Hương nhớ
CHƯA DÁM Trên đỉnh non xanh Anh chờ nơi đó Có dòng suối ngọt Bọt bắn toé tung... Trùng trùng mây giăng Chặc cây dựng trại Ngại có một điều... Nhiều lần muốn ngỏ Tỏ bày : Yêu em. Thèm hôn mắt biếc Tiếc lòng chưa dám. -SD-
LẠ CHƯA...
Em nghe là lạ
Ơ...anh chưa dám!
Chưa dám tỏ tình
Hay quá tham lam...?
Ngày tháng yêu nhau
Trùng trùng mây tỏa
Trắng hồng đen xám
Hay đã nhạt nhòa...?
Ơ...anh muốn ngỏ
Bao nhiêu tội tình
Hôm qua mắt đỏ
Hoa chẳng còn xinh...
Ơ...bắt anh đền
Môi tô mắt biếc
Triệu nụ hôn còn
Chờ ngọn lửa thiêng...
-MT-
LƯỚI TÌNH
Lưới tình giăng mắc lưa thưa
Chất keo kết dính như vừa lồng nhau
Nhớ thương, hờn dỗi...lệ trào
Theo năm tháng rộng nguyên màu sắt son.
Sải chân khắp chốn - gót mòn
Vẫn hình bóng cũ mãi còn không phai
Vì đâu cơn gió thoảng bay?
Cho lòng nhung nhớ ngày dài thâu đêm !
Cuộc đời mấy chốc mộng êm
Để bao phiền luỵ lặn chìm cô đơn
Vì đâu giấc ngủ héo hon
Ai người quên lãng :" Non mòn" thuở xưa!
Ước thề nhuộm thấm gió mưa
Sương sa tuyết phủ vẫn chưa nhạt màu
Tình ta ví suối tuôn trào
Sông nguồn lay láng dạt dào dành ai...
Nhớ thương đâu chỉ mắt nai
Niên dài tháng rộng chẳng phai dáng hình. -SD-
ĐỪNG
Tôi muốn níu ngàn cánh thu năm cũ
Quấn thơ ngây vào vạt áo trinh nguyên
Gom về cội lá vàng chôn thương tiếc
Quên bàn chân vết tích một lần qua
Xin gom hết mây ngàn ngăn lời gió
Một mình tôi bó gối đếm hoàng hôn
Xin lặng yên bốn bề im hương cỏ
Những âm thanh đừng tan tác lụy phiền!
Sao không trả tôi về miền thinh lặng
Ngàn cánh tay mơ rụng xuống chân đồi
Như kiếp lá xa cành chết thảnh thơi
Như cát bụi hóa thân về cát bụi!
Có cần không những sắc màu che đậy
Tô mùa thu xơ xác phố mưa chiều
Thay xiêm áo tôi về cõi quạnh hiu
Trả tất cả cho người cơn hư vọng!
Đừng, đừng gọi tên tôi vào khoảng trống
Gửi hồn xa mây gió tận phương trời
Đêm trùng dương bão tố sóng ra khơi
Tôi mất hút theo sóng trào ra biển...
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2009 04:25:41 bởi Mỹ Trinh >
LƯỚI TÌNH
Lưới tình giăng mắc lưa thưa
Chất keo kết dính như vừa lồng nhau
Nhớ thương, hờn dỗi...lệ trào
Theo năm tháng rộng nguyên màu sắt son.
Sải chân khắp chốn - gót mòn
Vẫn hình bóng cũ mãi còn không phai
Vì đâu cơn gió thoảng bay?
Cho lòng nhung nhớ ngày dài thâu đêm !
Cuộc đời mấy chốc mộng êm
Để bao phiền luỵ lặn chìm cô đơn
Vì đâu giấc ngủ héo hon
Ai người quên lãng :" Non mòn" thuở xưa!
Ước thề nhuộm thấm gió mưa
Sương sa tuyết phủ vẫn chưa nhạt màu
Tình ta ví suối tuôn trào
Sông nguồn lay láng dạt dào dành ai...
Nhớ thương đâu chỉ mắt nai
Niên dài tháng rộng chẳng phai dáng hình. -SD-
Vết xưa
Bao nhiêu tình dính lưới tình
Cho anh héo hắt điêu linh khổ sầu!
Hình như đắng một bể dâu
Nên thơ thôi ngọt qua cầu gió bay
Bao nhiêu tình dậy men say
Cho vần thơ ấm thôi cay mắt nhòa
Bên em anh khóc tình xa
Trăng sao thờ thẩn mưa sa đổi màu!
Thơ tình nhuộm xám thương đau
Tình không tình có đường nào cũng không!
Nghe tim rỉ giọt máu hồng
Thuở xưa xưa ấy anh không quên người
Tình mình như lá thu rơi
Sầu giăng sương tuyết trắng đồi khóc than
Thơ anh nhỏ lệ hai hàng
Chiều thu mộ trích khăn tang người tình !
Anh về tưởng bóng thương hình
Xưa.. xưa.. xưa ấy lung linh đêm ngày
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2009 04:13:55 bởi Mỹ Trinh >
Vết xưa
Bao nhiêu tình dính lưới tình
Cho anh héo hắt điêu linh khổ sầu!
Hình như đắng một bể dâu
Nên thơ thôi ngọt qua cầu gió bay
Bao nhiêu tình dậy men say
Cho vần thơ ấm thôi cay mắt nhòa
Bên em anh khóc tình xa
Non mòn giờ đã hao mòn đời nhau
Thơ tình nhuộm xám thương đau
Tình không tình có đường nào cũng không!
Nghe tim rỉ giọt máu hồng
Thuở xưa xưa ấy anh không quên người
Tình mình như lá thu rơi
Sầu giăng sương tuyết trắng đồi khóc than
Thơ anh nhỏ lệ hai hàng
Chiều thu mộ trích khăn tang người tình !
Anh về tưởng bóng thương hình
Xưa.. xưa.. xưa ấy lung linh đêm ngày
Mỹ Trinh VẾT NAY Tình anh dành trọn kiếp này Ước mong điểm sắc đọng hoài gió Xuân Cánh chim chao lượn tưng bừng Hót vần thơ thắm thuở từng đắm say. Chiều thu một thoáng gió lay Lá rơi nhè nhẹ, mây bay gợi sầu Tình tan nhịp bước qua cầu Vết xưa còn đó- lỡ câu hẹn thề. Vết nay khỏa lấp tư bề Lòng em tươi sáng anh về hát ca Trao nhau hương vị đậm đà Sưởi nhau hơi ấm để mà yêu thương. Dìu đi vạn nẻo đường trường Ví thuyền lướt sóng nhật thường ấp ôm Ví vầng trăng rạng chiều hôm Trời thanh gió lộng hoa thơm cỏ nồng... Vết xưa dồn nén đáy lòng Vết nay tô điểm sắc hồng TÌNH YÊU! -SD-
LẠ CHƯA...
Em nghe là lạ
Ơ...anh chưa dám!
Chưa dám tỏ tình
Hay quá tham lam...?
Ngày tháng yêu nhau
Trùng trùng mây tỏa
Trắng hồng đen xám
Hay đã nhạt nhòa...?
Ơ...anh muốn ngỏ
Bao nhiêu tội tình
Hôm qua mắt đỏ
Hoa chẳng còn xinh...
Ơ...bắt anh đền
Môi tô mắt biếc
Triệu nụ hôn còn
Chờ ngọn lửa thiêng...
-MT- CHƯA LẠ Giữa cảnh thiên nhiên Anh kiêng tỏ bày Mộng ngày mơ đêm Mong thêm lời ước... Mỗi bước ta đi Tình si bén gót Lòng trót yêu thương Nhúng nhường mọi lẻ... Anh kẻ chơn thành Tình dành mênh mông Dạ không lãng quên Gọi tên Trinh đấy! Đã bấy nhiêu mùa Gió lùa ngữa nghiêng Tình riêng trao trọn Ôm gọn vào lòng. Hoa hồng triệu đóa Như có linh hồn Ôn tồn trao ai Nồng say thắm thiết!!! -SD-
XIN GIỌT NẮNG THƠ
Thơ là tâm.
Sao anh không thực hành điều tâm nguyện
Vì dòng đời xuôi ngược chảy về đâu
Anh mãi yêu em và mãi đau sầu
Hay bởi lẻ người đời thường đen trắng ?
Em biết làm sao ngăn dòng cay đắng
Vòng tay này đủ hâm nóng bể dâu
Hay là đêm bão tố sẽ chìm sâu
Cuốn anh mất theo mưa ngâu buồn lặng
Em biết làm sao xoa lòng anh lắng
Có điều gì chưa sáng tỏ lòng em
Yêu làm sao nườc mắt anh ngọt mềm
Vuốt thật nhẹ nếp buồn trên vầng trán
Anh nói đi dẫu bao nhiêu ngày tháng
Nguôi ngoai này nhẹ bổng một trần gian
Này nắng hỡi cho anh một giọt vàng
Rơi lên mắt lên mi cho đời ấm
Là giọt nắng hâm thơ anh nồng cháy
Là giọt tâm anh nở đóa hoa lòng
Mỹ Trinh TÌNH EM Tình của em- triệu triệu đóa hoa hồng Hương sắc thắm tưới lòng anh ấm áp Một tình yêu không có lời giải đáp Vẫn dịu dàng, ngan ngát giữa chiều buông. Đã bao mùa mưa gió mãi trào tuôn Môi em thấm mà lòng anh mặn đắng Nhìn mông lung khát khao miền hoang vắng Đã vô tình bóp nghẹt khối tình si. Em tha thiết, dịu dần vết thương bi Lời chan chứa...rảo tình...chưa chắc gặp. Tình trong mơ, vần thơ như khắc nhập Quyện với lòng yêu chỉ một em thôi. Đừng buồn nữa bao mộng ước vun bồi Dong thuyền tình ta ngao du sơn thủy tắm đại dương, ngắm sa trời thủ thỉ Ấp ân tình nhuộm mãi một màu son. Vòng tay rộng ngả vào anh ngủ ngon Quên mệt mỏi giữa dòng đời tấp nập...!
CHƯA LẠ Giữa cảnh thiên nhiên Anh kiêng tỏ bày Mộng ngày mơ đêm Mong thêm lời ước... Mỗi bước ta đi Tình si bén gót Lòng trót yêu thương Nhúng nhường mọi lẻ... Anh kẻ chơn thành Tình dành mênh mông Dạ không lãng quên Gọi tên Trinh đấy! Đã bấy nhiêu mùa Gió lùa ngữa nghiêng Tình riêng trao trọn Ôm gọn vào lòng. Hoa hồng triệu đóa Như có linh hồn Ôn tồn trao ai Nồng say thắm thiết!!! -SD-
LÀ QUEN
Quen thật là quen
Bao phen gặp gỡ
Em chờ anh đợi
Gió mới tình xưa...
Vẫn mưa vẫn nắng
Mà trăng về hoài
Trần ai còn đó
Môi đỏ còn trao
Quen màu hương nhớ
Từ thuở yêu nhau
Ngọt ngào trao gửi
an ủi mộng lành
Có anh bên em
Êm đềm nồng ấm
Thì thầm thủ thỉ
Tri kỷ tri âm...
Hương trầm suối ngọt
Thanh thót chim ca
Ngân nga lời nhạc
Thu hát trời lam...
Mỹ Trinh
VẾT NAY Tình anh dành trọn kiếp này Ước mong điểm sắc đọng hoài gió Xuân Cánh chim chao lượn tưng bừng Hót vần thơ thắm thuở từng đắm say. Chiều thu một thoáng gió lay Lá rơi nhè nhẹ, mây bay gợi sầu Tình tan nhịp bước qua cầu Vết xưa còn đó- lỡ câu hẹn thề. Vết nay khỏa lấp tư bề Lòng em tươi sáng anh về hát ca Trao nhau hương vị đậm đà Sưởi nhau hơi ấm để mà yêu thương. Dìu đi vạn nẻo đường trường Ví thuyền lướt sóng nhật thường ấp ôm Ví vầng trăng rạng chiều hôm Trời thanh gió lộng hoa thơm cỏ nồng... Vết xưa dồn nén đáy lòng Vết nay tô điểm sắc hồng TÌNH YÊU! -SD-
VẾT YÊU
Nhầu cho nát áo đêm này
Vết nhăn xếp cất đọa đày nghìn sau
Vết tình yêu nép trong nhau
Xếp vào hình bóng đi vào hư vô
Cắn cho nát trái tim khô
Vắt ra giọt máu cơ hồ nhớ quên
Vết yêu khắc họ khắc tên
Em mang theo giấc ngủ mềm trăm năm!
Xé cho nát vụn hương thầm
Khom lưng nhặt hết trăng rằm sao khuya
Gom mây gió ở lại nhà
Nhốt yêu sâu đáy vực xa.. cõi tình!
Yêu cho dầy sử tình kinh
Yêu cho vết tích lung linh đêm tàn
Yêu cho cuồng vỡ ngông tan
Yêu cho quên kiếp phũ phàng thương đau...!
Mỹ Trinh
Đóm nắng vàng trong đêm
Những đốm đêm.. li ti chiếu sáng...
Khoảng lặng âm ba là chăn đắp ngọt ngào
Anh mang nắng về hong mùa gió bấc
Ta nghiêng hồn cuộn ấm giọt xanh xao..
Bóng của đêm đồng tình hôn vũ trụ
Sóng ru bờ.. bằng triệu cánh.. tay thơ
Anh thả bóng trăng về từ đỉnh núi
Bờ ngực trần hâm hấp.. cỏ hương mơ..
Ôi..tiếng đêm ầm vang vùng khoảng lặng
Mưa ngập ngừng.. nín thở..gió im ru!
Chờ khe sáng chiếu vàng lên điệu hát
Vòm mây tươi nhảy múa.. bước vào thu..
Thu vàng quá lưng thu màu tim tím
Vùng lửa đêm cháy ấm một trần gian
Anh vượt sóng.. đi qua ngàn khoảng cách
Em hóa thân.. Thơ rớt đóm nắng vàng...
Nghìn đêm nữa.. ta về thăm vùng ánh sáng
Gió chở mây ngang ghé trủng mơ hồ
Nghìn đêm nữa em nằm nghe sóng vỗ
Biển ru hời..trăng ghé xuống bờ môi...
Mỹ Trinh
LÀ QUEN
Quen thật là quen
Bao phen gặp gỡ
Em chờ anh đợi
Gió mới tình xưa...
Vẫn mưa vẫn nắng
Mà trăng về hoài
Trần ai còn đó
Môi đỏ còn trao
Quen màu hương nhớ
Từ thuở yêu nhau
Ngọt ngào trao gửi
an ủi mộng lành
Có anh bên em
Êm đềm nồng ấm
Thì thầm thủ thỉ
Tri kỷ tri âm...
Hương trầm suối ngọt
Thanh thót chim ca
Ngân nga lời nhạc
Thu hát trời lam...
Mỹ Trinh LÀ YÊU Đồng cam cộng khổ Hoa trổ cuối mùa Gió lùa đung đưa Sớm trưa sặc sỡ... Muôn thuở tình nồng Cõi lòng hớn hở Hơi thở thơm tho Trao cho ngọt ngào! Dạt dào yêu thương Sông Tương bến hẹn Trọn vẹn ước thề Đề huề.. ái ân. Mê mân suối tóc Yêu vóc ngọc ngà Cùng ra ngắm cảnh Về mảnh trăng vàng. Đây làn Hương nhớ Bên bờ Suối ngọt Anh thốt lời yêu Giữa chiều Trời Lam. -SD-
VẾT YÊU
Nhầu cho nát áo đêm này
Vết nhăn xếp cất đọa đày nghìn sau
Vết tình yêu nép trong nhau
Xếp vào hình bóng đi vào hư vô
Cắn cho nát trái tim khô
Vắt ra giọt máu cơ hồ nhớ quên
Vết yêu khắc họ khắc tên
Em mang theo giấc ngủ mềm trăm năm!
Xé cho nát vụn hương thầm
Khom lưng nhặt hết trăng rằm sao khuya
Gom mây gió ở lại nhà
Nhốt yêu sâu đáy vực xa.. cõi tình!
Yêu cho dầy sử tình kinh
Yêu cho vết tích lung linh đêm tàn
Yêu cho cuồng vỡ ngông tan
Yêu cho quên kiếp phũ phàng thương đau...!
Mỹ Trinh NÉT YÊU "Ôi sao nước mắt lại trào!" Niềm vui tuôn chảy thắm vào hồn yêu Bỏ quên cái thuở kiêu kiêu Hòa theo bóng dáng- vạn điều mến thương. nét yêu ! Ai vẽ nhu, cương Lồng trong tâm trí... nhật thường xuyến xao! Động lòng là bởi vì sao? Vì lời thánh thó.. đậm bao nghĩa tình! Nét yêu lấp lánh lung linh Sắc màu rực rỡ- lòng mình luyến lưu Xóa tan muôn vạn phiền ưu Lâng lâng trỗi sóng chính từ đáy tim. Nét yêu ngự mãi êm đềm Nồng nàn, ấm áp...khó tìm phương nao. Yêu em ta đã tự hào Người tình lý tưởng- dạt dào thâm ân! -SD-
Đóm nắng vàng trong đêm
Những đốm đêm.. li ti chiếu sáng...
Khoảng lặng âm ba là chăn đắp ngọt ngào
Anh mang nắng về hong mùa gió bấc
Ta nghiêng hồn cuộn ấm giọt xanh xao..
Bóng của đêm đồng tình hôn vũ trụ
Sóng ru bờ.. bằng triệu cánh.. tay thơ
Anh thả bóng trăng về từ đỉnh núi
Bờ ngực trần hâm hấp.. cỏ hương mơ..
Ôi..tiếng đêm ầm vang vùng khoảng lặng
Mưa ngập ngừng.. nín thở..gió im ru!
Chờ khe sáng chiếu vàng lên điệu hát
Vòm mây tươi nhảy múa.. bước vào thu..
Thu vàng quá lưng thu màu tim tím
Vùng lửa đêm cháy ấm một trần gian
Anh vượt sóng.. đi qua ngàn khoảng cách
Em hóa thân.. Thơ rớt đóm nắng vàng...
Nghìn đêm nữa.. ta về thăm vùng ánh sáng
Gió chở mây ngang ghé trủng mơ hồ
Nghìn đêm nữa em nằm nghe sóng vỗ
Biển ru hời..trăng ghé xuống bờ môi...
Mỹ Trinh BẾN HẸN TRẦN GIAN Bạn ơi! Nghìn đêm nữa- rất gần thôi Sao không là: Tám nghìn đêm- ta sẽ… Cùng dìu nhau và hát ca khe khẻ… Sống dương gian, tạm đủ trở gót về… Nơi Thiên Nhai ta sum hợp đề huề Không xa cách những đôi bờ thương nhớ Hãy chờ nhau đừng bao giờ bỏ tớ Đã bao mùa giá buốt vẫn thâm giao! Bến đỗ kia, tám nghìn đêm nói sau Giờ xích lại cho hương tình rộ nở Bát ngát nồng đọng tồn trong muôn thuở Trùm không gian cho lòng hết chơi vơi. Nhớ nha em mọi thứ chớ buông lơi Dong thuyền tình lướt bao con sóng dữ Nếm tất cả ngọt bùi ta cùng thử Tìm tương đồng nơi bến hẹn trần gian. -SD-
Hoa nắng về anh
Hoa nắng rải đầy khoảng trời em
Vàng thơm hương lửa áo mây mềm
Thu vẫn còn xanh men hâm hấp
Lối nhỏ về trưa..gió ru êm...
Tặng anh mấy nụ hoa vàng cháy
Nung dòng sông nhỏ chảy mơ hoang
Tặng anh vần chữ thơm hương nhớ
Tẩm nắng màu hiền mơ ghé ngang...
Trưa em huyễn hoặc xanh hơn nắng
Anh về luống cuống đôi bàn chân
Đặt lên gò má đôi vần chữ
Hạt nắng cười hồng đóa phù vân
Tặng anh biêng biếc thu tràn nụ
Mưa khép ngại ngùng sau lưng mây
Nắng ra đầu ngõ dang tay rộng
Bóng anh ngơ ngẩn nụ tình đầy...
Tặng anh hương tóc thề thơm nắng
Chờ nhau biền biệt cõi xa xăm
Sợ chi ngăn cách mà gần vậy
Thơ nắm tay thơ gọi thì thầm...
Mỹ Trinh
BẾN HẸN TRẦN GIAN Bạn ơi! Nghìn đêm nữa- rất gần thôi Sao không là: Tám nghìn đêm- ta sẽ… Cùng dìu nhau và hát ca khe khẻ… Sống dương gian, tạm đủ trở gót về… Nơi Thiên Nhai ta sum hợp đề huề Không xa cách những đôi bờ thương nhớ Hãy chờ nhau đừng bao giờ bỏ tớ Đã bao mùa giá buốt vẫn thâm giao! Bến đỗ kia, tám nghìn đêm nói sau Giờ xích lại cho hương tình rộ nở Bát ngát nồng đọng tồn trong muôn thuở Trùm không gian cho lòng hết chơi vơi. Nhớ nha em mọi thứ chớ buông lơi Dong thuyền tình lướt bao con sóng dữ Nếm tất cả ngọt bùi ta cùng thử Tìm tương đồng nơi bến hẹn trần gian. -SD- Chừng quen chừng lạ
Ồ bến hẹn nơi chân trời xa thẳm
Nghe lời ai chừng như lạ như quen
Có phải anh nương theo cánh gió mềm
Tìm gặp lại người xưa năm cũ
Ở bên kia cõi bờ.. nhớ thương nhắn nhủ
Những lần xa hư ảo tưởng bóng hình
Có phải anh từ le lói bình minh ?
Chờ sương mỏng tan trên đầu ngọn cỏ
Chờ em về nương theo ngàn cánh gió
Đã nghìn năm mộng đứng đó chờ nhau
Đã nghìn năm chờ giọng nói ngọt ngào
Chờ sum họp bên nhau về kể lể
Từ kiếp nào từ bao nhiêu thế hệ
Chừng còn xa chừng gần lắm quanh đây
Anh là ai mờ ảo bụi cát đầy
Em không thấy chưa hình dung môi mắt
Có phải anh người trong tim em se thắt ?
Mỹ Trinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: