Trích đoạn: Mỹ Trinh
Xấu rồi !
Mười ngày xa nhau sầu hoen mắt
Vói bóng anh nhòa bóng mây mù
Thềm tóc ủ mùa thu con gái
Chiều sương mờ giọt nắng đòi ru
Ru giận hờn lên vai nằng nặng
Trời không mưa cứ tưởng trời mưa
Màu nhạt thếch môi son chợt tím
Em xấu rồi đâu đã như xưa...
Mười ngày xa nhau còn làm tội
Lơ lơ chiều gió thổi hàng mi
Em gọi anh lầm thầm khe khẽ
Gió mĩm cười sao lắm lời chi ?
Chờ phone reo cả ngày chúa nhật
Hết giận rồi mà chuông không reo
Ờ.. có lẽ áo chưa thẳng nếp
Tóc chưa suông phấn nhạt duyên nghèo!
Ờ..hiểu rồi anh chê em xấu
Chiều nín thinh bài hát không lời
Thơ rón rén nhét vào cánh cửa
Chắc họa may một nụ hôn rời...
Mỹ trinh
Nhớ rồi! Mười ngày xa nhau thèm ánh mắt
Khó tìm tia nắng trong mây mù
Thèm tóc em mềm hương con gái
Thèm môi em mọng, tiếng em ru
Ru anh ngủ với vai nhỏ nặng
Che chở hồn anh lúc nắng mưa
Anh lỡ yêu rồi màu hoa tím
Hương tóc mây em, mái trường xưa
Mười ngày cho tim buồn thật tội
Nhớ “bạn đồng hành” nhớ làn mi
Nhớ tim áp tim, hơi thở khẽ
Nhớ vai rung động chẳng biết chi
Nhớ em hơn nữa ngày Chúa Nhật
Vắng tiếng ngọt ngào – chỉ gió reo
Điện thoại hỏng rồi, trán thêm nếp
Lạnh thêm kẻ sĩ vẫn đang nghèo
Chắc em đang nghĩ tim anh xấu
Anh nhớ hương em tim nghẹn lời
Cầu mong tim nhỏ đừng khép cửa
Nhớ quá Bé ơi, anh… rụng rời…
dohop 19/5/2009