Hương nhớ
NỬA HAI GHÉP LẠI
Từ đây ghép lại mảnh hồn
Nửa hai thành một viên tròn nụ môi
Chia nhau ngọt đắng luân hồi
Chia nhau say đắm tinh khôi cuộc đời
Nửa hai ghép lại tuyệt vời
Trái tim máu đỏ dòng khơi ân tình
Ghé bờ hạnh phúc niềm tin
Yêu anh nói với lòng mình chẳng xa
Ghép thơ ghép nhạc hòa ca
Hồn yêu ghé bến bao la ân cần
Nhẹ như gió lướt phù vân
Em yêu anh mãi mùa xuân tươi hồng.
MT VẾT THƯƠNG TỰ LÀNH Từ đây máu chảy nên dòng Một màu đỏ thắm - cho lòng hân hoan Cao xanh toả ánh trăng vàng Gió lùa suối tóc đưa nàng bên ta. Tình hương ngát đượm sắc hoa Toả lan vạn dặm lòng đà ngất ngây! Hãy về đây ,hãy về đây Chung tay xây dựng...đong đầy đắm say! Về đây ngay, về đây ngay Vai kề má tựa đan tay vẹn thề. Muộn phiền vứt bỏ bên lề Má đào ửng đỏ dạt dào yêu thương. -LL-
Buông thả
Thả vào mây gió đi nào
Nhẹ tênh như lá úa màu thu rơi
Buông đi giọt đắng hương rời
Ta về bên ấy đã vơi... một chiều
Mở ra mấy sợi cô liêu
Trói chi trói mãi đã nhiều gian truân!
Về thăm ngọn gió mùa xuân
Giả vờ chưa biết gian truân lần nào
Cười hờ cái nụ ngọt ngào
Tưởng như trăng đã đi vào cõi mơ
Ghép hờ một nửa vần thơ
Nửa còn giữ lại ngây thơ với đời
Tưởng như tình đẹp tuyệt vời
Nghe chừng mơ đứng gọi mời đã lâu
Dang tay đón một bể dâu
Hít vào lòng ngực bắt đầu như xưa...
Mỹ Trinh VỨT BỎ Cất cao tiếng hát lời ca Bên vườn thượng uyển trăm hoa đượm nồng Đan tay xây mộng tươi hồng Quyện hoà nhân thế cho lòng thảnh thơi. Chôn vùi uất ức đầy vơi Nặng lòng chí sĩ lấp ngời áng thơ Tình chung kết nối trang mơ Tình riêng hai chữ tôn thờ thuỷ chung. Đường trần cất bước ung dung Tịnh tâm tỉnh trí vẹn cùng sắt son... Hoà vui sông núi nướv non... Gối cao đẫy giấc, ngọt ngon ân tình. Hoa xinh rực rỡ nghiêng mình Vẫy chào mời gợi thân tình nơi nơi Vui say khúc hát dâng đời Để vần thơ trẻ ngời ngời nhân gian! -LL-
BẾN NGUỒN Mây lững lờ trôi dạt phương nao? Về đâu hỡi lệ trào vương đọng Gió thét gào vang vọng nước non Giữa trời bể héo hon cành lá. Mưa khóc ai ghềnh đá bào mòn? Trăng nhớ ai vẫn còn lơ lững? Lá u sầu hờ hững bình minh Lòng uất ức nhún mình đun đưa. Cỏ ngậm ngùi sáng trưa ủ rũ Hoa héo tàn cánh rã rơi rơi Khóc thương đời tả tơi một kiếp Gượng cười- đau- ngủ thiếp quên sầu! -HTS- Bến xưa
Em về nghe hương ngâu rưng rức
Bến nguồn xưa đã thức dậy rồi
Hạt mưa nước mắt trôi non nước
Trăng ngủ bên hè trở giấc chưa ?
Mai còn lại chuyện xưa không nhỉ ?
Hay là mưa cuốn kí ức buồn
Lá về đâu bên nguồn bờ bến
Ta về đâu lơ đểnh bài thơ ?
Em còn nghe đợi chờ gõ cửa
Thời gian đi tình ở lại nhà
Vẫn như xa ngàn xa xa mãi
Vẫn như gần tình rải trong tim
MT Bến mới Chiều tím giăng dõi tìm bóng cũ Giọt nắng tàn chim rủ về non Trăng soi... nàng rảo gót son Giọt sương bám víu...có còn nhớ chăng? Đây, vầng mây đằng vân đi tới Ngọn gió lùa thổi xới tóc thơm Trời đông rạng ánh sao Hôm Dáng nàng xa khuất... canh cơm nguội dần. Trong cuộc sống muôn phần là nhớ Đọng tâm tư nào chớ bờ môi Em đi một bước xa xôi Dõi theo bóng dáng lòng tôi chợt sầu! -HTS-
Trích đoạn: HÁI TRĂNG SAO
Thương ở trong lòng ta thật đầy
Ngập tràn bể ái tim ngất ngây
Tình mênh mông vẫn hoài chưa đủ
Ôm chật vòng tay anh có hay ?
MT Anh đã hiểu rồi- dạ ngất ngây Yêu thương ngày ấy rộ sân đầy Tương lai tiến bước xây mộng đẹp Gìn giữ tình ta thỏa đắm say!!! -HTS-
Co' một vì Sao lạc đến đây
Bay đi bay lại thấy..."Vòng Tay"
"Mênh mông" bể ái...tay "dài" mãi...
ôm "chật" vòng tay ...khó thở thay ... (ngộp thở vầy...khẹc khẹc)
Ta đi tìm bến mù khơi Lãng quên ngày tháng đầy vơi chập chùng Có ai muốn bước theo cùng Buồn vui san sẻ tránh vùng đau thương. -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2009 17:12:47 bởi SĨ ĐOAN >
ĐẰNG VÂN Gió trời thay đổi mấy mùa nay Em ở phường nào liệu có hay? Bển ái nguồn ân... sóng triều xoáy Đằng vân...hóa phép...biến mất ngay. -HTS-
Đi
Thật nhanh
Về góc nhỏ...
Nơi đó điểm dừng.
Mặc dòng đời trôi chảy
Mặc tơ lòng trỗi ngổn ngang
Mưa rả rít, gió gào khóc than...
Xé tâm tư vương mang từng kỉ niệm!
Cảnh đời, số phận... chết lịm tận buồng tim
Đây, mái lá đơn sơ, trơ trọi giữa đất trời.
Đây sợi hồn vương vấn trên muôn cõi ngàn khơi
Đây số phận lạc loài đi trong nhân thế
Tổ ấm nơi nào sao toàn dâu bể
Anh đây ta đấy tình u mê
Tìm ở đâu một vòng tay
Một lời âu yếm dài
Xa xăm mờ bóng
Một chấm buồn
chia hai nẻo
trần ai
MT-LL-
XA NHAU
Mình đã xa nhau tình lỡ làng
Vì đâu anh hỡi bước lang thang
Chân đi rời rã hồn sương khói
Tay lạc lõng rời dạ mây ngàn
Thôi nhé em về gom kỷ niệm
Thôi thì anh ở góp vương mang
Bao năm còn đó tình phiền lụy
Biết đến bao giờ kiếp bẽ bàng
MT
NHỚ MÃI NGÀY XANH Trăng treo lơ lững giữa trời cao Xanh biếc làn mây gió rì rào Ríu rít chim kêu về tổ ấm Hững hờ , dạ khóc tựa gờ bao Đưa hồn vất vưởng- ngày xanh ấy Nuối tiếc dật dờ thuở hôm nao! Thơ thẩn, thẩn thơ sầu chất ngất Tâm tư trĩu nặng lệ tuôn trào. -SD-
VÌ SAO Tình sầu vạn dặm mãi vương mang Hạnh phúc chứa chan chóng rụi tàn Ai nở tách chia duyên mộng ái Cho thuyền tách bến rẽ sang ngang. Tình tan sương khói lững lờ bay Hận kiếp bần hàn luống thẹn thay! Thiên hạ cười chê đời trắc trở Thu đông bi luỵ phận duyên này. -LL-
CUỘC TÌNH BUỒN Cuộc hành trình băng sông vượt suối Tình say mê đắm đuối yêu thương Buồn rơi ánh mắt lệ vương Lòng sầu khôn tả trăm đường héo hon. Ta lê bước lối mòn thuở ấy...! Trống hoang du đang dấy cõi lòng Vắng tanh chỉ có muỗi mồng Giọt đào rơi mãi biến hồng- xẩm đen. Sầu thương nhớ mon men trí não Đau xé lòng mềm nhão chân tay Mặn mà theo gió đua bay Đắng môi thắm lẩn đắng cay tim hồng. Bờ vai rộng ấm nồng một thuở Môi mộng tươi nẩy nở đượm vui Em trao ánh mắt ngọt bùi Đi yêu, đứng nhớ, trở lùi thân thương! Cảnh đoàn viên vấn vương khắng khích Vật làm tin kết xích tâm hồn Xa nhau kỉ niệm đọng tồn Tôi ngây, lẩn thẩn dập dồn sầu bi. Đêm hằng đêm khắc ghi kí ức Tàn canh thâu thao thức đêm trường Hiu hiu gió thoảng đầu giường Hắt hơi đôi cái như dường ngơ ngơ... Bồi vén vun bến bờ xa vắng Hồi ức xưa mặn đắng đôi môi Thẩn thờ mơ mộng xa xôi Thơ tình ngày ấy theo tôi cuối đời. -LL-
XA NHAU
Mình đã xa nhau tình lỡ làng
Vì đâu anh hỡi bước lang thang
Chân đi rời rã hồn sương khói
Tay lạc lõng rời dạ mây ngàn
Thôi nhé em về gom kỷ niệm
Thôi thì anh ở góp vương mang
Bao năm còn đó tình phiền lụy
Biết đến bao giờ kiếp bẽ bàng
MT XÍCH GẦN
Xích lại gần nhau kẻo lỡ làng
Kiếp người ngắn ngủi vứt lang thang
Anh về sum họp ngời đôi lứa
Em tụ đề huề thản gió ngàn
Quên hết buồn đau nồng hơi ấm
Nhớ chi sầu khổ... chớ vương mang
Keo sơn mộng ái hương nồng trỗi
Kết thúc bi thương tránh bẽ bàng.
-KN-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2009 10:24:01 bởi Kẻ Ngông >
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Đi
Thật nhanh
Về góc nhỏ...
Nơi đó điểm dừng.
Mặc dòng đời trôi chảy
Mặc tơ lòng trỗi ngổn ngang
Mưa rả rít, gió gào khóc than...
Xé tâm tư vương mang từng kỉ niệm!
Cảnh đời, số phận... chết lịm tận buồng tim
Đây, mái lá đơn sơ, trơ trọi giữa đất trời.
Đây sợi hồn vương vấn trên muôn cõi ngàn khơi
Đây số phận lạc loài đi trong nhân thế
Tổ ấm nơi nào sao toàn dâu bể
Anh đây ta đấy tình u mê
Tìm ở đâu một vòng tay
Một lời âu yếm dài
Xa xăm mờ bóng
Một chấm buồn
chia hai nẻo
trần ai
MT-LL-
Vâng,
lai láng...
thả vội vàng
nhẹ nhàng tỏa sáng
ơ ... Mộng Vàng tràn sang
Khắc Tình Lệ rớt tuôn hàng
Người ơi xin giữ đừng ly tán
Vá tâm tư Ngắm TRăng lòng than vãn
bẻ bàng dĩ vãng chết lịm ngỡ muộn màng
Đây mãnh hồn hoang vắng rơi đoạn khúc ly tan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2009 11:13:29 bởi tranthaptinh >
EM ƠI! Vươn tầm tay- hái ngàn sao Kết thành chuỗi ngọc dâng trao bạn tình Trăng ngà soi ánh lung linh Nhặt tia huyền ảo ướp hình người thương Đêm ngày vương vấn vấn vương Ấp trong ngực ấm kẻo dường nhạt phai Góp gom cơn gió thoảng lay làm quà kỉ niệm- má ai ửng hồng! Bao niên tích tụ trong lòng Dành nàng tất cả Trinh đồng ý không? -HTS-
Ta sợ tình yêu len tâm khảm Xuống tóc đi tu cảm thương mình Sân si ái ố... nhìn thấu tỏ Nhưng sao tim mở ngỏ chờ yêu!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: