Hương nhớ
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Có ngày nào
Lành lạnh giọt hoàng hôn mờ khói tỏa
Từng hồi chuông âm vọng hắt hiu lòng
Nghe đâu đây thong thả tiếng kinh cầu
Ai thương nhớ, ai đợi chờ ai nữa
Ai tâm nguyện chắp tay quỳ trước chúa
Xin tình yêu đừng tan vỡ phôi phai
Xin suốt đời chỉ yêu mãi một người
Dù bão tố, dù chông gai giăng lối
Dù trắc trở trái ngang tình với tội
Vẫn một lòng tha thiết muốn chung đôi
Duyên trăm năm đi cùng tận đất trời
Và suốt kiếp nồng lửa hương ân ái
Và sẽ mãi không đớn đau buồn tủi
Đêm từng đêm không khắc khoải mỏi mòn
Bình minh về xua băng giá cô đơn
Tình chan chứa lấp đầy miền ký ức
Thôi nức nở, thôi hờn ghen xa xót
Lệ đắng cay đừng rơi nữa... mặn thơ
Lời giã biệt khiến con tim nhức buốt
Hãy xem như một thoáng giữa hư vô
Hãy nghe thơ tấu nhạc khúc hiền hòa
Đưa em về cùng chim muông cây cỏ
Chốn đại ngàn... anh kiêu hùng sư tử
Chở che em khỏi nắng gió đường trần
Trả thời gian cõi hư ảo phù vân
Mình cùng nhau dệt tơ loan mộng thắm
Yêu mãi nhé... có cao xanh chứng giám
Buồn hay vui... tình người là rất thật..
... hỡi em
ONLY
Em thấy không... tình thơ kỳ diệu lắm... mộng êm đềm chẳng toan tính tị hiềm... giọt ái ân chảy ướt ngập buồng tim cho yêu thương thấm ngọt mềm câu chữ...
...cứ hờn ghen để men nồng hơn nữa... cứ si mê để được dỗ dành nhau... nói đi em... mãi mãi ta còn yêu...
Có những ngày
Có những ngày nghe đời mình là lá
Thu tràn về rải ngập lá sầu rơi
Nghe tiếng thơ anh là những hạt rời
Sương thấm ướt bờ vai chiều lạnh buốt
Em ngồi nhìn đăm đăm dòng chữ buồn
Mà cứ ngỡ lần này thôi tan vỡ
Cứ ngỡ tình yêu ra đi ngờ ngợ
Như lá thu bay đi về cuối trời
Có những ngày trong góc tối lẻ loi
Dòng nước mắt tuôn dài theo ảo ảnh
Chỉ là thơ mà lòng buồn canh cánh
Biết bao giờ thơ nắm được bàn tay!
Có ngày nào anh không nhớ về ai ?
Chiều lặng lẽ đi về bên góc tối
Dòng nhạc buồn theo em về bước vội
Bờ môi ngoan khép chặt đến ngàn năm
Em sẽ khóc rời rã mộng hương trầm
Mùa chín rụng lời yêu đong nước mắt
Ai lau cho em dòng thơ mặn chát
Hút bóng mù thăm thẳm cuốn hư vô
Có những ngày em về bên con phố
Lẵng lặng nhìn anh góc phố bên lề
Đời hổn độn còn không một dấu mê
Anh ở lại cùng em như đã hứa...
Mỹ trinh
Thật không anh tình trăm năm kỳ diệu ... Mộng êm đềm chen vào giấc chiêm bao... Anh ở lại thì thầm trong giấc ngủ...Mỗi vần thơ tẩm hương vị ngọt ngào...
