LÁ RỤNG
CUỐI TRỜI XA
Hình như ở phía cuối trời
Chiều đang xao xác có người nhớ ta
Lá rơi tận phía trời xa
Thế mà xao động như là đâu đây?...
Hình như có hạt mưa gầy
Đang rời chầm chậm khi ngày dần trôi
Nhớ mong răng bậm vào môi
Mỗi khi chim sáo bay đôi với chiều!...
Hình như người ấy đang yêu
Câu thơ lục bát rất nhiều gió mưa
Bến đò chẳng đón, chẳng đưa
Bờ sông hoang vắng lưa thưa là vàng!...
*
Hình như trăng đã muộn màng
Thương người - Ta đã võ vàng đêm thâu
Lá chiều gió cuốn về đâu?
Cho ta theo với...Một câu gọi đò!...
Đ.N.K
Vẳng tiếng đò xưa
Hình như có tiếng hẹn hò
Từ trong tiền kiếp gọi đò về đây
Chưa thu mà lá rụng đầy
Hay là hạ héo nắng gầy đợi mưa!
Hình như thấp thoáng mùa xưa
Trở về thăm ngọn gió lùa hàng cây
Nghe trong lời gió cay cay
Mang về kỷ niệm của ai cuối trời
Hình như ngày tháng chưa trôi
Y nguyên giây phút bồi hồi biệt ly
Đò qua sông chở xuân thì
Bỏ người ở lại mắt mi đượm sầu
Hình như đời đã bể dâu
Phút vui ngắn ngủi phút sầu theo chân
Cuối trời xa đóa phù vân
Lang thang đi mãi chưa lần nghỉ ngơi!
Mỹ Trinh
Cám ơn bài thơ của bạn Đinh Nam Khương, thấy bạn hình như mới vào vntq nhưng mà MT chưa thấy topic của bạn ở đâu?
Cám ơn đã đọc thơ MT và để lại bài thơ đầy cảm xúc. Chúc bạn có nhiều thi hứng làm thơ cho mọi người thưởng thức với....!