Hương nhớ
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 37 của 173 trang, bài viết từ 541 đến 555 trên tổng số 2581 bài trong đề mục
Mỹ Trinh 19.03.2009 05:09:37 (permalink)
0

LỐI XƯA

Ta về thăm lại lối xưa.
Ngả ba còn đó _ như vừa chia tay !
Quãng đường chung vẫn còn đây !
Cớ sao lá lại vàng bay mấy mùa?!!!
Hòang Thị


Lạc lối

Chạnh lòng nhớ lại mùa xưa
Nghe đau nhoi nhói tiếng xưa trở về
Đường đi khúc khuỷu sơn khê
Chìm hoàng hôn xuống gót mê lạc đường !

Mỹ Trinh
Mỹ Trinh 19.03.2009 05:35:06 (permalink)
0


Giọt buồn

Buồn trên lưng núi đong đưa
Phố xưa chừ đã đổi mùa nghiêng chao
Buồn chảy nước mắt ngọt ngào
Thơ tìm thơ uống hanh hao nỗi buồn

Anh chừ là ngọn gió suông
Thả mơ về một cuối đường chờ ai ?
Buồn ta về với tháng ngày
Bên lưng núi cũ nắng phai chiều tàn

Buồn ta mênh mang mênh mang
Thắp lên ngọn đuốt mà hoang cõi lòng
Sáng trưng cái nỗi buồn rong
Thơ ngồi hiu quạnh đốt dòng chữ yêu !

Buồn ở lại mỗi buổi chiều
Cùng ta đếm giọt cô liêu trên rừng
Buồn ơi ! nhức cái sóng lưng
Người đi tôi ở ung dung giọt buồn !

Mỹ Trinh

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2009 23:38:35 bởi Viet duong nhan >
Mỹ Trinh 19.03.2009 05:48:35 (permalink)
0
Rã rời...

 
Có thật..em đã xa tôi.
Mắt thôi  liếc xéo môi thôi mĩm cười...?
Nên mây gió cũng biếng lười...
Thôi không bay nữa..rã rời tóc em..?
 
Và còn bao nỗi khát thèm..
Rụng theo ngày tháng...cho rèm mi thưa.
Lạ rồi vòng tay đón đưa...
Lạ bờ vai..chỉ còn thừa tương tư...!!!

dp




Có khi

Có khi.. ta chẳng còn ta
Quên ta như đã thoáng qua một lần
Buồn về ôm cột bâng khuâng
Lười nằm ngủ dưới mộ phần rã xương

Có khi lười biếng yêu thương !
Muốn thả trôi hết trăm đường gió mây
Tình đi, ở.. mặc vơi đầy
Thả vần thơ bụi lất lây bên lề...!

Mỹ Trinh
Mỹ Trinh 19.03.2009 17:33:58 (permalink)
0


Đôi Bờ

Thấy ngày bàng bạt gió mây bay
Thấy đêm rời rã một hình hài
Hai bờ trùng dương ngàn cách trở
Biết làm sao giữ mãi đừng phai !

Khao khát giờ còn lại trong thơ
Vấn vương cách mấy dẫu đợi chờ
Hư không như đã đời ngăn cách
Thôi thì em ghi dấu thờ ơ !

Để cho tình ngủ yên trên gối
Để cho mây thả vạt buồn trôi
Để cho xuôi gió chân trời nhớ
Để ngàn thương ở lại lưng đồi

Mỹ Trinh
Mỹ Trinh 19.03.2009 18:05:14 (permalink)
0


Màu thời gian

Thời gian có nhòa không ?
Sao lòng mình lo sợ
Thời gian đâu về ngược
Đêm biết còn nằm mơ...

Dặn dò nhau đừng quên
Vẽ mây trắng bồng bềnh
Vẽ lời thơ mộng mị
Viết hoài một cái tên

Thời gian có nhòa không ?
Sao tình kia dần lớn
Vẫn như ngày trở ngược
Còn sóng biển dập dồn

Thời gian là nét mực
Chảy vào vùng tâm thức
Ảo ảnh về ẩn hiện
Tràn lan khắp mọi vùng

Em vẽ màu thời gian
Nằm yên vùng mây khói
Mờ ảo ánh đèn vàng
Hoài bóng anh về đây

Mỹ Trinh


Mỹ Trinh 19.03.2009 23:03:46 (permalink)
0


Chiều em

Những giọt cà phê ngọt đắng
Rót vào buổi sáng trên ngàn đồi xanh
Chiều em trời cũng long lanh
Nắng như vừa tắt trên cành gió xuân
Bóng xa mà ngỡ như gần
Chạm mà không chạm rần rần nắng mưa !
Chiều còn ở lại đong đưa
Ngày chưa giũ sạch nửa mùa đi qua
Bao giờ dứt áo tình xa
Hay là kiếp vẫn về ca nắng vàng
Bao lâu thế kỷ mưa tan
Hết mưa lại nắng nhịp nhàng đời nhau !

Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2009 00:47:00 bởi Mỹ Trinh >
Mỹ Trinh 21.03.2009 00:13:40 (permalink)
0
Sợ rằng tôi sẽ chịu thua

Sợ rằng người sẽ quên tôi
Như bài thơ cũ đã trôi xa dòng
Đường về xa lắc mưa giông
Thơ mắc mưa lạnh như lòng của tôi

Sợ rằng đôi ngã chia phôi
Làm sao níu lại luân hồi hỡi anh !
Thu về lá úa màu xanh
Tóc huyền sương điểm mong manh chiều về

Sợ rằng thơ sẽ hết mê
Vần xuôi vần ngược chữ mê hết bùa
Sợ rằng tôi sẽ chịu thua
Mắt thâm gối mỏi tình xưa cũng mòn !

Sợ hoài vết khắc môi son
Tan đêm cứu rỗi cho hồn bơ vơ
Nợ nần trả sạch thôi chờ
Sợ trăm con nước thờ ơ ngang đời

Mỹ Trinh


dangphuong 21.03.2009 02:01:48 (permalink)
0

Trích đoạn: Mỹ Trinh



Chiều em

Những giọt cà phê ngọt đắng
Rót vào buổi sáng trên ngàn đồi xanh
Chiều em trời cũng long lanh
Nắng như vừa tắt trên cành gió xuân
Bóng xa mà ngỡ như gần
Chạm mà không chạm rần rần nắng mưa !
Chiều còn ở lại đong đưa
Ngày chưa giũ sạch nửa mùa đi qua
Bao giờ dứt áo tình xa
Hay là kiếp vẫn về ca nắng vàng
Bao lâu thế kỷ mưa tan
Hết mưa lại nắng nhịp nhàng đời nhau !

Mỹ Trinh


 

 
Thà như đốm lửa...
 
Mưa rơi giọt ngắn giọt dài...
Vơi đầy để tiếc nuối hoài ngày xanh.
Nụ cười ánh mắt long lanh...
Treo hồn tôi ở bên gành nắng xuân.
 
Vì xa..nên chẳng được gần...
Nên tình bỗng thầy ân cần nắng mưa.
Dù cho ngày tháng đong đưa...
Xin cho say đắm cũng thừa gió qua.
 
Mưa dù mưa ở thật xa...
Cũng xin gói lại gửi qua nắng vàng.
Đừng như bọt nước vừa tan...
Thà như đốm lửa tro tàn bên nhau..!!!
dp
 
 
*** Hai câu đầu bài thơ của Mỹ Trinh lạ quá...nên tôi không theo vần được..
       Đừng có "Chịu thua..." nghen...
       Chúc MT một buổi tối bình an..

 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2009 02:09:42 bởi dangphuong >
Mỹ Trinh 21.03.2009 16:15:23 (permalink)
0
Cám ơn dangphuong đã chịu khó họa bài thơ lạc vần của MT
Xin lỗi dp vì không ngờ bài thơ này được dp chiếu cố
MT viết rồi và đã biết lạc vần nhưng cố tình muốn viết như vậy theo cảm xúc của chính mình
Cứ tưởng là viết riêng cho mình đọc thôi.
Cám ơn người thơ một lần nữa


Mỹ Trinh
Mỹ Trinh 21.03.2009 16:19:35 (permalink)
0


Nắng tắt

Có một khoảng trống chôn sâu triệu nghìn hạt nắng
Lấp yêu thương
xé mảnh vụn cuộc đời
Có những hạt nắng loi ngoi tìm hơi thở
Nghe nhân gian chìm xuống vô tình

Có một khoảng trống chôn trái tim còn thở
Lấp đất lên đặt thánh giá cầu siêu
Không ai hay lòng đất đau da diết
Thét với gào
Cào cấu cũng vậy thôi

Có triệu hạt nắng tắt trong ngục tối
Không mây bay
Không gió thoảng
Không mùi hương
Mặc cho đời khao khát tơ vương
Nắng tắt thở bên quãng trường tận thế !

Còn ai không lối trần gian truyện kể
truyện kể rằng hôm ấy một cuộc tình
Bướm vờn hoa gởi lại cuốn tình kinh
Đau lòng mẹ
Đau lòng cha
Đau lòng đám con thơ vô tội
Lấp đất xây mồ
oan trái đốt thành tro.

Mỹ Trinh

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2009 17:57:44 bởi Viet duong nhan >
Mỹ Trinh 25.03.2009 04:58:12 (permalink)
0


Tôi biết tên anh màu trăng vàng

Tôi biết tên anh : người thi sĩ
Mua trăng không bán chữ biệt ly !
Hồn chứa trong trăng vàng đêm mộng
Tròn tròn ôm siết tuổi xuân thì

Tôi biết tên anh : hồn trăng quê
Lăn tăn sóng nước bóng trăng thề
Trăm nhánh rong rêu còn yểu điệu
Ngàn năm trăng mãi lạc vào mê

Tôi biết tên anh : Vầng trăng sáng
Chan chói quê hương màu trăng vàng
Vàng thơm đồng lúa vàng mây nước
Vàng cánh hoa tim nở da vàng

Tôi biết tên anh : Trăng tròn trăng
Mười sáu hương trăng đỉnh nguyệt Hằng
Nghìn năm như sống hoài vũ trụ
Triệu vần thơ nung ấm tình trăng

Mỹ Trinh
Mỹ Trinh 25.03.2009 06:00:11 (permalink)
0


Chở mùa em đi

Chở những mùa em thật nhọc nhằn
Lơn tơn bóng nắng dưới hàng cây
Em đi trong gió qua khe nắng
Tưởng đâu mùa hạ đã về đầy

Chở những mùa em đi trắng tay
Đi theo lối cũ ngày qua ngày
Hạ xa yêu dấu thu quên nắng
Mùa của em xa tuổi thơ ngây

Chở những mùa em về nghe mưa
Ngang dòng sông nhớ khói sương mờ
Nằm nghe con nước buồn thinh thít
Xót xa tình chảy xuống giọt thơ

Chở những mùa em ngủ im lìm
Chìm vào tĩnh lặng dấu chân chim
Bên gốc thông già rừng trăn trở
Vài lần gió hú lạnh con tim

Chở những mùa em xa trần gian
Hương đất còn thơm chút bẽ bàng
Sầu nằm yên ngủ bờ trăng lặng
Chôn cánh buồn rơi bên góc hoang

Mỹ Trinh
Mỹ Trinh 25.03.2009 18:16:00 (permalink)
0
Tạo hóa

Tạo hóa cho tôi một trái tim
Và hồn thơ chất ngất đi tìm
Tìm trong gió thoáng trầm trầm vỡ
Dõi bóng mây sầu lẵng lặng im
Người đó tình đây chiều còn tím
Tình này đâu đã lạc bước chim
Hoài tôi tạo hóa còn ganh ghét
Biết thuở nào nguôi biển nổi chìm

Mỹ Trinh
Mỹ Trinh 26.03.2009 07:09:21 (permalink)
0
Mây trắng bay

Mây trắng ngàn năm mây trắng bay
Còn nỗi niềm riêng ở lại hoài
Rừng còn thương lá niềm lưu luyến
Tình thu theo gió cỡi mây bay

Thương nỗi niềm riêng nặng gót hài
Con chim tìm tổ lạnh trần ai
Nằm nghe cổ thụ buồn rưng rức
Hơi thở rừng.. khô lá tàn phai !

Mây còn bay mãi vào vô tận
Để lại ngàn năm phím sầu loang
Đợi chờ phẵng lặng dòng sông bạt
Đợi chờ trăng soi óng ả vàng...

Em hãy chờ vầng trăng ướt thơ
Chờ gió hong khô một bến bờ
Ướp mây trong áo thơm bờ ngực
Mây bay vào kí ức vần thơ

Mây trắng la đà mây trắng bay
Vườn xuân cất lại một hình hài
Đong đưa kẻo kẹt miền thương nhớ
Trập trùng biển sóng... vạt mây bay !

Mỹ Trinh
Mỹ Trinh 29.03.2009 18:38:16 (permalink)
0


Vết buồn trở lại y nguyên

Có những tháng năm nằm yên trong góc kẹt
Bụi bậm âm thầm ghi dấu đời qua
Có những điều nhớ và bao điều như quên lửng
Chúng nằm yên chờ đợi gió nhẹ khơi

Tất cả lại trở về từ điểm khởi
Tàn tích vui buồn kỷ niệm thức dậy đòi
vết y nguyên của tấm hình yêu dấu
Nụ cười tươi chôn trong bụi hiện về

Có những vết nứt đã lành nhưng không thể
Cái sẹo trong tim thăm lại mấy lần
Đâu ai biết vẫn một ngày trời nắng
Có những góc âm thầm màu xám cõi phù vân

Những lần ấy có lẽ mưa thành khẩn
Trôi...trôi không con nước chảy về nguồn.

MỸ Trinh
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 37 của 173 trang, bài viết từ 541 đến 555 trên tổng số 2581 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Commercial Version 3.9