Nghinh Nguyên chào Mỹ Trinh vá Only
Lời Cầu Nguyện Của Đôi Tình Nhân
Nương nhau theo bậc đá
lên bích đài cao sang
nép bên linh ảnh Mẹ
chúng con dâng lời kinh
Mẹ thấu hiểu tâm tình
từng đứa con của mẹ
những lời kinh thật khẽ
theo hương gió đại ngàn
Chúng con đôi tình nhân
dang dở chuyện trăm năm
từ sâu thằm tâm hồn
vẫn trắng trong như tuyết
Giờ chúng con từ biệt
có chut gì nuối tiếc
nhưng tình nghĩa vẹn toàn
dù phải trong ly cách
Lòng chúng con phó thác
trong niềm tin tình yêu
cảm tạ Mẹ thật nhiều
nhậm lời con khẩn nguyện
Qua cuộc đời dâu biển
có tình Mẹ ủi an
trong niềm tin vững vàng
từ tình yêu thánh thiện.
Nghinh Nguyên
Ai gửi cho em
Ai gửi cho em chừng ấy những đóa hồng
Đan lên tóc lên tim lên áo
Xuân về chưa mà hoa nở vội ?
Ai nói với em đó là hoa tình yêu...
Ai đã gửi em lời nắng nâng niu
Mưa hoa ướt cả một vùng thương nhớ
Em đem về nhà cất vào góc khuất
Sợ giận hờn mưa gió cuốn đời hoa
Ai đã gửi cho em những giọt nắng chiều tà
Những buổi tối nghe rừng reo gió hát
Đêm mơ trăng nằm êm lưng cỏ
Mơ màng nghe mùi dạ lý ngập đêm hè...
Ai đã gửi cho em chừng ấy giọt đam mê
Thơ ghép nhạc dập dồn như hơi thở
Cuồng cuộn thơ say cuốn tròn note nhạc
Đọng lại trên môi rớt xuống linh hồn
Ai đã gửi cho em chừng ấy những nụ hôn
Mưa hồng rã vào men say tình ái
Ai bảo với em chỉ là thơ thôi nhé!
Ừ... là thơ nên xin hãy gửi thật nhiều...
Anh đã gửi cho em niềm tin yêu
Nên tất cả trần gian biến màu hồng nắng ấm
Biển ngọt ngào biển hồng say nhịp sóng
Màu tình yêu sóng sánh một đại dương
Anh đã gừi cho em một thiên đường
Nơi bình yên đi về thăm mỗi sáng
Không còn đua chen cuộc đời phẵng lặng
Giữ cho nhau một góc nhỏ màu hồng...
Mỹ Trinh
Thủ thỉ...Thì thầm
Anh thì thầm thủ thỉ ở bên tai
Góc thật nhỏ mà dồn đầy hạnh phúc
Có những lời nhẹ như mây gió
Như thơ ru như dòng suối chảy ân tình
Như ngọn lửa mùa đông trong lòng thầm kín
Thủ thỉ rù rì nhảy múa điệu đàn xuân
Anh kể em nghe nỗi buồn trong quá khứ
Lẫn niềm vui như đã rộn ràng...
Như hâm lại tuổi đời ngày đánh mất
Kỷ niệm vàng son tuổi ngọc đã nằm im
Góc nhỏ gói tròn rừng thương núi nhớ
Tình quê hương như nằm sẵn đợi chờ
Kể cho nhau nghe những đằm thắm giấc mơ
Đêm nghe tiếng xạc xào rơi trong gió
Anh bảo em hãy cứ mơ trong giấc ngủ
Tô đậm sắc màu đừng để nhạt thời gian
Gió thoảng mùi hương tình tứ giọt nắng vàng
Thơm giấc ngủ thơm chiêm bao mơ ước
Giấc mơ nào từng đêm về mãi
Dấu chấm vàng hình bóng của anh tôi...
Mỹ Trinh
Nghinh Nguyên chào Mỹ Trinh vá Only
Lời Cầu Nguyện Của Đôi Tình Nhân
Nương nhau theo bậc đá
lên bích đài cao sang
nép bên linh ảnh Mẹ
chúng con dâng lời kinh
Mẹ thấu hiểu tâm tình
từng đứa con của mẹ
những lời kinh thật khẽ
theo hương gió đại ngàn
Chúng con đôi tình nhân
dang dở chuyện trăm năm
từ sâu thằm tâm hồn
vẫn trắng trong như tuyết
Giờ chúng con từ biệt
có chut gì nuối tiếc
nhưng tình nghĩa vẹn toàn
dù phải trong ly cách
Lòng chúng con phó thác
trong niềm tin tình yêu
cảm tạ Mẹ thật nhiều
nhậm lời con khẩn nguyện
Qua cuộc đời dâu biển
có tình Mẹ ủi an
trong niềm tin vững vàng
từ tình yêu thánh thiện.
Nghinh Nguyên
Xin vòng tay đón NghingNguyên và cảm ơn lời cầu nguyện của mẹ dành cho Mỹ Trinh và Only
Tình mẹ vô bờ
Thương tình mẹ vô bờ
Bao la như trời biển
Mẹ dù ở nơi đâu
Vẫn ở trong tim này
Mẹ thứ tha lỗi lầm
Vẳng lời kinh trong tim
Ngọt ngào trong hơi thở
Dòng sữa mẹ nỗi niềm
Tìm về bên chân mẹ
Thú tội những oan khiên
nước chảy dòng ngang trái
Khiến mẹ chịu lụy phiền !
Trăm lần mẹ thứ tha
Tình mẹ mãi không già
Con nằm nôi như thuở
Mẹ về ru hiền hòa...
Thương tình mẹ vô bờ
Nằm trong lòng bài thơ
Mênh mông như biển cà
Đời không còn bơ vơ
Mỹ Trinh
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Ai gửi cho em
Ai gửi cho em chừng ấy những đóa hồng
Đan lên tóc lên tim lên áo
Xuân về chưa mà hoa nở vội ?
Ai nói với em đó là hoa tình yêu...
Ai đã gửi em lời nắng nâng niu
Mưa hoa ướt cả một vùng thương nhớ
Em đem về nhà cất vào góc khuất
Sợ giận hờn mưa gió cuốn đời hoa
Ai đã gửi cho em những giọt nắng chiều tà
Những buổi tối nghe rừng reo gió hát
Đêm mơ trăng nằm êm lưng cỏ
Mơ màng nghe mùi dạ lý ngập đêm hè...
Ai đã gửi cho em chừng ấy giọt đam mê
Thơ ghép nhạc dập dồn như hơi thở
Cuồng cuộn thơ say cuốn tròn note nhạc
Đọng lại trên môi rớt xuống linh hồn
Ai đã gửi cho em chừng ấy những nụ hôn
Mưa hồng rã vào men say tình ái
Ai bảo với em chỉ là thơ thôi nhé!
Ừ... là thơ nên xin hãy gửi thật nhiều...
Anh đã gửi cho em niềm tin yêu
Nên tất cả trần gian biến màu hồng nắng ấm
Biển ngọt ngào biển hồng say nhịp sóng
Màu tình yêu sóng sánh một đại dương
Anh đã gừi cho em một thiên đường
Nơi bình yên đi về thăm mỗi sáng
Không còn đua chen cuộc đời phẵng lặng
Giữ cho nhau một góc nhỏ màu hồng...
Mỹ Trinh
Như Giọt Sương Mai
Bước vào tình đời với mộng mơ
Mộng mơ rạo rực môt trời thơ
Lần vào giấc ngủ theo nhịp thở
Cõi lòng rộn rã trong mong chờ
Giấc mộng ân tình ôi đẹp xinh
Ảo huyền những hạt sáng lung linh
Từ xa cứ ngỡ là châu ngọc
Đến gần chỉ là giọt lệ tinh !
Những mộng mơ rối cũng xa dần
Chỉ còn bên lòng nỗi bâng khuâng
Chuổi sầu thắt lại niềm mơ ước
Thiên đường thấp thoáng cũng mờ dần
Chỉ còn bên lòng nỗi nhớ nhung
Luyến thương hoài niệm buổi tao phùng
Địa đàng hi vọng còn mở cửa
Lối về ta còn những đoá hồng.
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2009 21:42:23 bởi nghinhnguyen >
Sông buồn
Đi qua sông gãy nhịp cầu
Gập ghềnh nước chảy qua cầu trôi đi
Hồn trơ ở lại níu ghì
Níu trăm con nước xuân thì vẫn trôi !
!...
Đò xưa, sông lặng bên đời
Chờ ai! em hỡi vẫn ngồi sầu tư!
Bên trời mây tím hình như
Thương ai bàng bạc rù rừ trôi đi
Để người nhớ phút chia ly
Bao năm nhớ một lần đi qua lòng
Bến chiều lau lách, buồn trông
Đò xưa còn đó, người không quay về
ĐT
Như một lời sám hối
Chập chờn sóng nước lao đao
Nghe trong gian dối thở đau biển đời
Em về đâu biển trùng khơi
Hay là chìm giữa đầy vơi não nề
Tràn em cái bóng nhiêu khê
Lang thang mưa gió bên lề tình nhân
Ừ thôi bến vắng như lần
Em đi giông bão trầm luân bể tình
Mỹ trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2009 18:21:11 bởi Mỹ Trinh >
Trích đoạn: nghinhnguyen
Như Giọt Sương Mai
Giấc mộng ân tình ôi đẹp xinh
Ảo huyền những hạt sáng lung linh
Từ xa cứ ngỡ là châu ngọc
Đến gần chỉ là giọt lệ tinh !
Nghinh Nguyên
Như giọt nước mắt
Như giọt nước mắt nhỏ xuống đời
Mộng mơ giây phút đã ngàn khơi
Xếp vào trang giấy lời tình tự
Mà nghe xâu xé một góc đời !
Như giọt nước mắt vẫn hoài tuôn
Chảy vào thơ một góc tim buồn
Dối gian giây phút vần thơ đẹp
Cứ tưởng như là mộng vấn vương
Cuối cùng là giọt nước mắt thôi
Xót xa giờ đã rát bờ môi
Cắn môi đau vị tình mặn chát
Thiên đường mù bụi gió cuốn trôi !
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2009 01:57:57 bởi Mỹ Trinh >
Trích đoạn: Đình Thế
Sông buồn
Đi qua sông gãy nhịp cầu
Gập ghềnh nước chảy qua cầu trôi đi
Hồn trơ ở lại níu ghì
Níu trăm con nước xuân thì vẫn trôi !
!...
Đò xưa, sông lặng bên đời
Chờ ai! em hỡi vẫn ngồi sầu tư!
Bên trời mây tím hình như
Thương ai bàng bạc rù rừ trôi đi
Để người nhớ phút chia ly
Bao năm nhớ một lần đi qua lòng
Bến chiều lau lách, buồn trông
Đò xưa còn đó, người không quay về
Chiều trôi theo nước u mê
Chỉ ta ở lại dấu thề in sâu
Hồn trôi theo ngọn gió sầu
Đi qua bốn bể ngập đầu gió mưa
Tình còn ở lại đong đưa
Gió đông bàng bạc tình xưa chân trời
Chiếc Áo Mùa Xuân
Định mệnh cũng theo chiếc lá rơi
Ai thay định số được em ơi
Thôi đành chấp nhận theo dòng chảy
Nhẹ nhàn ta bước vào cuộc đời
Áo trắng ngày xưa có đổi mầu
Rồi mùa tiết giá cũng qua mau
Em mang chiếc áo mùa xuân mới
Để lòng vơi đi nỗi sầu đau
Hảy từ biệt đi những khổ buồn
Quay về dĩ vãng tìm dáng xuân
Giấc mộng ái ân còn muôn thuở
Tình yêu nhuộm thắm lối vườn xuân.
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2009 15:58:40 bởi nghinhnguyen >
Khóc - Cười
Khóc cười trong cõi người ta
Thắng thua vinh nhục cũng sa lưới trời
Bon chen diễn một vai cười
Mộng hề đen trắng cũng rơi theo dòng
Ta về rát bỏng hư không
Người về ngọt đắng đã không còn gì
Hoàng hôn trổi khúc biệt ly
Khóc cười tan giữa phân kỳ nợ duyên!
Trọng khinh mấy chữ kim tiền
Mỹ Trinh
Cảm xúc theo bức tranh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2009 17:14:25 bởi Mỹ Trinh >
Đuổi - Rượt
Chen chân đuổi rượt bộn bề
Nắm đuôi nắm áo trò hề gian nan
Đâu bằng vài phút dối gian
Đi xuôi về ngược bắt thang mà trèo
Trèo lên ngọn núi cheo leo
Ngó trần gian cũng bọt bèo nơi nơi !
Trần tình đảo lộn mà chơi
Quậy lên khói bụi mù trời rủi may
Trâu già rượt đuổi trâu cày
Ngưa bầy ngựa chứng ngựa hoang về nhà
Rừng sương núi mộng tha ma !
Mỹ Trinh
Cảm xúc theo bức tranh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2009 17:13:55 bởi Mỹ Trinh >
Chiếc Áo Mùa Xuân
Định mệnh cũng theo chiếc lá rơi
Ai thay định số được em ơi
Thôi đành chấp nhận theo dòng chảy
Nhẹ nhàn ta bước vào cuộc đời
Áo trắng ngày xưa có đổi mầu
Rồi mùa tiết giá cũng qua mau
Em mang chiếc áo mùa xuân mới
Để lòng vơi đi nỗi sầu đau
Hảy từ biệt đi những khổ buồn
Quay về dĩ vãng tìm dáng xuân
Giấc mộng ái ân còn muôn thuở
Tình yêu nhuộm thắm lối vườn xuân.
Nghinh Nguyên
Mặc áo mùa xuân
Em thử mặc vào chiếc áo xuân
Chữ vần lộng lẫy như bao lần
Đổi thay thay đổi mùa như đã
Đông tàn xuân đến chớ bâng khuâng
Áo em màu hồng nhạt phấn hoa
Bướm ong bay lượn nắng la đà
Tình em ngào ngạt hương nồng thắm
Thất ngôn lục bát theo về ca !
Em thử mặc vào chiếc áo xuân
Áo em thơm quá mùi hoa hồng
Em đi hái mộng trên đỉnh núi
Tình yêu trở lại như ước mong...
Mỹ Trinh
Nghe lời anh Nguyên mặc thử áo mùa xuân, trông cũng tươi hỉ
cám ơn anh nhắc hộ nhe... Chúc anh cũng vui....!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2009 17:57:31 bởi Mỹ Trinh >
Như một lời sám hối
Chập chờn sóng nước lao đao
Nghe trong gian dối thở đau biển đời
Em về đâu biển trùng khơi
Hay là chìm giữa đầy vơi não nề
Tràn em cái bóng nhiêu khê
Lang thang mưa gió bên lề tình nhân
Ừ thôi bến vắng như lần
Em đi giông bão trầm luân bể tình
Mỹ trinh
Em cúi mặt sau đêm dài sám hối
Anh u buồn hồn mỏi phút chia ly
Nhịp cầu xa chia mình về hai lối
Em thương ơi có còn lại chút gì!
Nhìn ánh mắt em sầu, anh đau thắt
Một đêm dài dằn vặt để rồi xa
Đêm hạnh phúc sao vội đành chia cắt
Và rồi đây còn lại những nhạt nhoà!
Hãy sát lại gần anh làn tóc rối
Để anh nhìn trong mắt chút sầu vương
Trong đôi môi sóng tình còn nóng hổi
Thế mà sao đôi đứa nỡ đôi đường!!!
ĐT
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: