đông
Người đi từ ấy phai thu nắng
Bút nghiên xếp cất giấu lòng trăng
Mím môi nghe chút gì cay đắng
Biết có khi nào quên nhau chăng?
Người đi khép kín nghìn thu vắng!
Mỹ Trinh
Người đi từ ấy mùa thu chết Người đi nhàn nhạt màu sương khói Lá biệt ly cành sắc tàn phai Hoàng hôn tím ngắt buồn vời vợi Ai có đợi ai chốn xa vời Người đi... còn chiếc bóng chơi vơi Lành lạnh vầng trăng nhuốm đơn côi Mắt chìm trong mắt tràn tiếc nuối Muôn lời tan theo từng giọt rơi Người đi... biền biệt cánh chim trời Biết đâu tăm cá giữa mù khơi Gió động tình si, mây chới với Mưa mưa, bão bão cứ tơi bời Người đi bỏ mặc dĩ vãng trôi Có hiểu cùng thu nỗi u hoài...? Từ đây cho đến ngàn thu tới Chết lịm trong lòng thương nhớ người Người đi... thôi thế... hết thật rồi ONLY
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Tìm lại tôi
Tôi đi về tìm tôi của ngày xưa
Chân lủi thủi đếm dấu đời cát bụi
Bên góc phố cầm tay em mừng tủi
Tay run run gõ chữ mến lời thương
Tôi đi về tìm tôi cuối chặng đường
Nghe rời rã giọt mùa đông băng giá
Cuối tháng ba tuyết còn rơi lã chã
Paris của em lá có nhú mầm xanh?
Một chút lặng thầm một thoáng buồn quanh
Bao ngã rẽ hình như mình đứng đó
Chờ tuyết tan mùa xuân lay ngọn gió
Lau cho nhau khô lệ đón xuân về...
Này gió hỡi mang tình khắp sơn khê
Ru ta nhé lời trần tình thật ngọt
Ru nhớ quên bình minh chim về hót
Tay cầm tay bên góc phố vui buồn
Tôi trở về tìm tôi níu vấn vương
Dòng thơ cũ lạc đường mưa ướt đẩm
Tôi trở lại tìm tôi buồn vừa thấm
Nửa nụ cười gởi gấm lại bên em...
Mỹ Trinh
Người Về.... đón người về bên góc phố thân quen nơi có nắng , có thiên đường tình ái có trái tim tôi vẫn chờ đợi mãi bên phố thơ hồng ấm áp hồn thơ. vẫn còn đây nồng thắm thuở ban sơ thời vương vấn một chút gì để nhớ có lẽ đâu đây vẫn còn làn hơi thở đọng trong lòng một hương nhớ ngàn năm người về đây qua giấc mộng xa xăm ngày sương khói tàn theo lần đưa tiễn ngày nước mắt rơi theo làn lưu luyến bên gót đời ấp ủ mộng tha phương. người về rồi , tôi vẫn thế , nhớ thương ! và đầy ấp một hồn thơ lai láng đã tăng dần khi nhớ mong ngày tháng nay đón người san sẽ chút niềm riêng. _____________________________________ chào MT , lâu quá không gặp MT vẫn khoẻ chứ? chúc MT luôn vui vẻ nha ! bài thơ này hay quá.
Trích đoạn: onlyyou
Người đi từ ấy mùa thu chết
Người đi nhàn nhạt màu sương khói
Lá biệt ly cành sắc tàn phai
Hoàng hôn tím ngắt buồn vời vợi
Ai có đợi ai chốn xa vời
Người đi... còn chiếc bóng chơi vơi
Lành lạnh vầng trăng nhuốm đơn côi
Mắt chìm trong mắt tràn tiếc nuối
Muôn lời tan theo từng giọt rơi
Người đi... biền biệt cánh chim trời
Biết đâu tăm cá giữa mù khơi
Gió động tình si, mây chới với
Mưa mưa, bão bão cứ tơi bời
Người đi bỏ mặc dĩ vãng trôi
Có hiểu cùng thu nỗi u hoài...?
Từ đây cho đến ngàn thu tới
Chết lịm trong lòng thương nhớ người
Người đi... thôi thế... hết thật rồi
ONLY
Anh về từ ngọn thu phong
Anh về từ khói sương mù mịt
Có phải bóng anh khoác mùa thu
Anh về từ phương trời xa tít
Cứ ngỡ mùa thu lấp mây mù
Anh về mang cả tình nặng trĩu
Qua lối mòn xưa hát cô liêu
Trăng lên mây ngủ... đồi cao gió
Bàng hoàng thức giấc đón người yêu...
Anh về rừng đón ngọn thu phong
Gió đâu còn lạnh bờ môi hồng
Rừng mơ thu nắng vàng con suối
Sáng nay cành nở triệu đóa hồng...
Anh về giọt nắng rơi ngoài hiên
Lá Thu về cội chôn ưu phiền
Không còn vất vả heo mây gió
Đông mặc kệ đông... mộng rất hiền...
Anh về...ở lại... muôn thu nữa....
Mỹ Trinh
OnLyYou ơi... Chiều nay bổng nhiên nghĩ tới anh cả một buổi chiều, thì ra hồi nảy MT "ách xì" là lúc anh đang vào nhà của MT hén, anh ngồi im ru không tiếng động nên em không hay. Mừng anh về nhà thăm MT nha... anh có khoẻ không?
Trích đoạn: Cô Bé yuri
Người Về....
đón người về bên góc phố thân quen
nơi có nắng , có thiên đường tình ái
có trái tim tôi vẫn chờ đợi mãi
bên phố thơ hồng ấm áp hồn thơ.
vẫn còn đây nồng thắm thuở ban sơ
thời vương vấn một chút gì để nhớ
có lẽ đâu đây vẫn còn làn hơi thở
đọng trong lòng một hương nhớ ngàn năm
người về đây qua giấc mộng xa xăm
ngày sương khói tàn theo lần đưa tiễn
ngày nước mắt rơi theo làn lưu luyến
bên gót đời ấp ủ mộng tha phương.
người về rồi , tôi vẫn thế , nhớ thương !
và đầy ấp một hồn thơ lai láng
đã tăng dần khi nhớ mong ngày tháng
nay đón người san sẽ chút niềm riêng.
_____________________________________
chào MT , lâu quá không gặp MT vẫn khoẻ chứ? chúc MT luôn vui vẻ nha ! bài thơ này hay quá.
Còn nhớ nhau hoài
Cám ơn em...mình còn nhớ về nhau
Con đường nắng đổ dài thiên tình sử
Những trang đời tìm nhau bằng con chữ
Phố áo hồng, vàng, tím những mùa thơ
Em ghé lại đây chiều tím mộng mơ
Nung hương nhớ bằng vòng tay trìu mến
Những mùa xưa còn đây hoài lưu luyến
Phố nắng còn tha thiết dáng em về
Em hảy ghé lại đây nghe nắng kể
Những chiều quê khói tỏa mái hiên nhà
Những bình minh niềm hy vọng ngân nga
Người gặp lại ngậm lệ mừng thương nhớ
Xin còn nhớ dẫu đời chia cách trở
Tội gì đâu... con chữ vẫn ngây ngu
Tháng năm đi em còn trong tim đó
Trở lại thăm nhau thu mãi... còn thu....
Mỹ Trinh
Chào cô bé Yuri, MT vẫn khoẻ cám ơn Yuri nha... Yuri ơi.... MT ghé đọc thơ củ Yuri hoài đó nhen, bài nào cũng hay... Nhớ ghé thăm MT hoài nha.....
Ngày đã khép Hẹn nhau để có một ngày về Cớ sao chưa hợp đã phân ly Ngày đến nhưng ngày không ở lại Sương phủ vườn yêu tắt đam mê Cánh hồng nhuốm lạnh đau rời rã Hương hòa với gió đợi giao mùa Đông không gõ cửa ào ạt tới Dấu son ngày cũ... nhạt phai chưa... Lời tình đã ngỏ còn nguyên đó Cõi mộng cùng xây vẫn đang chờ Quỳnh tương đầy chén nâng ngang mặt Người vội quay lưng chẳng giã từ Thì thôi... tất cả trả hư vô Ngôi sao chiếu mệnh khuất sương mù Cắt nửa vầng trăng soi quá khứ Một ngày mười lăm đẹp như thơ Mất nhau... ngày đã khép thiên thu ONLY Trinh à, Lần nào gặp mặt em cũng hỏi Anh có khỏe không, nhớ em không Này đây tim hồng và môi ấm Mời em cùng nếm vị tình nồng
Tình đã xa
Ngày đã khép mặt trời đã tắt
Sao người còn đứng đó nhìn em
Ngày đã về mùa thu lạnh ngắt
Sao con tim nóng giọt máu mềm...
Tình đã xa sao mình luyến tiếc
Còn gì không con phố về đông
Đường giờ xa hút mùa tha thiết
Biết làm sao giữ lại hương nồng...
Đêm đã gần nghe đêm về sáng
Có khi nào anh ngủ ngon không ?
Đã bao lần đi qua ngày tháng
Em lần mò tìm dấu hư không...
Thôi thì thôi... xa nhau từ ấy
Anh đường anh tôi trở lại tôi
Thôi thì thôi cuộc đời đưa đẩy
Chỉ còn mong một kiếp luân hồi
Mỹ Trinh
OnLy à,
Bao lần gặp nhau em phải hỏi
Anh ngủ mấy giờ, thức cùng ai
Ngày mai anh muốn mưa hay nắng
Nắng cũng không vui... mưa u hoài....! ( Tội nghiệp cho anh ghê đi )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2008 04:42:44 bởi Mỹ Trinh >
Người vẫn chờ Anh đi với nắng tìm ngày mới Lại gặp mưa giăng mịt mù trời Cưỡi lên cánh gió mà đi tới Thì thấy trong lòng bão tơi bời Anh muốn cùng mưa trôi trôi mãi Theo sông theo suối đến biển khơi Phơi mình dưới nắng thành hạt muối Mặn nồng suốt kiếp chẳng phai phôi Anh nghe tim mình đau rã rời Khắc khoải tơ chùng phím buông lơi Vướng tình ngang trái buồn vời vợi Chẳng biết khi nào hết lẻ loi Mặc kệ cho vật đổi sao dời Anh vẫn âm thầm yêu em thôi Những mong em cũng đang chờ đợi Thức ngủ có nhau đến cuối đời ONLY Nắng về... mang thương nhớ ra phơi Mưa đến... theo mây mộng tưởng người Anh thức cùng thơ đan mộng thắm Anh ngủ vẫn thầm gọi tên người .... khổ cho ONLY không, Trinh ơi
Trích đoạn: onlyyou
Người vẫn chờ
Anh đi với nắng tìm ngày mới
Lại gặp mưa giăng mịt mù trời
Cưỡi lên cánh gió mà đi tới
Thì thấy trong lòng
bão tơi bời
Anh muốn cùng mưa trôi trôi mãi
Theo sông theo suối đến biển khơi
Phơi mình dưới nắng thành hạt muối
Mặn nồng suốt kiếp
chẳng phai phôi
Anh nghe tim mình đau rã rời
Khắc khoải tơ chùng
phím buông lơi
Vướng tình ngang trái
buồn vời vợi
Chẳng biết khi nào hết lẻ loi
Mặc kệ cho vật đổi sao dời
Anh vẫn âm thầm
yêu em thôi
Những mong em cũng đang chờ đợi
Thức
ngủ
có nhau
đến cuối đời
ONLY
Nắng về... mang thương nhớ ra phơi
Mưa đến... theo mây mộng tưởng người
Anh thức cùng thơ đan mộng thắm
Anh ngủ vẫn thầm gọi tên người
.... khổ cho ONLY không, Trinh ơi
Hãy cứ là anh
Hãy cứ là anh của tuổi thơ
Hát mây cưỡi gió lùa mộng mơ
Nắng mưa bụi bậm chưa phai áo
Hãy cứ là anh yêu ngu ngơ...
Cùng lùa sóng biển vui với cát
Ru giấc mơ dài đến ngàn năm
Hãy cứ là anh như lần đến
Mai đi để lại chút hương thầm...
Đời nào không có lần ngang trái
Cuộc vui nào rồi cũng phôi phai
Một thoáng qua nỗi buồn theo gió
Anh là anh, những tháng cùng ngày
Hãy cứ là anh reo chiến thắng
Rừng xanh sư tử chúa sơn lâm
Yêu em một chút buồn một chút
Nhớ quên còn lại chút dư âm...
Mỹ Trinh
Bao giờ mưa tạnh phải không anh
Bao giờ vạt nắng mang mộng lành ?
Bao giờ sáng sớm thơm gió mới
Em mở vòng tay đón tình anh
OnLy ơi... Mưa sẽ về mưa và nắng sẽ xa nắng nên chẳng bao giờ em đón trọn tình anh.
OnLy có thấy ai khổ hơn ai chưa ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2008 03:32:12 bởi Mỹ Trinh >
Tìm góc phố xưa
Tôi về tìm lại con đường xưa
Lẩn thẩn mình tôi đi trong mưa
Nghe xa kỷ niệm trong lòng phố
Từng giọt buồn rơi, gió đong đưa
Tôi về tìm lại giọt máu tim
Một thuở ra đi rắc bên đường
Nghe như dòng máu mình ngưng đọng
Không một thân quen cuối giáo đường
Con phố chiều mưa khóc mùa thu
Hay khóc cho tôi chiều lạc loài?
Mưa vô tình ướt lên vai buốt
Mặc kệ tôi đi giữa trần ai
Tôi về tìm lại kỷ niệm mờ
Đâu còn gì nữa những giấc mơ
Mưa trôi tất cả theo dòng nước
Phố cúi đầu, tôi đứng bơ vơ...!
Mỹ Trinh
Vẫn tôi
Vẫn tôi một kỷ niệm sầu
Soi đêm trăng sáng thấy sầu đậm hơn
Vẫn tôi bóng lẽ cô đơn
Xếp hành trang cũ lơn tơn đi về !
Vẫn tôi gom nửa giấc mê
Quạng quờ mở cửa đi về cõi xa
Lạc chân vướng hạt châu sa
Bên lề đường cũ bóng nhòa mù sương !
Vẫn tôi lảo đảo nhớ thương
Lượm lên bỏ xuống thiên đường phù du
Trôi theo mây xám mùa thu
Làm mưa tưới ướt mà ru nỗi buồn !
Vẫn tôi nhặt lại tóc hương
Che nhan sắc úa đêm buông vết nhầu
Đi qua đời trắng bể dâu
Vẫn tôi ở lại đếm sầu tóc sương !
Mỹ Trinh
Tôi lại về
Tôi về lục kỷ niệm sầu
Lui cui với bóng đêm thâu chong đèn
Hạ đi Thu đến bon chen
Cũng tôi với bóng mình ên tháng ngày
Đi lang thang cõi ta bà
Gom bâng quơ giữa chợ xa đường gần
Nhặt lên một mảnh tình thân
Mới hay đã lỡ một lần đánh rơi
Ngồi bên góc chợ bời rời
Hỏi mây chờ nắng đem phơi chuyện lòng
Ngồi nghe thương nhớ đi rong
Bỏ ta ở lại ngược dòng thời gian
Lại về bên góc trăng vàng
Nghe tim thổn thức hai hàng lệ rơi
Nghe nghìn con sóng ra khơi
Mang theo cát trắng xa rời bến xưa !
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2008 19:43:46 bởi Mỹ Trinh >
Ru Một Góc Trời
Ru một góc đời lần cuối cùng
Từ đây hai ngã chẳng về chung
Thu đi chôn lá sâu lòng đất
Chôn kỷ niệm buồn đêm mông lung
Ru một góc đời xa kỷ niệm
Rươm rướm bài thơ giọt máu tim
Bao nhiêu vết tích đau nhoi nhói
Thôi anh... xa mãi cuộc trốn tìm
Ru một góc đời thơ nhạt buồn
Từ đây lau sạch giọt lệ tuôn
Sang ngang đưa lối mùa em bước
Quê hương sông nước trở về nguồn
Ru một góc đời quên chuyện xưa
Áo hương thôi đã rách mấy mùa
Em qua cầu nắng con sông nhớ
Một thuở ấu thơ gió hát đùa
Ru một góc trời sớm mai hồng
Thảnh thôi nắng ấm chim hát rong
Em về phố đợi ly trà ấm
Góc quán ngày xưa còn ghi lòng
Giã từ kỷ niệm buồn năm tháng
Thả mưa trôi hết cuối dòng sông
Đau thương xa xót ra lòng biển
Thả hết sầu vương nhẹ cõi lòng...
Mỹ Trinh
Chiều bơ vơ
Nếu em về còn buổi chiều đứng đợi
Hoàng hôn xanh thổi gió thảo nguyên vàng
Nếu em về có anh mừng ra đón
Chiều, chiều nay tiếng cười nói rền vang
Nếu em về khi chiều sương nhạt nắng
Có bàn tay xoa nhẹ bờ vai hồng
Những ngày xưa còn đứng đó hoài mong
Hay chỉ gió vờn lòng người viễn xứ
Con đường xưa nắng giận hờn ủ rũ
Kỷ niệm buồn về ngủ dưới rừng sương
Qua lối nhỏ bóng tường rêu năm cũ
Lòng bồi hồi xao động một mùa thương !
Từ một khoảng gió lùa qua chân núi
Gom kỷ niệm về chôn góc thông già
Đếm từ bước chân xiêu xiêu bóng ngả
Bơ vơ chiều lạc lõng dấu tình xưa ...
Mỹ Trinh
Mùa Thu Chết
Thu trong ta chết từ lâu lắm
Từ khi về khép cửa sau lưng
Những ngày xưa giờ không còn nữa
Chỉ mùa đông choáng lối ngập ngừng !
Thu ra đi theo mùa dấu ái
Cánh rừng nâu úp mặt khói sương
Từ một thuở trăng tàn bến suối
Thu chết rồi để lại vấn vương !
Những mùa thu ngày xưa lịm tắt
Từ khi người đành đã xa người
Chỉ vần thơ đong đưa thu nhớ
Chỉ ầm thầm gọi nhớ... Thu ơi...!
Thu bây giờ chìm sâu lòng phố
Một thuở nào tình tứ thu sang
Không còn mơ ta đi vội vã
Chỉ vần thơ quét xác lá vàng !
Thu nghìn năm chìm đêm dĩ vãng
Từ khi tình chôn xuống nghĩa trang
Mình tặng cho nhau mùa thu chết
Đốt bài thơ mang xuống suối vàng
Mỹ Trinh
Vắng
Vắng đi anh...
Để nghe tim mình hụt hẫng
Cũng như em cay đắng nuốt vào lòng
Vắng đi anh...
Để biết mình yêu nhiều lắm
Mắt môi nào dồn dập những khoảng không
Vắng đi anh...
Cho giấc ngủ chập chờn say tỉnh
Mắt môi nhòa vào trũng nhớ hương trinh
Vắng đi anh...
Cho bờ ngực trần ngăn vùng hơi thở
Xót xa về nằm dưới thảm trời sương
Vắng đi anh...
Cho đêm xơ xác mộng thiên đường
Đêm Từ Thức trở về nuôi hư vọng
Vắng đi anh...
Cho mỏi mòn nâng đôi tay buông thõng
Nụ hôn tình xoáy hút xuống dòng sâu
Mỹ Trinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: