LÁ RỤNG
CUỐI TRỜI XA
Hình như ở phía cuối trời
Chiều đang xao xác có người nhớ ta
Lá rơi tận phía trời xa
Thế mà xao động như là đâu đây?...
Hình như có hạt mưa gầy
Đang rời chầm chậm khi ngày dần trôi
Nhớ mong răng bậm vào môi
Mỗi khi chim sáo bay đôi với chiều!...
Hình như người ấy đang yêu
Câu thơ lục bát rất nhiều gió mưa
Bến đò chẳng đón, chẳng đưa
Bờ sông hoang vắng lưa thưa là vàng!...
*
Hình như trăng đã muộn màng
Thương người - Ta đã võ vàng đêm thâu
Lá chiều gió cuốn về đâu?
Cho ta theo với...Một câu gọi đò!...
Đ.N.K