Hương nhớ
Chừng quen chừng lạ
Ồ bến hẹn nơi chân trời xa thẳm
Nghe lời ai chừng như lạ như quen
Có phải anh nương theo cánh gió mềm
Tìm gặp lại người xưa năm cũ
Ở bên kia cõi bờ.. nhớ thương nhắn nhủ
Những lần xa hư ảo tưởng bóng hình
Có phải anh từ le lói bình minh ?
Chờ sương mỏng tan trên đầu ngọn cỏ
Chờ em về nương theo ngàn cánh gió
Đã nghìn năm mộng đứng đó chờ nhau
Đã nghìn năm chờ giọng nói ngọt ngào
Chờ sum họp bên nhau về kể lể
Từ kiếp nào từ bao nhiêu thế hệ
Chừng còn xa chừng gần lắm quanh đây
Anh là ai mờ ảo bụi cát đầy
Em không thấy chưa hình dung môi mắt
Có phải anh người trong tim em se thắt ?
Mỹ Trinh NGƯỜI YÊU TỪ ĐỘ ẤY Là người tình đã nhiều đêm em nhắc Nhuộm vần thơ nhịp bắt khúc ân tình Kết câu chữ nối liền bóng với hình Tung trời cao thỏa lòng mình thổn thức. Từ ngàn năm tình tuôn trào chẳng dứt Khắp địa cầu nào bắt gặp em đâu Gót bào mòn, đôi mắt đã hằng sâu Tim héo hắt bởi nhịp cầu duyên ái! Từ ngàn năm ta đã từng gặt hái Nụ hôn đầu cho đến lúc tàn đêm Rồi từ đấy lá rụng đặc bên thềm Ta lạc bước mộng chìm muôn thuở. Nhớ thương ai đọng trong từng hơi thở Hương nồng nàn... tiếc...cách trở đôi phương Để muôn kiếp lòng dạ mãi vấn vương Mơ đoàn tụ....dẫu nhành thơ cánh mỏng. Có phải em là người yêu bé bỏng??? -SD-
Hoa nắng về anh
Hoa nắng rải đầy khoảng trời em
Vàng thơm hương lửa áo mây mềm
Thu vẫn còn xanh men hâm hấp
Lối nhỏ về trưa..gió ru êm...
Tặng anh mấy nụ hoa vàng cháy
Nung dòng sông nhỏ chảy mơ hoang
Tặng anh vần chữ thơm hương nhớ
Tẩm nắng màu hiền mơ ghé ngang...
Trưa em huyễn hoặc xanh hơn nắng
Anh về luống cuống đôi bàn chân
Đặt lên gò má đôi vần chữ
Hạt nắng cười hồng đóa phù vân
Tặng anh biêng biếc thu tràn nụ
Mưa khép ngại ngùng sau lưng mây
Nắng ra đầu ngõ dang tay rộng
Bóng anh ngơ ngẩn nụ tình đầy...
Tặng anh hương tóc thề thơm nắng
Chờ nhau biền biệt cõi xa xăm
Sợ chi ngăn cách mà gần vậy
Thơ nắm tay thơ gọi thì thầm...
Mỹ Trinh THÌ THẦM "Thơ nắm tay thơ gọi thì thầm... " Hôn mây tắm gió đọng dư âm Đưa chân sải bước soi chung bóng Giây phút giao hòa tỏa rạng tâm. Thu về lá rụng đậu bờ vai Nhặt lấy ưu tư bởi gió lay Nắng nhạt sương rơi đầy thắc thỏm Cho lòng khao khát bóng hình ai! Tháng rộng ngày dài tóc nhuộm sương Chân chim hiện hữu lượn nẻo đường Nhạt nhòa sắc nét tan mơ mộng Tồn đọng sầu riêng suốt nhật thường. Đợi mùa Xuân mới gió thơm nồng Hoa nắng tung tăng ấm cõi lòng Hương nhớ trong ta tràn ngập lối Dâng nàng mộng thắm lắm son hồng! -SD-
Cám ơn anh SD đã họa thơ cho MT rất nhanh tới mức độ không ngờ được đó anh ơi!
Hương táo xanh
Vẫn em lối mộng chờ trăng thức
Con dốc lên đồi hái trái mơ
Xanh như táo dại mơ chưa chín
Ngồi đứng u hoài hé cửa chờ
Vẫn em hư ảo hồn ma nữ
Ẩn hiện bên đàng khói trắng bay
Ngắm thu vàng áo sầu non nước
Hồn phách chơi vơi níu hình hài !
Vẫn em theo dấu con đường cũ
Lên đỉnh ăn năn vớt sao trời
Trăng nghiêng mặt úp bờ thu thảo
Long lanh đáy mắt hạt lệ rơi !
Vẫn em dồn bước trùng trùng điệp
Thủy triều gào thét giận đại dương
Lao cơn sóng dữ trườn dâu bể
Tìm hạt cát vàng tẩm mùi hương
Vẫn người đâu đó vì sao lạc
Qua lại trần gian níu thu vàng
Nắm lưng ta hỏi thu mấy lượt
Mơ đã chín chưa vội bẽ bàng ?
Mỹ trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2009 22:02:07 bởi Mỹ Trinh >
NGƯỜI YÊU TỪ ĐỘ ẤY Là người tình đã nhiều đêm em nhắc Nhuộm vần thơ nhịp bắt khúc ân tình Kết câu chữ nối liền bóng với hình Tung trời cao thỏa lòng mình thổn thức. Từ ngàn năm tình tuôn trào chẳng dứt Khắp địa cầu nào bắt gặp em đâu Gót bào mòn, đôi mắt đã hằng sâu Tim héo hắt bởi nhịp cầu duyên ái! Từ ngàn năm ta đã từng gặt hái Nụ hôn đầu cho đến lúc tàn đêm Rồi từ đấy lá rụng đặc bên thềm Ta lạc bước mộng chìm muôn thuở. Nhớ thương ai đọng trong từng hơi thở Hương nồng nàn... tiếc...cách trở đôi phương Để muôn kiếp lòng dạ mãi vấn vương Mơ đoàn tụ....dẫu nhành thơ cánh mỏng. Có phải em là người yêu bé bỏng??? -SD-
Hoài nghi
Có những lần đọc thơ anh lúng túng
Người em yêu vùng hư ảo mù khơi
Khi là anh lúc nghe chừng không phải
Vần thơ nào cùng em lúc dạo chơi ?
Từ độ ấy thời gian làm phai nhạt
Áo phong trần mấy bận đổi thay màu
Trăng còn đây hay trăng đi đâu mất
Trăng bên em mưa chìm nắng khát khao!
Ngày tháng nào tưởng chừng gần muôn thuở
Nào ai hay định mệnh phút biệt ly
Thu xơ xác ngẫng đầu nghe Đông gió
Hạt sương chiều lăn vội ướt hàng mi....
Từ độ nào ngày chờ đêm mộng mị
Chiêm bao về dỗ giấc điệu buồn ru
Muôn kiếp nữa tình về đâu anh hỡi
Có nghe lòng thấp thỏm những mùa thu...
Vẫn là em người tình nhỏ ngây ngu.
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2009 23:07:46 bởi Mỹ Trinh >
Mộng ngủ trên rừng
Nắng về ngủ ở trên non
Hu hu gió thổi vết son chiều vàng
Hỏi mây mây đã đi hoang
Ta xin làm gió trên ngàn cánh thu
Triệu cành khô hứng sương mù
Ai đem hâm nóng tình thu đở lòng?
Ngày lên thở ngợp mùa đông
Lá đi theo lá giữa dòng đợi mưa
Bình minh rừng vắng lưa thưa
Xót xa ngọn cỏ đã thừa trăm năm
Tìm hang đá một chỗ nằm
Làm con thú đói đợi rằm vài trăng
Ngủ đi mộng của chị Hằng
Ngủ đi Cuội nhé tìm lần chiêm bao
Trăng non khép cửa xanh xao
Nắng nằm yên ngủ gió gào mây mưa!
Mỹ Trinh
Tiếng đàn ru
Nắng về rọi khoảng âm u
Giọt thu vàng quá sương mù ngủ quên
Tưởng chửng như mộng bồng bềnh
Gió ngày chưa thức gọi tên người về
Phím ru nhạc thả hồn mê
Tình yêu lấp loáng bên lề trần gian
Người hành khất quả tim vàng
Long lanh biển ái mộng hoang lạc đường
Cung đàn say khúc du dương
Ru thơm giọt nắng ngàn phương xa vời
Thăng trầm đời lá thu rơi
Triệu cành khô đứng giữa trời hoan ca !
Mỹ Trinh
Hương táo xanh
Vẫn em lối mộng chờ trăng thức
Con dốc lên đồi hái trái mơ
Xanh như táo dại mơ chưa chín
Ngồi đứng u hoài hé cửa chờ
Vẫn em hư ảo hồn ma nữ
Ẩn hiện bên đàng khói trắng bay
Ngắm thu vàng áo sầu non nước
Hồn phách chơi vơi níu hình hài !
Vẫn em theo dấu con đường cũ
Lên đỉnh ăn năn vớt sao trời
Trăng nghiêng mặt úp bờ thu thảo
Long lanh đáy mắt hạt lệ rơi !
Vẫn em dồn bước trùng trùng điệp
Thủy triều gào thét giận đại dương
Lao cơn sóng dữ trườn dâu bể
Tìm hạt cát vàng tẩm mùi hương
Vẫn người đâu đó vì sao lạc
Qua lại trần gian níu thu vàng
Nắm lưng ta hỏi thu mấy lượt
Mơ đã chín chưa vội bẽ bàng ?
Mỹ trinh ƯỚP VỊ TÁO XINH Vẫn anh lao vút chín tầng mây Xé gió băng ngàn lướt đó đây Tìm chốn quê xưa- sòng suối ngọt Hương trầm ngan ngát phủ vai đầy. Vẫn em gái nhỏ tựa bên cầu Thơ thẩn, hồn say chẳng nói câu Ai để Thu về bao lá rụng Cho dòng nước biếc cuồn đêm thâu? vẫn anh trở giấc nhớ dương trần Sải cánh tung bay gấp vạn phần Vũ trụ bao la nào xá ngại Tìm cô thôn nữ chẳng phân vân. vẫn anh điểm tựa dựa hồn Trinh Ướp vị táo xinh ép dáng hình Quyến rũ tình ai say mộng tưởng Ngàn năm còn đọng ánh lung linh. -sd-
Hoài nghi
Có những lần đọc thơ anh lúng túng
Người em yêu vùng hư ảo mù khơi
Khi là anh lúc nghe chừng không phải
Vần thơ nào cùng em lúc dạo chơi ?
Từ độ ấy thời gian làm phai nhạt
Áo phong trần mấy bận đổi thay màu
Trăng còn đây hay trăng đi đâu mất
Trăng bên em mưa chìm nắng khát khao!
Ngày tháng nào tưởng chừng gần muôn thuở
Nào ai hay định mệnh phút biệt ly
Thu xơ xác ngẫng đầu nghe Đông gió
Hạt sương chiều lăn vội ướt hàng mi....
Từ độ nào ngày chờ đêm mộng mị
Chiêm bao về dỗ giấc điệu buồn ru
Muôn kiếp nữa tình về đâu anh hỡi
Có nghe lòng thấp thỏm những mùa thu...
Vẫn là em người tình nhỏ ngây ngu.
Mỹ Trinh YÊU MÃI "Vẫn là em người tình nhỏ ngây ngu". Anh yêu mãi dẫu mùa thu thay sắc Nắng vội tàn, màng đêm bắt đầu lên Nhạc cô trùng chẳng tạo nên ảo não. Lời gió giông đã mách bão con tim Con sóng biếc nhấp nhô tìm điểm hẹn Sao lấp lánh nào thẹn chính mình Và ngàn mây khoe bóng hình ngũ sắc... Thu nhuốm tàn đông bắt đầu sang Gió hắt hiu vương mang mùa lá rụng Trăng ngỡ ngàng chúc tụng heo may Se se lạnh tháng ngày xao động Ngàn niên sau ước mộng còn dâng Tìm bến cũ tình thân kết nối Đan tay nhau trên lối đi về Và mãi mãi đề huề sum hợp Hòang hôn về choáng ngợp vì yêu! -sd-
Mộng ngủ trên rừng
Nắng về ngủ ở trên non
Hu hu gió thổi vết son chiều vàng
Hỏi mây mây đã đi hoang
Ta xin làm gió trên ngàn cánh thu
Triệu cành khô hứng sương mù
Ai đem hâm nóng tình thu đở lòng?
Ngày lên thở ngợp mùa đông
Lá đi theo lá giữa dòng đợi mưa
Bình minh rừng vắng lưa thưa
Xót xa ngọn cỏ đã thừa trăm năm
Tìm hang đá một chỗ nằm
Làm con thú đói đợi rằm vài trăng
Ngủ đi mộng của chị Hằng
Ngủ đi Cuội nhé tìm lần chiêm bao
Trăng non khép cửa xanh xao
Nắng nằm yên ngủ gió gào mây mưa!
Mỹ Trinh NHẤC BƯỚC CHU DU Nắng đã lên gọi Gió trở về Hoa chớm nở tư bề Bướm lượn Hương sắc nồng thắm đượm ngàn mây Nhờ gió thoảng ngất ngây Nắng ấm. Buổi chiều tà, Lá lá tắm ánh trăng Hát khe khẻ mong làn Gió nhẹ Rót thì thầm hôn nhẹ yếm tơ... Tròn ước vọng, mộng mơ sắc thắm. Gió lên đi cùng ngắm sông thơ Cưỡi sóng bạc ngu ngơ uốn lượn Vớt Lá vàng , vai mượn nước xanh Viết tình sử thiên canh Nắng - Gió. Về bên nhau, đây- đó tâm tình Xé không gian in hình vẽ bóng Vượt thời gian ta gióng hồi chuông Tình bất tử - vàng khuông đúc kết. -sd-
Tiếng đàn ru
Nắng về rọi khoảng âm u
Giọt thu vàng quá sương mù ngủ quên
Tưởng chửng như mộng bồng bềnh
Gió ngày chưa thức gọi tên người về
Phím ru nhạc thả hồn mê
Tình yêu lấp loáng bên lề trần gian
Người hành khất quả tim vàng
Long lanh biển ái mộng hoang lạc đường
Cung đàn say khúc du dương
Ru thơm giọt nắng ngàn phương xa vời
Thăng trầm đời lá thu rơi
Triệu cành khô đứng giữa trời hoan ca !
Mỹ Trinh NGHĨ GÌ Mưa rơi tích tách hiên nhà Lá thu ẩm ướt sương pha nhạt mờ Nắng lên vọng gọi giấc mơ Là đà chiếc lá chơ vơ sân vườn... Đâu đây tiếng nhạc du dương Trữ tình sâu lắng tơ vương phím đàn Bổng trầm theo gió dặm ngàn Gửi người yêu mến...ơi nàng có hay??? Lá thu lác đác bay bay Mang bao nỗi nhớ...tỏ bày nên chăng??? Đàn kêu tích tịch tình tang... Hỏi người phương ấy đã đang nghĩ gì??? -SD-
ƯỚP VỊ TÁO XINH Vẫn anh lao vút chín tầng mây Xé gió băng ngàn lướt đó đây Tìm chốn quê xưa- sòng suối ngọt Hương trầm ngan ngát phủ vai đầy. Vẫn em gái nhỏ tựa bên cầu Thơ thẩn, hồn say chẳng nói câu Ai để Thu về bao lá rụng Cho dòng nước biếc cuồn đêm thâu? vẫn anh trở giấc nhớ dương trần Sải cánh tung bay gấp vạn phần Vũ trụ bao la nào xá ngại Tìm cô thôn nữ chẳng phân vân. vẫn anh điểm tựa dựa hồn Trinh Ướp vị táo xinh ép dáng hình Quyến rũ tình ai say mộng tưởng Ngàn năm còn đọng ánh lung linh. -sd-
ƯỚP NGỌT TÌNH ANH
Em theo anh trầm dòng suối ngọt
Ướp màu trăng trên đỉnh hoang sơ
Không còn ai loanh quanh cát bụi
Dòng tình yêu suối chảy lững lờ...
Nước trong veo pha tình anh ngọt
Đêm màu vàng thơm mộng xanh lơ
Thu lả lướt mây hồng mây trắng
Phất phơ bay trên đỉnh hồng mơ...
Chín tầng mây đỉnh trời thơm ngát
Đêm trầm luân dẩu bể tỏa hương
Ướp tình anh ngọt thơm mưa nắng
Đêm quê hương mở cửa thiên đường...
Dâng cho anh linh hồn trinh trắng
Dâng ngọt ngào hoa quả xinh xinh
Cám ơn anh vần thơ quyến rũ
Dâng cho nhau ngây ngất hương tình...
Mỹ trinh Cám ơn anh đã họa tất cả những bài thơ của em, ý em muốn nói nhiều hơn nữa nhưng không còn lời nào để diễn đạt hơn thế nữa anh ơi ! Anh dạy em nói đi ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2009 06:14:23 bởi Mỹ Trinh >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2009 06:03:06 bởi Mỹ Trinh >
Tránh
Tránh làm sao chuyện con tim
Giọt nào máu chảy cũng mềm thịt da
Tình gần hay đã tình xa
Tình trong tim khắc đậm đà gót yêu
Tránh trưa dù đã tránh chiều
Tim hoài đập nhịp thương yêu đợi chờ
Mơ về chốn cũ ngây thơ
Mơ tràn cõi mộng mơ khờ cõi ta!
