Gió Lạnh Sáng Mùa Thu Ngày em về từ những vùng rất lạ
Nắng vàng thu hứng gió gọi hàng cây
Kiếm hồn thơ dưới một góc thu gầy
Gió tơi tã cuồn hồn đi đâu mất
Ngày em về từ vùng đêm chất ngất
Màu cô đơn còn in rõ chỗ ngồi
Sáng thứ bảy trời vào thu bối rối
Rừng nhớ ai mà gió gọi không ngừng
Người nhớ người trong im lặng mông lung
Buồn ngồi kể truyện tình bên dòng suối
Em nhớ ai sao một mình thui thủi
Níu hồn thơ ghi lời gió ngậm ngùi
Nắng vẫn lạnh thu ca bài ca gió
Tìm bóng hình và ngôn ngữ hôm qua
Dường như đó mà không còn ở đó
Gió thổi ào quét sạch những vùng xưa
Mỹ Trinh