Không bao giờ xa nhau
Không có nơi nào em xa anh
Anh ở trong tim mộng ấm lành
Vẫn đôi mắt ấy màu xanh biếc
Thương nhớ về hoài chớm mong manh!
Không có nơi nào em quên anh
Từ ngàn năm ấy mộng kết thành
Vẫn bờ môi ấy nồng hơi thở
Giọt vắn giọt dài...em nhớ anh!
Gọi xuân cho mùa thơm hoa lá
Gọi hạ nắng về ướp men say
Em gọi thu lá vàng về cội
Gọi anh về Đông sưởi nắng mai...
Không có nơi nào ta xa nhau
Cỏ cây nắng gió còn thì thào
Còn nghe tâm sự bên dòng suối
Còn đó trăm năm những ngọt ngào...
Mỹ trinh
viết ngày 31/05/09 trên một chuyến bay
Em giữ nhé em yêu ngày xưa cũ
Nhốt hồn anh trong chiếc cặp ngày xưa
Trong tà áo trên làn hương tóc xõa
Của một thời hoa mộng đã đi qua.
Em giữ nhé cánh phượng hồng tháng hạ
Giữ sân trường giữ tà áo bay bay
Để cho anh một chút hồn sống lại
Của những ngày hương tóc đượm bờ vai.
Em hãy giữ những chiều xưa Đại Lộ
Có một người đứng đợi dáng em thương
Đón em về để dìu qua mấy phố
Mái tóc nào thơm ngát một mùi hương.
Em hãy giữ dòng sông xưa bến hẹn
Giữ con đường và những lối đi quen
Giữ tất cả tình trao từ dạo ấy
Để nụ hôn đầu muôn thuở vẫn ngất ngây...
PT.937