Trốn rừng xanh nép bóng tà
Trăng khuya sáng quá ngà ngà bóng say
Giật mình tưởng giọt nắng ngày
Tỉnh say say tỉnh nhụy khai hương nồng...
Men trăng ướp mật xuân hồng
Không mưa không gió hỏi lòng tránh chi ?
Dài tay căng nhớ biệt ly
Đưa tay nắm kéo mà ghì trăng thanh.
Mỹ trinh
ƯỚP NGỌT TÌNH ANH
Em theo anh trầm dòng suối ngọt
Ướp màu trăng trên đỉnh hoang sơ
Không còn ai loanh quanh cát bụi
Dòng tình yêu suối chảy lững lờ...
Nước trong veo pha tình anh ngọt
Đêm màu vàng thơm mộng xanh lơ
Thu lả lướt mây hồng mây trắng
Phất phơ bay trên đỉnh hồng mơ...
Chín tầng mây đỉnh trời thơm ngát
Đêm trầm luân dẩu bể tỏa hương
Ướp tình anh ngọt thơm mưa nắng
Đêm quê hương mở cửa thiên đường...
Dâng cho anh linh hồn trinh trắng
Dâng ngọt ngào hoa quả xinh xinh
Cám ơn anh vần thơ quyến rũ
Dâng cho nhau ngây ngất hương tình...
Mỹ trinh VỊ NGỌT TÌNH EM Muônkiếp tình em hương vị ngọt Đậm đà từ thuở lúc ban sơ Si mê, đẫy mộng bơi hồng bụi Thơ thẩn hồn say lượn lượn lờ. Gió gửi riêng anh lòng dịu ngọt Hơi nồng, dạ ấm, mắt xanh lơ... Thêng thang trải rộng đường mây trắng Dọc suốt chân trời đắm giấc mơ. Sống giữa trần gian đầy bát ngát Ngụp trồi bể khổ vẫn đơm hương Nồng thơm lan toả dù mưa, nắng... Theo mãi đời anhvạn nẻo đường. Ấp ôm tha thiết lòng trinh trắng Tạo hoá ban anh trái cấm xinh Hoa cỏ bên đàng dường ủ rũ Ghen hờn thân phận chẳng ru tình. -sd-
Cám ơn anh đã họa tất cả những bài thơ của em, ý em muốn nói nhiều hơn nữa nhưng không còn lời nào để diễn đạt hơn thế nữa anh ơi ! Anh dạy em nói đi ....
Chỉ bấy nhiêu đó đủ rùi em yêu!
VỊ NGỌT TÌNH EM
Muônkiếp tình em hương vị ngọt
Đậm đà từ thuở lúc ban sơ
Si mê, đẫy mộng bơi hồng bụi
Thơ thẩn hồn say lượn lượn lờ.
Gió gửi riêng anh lòng dịu ngọt
Hơi nồng, dạ ấm, mắt xanh lơ...
Thêng thang trải rộng đường mây trắng
Dọc suốt chân trời đắm giấc mơ.
Sống giữa trần gian đầy bát ngát
Ngụp trồi bể khổ vẫn đơm hương
Nồng thơm lan toả dù mưa, nắng...
Theo mãi đời anhvạn nẻo đường.
Ấp ôm tha thiết lòng trinh trắng
Tạo hoá ban anh trái cấm xinh
Hoa cỏ bên đàng dường ủ rũ
Ghen hờn thân phận chẳng ru tình.
-sd-
ANH VỀ TỔ ẤM
Ồ..là anh, là anh của em
Vẫn như hôm ấy ngọt môi mềm
Phong ba gió bụi đời xuôi ngược
Anh về thu hát mộng rơi thềm
Chính là anh, là anh của em
Nghiêng vai chiều đổ vạt nắng hiền
Hoàng hôn gió chở hồn mây trắng
Ghé đỉnh đồi mơ se thắm duyên...
Anh về tố ấm một chiều thu
Đau thương gửi lại áng mây mù
Mền chăn êm ấm rừng hương nhớ
Suối ngọt từng đêm róc rách ru...
Gối tay anh ngủ những mùa đông
Quên đi sầu muộn những chuyện lòng
Nghe đêm về sáng mềm tâm sự
Thì thầm hoa cỏ thỏa chờ mong.
Mỹ Trinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: