Hương nhớ
ANH MÃI YÊU EM Anh nhớ từng tiếng nói Mãi khát khao dáng hình Yêu thương rất chân tình Em ơi! Có thấu chăng??? sd
EM MÃI YÊU ANH
Em nghe những tiếng thơ
Mãivề trong giấc ngủ
Yêu tha thiết lời ru
Anh bên em ngàn đời?
MT ANH EM CÙNG YÊU Anh trân trọng từng lời Em khắng khít không dời Cùng nhau cầu ước nguyện Yêu thương mãi trọn đời. HTS
HÃY YÊU EM MÃI
Hãy xích lại gần
Yêu nhau bên nhau
Em lời ngọt ngào
Mãi dành cho nhau...
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2010 06:17:36 bởi Mỹ Trinh >
CÁM ƠN
Cám ơn anh ghé đề thơ
Mênh mang vần chữ cho mơ lại về
Cuộc đời nhiều nỗi nhiêu khê
Có khi cứ ngỡ lời thề đã phai!
Cám ơn tình vẫn miệt mài
Chia cay sớt đắng đã dài tháng năm
Cám ơn anh vẫn còn thăm
Người bạn năm cũ bên trăng đợi chờ
Có khi lòng chút ngây thơ
Sợ đường mưa gió thờ ơ trăng vàng
Thơ em vài giọt mơ hoang
Dù không đủ ấm thiên đàng thi nhân
Sợ chiều về tối bâng khuâng
Đêm đen vác mộng những lần lệ tuôn
Cám ơn chia sẻ vui buồn
Mừng anh trở lại suối nguồn hoan ca!
Mỹ Trinh Anh sd...em cám ơn anh đã họa bài thơ "Cuối Dòng" của em..dài quá và cũng buồn quá đi à!
Thay vì họa bài "Mênh Mang" của anh, em viết bài này để cám ơn anh nè....Chúc vui!
Ru anh...
Dịu dàng em hát ru anh
Lời ru phảng phất ,mong manh nỗi buồn...
Rưng rưng ngấn lệ tủi hờn,
Anh đã say giấc ,em còn: À... ơi....
"Gió đưa hoa cải về trời,
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay"*...
Truân chuyên đè trĩu vai gầy.
Còn đâu ngà ngọc đôi tay thủa nào...
À ơi...đắng khúc ca dao
Mười hai bến nước...chênh chao bến đời....
Giai nhân vang bóng một thời,
Đức-Tài toàn vẹn.., duyên người đa đoan...
À ơi...ai giấu buồn than .
Trong đôi mắt dõi chim ngàn tung bay...
Thôi rau răm...chịu đắng cay.
Thì mong phận số ...đổi thay dễ gì...?
Đường trơn ,dốc trượt khó đi.
À ơi câu hát thầm thì ru anh...
Dẫu đời gấp khúc loanh quanh,
Bên anh em vẫn hiền lành hát ru...
Kiev 27/3/2010-TG
-TG-
Cảm ơn ThươngGiang đã mang bài thơ về nhà giùm chị nha.. bức hình đẹp quá TG ơi! Bài thơ của TG buồn man mác mà chứa chan tình tự sâu sắc...Chị đọc lại mấy lần mà hình như hong phải thơ RU cho lắm đâu à... nhưng hay thì thật là hay...!
Ru khúc tàn thu
À ơi...Trời đã sang thu
Lời ru phảng phất mây mù giăng giăng
Sương chiều nhỏ lệ tìm trăng
Trăng đi xứ khác ngỡ ngàng duyên em
Gió đưa lá rụng bên thềm
Cải xanh rau đắng nghe đêm lạnh lùng
Nỉ non vẳng tiếng côn trùng
Ru thương ru nhớ não nùng người ơi!
Nghẹn ngào nước mắt em rơi
Hạ nồng xuân thắm đã rời vòng tay
Bụi thời gian lấp đắng cay
Vết sầu vầng trán nét gầy trên mi!
Đêm nghe ru khúc chia ly
Người xa người đã...dễ gì gặp nhau
Ừ thôi! xin chúc cho nhau
Ấm đời viễn xứ ngọt ngào thơ ru...
Em đi về phía mùa thu
Sầu rơi theo lá mà ru Đông về
Đêm ngồi đốt lửa nhớ quê
Mẹ cha giờ đã đi về...cõi xa!
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2010 05:31:21 bởi Mỹ Trinh >
Có thể nào...
Có lẽ rồi mình chẳng nợ nần nhau
Những Đông lạnh đã qua mùa gió bấc
Đường anh đi nắng xuân vàng chất ngất
Lỡ lầm nào cũng quên mất vậy thôi!
Có thể mai này mây cũng còn trôi
Em vớ vẩn tìm đường đi xứ lạ
Có thể nào cuộc đời hoài sa ngã
Cho tối đen về phủ mái hiên nhà
Có thể nào là bão giông cạm bẫy
Mặt trái cuộc đời như đã trắng đen
Tìm ở đâu ngọn đuốt sáng chong đèn
Nung mạch máu cho tim mình sống lại...
Có thể nào thả buồn đi xa ngái
Về phía tinh cầu gặp những yêu thương
Kể nhau nghe những mẫu chuyện hoang đường
Của một thuở nhân gian nhiều gian dối!
Có thể nào phủi sạch bao tội lỗi
Nhẹ nhàng hơn khi chiều lạnh trên vai
Em sẽ đi đi mãi cuộc lưu đày
Im thinh thít đêm nghe mình tiếng nấc...!
Mỹ trinh
ANH MÃI YÊU EM Anh nhớ từng tiếng nói Mãi khát khao dáng hình Yêu thương rất chân tình Em ơi! Có thấu chăng??? sd
EM MÃI YÊU ANH
Em nghe những tiếng thơ
Mãivề trong giấc ngủ
Yêu tha thiết lời ru
Anh bên em ngàn đời?
MT ANH EM CÙNG YÊU Anh trân trọng từng lời Em khắng khít không dời Cùng nhau cầu ước nguyện Yêu thương mãi trọn đời. HTS
HÃY YÊU EM MÃI
Hãy xích lại gần
Yêu nhau bên nhau
Em lời ngọt ngào
Mãi dành cho nhau...
MT VẸN GIỮ TIM HỒNG Vẹn tình thâm ân Giữ lòng trong sáng Tim lưu hình dáng Hồng trinh muôn thuở! sd
CÁM ƠN
Cám ơn anh ghé đề thơ
Mênh mang vần chữ cho mơ lại về
Cuộc đời nhiều nỗi nhiêu khê
Có khi cứ ngỡ lời thề đã phai!
Cám ơn tình vẫn miệt mài
Chia cay sớt đắng đã dài tháng năm
Cám ơn anh vẫn còn thăm
Người bạn năm cũ bên trăng đợi chờ
Có khi lòng chút ngây thơ
Sợ đường mưa gió thờ ơ trăng vàng
Thơ em vài giọt mơ hoang
Dù không đủ ấm thiên đàng thi nhân
Sợ chiều về tối bâng khuâng
Đêm đen vác mộng những lần lệ tuôn
Cám ơn chia sẻ vui buồn
Mừng anh trở lại suối nguồn hoan ca!
Mỹ Trinh VẸN... Bao giờ tình cũng đậm đà Nếu như em bận cửa nhà anh trông Yêu thương muôn sự ước mong Chu toàn trách nhiệm tấc lòng toại an. Dẫu rằng mạng ảo mênh mang Tình thơ là bến, tâm cang là nguồn... Bao nhiêu tâm sự chảy tuôn Sớt chia, khíck lệ... vui buồn có nhau. Tình tri kỉ vẹn trước sau Vần thơ lưu bút thanh tao nhẹ nhàng Mặc cho bão tố cuộn tràn Lòng thành trọn giữ tâm càng sáng trong. Ngủ đi em chớ bận lòng Tình yêu mãi rạng sắt hồng tươi xinh Em trao anh trọn niềm tin Anh trao em vẹn lung linh ái tình! sd
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2010 10:53:03 bởi SĨ ĐOAN >
TƠ VƯƠNG Mấy ngày qua dài hơn thế kỉ Lòng đượm sầu suy nghỉ miên man Ai đi lá cũng úa vàng Hương phai vị nhạt- dạ càng tơ vương! sd
Cứ về
Anh cứ về như
mây với gió
Cõi hư vô không có
bến bờ
Và lòng người
vô tri sỏi đá
Chẳng làm chi chữ nghĩa
vần thơ
Anh cứ về
theo dấu mùa xuân
Bỏ lại
đằng sau
những bước chân
Màu dĩ vãng
mịt mù khói bụi
Chẳng vì đâu mà phải
ngại ngần
Anh cứ về
có lạ gì đâu?
Bài toan tính
bắt ván
qua cầu
Tôi thả hết theo
mây và gió
Từ kiếp nào như đã
quen sầu
Anh cứ về lo đường
tương lai
Chúc anh năm tháng
rộng bờ vai
Che sương
lấp tuyết
đàn con nhỏ
Vinh quang mãi mãi
bước đường dài
Mỹ Trinh
Những ngày tháng tư
Nghe tháng tư về rên đau da thịt
Vết sẹo ngày nào châm chít trong tim
Những lần đi rồi cứ mãi về tìm
Hằn đau nhức một quãng đời vằn vặt
Tháng tư nào đưa ta đi cay đắng
Cho dòng sông ở lại mẹ trầm luân
Áo học trò bụi đỏ những mùa xuân
Hai thế giới một cuộc đời lận đận
Tháng tư ơi! bao giờ ngưng tiếng nấc
Cha ngậm ngùi môi cắn vết oan khiêng
Ba mươi lăm năm còn đó đảo điên
Thân lữ thứ gian truân đời con trẻ
Tháng tư buồn nghe thương đau khe khẽ
Gửi cho em cho chị khúc niệm từ
Ngàn nỗi nhớ xót xa thay dòng chữ
Quê hương ơi! xin khắc cốt ghi lời
Những tháng tư đi vào đời nhoi nhói!
Mỹ Trinh
Em Còn Tin...
Em bước đi đường chiều dài tư lự
Ngắm dòng sông
chân thả bộ theo bờ
Mở mắt ra
vẫn bóng anh
ngồi đó
Nhắm mắt rồi
anh vẫn ở kề bên
Vẫn cùng em to nhỏ thì thầm
Những kỷ niệm
xa gần không
hề mất
Còn đây mãi
những nỗi đau thương nhớ
Hứa với lòng em không khóc đâu anh
Vì biết rằng kề cận sẽ có anh
Trong giấc mơ
trong tim
và
Trong óc....
Có tình yêu trong em còn ở lại
Vần thơ này sẽ
chẳng bao giờ nhạt
Kỷ niệm này
đêm nghiên bút vì nhau
Em còn tin
Có tình yêu trong em còn ở lại
Chẳng bao giờ...
Chẳng bao giờ phai nhạt đâu anh
Mỹ Trinh
CẦU PHÚC Trời vào hạ gió lồng nóng bức Em về đâu dốc sức bình sinh!!! Cầu suông sẻ- bình minh vẫy gọi Mưa đầu mùa ắt toại ước mơ!!! sd
TƠ VƯƠNG Mấy ngày qua dài hơn thế kỉ Lòng đượm sầu suy nghỉ miên man Ai đi lá cũng úa vàng Hương phai vị nhạt- dạ càng tơ vương! sd
Về tìm bóng người thương anh hỡi
Thăm vần thơ như cởi chuyện lòng
Chờ trao một áng thơ hồng
Vương tơ ru mộng tình nồng như xưa
MT
CẦU PHÚC
Trời vào hạ gió lồng nóng bức
Em về đâu dốc sức bình sinh!!!
Cầu suông sẻ- bình minh vẫy gọi
Mưa đầu mùa ắt toại ước mơ!!!
sd
Về mưa hạ cho thơ tắm mát
Anh về cùng tình hát mùa thơ
Về với nhau đợi chờ đã mỏi
Chúc cho nhau một cõi mưa hồng
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2010 08:41:23 bởi Mỹ Trinh >
NỬA ĐÊM ĐỐT NẾN LÀM THƠ
GẶP CON NHỆN NHỎ GIĂNG TƠ NHỆN SẦU
NHỆN ƠI TƠ TRẮNG MỘT MÀU
NHƯ TRĂM NĂM NHUỘM MÁI ĐẦU THẾ GIAN
TÔI CẦM BÚT MÃI NGHĨ SUY
VẦN THƠ LỤC BÁT GIEO VẦN CHƯA XONG
TRƯỚC TRANG GIẤY TRẮNG CỦA LÒNG
NHƯ THUYỀN CÒN NỢ BẾN SÔNG TÌM VỀ
HẮT HIU GIÓ THỔI TẮT ĐÈN
BÀI THƠ VIẾT DỞ CÒN MANG NỖI SẦU
Trích đoạn: lethanhsang
NỬA ĐÊM ĐỐT NẾN LÀM THƠ
GẶP CON NHỆN NHỎ GIĂNG TƠ NHỆN SẦU
NHỆN ƠI TƠ TRẮNG MỘT MÀU
NHƯ TRĂM NĂM NHUỘM MÁI ĐẦU THẾ GIAN
TÔI CẦM BÚT MÃI NGHĨ SUY
VẦN THƠ LỤC BÁT GIEO VẦN CHƯA XONG
TRƯỚC TRANG GIẤY TRẮNG CỦA LÒNG
NHƯ THUYỀN CÒN NỢ BẾN SÔNG TÌM VỀ
HẮT HIU GIÓ THỔI TẮT ĐÈN
BÀI THƠ VIẾT DỞ CÒN MANG NỖI SẦU
Chào người bạn mới có vần thơ rất quen, cám ơn đã có lòng ghé thăm MT với lời tâm sự. Thơ và thơ hình như dễ tìm được vần kết nối và cảm thông người nhé! xin hân hạnh được nối vần với bạn nè!
Đếm hạt nhớ...
Tàn đêm đếm giọt mưa ngâu
Đếm hoài thổn thức giang đầu cuối giang
Mưa rơi bi khúc ly tan
Vần thơ lục bát rơi hàng lệ mưa
Nhớ hoài cái thuở ngày xưa
Lòng như trang giấy nắng lùa đầy thơ
Bây giờ hạt nắng thờ ơ
Lạnh trang nhật ký vết mơ đã chìm
Đời tặng ta những nỗi niềm
Băn khoăn day dứt nghe tim thở dài
Đếm từng chữ một thương vay
Nợ người con chữ nghĩa dài ơn sâu
Tình đâu phải nước qua cầu
Để cho mưa ướt tóc sầu trôi sông
Đếm từng hạt nhớ trong lòng
Mới hay vương vấn lòng vòng trắng đêm
Mỹ Trinh
Vững niềm tin
Em còn tin dù đất trời đảo lộn
Khi mùa đông ngưng bão tuyết xuân về
Con tim dường tan giọt máu nhiêu khê
Dần dần ấm cây cành trơ nhú lá
Em còn tin giữa đất trời băng giá
Tim còn nung giọt nắng ấm tình thơ
Hỏi rằng anh bên khoảng lặng đợi chờ
Bao điều nhớ và bao điều quên ở lại
Em còn tin những tấm lòng nhân ái
Dù cuộc đời không tựa những giấc mơ
Vẫn còn tin dù đôi chút hững hờ
Đời vẫn đẹp nghe tiếng thơ trổi khúc
Em còn tin dấu chân chim hạnh phúc
Én bay về tìm lại mái nhà xưa
Những lần xa đong vào tim khao khát
Chờ thăm nhau ngọn gió mát vui đùa
Em còn mơ quê hương xanh đồng lúa
Mẹ chờ cha thôi lửa đạn chiến chinh
Đàn con trẻ nụ cười thơ ngây lắm
Chờ vuốt ve chìu chuộng những ân tình
Mỹ Trinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: