Mùa hoa dại - Thái Anh
BUỒN Hết giờ làm.! Vòng ra phía sau Mở cửa sổ... Biển xanh ập vào Chẳng có vật gì rào chắn Chỉ có biển xanh...Xanh dịu tận chân trời Gió biển rì rào Như tiếng ru đông về se lạnh Cảm giác nhớ về anh... Thật buồn..! Thái Anh
Bạn Thanh Thơ ơi...đúng là mình bây giờ nhiều tuổi rồi,mà nói đến bố mẹ...mình vẫn hay khóc lắm Thơ à
Công cha nghĩa mẹ cao dầy
Chúng con xin gắng trọn đầy lòng con
Lên cao đã biết non cao
Ơn cha nghĩa mẹ...trời nào sánh hơn.!
Thái Anh chúc Thanh Thơ luôn vui
Thái Anh ***************************
Thương cho... Cho Liên và tặng Thái Anh! Mây ơi bay lượn trên trời Rong ruổi khắp trời nên chắc cảm thông: Thương cho thân gái dặm trường Thương cho nỗi nhớ niềm thương quê nhà Thương cho tình mẹ nghĩa cha Trong lòng con thảo đơn côi mỗi ngày Thương cho duyên hẩm phận hiu Bơ vơ nhớ Mẹ mỗi chiều không anh! Lê Minh Liên Thanh Thơ 0 giờ,19/6/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2008 01:15:16 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Trộm... Trước tưởng Thái Anh là...Ảnh Anh Bên nhà Nguyên Đỗ nhện buông mành Đùa vui xí xọn dòng thơ...suối Mình cũng vui lây được nhắc tên Chưa mời nên lẻn trộm làm quen Giận lắm xin người chớ có lèn Kẻo bị vỡ đầu ai cấp cứu Chủ nhà thêm vất vả không nên Đa tạ tấm lòng của "mẹ hiền" Nỗi đau xoa dịu tựa tay tiên Trộm này chả dám tham tiền của Chỉ khoắng thơ thôi liệu có phiền./. (Chạt tiền thiền sư)
Trộm...
Trước tưởng Thái Anh là...Ảnh Anh
Bên nhà Nguyên Đỗ nhện buông mành
Đùa vui xí xọn dòng thơ...suối
Mình cũng vui lây được nhắc tên
Chưa mời nên lẻn trộm làm quen
Giận lắm xin người chớ có lèn
Kẻo bị vỡ đầu ai cấp cứu
Chủ nhà thêm vất vả không nên
Đa tạ tấm lòng của "mẹ hiền"
Nỗi đau xoa dịu tựa tay tiên
Trộm này chả dám tham tiền của
Chỉ khoắng thơ thôi liệu có phiền./.
(Chạt tiền thiền sư)
Ông đến nhà tui chả trộm tiền Chỉ "khoắng thơ thôi"cũng không nên.! Ông mà yêu thơ..? Tôi mang đến Chả cần đi trộm...để cho phiền.! hihi..Thái Anh hân hạnh được bạn đến chơi (ấy nhưng mà nhìn cái biểu tượng già vậy...có lẽ...gọi bằng gì bây chừ?) Thôi cứ để từ từ hỏi Thanh Thơ xem đã rồi gọi sau hè... Dù sao buổi đầu gặp mặt..Em cũng chào cụ...chúc cụ vui khỏe nhé...già rồi đi lại cẩn thận kẻo té..hehe.! Thái Anh
Trích đoạn: thaianh49
hihi..Thái Anh hân hạnh được bạn đến chơi (ấy nhưng mà nhìn cái biểu tượng già vậy...có lẽ...gọi bằng gì bây chừ?)
Thôi cứ để từ từ hỏi Thanh Thơ xem đã rồi gọi sau hè...
Dù sao buổi đầu gặp mặt..Em cũng chào cụ...chúc cụ vui khỏe nhé...già rồi đi lại cẩn thận kẻo té..hehe.!
Thái Anh
he he, chị ơi Già là già tóc già râu Nhưng nhiều chỗ khác ... còn lâu mới già ! Bậc cao tăng này chị chỉ cần gọi thầy xưng em là được rồi.
Thưa cùng HỌ nhà Hổ
Dù có già tóc già râu
Tình thơ nghĩa bạn còn lâu mới già
Nghề sư chỉ thích bắt ma
Chứ vài Hổ nhỏ có là chi chi
Gái xinh Thư Quán "xuân thì"
Không "băm" chắc cũng thua gì bốn mươi
Lộ ra sợ mấy người cười
Nàng Van trẻ thế cũng ngoài "bảy nhăm"
Cô Hổ Quậy thế đã nhằm?
Cần gì cầu cứu nhọc lòng Luyến Sơn
Nếu như hứng chí nổi cơn
Thì ta cứ đấu sờn sờn tay đôi./.
Xin tặng Bác sỹ Thái Anh pho kinh của nữ sinh Y khoa Hà nội khóa 1979-1984 mà bần tăng còn nhớ được : Mong chóng về già Mong chóng về già ngồi kể chuyện cùng nhau Về cái thời chúng mình đang sống Đời sinh viên vui buồn mơ mộng Ai đã qua rồi chắc dễ gì quên
Mình sẽ quay về những năm tháng ấm êm Mái trường y giường tầng với căn buồng hạnh phúc Những đôi vợ chồng yêu nhau như thật cũng ghen hờn bâng quơ Thuở ấy chúng mình tối tối đọc thơ Mỗi đứa một câu mỗi người một ý Mẩu bánh mì nâng tâm hồn thi sỹ Để hồn thơ lai láng trong lòng Mình sẽ quay về những tháng năm Cả bọn tuổi hăm mà phòng không có khách Đêm thứ bảy nghêu ngao ngồi hát Mồng 8-3 mình lại tặng hoa mình Đấy cái thuở gọi là bình minh Là ánh sáng tám giờ chiếu qua góc vách Thể dục buổi sáng được xem như nét gạch nối liền hai giấc mơ Thuở ấy chúng mình sống cũng lên thơ Mừng sinh nhật ăn toàn khoai với sắn Một bát cháo hành bày năm bảy bận Gạo ít người đông thêm nước lại đầy Thuở ấy cả bọn nghe nhạc Đặng Thái Sơn Sột soạt suốt đêm chúng mình kéo nhị Thương nhau thuốc D.E.P nối nhịp cầu Mong chóng về già ngồi kể chuyện cùng nhau về cái thời chúng mình đã sống Đời sinh viên vui buồn mơ mộng Ai đã qua rồi chắc dễ gì quên... Pho kinh này bần tăng "chôm" được của người bạn tên là Trịnh Thị Khanh BS chuyên khoa Thần kinh sau này nghe nói làm ở BV Hữu Nghị Việt- Xô HN. Vì Nàng đi lấy chồng ngay khi ra trường nên bần tăng niệm kỹ còn nhớ đến bây giờ. Hy vọng BS Thái Anh cũng có những kỷ niệm về thời SV của mình để so sánh. Nếu ai có biết BS Khanh mà đọc pho kinh này xin làm ơn chuyển giúp trả lại chủ nhân của nó. Bần tăng xin vô cùng cảm tạ. Xin BS TA cho vài dòng cảm nghĩ về bài thơ này./. Để khỏi mang tiếng là của người phúc ta, bần tăng cũng xin tặng BS TA pho kinh do bần tăng soạn thời đi học cấp III Trên đường đi học
Tinh mơ tôi qua cánh đồng rau
Sương sớm long lanh mướt một màu
Ruộng từng thửa nhỏ bờ san sát
Một bà cong cớn cất tiếng ca./.
Giải thích thêm về pho kinh này: Bần tăng đi học phải đi bộ 6km lên tận thị trấn nên phải đi rất sớm, những ruộng trồng màu đây là phần đất 2% duy nhất mà người nông dân sở hữu "Tư hữu". Còn bao nhiêu ruộng nhập vào hợp tác xã hết. Vì là Tư hữu nên mọi người chăm nom rất chu đáo nên rau xanh tốt và quan tâm sát sao. Sáng sớm đã đi kiểm tra và phát hiện mất trộm rau bà chủ thửa ca vang khắp đồng vừa lúc bần tăng đi học qua. Lẽ dĩ diên bản ca này chỉ có cậu học trò vô tư nghe được chứ người khác mà nghe ắt phải chạnh lòng mà biến cho nhanh./. (Chạt Tiền Sư)
Xin tặng Bác sỹ Thái Anh pho kinh của nữ sinh Y khoa Hà nội khóa 1979-1984 mà bần tăng còn nhớ được : ...................................
Pho kinh này bần tăng "chôm" được của người bạn tên là Trịnh Thị Khanh BS chuyên khoa Thần kinh sau này nghe nói làm ở BV Hữu Nghị Việt- Xô HN. Vì Nàng đi lấy chồng ngay khi ra trường nên bần tăng niệm kỹ còn nhớ đến bây giờ. Hy vọng BS Thái Anh cũng có những kỷ niệm về thời SV của mình để so sánh. Nếu ai có biết BS Khanh mà đọc pho kinh này xin làm ơn chuyển giúp trả lại chủ nhân của nó. Bần tăng xin vô cùng cảm tạ. Xin BS TA cho vài dòng cảm nghĩ về bài thơ này./. Thái Anh vô cùng cảm ơn bạn Trạc Tuyền đã mang đến cho Thái Anh bài thơ của một đồng nghiệp...một thời sinh viên lại trội dậy trong lòng T.A. Hôm nay T.A cảm động quá chưa viết được gì....hẹn bạn hôm sau nhé...Trạc Tuyền ơi..! ngày ấy...một thời thật mộng mơ...một thời nghèo xác xơ...một thời thương yêu nhau rất tình người.! mãi mãi T.A không bao giờ quên Thái Anh
Trích đoạn: thaianh49
Tên trộm hào hoa
Trộm này là trộm chẳng lòng tham
Chẳng lấy kim cương với bạc vàng
Chỉ thích trèo cao làm chuyện khó
Dám hái trăng sao để tặng nàng
Trộm này là trộm thật hào hoa
Lãng đãng dạo quanh bốn góc nhà
Tìm thơ nhặt ý cùng sao hái
Dệt một bài thơ quá mượt mà
Trộm này là trộm thật vô tư
Còn để lại đây trái tim khờ.
Có lẽ trộm này tương tư chủ
Vào nhà dám trộm một vần thơ...
< Sửa đổi bởi: anhtrangthu -- 22.6.2008 4:20:36 >
_____________________________
MONG TRỘM...!!!
Ôi tên trộm "hào hoa"
Ước gì trộm cứ mãi vào nhà
Trộm thơ...trộm cả lòng tôi nữa
Hạnh phúc gì hơn thế nữa mà.!
Tâm hồn tôi đẹp tựa cánh hoa
Lời thơ tôi cũng lắm xót xa
Người thương người cứ mang đi cả
Riêng có "niềm vui " xin để lại nhà
Thái Anh cảm ơn bạn Trac Tuyền và AnhTrăng Thu đã luôn vào nhà vui cùng T.A nhé
ngày CN mình chúc các bạn luôn vui và hạnh phúc
Thái Anh
Trộm chỉ dám nói "trộm thơ"
Là chiêu bài để rình mò ... trộm tim.
Láng giềng biết, cứ ngồi im
Giả vờ lơ đãng để xem thế nào.
Chủ nhà lại rước Trộm vào
Trao thơ, còn thiết tha trao cả lòng.
Láng giềng nước mắt tong tong
"Ôi tên trộm thế là xong một đời !"
Bần tăng xin tặng thêm BS Thái Anh pho kinh soạn năm 1997 khi bần tăng bị sốt xuất huyết nằm viện 2 tháng trời tại Bv công trình thủy điện Yaly tỉnh Gia lai. Chỉ chép lại theo trí nhớ. Tình yêu nhà giải phẫu Vệt dao lướt trên làn da trắng mịn Máu hồng từ mao mạch ứa ra Trong cơn mê em nào có biết Trong lòng anh không thể nhói đau Em là một tòa kiến trúc thiên nhiên Cho các nghệ sỹ trào dâng cảm xúc Cái đẹp đã hóa thân vào bao kiệt tác Để thế gian chiêm ngưỡng ngàn đời Nhưng giờ đây dưới làn ga vải trắng Cái đẹp là sự sống từng giây Mỗi quyết định không thể nào sai sót Dù chỉ là phần vạn mà thôi Thi sỹ yêu bằng những vần thơ bay bổng Nhạc sỹ yêu bằng những bản nhạc du dương Còn tình yêu của nhà giải phẫu Là những đường dao chính xác kịp thời Là nỗi niềm trăn trở khôn nguôi Xoa dịu bớt nỗi đau người bệnh./. (Chạt Tiền thiền sư)
Tên trộm hào hoa
Trộm này là trộm chẳng lòng tham
Chẳng lấy kim cương với bạc vàng
Chỉ thích trèo cao làm chuyện khó
Dám hái trăng sao để tặng nàng
Trộm này là trộm thật hào hoa
Lãng đãng dạo quanh bốn góc nhà
Tìm thơ nhặt ý cùng sao hái
Dệt một bài thơ quá mượt mà
Trộm này là trộm thật vô tư
Còn để lại đây trái tim khờ.
Có lẽ trộm này tương tư chủ
Vào nhà dám trộm một vần thơ...
MONG TRỘM...!!! Ôi tên trộm "hào hoa" Ước gì trộm cứ mãi vào nhà Trộm thơ...trộm cả lòng tôi nữa Hạnh phúc gì hơn thế nữa mà.! Tâm hồn tôi đẹp tựa cánh hoa Lời thơ tôi cũng lắm xót xa Người thương người cứ mang đi cả Riêng có "niềm vui " xin để lại nhà Thái Anh cảm ơn bạn Trac Tuyền và AnhTrăng Thu đã luôn vào nhà vui cùng T.A nhé ngày CN mình chúc các bạn luôn vui và hạnh phúc Thái Anh Trộm chỉ dám nói "trộm thơ"
Là chiêu bài để rình mò ... trộm tim.
Láng giềng biết, cứ ngồi im
Giả vờ lơ đãng để xem thế nào.
Chủ nhà lại rước Trộm vào
Trao thơ, còn thiết tha trao cả lòng.
Láng giềng nước mắt tong tong
"Ôi tên trộm thế là xong một đời !"
Tên trộm ngây thơ
Trộm này là trộm thật ngây thơ
Vào nhà chỉ trộm thứ vu vơ
Trộm thơ trộm cả tâm hồn chủ
Được rồi vẫn bị trách ngu ngơ.
Có biết trộm đây quá dại khờ
Sa vào lưới buộc của nhà thơ
Thơ yêu nàng đã giăng thành lưới
Trộm cứ sa chân chẳng phải chờ
...
Có ai muốn làm tên trộm khờ
Chủ nhà đã đặt bẫy bài thơ...
zô đi zô đi....
anhtrangthu
Thân trộm Nghề trộm gia truyền mấy đời rồi Cụ tổ dặn chỉ trộm thơ thôi Trái tim bà chủ không dám động Bởi của riêng ai đã cất rồi Trộm này lão luyện vẫn rất nghèo Hành trang khúc khích mãi mang theo Trộm xong dí dỏm còn vương lại Công an bảo vệ thấy... mắt nheo
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: