Hương nhớ
HƯƠNG YÊU
Theo anh đã nguyện như lòng
Theo anh lẽo đẽo đầu Đông cuối Hè
Cuộn tròn dấu nhớ đam mê
Trong lòng ngực ấm giọt thề yêu thương
Tình anh thơm lọn mía đường
Hương yêu nồng ấm chảy nguồn suối mơ
Rì rào suối chảy giọt thơ
Trầm hương ngây ngất trăng chờ tắm chung
Mỹ Trinh VỊ ÁI Chị Hằng thả giọt tơ hồng gió mơn giăng mắc gieo lòng khách thơ Đầu xuân say giấc điệp hờ Cuối đông tỉnh mộng ngẩn ngơ mây ngàn Trăm năm nửa giấc son vàng Vui đôi chân bước dặm đàng cõi dương Tim hồng một góc vấn vương Người ơi! Vị ái ta dường ngu ngơ!!! -sd-
ƠN TRỜI BAN PHÚC
Em về ở lại khắc lòng trinh
Đã nguyện bên nhau ước thệ tình
Sầu khổ gian nan nhờ phật độ
Vui buồn hạnh phúc giúp thần linh
Kề vai nghiên bút thơ đan chữ
Ấp má dệt thêu nét ghép hình
Trời đất còn thương ban phúc đáp
kỳ duyên tương ngộ tỏ lòng tin
Mỹ Trinh Họa theo từ cuối nhé! NHỜ PHÚC TRỜI BAN Tin yêu- chiếc gối tựa bên thềm Ngắm ánh trăng ngà, tắm gió êm. Thả mộng ngàn non mong gặp gỡ Giăng mơ vạn bể ước trông tìm... Xuôi về sóng nước miền sông Hậu Ngược tận bến cầu chốn Thủ Thiêm. Hạnh ngộ một lần yêu vạn thuở Trai tài, gái sắc- giấc nồng thêm. sd
ANH MÃI YÊU EM Anh nhớ từng tiếng nói Mãi khát khao dáng hình Yêu thương rất chân tình Em ơi! Có thấu chăng??? sd
ANH MÃI YÊU EM Anh nhớ từng tiếng nói Mãi khát khao dáng hình Yêu thương rất chân tình Em ơi! Có thấu chăng??? sd
EM MÃI YÊU ANH
Em nghe những tiếng thơ
Mãivề trong giấc ngủ
Yêu tha thiết lời ru
Anh bên em ngàn đời?
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2010 13:53:40 bởi Mỹ Trinh >
CÓ NHỮNG LÚC...
Có những lúc em nghe chiều rất lạ
Khoảng cho nhau chật hẹp chuyện buồn thương
Em ngồi đó lặng im hứng chiều sương
Nhìn con phố ngập đường người qua lại
Gò từng nét "em còn yêu anh mãi"
Vẫn như buồn ái ngại một vần thơ
Nửa ra đi nửa còn mãi đợi chờ
Sợ hụt hẫng chìm vào đêm bóng tối
Có những lúc nghe con tim tù tội
Không lối về mà chẳng biết đi đâu
Đi về đâu cũng ngập gót bể dâu
Mù cát bụi bạc đầu màu sương gió
Có những lúc không làm sao rạng tỏ
Những nỗi niềm chất chứa ở trong tim
Như lẩn trốn như chẳng muốn đi tìm
Xuân nghèn nghẹn cánh chim chiều lạc tổ
Mỹ Trinh
NIỀM SUY TƯ.... Niềm suy tư... anh nghe dường trắc trở Những vần thơ chan chứa nỗi u hoài! Thả tâm sự theo kiếp sống lạc loài Dạ bâng khuâng giữa khung trời thương cảm. Quyết định nhanh- hạnh phúc cần bảo đảm Đừng luyến lưu thêm vướn bận ân tình. Quên kỉ niệm chớ tồn trử dáng hình Ắt bình thản, trời bình minh trở lại. Những vần thơ... anh nghe lòng ái ngại Nửa cảm thông, nửa thương yêu vô vàn! Xin bày tỏ mong chẳng chạm lòng nàng: Gát bút nghiên chớ màng chuyện thi phú. Niềm suy tư... thuở thời ta thích thú Nắn ngàn câu" Lòng mãi mãi yêu nhau". Ôi, đến đây giọt lệ chực tuôn trào! Xin tạm biệt hẹn kiếp sau hạnh ngộ. sd
ĐÊM CHỜ...
Ngồi chờ đêm hóa dài thêm
Chao nghiêng nỗi nhớ giọt mềm mặn môi
Trải qua mấy kiếp luân hồi
Tìm em tím cả hồn tôi dại khờ
Đong buồn mấy đấu ngu ngơ
Làm sao lấp được bến bờ cách ngăn
Gió trăng sóng sánh dùng dằng
Dỗi hờn rồi mãi cũng quen đợi chờ
Thôi đành mượn mấy vần thơ
Gởi vào khoảng lặng ảo mờ sao khuya
Run run lời gió sẽ chia
Vá trời thương nhớ muôn tia nắng hồng.
Nguyên Hải
ĐÊM MONG...
Thả vào gió những đêm mong
Buồn vui đến tận bên lòng của ai
Thả vào gió những cơn say
Vần thơ anh viết vào khuya sương mờ
Đường trần nhiều lúc bơ vơ
Làm sao trọn vẹn bến bờ hỡi anh!
Đêm mong về dấu trăng thanh
Có anh chiếc bóng dỗ dành bài thơ
Thả vào gió chút niềm mơ
Nghe tim em đập đợi chờ hồi âm
Giận hờn ngồi xuống thì thầm
Buồn ơi lục bát về thăm anh nè...!
Mỹ Trinh
CHẠNH LÒNG
May mà thơ biết cảm thông
"Yêu em mãi mãi" lòng vòng vậy sao?
Niềm suy tư giọt không màu
Nên niềm lạnh ngắt tuôn trào tuyết sương
Ừ thôi! bốn bể buồn vương
Dăm câu thơ mọn ngăn đường thi nhân
Đông dài không có mùa xuân
Nắn tròn nắn méo ái ân đã thừa
Kỷ niệm nào thuở nắng mưa
Cũng theo cát bụi ngày xưa tro tàn
Ừ thôi! trả kiếp mơ hoang
Người đi viễn xứ đã vàng mấy thu
Lệ ai mấy giọt tương tư
Chạnh lòng người ở lại ru đêm dài
Tiễn người một chén rượu cay
Gọi là tri kỷ đã dài quá chăng?
Mỹ Trinh
ANH MÃI YÊU EM Anh nhớ từng tiếng nói Mãi khát khao dáng hình Yêu thương rất chân tình Em ơi! Có thấu chăng??? sd
EM MÃI YÊU ANH
Em nghe những tiếng thơ
Mãivề trong giấc ngủ
Yêu tha thiết lời ru
Anh bên em ngàn đời?
MT ANH EM CÙNG YÊU Anh trân trọng từng lời Em khắng khít không dời Cùng nhau cầu ước nguyện Yêu thương mãi trọn đời. HTS
CUỐI DÒNG
Nợ nần là những vương mang
Sao không gió nhẹ qua đàng đón xuân
Bao nhiêu ngày tháng xa gần
Bao nhiêu tiếc nuối cũng ngần ấy thôi
Đàn chi điệp khúc bồi hồi
Gieo chi cung nhớ lên ngôi ngút trời
Sầu lang thang đón chơi vơi
Người đi để lại bên đời vết xưa...
Thuở nào chung áo trời mưa
Giờ thì mưa cũng đong đưa gió chiều
Mộng về nằm đợi nâng niu
Áo thơm lem luốc đã nhiều bể dâu
Vẫn đêm sách vỡ gối đầu
Mà nghe dốt nát chực chầu rủi may
Vẫn ngày xa giọt nắng mai
Hoa đêm thầm lặng chôn ngày nắng xanh
Vui buồn như đã an lành
Đua chen đã mỏi lạnh tanh đường về
Tìm trong giọt lệ hôn mê
Khóc cười say tỉnh cũng về với nhau...
Buồn như áo cũ không màu
Không hồn không xác đường nào cũng không
Ngồi bên bụt cửa chạnh lòng
Mặc cho lăn lóc mấy dòng trăm năm
Không đường hỏi không đường thăm
Mịt mù khói bụi lặng căm dòng đời
Thơ ngây không kiếp luân hồi
Trắng đen hay đỏ cũng rồi cuộc chơi!
Quẩy lên vai một cuộc đời
Bâng quơ đi mãi bến bờ bể dâu
Không lần cuối hết lần đầu
Đi cho quên hết dãi dầu.. buồn thương!
Đêm trơ ngồi hứng ướt sương
Hết đau hết lạnh đoạn trường cũng qua
Không bình minh không chiều tà
Ngọt thơm cay đắng lá hoa cuối dòng...
Mỹ Trinh
Ngọn đèn xuyên đêm
Ngọn đèn sáng ai người ngồi mong đợi
Bóng tình xưa vời vợi thoáng mây bay
Những mùa xuân cứ ngỡ đã trùng lai
Không ai biết vì đâu đêm tĩnh lặng
Có một lần không trở về hạt nắng
Màu xám buồn cay đắng gọi tiền thân
Mưa cổ tích nhẫn tâm nhòa cát bụi
Ngõ hoàng thành hờn tủi khép uy nghi
Điện đền xưa chôn vào sâu thế kỷ
Gấm vóc điêu tàn không ngai vị chúa tôi
Người biển thẳm người về chót ngọn đồi
Mòn mỏi đợi sương rơi vào giấc ngủ
Ngọn đèn xuyên lòng đêm nghe gió hú
Nhân gian chìm hờ hững dưới dòng sông
Sầu chín nẫu thầm ru mùa ân ái
Quầng mắt sâu ghi nét kỷ niệm buồn!
Mỹ Trinh
Xuân phai
Mặt trời xếp áo xuân hồng
Nắng quên tiền kiếp giữa dòng trầm luân
Chiều nghe buồn xích lại gần
Đêm nghe kỷ niệm phân vân gục đầu
Mộng về thao thức canh thâu
Áo xưa giờ đã bạc mầu thời gian
Tình xưa mở cửa đêm hoang
Mình em ở lại địa đàng tìm mơ
Tìm trong kí ức lặng lờ
Đêm nghiêng vai thấp đã hờ hợt xuân
Biển đời lai láng sóng dâng
Đêm thoi thóp thở đã gần trăm năm
Ngàn năm trăng trở về rằm
Mơ đi biết có về thăm chốn này
Kết vần tìm chút men say
Dìu đôi trầm bổng rót đầy túi thơ
Dù cho đời chẳng còn mơ
Thơ em tô nét ngây thơ như còn
Dù cho tuổi nhạt màu son
Vết thương khe khẽ gọi mòn đời nhau.
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2010 03:43:20 bởi Mỹ Trinh >
Đừng tìm em
Đừng tìm
Em nữa nhe anh
Hôm qua mây gió
Cuốn mành em đi
Đừng buồn cho lệ hoen mi
Đừng cho vương vấn
Níu ghì bước chân
Đừng tìm
Em cánh phù vân
Rong chơi đây đó
Không xuân chẳng hè
Lang lang bến giác bờ mê
Ở đâu cũng mộng
Chợ,quê không màng
Đừng tìm
Em giữa chiều hoang
Chân trời tím ngắt
Bàng hoàng hương xưa
Tàn Đông gió rét thổi lùa
Xuân chưa về kịp
nên thừa giá băng
Đừng tìm
Em những mùa trăng
Thuyền thơ đắm mộng
khói giăng sương mù
Môi xưa rã góc mùa thu
Sóng trườn nước cuốn
thơ ru lời buồn
Đừng tìm
Em bến sông tương
Chia ly hôm ấy
lạc đường mây bay
Làm sao ai biết đắng cay
Cho thương ở lại
Tháng ngày bên nhau!
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2010 04:10:37 bởi Mỹ Trinh >
CUỐI DÒNG
Nợ nần là những vương mang
Sao không gió nhẹ qua đàng đón xuân
Bao nhiêu ngày tháng xa gần
Bao nhiêu tiếc nuối cũng ngần ấy thôi
Đàn chi điệp khúc bồi hồi
Gieo chi cung nhớ lên ngôi ngút trời
Sầu lang thang đón chơi vơi
Người đi để lại bên đời vết xưa...
Thuở nào chung áo trời mưa
Giờ thì mưa cũng đong đưa gió chiều
Mộng về nằm đợi nâng niu
Áo thơm lem luốc đã nhiều bể dâu
Vẫn đêm sách vỡ gối đầu
Mà nghe dốt nát chực chầu rủi may
Vẫn ngày xa giọt nắng mai
Hoa đêm thầm lặng chôn ngày nắng xanh
Vui buồn như đã an lành
Đua chen đã mỏi lạnh tanh đường về
Tìm trong giọt lệ hôn mê
Khóc cười say tỉnh cũng về với nhau...
Buồn như áo cũ không màu
Không hồn không xác đường nào cũng không
Ngồi bên bụt cửa chạnh lòng
Mặc cho lăn lóc mấy dòng trăm năm
Không đường hỏi không đường thăm
Mịt mù khói bụi lặng căm dòng đời
Thơ ngây không kiếp luân hồi
Trắng đen hay đỏ cũng rồi cuộc chơi!
Quẩy lên vai một cuộc đời
Bâng quơ đi mãi bến bờ bể dâu
Không lần cuối hết lần đầu
Đi cho quên hết dãi dầu.. buồn thương!
Đêm trơ ngồi hứng ướt sương
Hết đau hết lạnh đoạn trường cũng qua
Không bình minh không chiều tà
Ngọt thơm cay đắng lá hoa cuối dòng...
Mỹ Trinh MÊNH MANG Tình đời muôn giọt sương rơi Tuyết bay lất phất chơi vơi nỗi niềm! Xua tan vệt nắng bên thềm Hạt mưa vương đọng ước mềm mắt thơ. Réo lên tiếng vọng mơ chờ Cung trầm, nhịp bổng ngẩn ngơ mây trời Tiếng lòng nức nở tuôn rơi Loanh trong vũ trụ tả tơi tâm hồn! Nhớ bao kỉ niệm đọng tồn Hồng xanh tím đỏ tụ dồn đáy tim Đêm bay khắp nẻo kiếm tìm Dõi theo gót ngọc êm đềm dạo quanh. Hôn hoa hé nhụy trên cành Nâng niu hương sắc dệt thành tình ca Thả hồn hòa quyện trăng ngà Niềm thương nỗi nhớ đậm đà ai hay? Hằng đêm nét bút loay hoay Tạo nên nốt nhạc ngất ngây mộng lành Một cơn gió thổi tan tành Trơ trơ hoang mạc chẳng thành chẳng cung. Ngỏanh nhìn đồi núi chập chùng Sông sâu bể cả trùng trùng sóng xô Nhớ thời điện ngọc Cô Tô Tây Thi mỹ nữ- cơ đồ còn đâu! Dòng đời nắng đổ mưa ngâu Sương sa, tuyết phủ giọt sầu năm canh Rơi tuôn dòng lệ long lanh Mủi lòng vì đã - mầm xanh úa tàn. Ngẩn ngơ trên bước dặm đàng Ưu tư, hờn trách... mơ màng viễn vong! Mặc dòng đời...dạ chờ mong Lòng nuôi hy vọng hướng trông ánh hồng! Buâng khuâng nhìn lại tơ lòng Chữ thương chữ nhớ vẫn không phai màu. Vì đâu gió cuốn ào ào Cành tan, lá rụng trôi vào mênh mang? sd
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2010 09:28:46 bởi SĨ ĐOAN >
Ru anh...
Dịu dàng em hát ru anh
Lời ru phảng phất ,mong manh nỗi buồn...
Rưng rưng ngấn lệ tủi hờn,
Anh đã say giấc ,em còn: À... ơi....
"Gió đưa hoa cải về trời,
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay"*...
Truân chuyên đè trĩu vai gầy.
Còn đâu ngà ngọc đôi tay thủa nào...
À ơi...đắng khúc ca dao
Mười hai bến nước...chênh chao bến đời....
Giai nhân vang bóng một thời,
Đức-Tài toàn vẹn.., duyên người đa đoan...
À ơi...ai giấu buồn than .
Trong đôi mắt dõi chim ngàn tung bay...
Thôi rau răm...chịu đắng cay.
Thì mong phận số ...đổi thay dễ gì...?
Đường trơn ,dốc trượt khó đi.
À ơi câu hát thầm thì ru anh...
Dẫu đời gấp khúc loanh quanh,
Bên anh em vẫn hiền lành hát ru...
Kiev 27/3/2010-TG
-TG-
Ru anh...
Ru anh từng ngón tay ngà
Sông tương chờ ngõ tình xa vẫn về
Tỉnh, mơ còn mãi đam mê
Lời ru theo gió bay về thăm nhau
Ngủ đi anh ấm ngọt ngào
Ru anh em ngủ trăng sao đứng nhìn...
Mỹ trinh
Cùng với Thương Giang ru anh chịu hôn?
*) Cám ơn MT đã ghé qua trang thơ của TG để cùng "Ru anh " với mình!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: