Đôi Bờ Thấy ngày bàng bạt gió mây bay
Thấy đêm rời rã một hình hài
Hai bờ trùng dương ngàn cách trở
Biết làm sao giữ mãi đừng phai !
Khao khát giờ còn lại trong thơ
Vấn vương cách mấy dẫu đợi chờ
Hư không như đã đời ngăn cách
Thôi thì em ghi dấu thờ ơ !
Để cho tình ngủ yên trên gối
Để cho mây thả vạt buồn trôi
Để cho xuôi gió chân trời nhớ
Để ngàn thương ở lại lưng đồi
Mỹ Trinh